[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm

Chương 22 Trên Xe Quấn Quít

Chỗ ngồi trên xe rộng rãi nhưng Thuần Nhị Tuế nhất quyết đặt Hoa Tiểu Khanh ngồi trên đùi hắn. Hoa Tiểu Khanh bị bày bố tư thế quá ám muội, ngay từ đầu đến giờ anh ta không hề đổi tư thế cho cậu, vẫn ép cậu mở hai chân ngồi đối diện.

Hoa Tiểu Khanh hiện có dịp nhìn rõ dung mạo nam nhân đánh dấu mình trong cơn kích tình cuồng dã ngày ấy. Đó là một người tuấn tú, cánh môi bạc, sóng mũi thẳng tắp ....

Thuần Nhị Tuế mắt nâng, Hoa Tiểu Khanh tiểu tâm nhìn trộn bị phát hiện ngại ngùng nhắm chặt mắt.

Bàn tay xấu xa bóp mông Hoa Tiểu Khanh mạnh bạo xoa nắn. Một tay vói vào lớp quần lần mò tìm cửa hậu huyệt ngoài ý muốn phát hiện bên dưới Hoa Tiểu Khanh đã ẩm ướt nhớp nháp.

"Tiểu Khanh .... Cơ thể em thật thành thật ... Rất nhớ anh đúng không? Cái miệng nhỏ bên dưới hứng tình từ khi nào?" giọng hắn khàn khàn đục ngầu.

"Ô!!Đừng nói vậy!" Hoa Tiểu Khanh e lệ mở mắt. Anh ta sao thích nói những từ nhạy cảm vậy chứ?

"Hứng tình lúc em ngửi hương pheromone của anh?"

"Hay lúc cọ cọ trúng tiểu Tuế?"

Thuần Nhị Tuế ác ý diễn tả lại, giữ chặt hông Hoa Tiểu Khanh di chuyển. Hậu huyệt ngứa ngáy khó chịu cọ trúng đỉnh lều, cậu giật nảy kích thích khép chặt hai chân sợ tiểu Tuế sẽ phóng thích khỏi quần chen vào chà đạp vùng thần bí giữa hai chân cậu.

"Không muốn ....!!" hai tay nhỏ thẹn đánh ngực hắn muốn dừng lại. Cọ tiếp cậu sẽ bị kích thích hỏng mất.

Thuần Nhị Tuế ma mị ngắm cánh môi hồng nhuận ướt át đang thở dốc từng ngụm khí kia. Mọi cử chỉ nhỏ của em đều vô thức hấp dẫn mọi ngóc ngách tế bào trong tôi, khao khát kêu gào chiếm lấy em.

Chiếc lưỡi chớp đánh lẻn vào khoảng đôi môi mở hờ, suồng sã khuấy tung khoang miệng Hoa Tiểu Khanh. Toàn bộ nước bọt bị cuốn đi, Thuần Nhị Tuế từng ngụm nuốt sạch hương vị thơm ngọt.

Cực kì hưởng thụ chiếc lưỡi đinh hương quấn quít lưỡi hắn không rời. Nụ hôn nóng bỏng cuồng nhiệt kéo dài đến khi mặt Hoa Tiểu Khanh tái nhợt vì thiếu dưỡng khí.

Luyến tiếc kết thúc nụ hôn hắn chưa mấy phần thỏa mãn, vỗ nhẹ lưng cậu. Hoa Tiểu Khanh hít không khí đáo để.

"Nay tạm tha, lần sau hôn em đừng quên cả cách thở đấy." Thuần Nhị Tuế hôn nhẹ miếng gạc băng dán giữa trán. Sao lại tự làm đau mình? Sao lại dập vỡ trán với những kẻ lợi dụng em?

Hoa Tiểu Khanh thân thể, tinh thần bị giày vò 1 phen lên bờ xuống ruộng. Bao nhiêu câu cậu định hỏi Thuần Nhị Tuế tạm thời không nhớ.

Tài xế xe giả điếc giả ngơ đáng thương không biết nên lên tiếng về sự tồn tại bản thân anh ta. Dù có tấm kính chắn giữa nhưng thiếu tướng à, tôi nghe âm thanh hai người từ đầu buổi đấy nhé. Anh muốn hành hạ chết cẩu fa vừa lòng hả dạ chớ gì!!!

Thuần Nhị Tuế chỉnh y phục Hoa Tiểu Khanh, quấn thêm lớp áo quân phục của mình cho cậu kĩ lưỡng mới an tâm bế người xuống xe.

Nam nhân nhan sắc điên đảo xuất hiện trong bệnh viện dẫn tới âm thanh hâm mộ không nhỏ, họ ước họ là người được bế. Dẫn nhiều ánh mắt chú mục nơi họ đi qua. Anh ấy rất dễ được mọi người yêu thích bởi ngoại hình ưu tú và khí chất cao quý, suy nghĩ này làm lòng Hoa Tiểu Khanh không vui vùng vẫy chân.

"Em có thể tự đi được!"

"Em chắc chứ? Bên dưới em ướt đẫm chưa được thỏa mãn, tư thế đi đường không ngay ngắn của em sẽ làm mọi người chú ý và họ sẽ nghĩ thế nào? Phải chăng họ nghĩ em rất dâm dục."

Hoa Tiểu Khanh bị dọa khiếp vía không có gan lộn xộn nữa.