Song Ngư dắt vừa dắt xe máy ra cổng trường vừa hát hò ầm ĩ. Thầy giáo dạy ngữ văn nhưng cũng có tâm hồn yêu âm nhạc lắm. Vì còn trẻ, nên chiếc xe Song Ngư chọn đi cũng rất khác với những chiếc ô tô hay gắn máy khác của các giáo viên. Đang định trèo lên xe, chuẩn bị hành trình về nhà thì bên tai anh chàng truyền đến tiếng nhạc chuông quen thuộc. Một bài hạt ưa thích trong số danh sách bài hát yêu thích của anh vang lên."Anh đã đi
Hết một phần ba cuộc đời
Mà sao trái tim
Vẫn còn một mình chơi vơi
Nhiều lần muốn
Đôi chân dừng lại nghỉ ngơi
Do anh khó
Hay là người khó em ơi
Muốn kể cho em nghe
Bao nhiêu là điều
Mà không biết
Em sẽ hiểu lòng này bao nhiêu
Về ký ức
Và những câu chuyện tình yêu
Nhưng nói chung là...
Anh lỡ yêu em rất nhiều!"(Trích "Tâm sự tuổi 30" - Ca sĩ: Trịnh Thăng Bình)Song Ngư vội vàng lấy cái điện thoại đang hát nhạc ì ầm, bắt máy. Bên tai vang lên giọng của người con gái, người con gái khiến cho anh chàng Song Ngư được bao học sinh nữ mến mộ, thầm thương trộm nhớ phải dành gần như là cả thời gian để nhớ nhung. - Anh về nhà chưa? Đang ở đâu thế?Song Ngư dịu dàng trả lời. - Anh vừa dắt xe ra khỏi trường. Sao thế? Em định rủ anh đi đâu hả Cự Giải?Cự Giải cười trừ, hình như trên cõi đời này chỉ có anh là hiểu cô nhất. - Em mới phát hiện ra một quán trà sửa có nhiều góc chụp đẹp lắm, cũng gần trường học của anh dạy nữa. Đang tính rủ anh đi cùng nè. Song Ngư phát hiện ra trong lời nói này còn có chút ẩn ý, cái gì mà "nhiều góc chụp đẹp lắm" chứ. Vũ Cự Giải, anh còn xa lạ gì cô nữa. - Muốn anh làm người mẫu ảnh thì nói đại đi. Còn vòng vo. Bên kia, Cự Giải vui vẻ, trả lời ngay. - Anh cũng thừa biết rồi. Trà Hoa Sách nhé, gần trường anh đấy. Cơm trưa em bao. Sao, đi không?Song Ngư vội vội vàng vàng, cứ như sợ Cự Giải đổi ý ngay sau đó. - Đi chứ đi chứ. Có người bao cơm trưa mà, ngu gì không đi. Đầu giây bên kia có tiếng khẽ thở dài ngao ngán. Cự Giải cúp máy. Song Ngư chỉ chờ nhiêu đó, cũng cúp máy. Trong đầu lại nhớ đến tên quán trà sửa mà Cự Giải nói lúc nãy. Cảm thấy có chút chút quen quen, hình như cái tên này anh đã nghe ở đâu rồi. Đúng rồi! Là cái quán trà sửa kết cái quán ăn mới mở mà hồi sáng nay Song Ngư mới ghé thăm. Thật ra Song Ngư đi đến trà sửa rất ít, còn ít hơn là...đi net. Tại vì anh không thích uống đồ ngọt như các cô nàng khác. Anh chỉ thích đi ra nét chơi game hay chơi thể thao. Rảnh rổi hơn nữa thì dành thời gian đọc truyện. Người thầy giáo văn học này còn dành hơn nữa số thời gian rảnh của mình đi làm người mẫu ảnh bắt đắc dĩ cho Cự Giải. Anh và cô quen nhau cũng đã được hơn một năm. Tất cả là trong một lần tình cờ Song Ngư đi đến thư viện. Cự Giải cũng đến thư viện tìm cảm hứng. Cô là người chạy lại làm quen anh trước tiên. Tính cái tính nhiệt tình và dễ gần của cô làm anh nhớ mãi đến tận bây giờ. Dù biết cô chỉ cần anh làm người mẫu ảnh trong phút chóc thôi, nhưng anh cũng vui lắm. Trong lòng người giáo viên dạy văn lại ghi nhớ mãi cái khoảng khắc đấy. Song Ngư trèo lên xe, nhắm hướng quán ăn hồi sáng đã ghé mà chạy. Dọc đường mùi gióa thoảng hương cỏ dại ven đườnglàm cho lòng người ta cảm thấy nhẹ nhàng và bình yên đến lạ.