[12 Chòm sao] - Màu Tương Tư

Chương 12: Tan học

Vì ra chơi, Nhân Mã không có xuống canteen chỉ đề nen Thiên Yết phải vất vả lắm mới vượt qua bài kiểm tra 15 phút ở tiết cuối. Cô bạn xém chết rủa thầm Nhân Mã khiến cậu bạn ngồi trong lớp mà hắt hơi không ngừng. Nhân Mã vừa làm bài tập toán, vừa nghi hoặc.

Trong lòng liên tục đặt câu hỏi: "Nay mình nổi tiếng quá hay sao mà người ta nhắt tên mình ghê vậy"

Trải qua hết ba tiết còn lại trong mệt mỏi. Lúc nào ba tiết còn lại sau giờ ra chơi cũng làm học sinh ngán ngẫm không muốn học tiếp. Nhất là đối với những tiết có kiểm tra như tiết cuối của Thiên Yết lại càng mệt mỏi hơn. Học trò chỉ muốn nhanh chóng có thể nghe thấy tiếng trống quen thuộc để đứng lên chào giáo viên mà chạy ùa ra khỏi lớp đi về nhà.

Giám thị cũng không phụ niềm tin tưởng của các giáo viên, chờ lố giờ hơn 5 phút mới chiệu cầm vùi gõ trống đánh ba tiếng vang dội. Cô tạo điều kiện cho đồng nghiệp dạy thêm giờ và cho thêm thời gian để học sinh có thể tiếp thu kiến thức một cách miễn phí. Thế mà bọn học sinh lại chẳng biết ơn cô gì cả. Chúng nó chỉ la oai oái: "Giám thị lại ngủ quên rồi".

Lũ học trò nhanh chóng dọn dẹp bàn học, thu dọn sách vở vào trong cặp với tốc độ ánh sáng, còn nhanh hơn lúc chúng sợ bị trễ chạy học co dò chạy như điên vào trong trường học để mong tránh khỏi hai con mắt tinh ranh của cô giám thị kế phồng hiệu trưởng. Giáo viên cũng không thua kém, dọn đồ có khi còn nhanh hơn học sinh mấy lần. Nhất là đối với các thầy đi dạy chỉ cầm theo một cuốn đề cương duy nhất. Thầy chỉ cần xách cuống đề cương lên, bước ra tới cửa chờ tiếng trống là lát sau học sinh chưa về đến nhà nhưng thầy đã đứng ở cửa cổng mở cửa bước vào trong nhà thầy.

Tất cả lũ học trò trong lớp đứng bật dậy như một phản xạ tự nhiên. Chúng nó cố gắng đúng nghiêm trang hết sức. Sau khi lớp trưởng hô lớn.

- NGHIÊM !

Thì tật cả bọn chúng đồng thanh, như một bài ca đã thuộc nhừ từ lâu. Giáo viên quan sát, thấy ngay ngắn và ổn định thì mới thả cho chúng về. Đối với các lớp có tiết cuối là môn anh văn thì giáo viên hẳng là phải chờ xong cái tiếng rống của tụi nhỏ.

- Goodbye teacher.

Mới có thể bước chân ra khỏi lớp về nhà cùng gia đình, cùng cha mẹ, cùng đàn con thơ.

Giáo viên đi trước, học sinh theo sau. Có khi chúng còn tranh thủ đi vượt lên trên cả thầy cô để về nhà ăn cơm má nấu.

Cổng phụ một nghẹt những học sinh được gia đình đưa rước hay đi xe do gia đình thuê. Cổng phụ hai lại tấp nập lũ học trò gởi xe trong trường. Nào xe đạp, xe đạp điện, xe máy điện, xe gắn máy làm kẹt cứng cả một đoạn từ nhà xe đến cổng làm chú bảo vệ phải tăng tốc lực cánh tay thu tiền xe cho bớt đông. Ngược lại cổng chính của trường lại rất thoải mái. Vì hiện tại chỉ có mỗi giáo viên đang dắt từng con xe đẩy bộ ra khỏi cổng. Từng thầy cô dắt xe gắn máy ra, chỉ cần vượt qua được cái cổng là trèo lên xe đề máy chạy đi. Đẩy xe ra khỏi cổng mới được phép chạy là quy định của thầy hiệu trưởng đặt ra từ rất lâu nên không ai là không thực hiện. Một vài thầy cô khác thì đi xe du lịch, trực tiếp chạy ra không cần phải đậy bộ. Việc của bảo vệ ở cổng này là chờ cho giáo viên đi về hết đóng cổng chính và cổng phụ hai lại. Chờ 12 giờ 45, khi tiếng trống đầu tiêng báo hiệu giờ vào học sắp đến thì lại mở ra, chuẩn bị cho tiết học buổi chiều.