[Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

Chương 9: Ôm tiền về nhà

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Washi: - Một ván poker bình thường. Về luật chơi chắc không cần nhắc lại?

Cả hai người ngồi ở bàn đều gật đầu đáp. Chie đặt cược. Vì White là cược bằng "hiện vật" sừng sững ngay kia nên về tiền, đương nhiên là không cần tới! Mà chỉ cần đưa ra giá mình muốn cược để big blinds là Chie cược gấp đôi. Washi bắt đầu xáo bài. Từng cử chỉ tay điêu luyện xóc cọc bài trong tay rồi phát ra 4 lá. Rồi lại phát tiếp 3 lá ra giữa bàn. Hai người con gái xinh đẹp ngồi đối diện nhau trên tay cầm hai lá bài tẩy, trên bàn là ba lá bài được đặt ngay ngắn.

Washi lật từng lá bài. Từng biểu cảm nhỏ của cô đều là bị Chie thu vào tầm mắt, tỉ mỉ quan sát.

<2◇, 7♧, W♡...>

Chie lộ rõ đắc thắng trên mặt chuyển mắt lên mặt White chờ đợi. Đột nhiên hụt mạnh cảm xúc, White chẳng biểu hiện gì cả. Giống như chẳng thèm quan tâm, đến một cái giật cũng không có. Mà cũng đúng, mới ván đầu có gì phải lo, phải là đến lúc mới có trò hay!

Trong tay Chie hiện đang giữ hai lá tẩy . Dù trận đấu chưa tới hồi kết nhưng cô ta nắm chắc 1 điểm!

- Theo!

Chie hào khởi hô lớn không quen liếc nhìn người ngồi đối diện. Chỉ thấy White gật đầu. Washi tiếp tục tiếp một lá lại một lá.

<5◇>

<10♧>

Chie: - "Đôi"!

Cô ta nhếch mép rồi ném hai lá bài vào giữa bàn. Tiện ngó sang White đang săm soi hai lá bài trong tay rồi nhẹ đặt xuống. Giọng không cao không thấp, chỉ nhẹ nhàng cười ra.

White: - Tôi có vẻ không may như Chie-san rồi.

<10♡, 6♧>

Đôi 10. Cũng là "đôi" nhưng mà nhỏ hơn rồi nên chung quy ván này Chie dành 1 điểm. Cứ như vậy cứ xáo bài rồi ra bài, theo rồi úp bỏ, hoàn toàn là Chie dành tròn vẹn một phân nửa tổng điểm.

Chie: - Chưa gì mà tôi đã dành 5 điểm liên tục rồi! Thật chán a!

Đáp lời Chie, White chỉ đơn giản kiệm lời: - Chie-san thật may mắn! Nhưng mà...

Cô cố tình ngưng giữa chừng rồi đặt úp bài xuống. Khuôn mặt không biểu cảm đột nhiên xuất hiện một ý cười nơi đáy mắt cùng một đường cong nửa miệng: - "Phim hay phải chờ đoạn kết, 30 chưa phải là tết!" Chie-san, chúng ta vẫn còn 5 ván nữa, cứ từ từ.

Cô ta nói vậy là ý gì? Chie đang chiếm thế thượng phong. Chỉ cần một điểm nữa là có thể thắng. Cô lấy gì để mà tự tin thế chứ?

Chie: - White ơi, White à... nếu cô nói vậy trừ phi tiếp theo cô ăn hết 5 điểm còn lại. Cô tự tin thế sao?

Trên mặt vẫn là nét cười không đổi. Cô vân vê lấy một lá bài đang úp của mình đưa lên rồi lật mở.

White: -Tôi tự tin, vì bản thân không ăn gian!

Nét mặt Chie liền thay đổi. Washi cũng đen mặt.

- Chie-san, cô chưa hiểu sao? Dealer đứng ở đây là người của cô, đương nhiên sẽ có mánh khóe giúp cô ăn điểm. Với cả bộ bài này, chậc... Chúng ta dùng bộ khác đi. 5 điểm cuối. Tôi không nỡ bị mất đâu!

Nicky nhất thời sửng sốt trợn tròn mắt, cậu vừa tiếp nhận kịch tình. Hóa ra bên kia ăn gian. Nếu không Akaori sao có thể thua thảm vậy được! Làm cậu ta dâng lên một cảm giác tức tối. Muốn bắt người cũng vừa phải thôi!

- Ăn gian vậy không được! Nhanh đổi dealer! Nhanh đổi bài mới! Không thì phán thua đi!

Chie: - Sao cô biết tôi ăn gian chứ!? Chứng cứ!?

White híp mắt : - Cô không nhớ ban đầu khi chuẩn bị bắt đầu trận đấu Washi-san đã nói gì sao?

- Như vậy thì có gì đặc biệt!?

Chie khó chịu, hằng giọng tỏ ý. Akaori không vội nói. Làm bộ suy tư thắc mắc: - Ban đầu tôi thấy lạ. Ban đầu cô bảo gom 10 trận lại tính điểm 1 lần sau đó ai nhiều điểm hơn sẽ thắng mà trong 10 trận đấu không lẽ thua hết? Trong mỗi trận đấu nếu chiến thắng thì toàn bộ tiền trên bàn thuộc về người đó. May rủi giả sử tôi thua khi ít điểm hơn nhưng vẫn sẽ có một số lãi thu được trong vài trận thắng. Mà lại chẳng thiệt gì về tiền vì tôi không cần phải đặt tiền. Chỉ có cô mới phải bỏ tiền ra. Mà tôi là small blinds nên mỗi khi Chie-san chi ra gấp đôi thì cô ta vẫn chỉ có thể nhận lại bấy nhiêu, chẳng lỗ chẳng lời. Nhưng riêng tôi lại lời một khoản nếu may mắn thắng. Nhưng mà tại sao lại là "quá đáng" nhỉ? Chính là anh ta biết cô sẽ nắm chắc phần thắng trọn điểm! Đâu phải tự dưng cô đề cử anh ta làm dealer. Tôi không nhận được gì, còn mất thêm cậu ta. Vậy là "quá đáng" rồi!

Mặt Chie và Washi càng đen hơn như không còn gì để nói. Đúng là có hèn thật!

- Mà không sao! Chỉ cần đổi bộ bài mới! Lần này tôi để cử Black làm Dealer, để cậu ta tự lật bài. Tự quyết định số phận của cậu ta qua mỗi lá bài. Thế nào?

Ít ra Akaori cũng là vì nghĩ cho cậu ta nên mới đề nghị như vậy. Không thể để người ta mang cậu ra làm vật trao đổi được. Ít nhất cũng phải do cậu ta chia bài. Ở yên hay phải đi ít ra cũng do tay cậu ta tự quyết định! Làm cậu cảm động khôn xiết a!

Chie: - Được! Đổi bài. Chúng ta sẽ bắt đầu lại bằng tiếp 5 ván tiếp.

Cô trên mặt là nụ cười hài lòng. Nicky được thả ra đi đến bàn làm dealer. Tay cậu ta phải nói là thuần thục xáo bài, từng cử chỉ ngón tay phải nói là rất đẹp nha. Từng trận đấu bắt đầu qua nhanh. Một bên đã bắt đầu trở nên khó thở tập trung vào ván bài. Thời gian dần qua không gian cũng thâm trầm ít nhiều. Từng trận qua, tiền cược từ đó tăng không ít làm người nào đó khó khăn đổ mồ hôi hột. Cả hai bên đều chỉ tập trung vào ván đấu. Cả hai đang hòa, ván cuối này sẽ quyết định. Kẻ thắng, người thua!

Nicky: - <6♡, 10♡, J♡, 6♤, 8♡> xếp hand đi thưa hai tiểu thư!

Chie: - <6♡, 6◇, 6♧, 8♡, 8♤> "cù lũ"!

Chie ném hai lá bài tẩy xuống bàn hét lớn! Cô ta may mắn rồi! Liếc sang White đang vô cùng đen mặt liền biết cô ta thắng rồi! Cô ta đập bàn cười điên cuồng! Washi đứng cạnh cô ta cũng bị tiếng hét làm chói tai nhưng mà cậu ta linh cảm xấu...

Nicky có chút chấn kinh nhìn vào cô gái tóc tím đang chằm chằm nhìn vào hai lá bài trên tay. Cậu ta vội chạy lại lay

- White! Bài cậu thế nào? Thua rồi!

Cậu ta liếc mắt sang hai lá bài liền sững người trợn tròn mắt. Bên kia Chie liền hưng phấn: - Black-kun! Đến đây nào!!!

Cậu ta liền nhảy đỏng lên: - Qua gì mà qua! White thắng rồi!

Cậu ta vừa dứt câu Chie liền đơ người, gượng ép nhìn sang người ngồi như tượng kia. Washi liền lập tức linh cảm xấu. Tiền Chie bỏ ra cược không ít, nếu cô ta thua chắc chắn chịu lỗ nặng!

Đột nhiên Akaori mắt sáng lên cười khúc khích một cách ma mị thả hai lá bài xuống. Đôi mắt bán nguyệt híp lại, trên môi là một đường con của môi anh đào tuyệt đẹp nhìn vào cô gái kia.

- "Thùng phá sảnh". Chie-san, cô thua rồi!

Chúc mừng tôi đi nào!...

•••

- Haha đúng là lời một vố lớn!

Bên trong chiếc taxi ở ghế sau là một cậu con trai ôm một cái vali mặt vui vẻ. Bên cạnh là một thiếu nữ xinh đẹp đang tựa vào thành cửa, khép hờ mắt trưng ra bộ mặt say ngủ.

- Ê Akaori, đúng là biết troll người. Ván cuối cô dùng mánh đúng chứ!? Tôi biết cậu không nỡ để mất tôi mà!!

Akaori mắt không tí động nhưng vẫn mở miệng dở giọng lười biếng.

- Phải. Không thể mất cậu được.

Hắn đơ mặt ra một hồi.

- Mất cậu rồi. Ai làm bao cát cho tôi?

Khóe môi cậu giật giật rồi quay đi. Làm một phen hụt hẫng tưởng cậu ta tỏ tình. Đột nhiên cậu ta nhớ ra cái gì đó liền ngại ngùng chút ít liền quạch tẹt cả ra

- Nhà cậu hai phòng. Tôi muốn ké!?

Lần này không phải cầu xin mà là đang ra lệnh. Rõ là ra lệnh! Hắn đang tức giận nên ngữ điệu thành khác luôn.

- Hai? Cậu vào nhà tôi rồi?

Đột nhiên nhận ra mình lỡ lời liền mím môi quay sang chỗ khác cầu mong cô không phát giác ra điều gì.

- Hình như tôi nhớ lúc đầu trong các hộc tủ của nhà bếp có rất nhiều vỏ bánh. Còn rất nhiều chuyện lạ...

Liên quan đến cậu đúng không?

Đôi mắt tím mở hờ. Giọng vẫn là lười biếng nhưng nếu ở đó bạn sẽ nhận ra rằng đó là đang tra khảo! Rùng mình a!

ઠૌიიიიიი

✨🎊Happy New Year to mina!🎊🎆 🤣💕🎉🎉

Sang năm mới, 2018 nhiều sức khỏe và ủng hộ truyện của mình nhiều hơn na!! Moah moah 💕😘