Edit: Jin
Beta: Su
Tiếng cảnh báo đột ngột vang lên, động tác uống rượu của Giản Bạch Du lập tức dừng lại, anh bước nhanh đến cửa số sát đất trong biệt thự, ngón tay xốc nhẹ tấm rèm cửa lên, sau đó lại nhanh chóng buông xuống.
"Có người báo án." Anh ngẩng đầu nhìn một chút quanh căn phòng, ánh mắt dừng lại ở camera nằm ở phía tây trần nhà. "Trong nhà có máy theo dõi —— cô ta thích từng phút từng giây đều bị người khác nhìn sao?"
Tiếng cảnh báo vô cùng lớn, Kiều Kiều thậm chí còn cảm thấy tủ bát dưới lòng bàn tay cũng ầm ầm rung lên, cô nhìn về phía Giản Bạch Du đang một lần nữa cởi nút áo của bộ tây trang, sau đó kéo chiếc cà vạt ra khỏi cổ, động tác mau lẹ mà dán sát người vào tường, cũng quay đầu ý bảo Kiều Kiều ngồi xổm xuống.
Trong nháy mắt khi Kiều Kiều ngồi xổm xuống, cửa sổ sát đất bên kia liền truyền đến vài tiếng súng, cửa kính ầm ầm vỡ vụn, những mảnh nhỏ từ đâu rơi xuống trên đầu, Kiều Kiều không biết từ nơi nào sinh ra một cổ dũng khí lớn lao, mặc kệ tiếng súng trên đầu, cô sử dụng tay chân bò tới bên người Giản Bạch Du rồi túm chặt ống quần của anh mà dùng sức lay lay.
"Hay là anh đi tự thú đi!" Tiếng súng ầm ầm bên người cơ hồ cái gì cũng không nghe được, Kiều Kiều chỉ có thể tận lực kêu lớn tiếng, cô vừa khoa tay múa chân vừa giải thích lời nói của chính mình: "Tự thú có thể giảm hình phạt!"
Giản Bạch Du mỉm cười mà nhìn Kiều Kiều đang gấp đến độ mặt đỏ bừng, anh thế nhưng lại thanh thản hơn nhiều, giữa lông mày cũng chưa hề nhăn một chút nào, giống như cảnh sát ở bên ngoài cùng những viên đạn đang bắn vào đối với anh dường như không hề ảnh hưởng chút nào, Kiều Kiều nhìn anh vẫn luôn không có phản ứng nên cho rằng anh vẫn không hiểu ý của mình, cô đành phải từ trên mặt đất bò dậy chuẩn bị lao ra tự thú, làm cho việc bắn súng ngừng lại, bằng không thì với cái tốc độ bắn này, bức tường trước mặt bọn họ sẽ không chống đỡ được lâu nữa.
"Ngốc đến đáng yêu." Giản Bạch Du một phen ôm lấy eo Kiều Kiều túm cô trở về, sau đó thấp giọng cười nói: "Đừng khẩn trương, chúng ta có rất nhiều lựa chọn."
Anh nhanh chóng cởi áo khoác của Kiều Kiều ra rồi ném sang một bên, tiếp theo bắt đầu cởi nút thắt áo lông của Kiều Kiều, động tác của anh mạnh mẽ dứt khoát, không cho Kiều Kiều có cơ hội phản kháng, Kiều Kiều thật nhanh đã bị anh lột đến chỉ còn lại nội y, Giản Bạch Du lại bảo Kiều Kiều cởi giày ra, sau đó anh bắt đầu thoát quần áo của mình.
Tây trang dính một chút bụi đen bị anh ném sang một bên, áo khoác cũng bị cởi ra, nửa người trên của Giản Bạch Du chỉ còn một chiếc áo sơ mi tơ tằm, phác hoạ ra một chút đường cong, dáng người của anh cũng không cường tráng, còn có chút thon gầy, cổ áo lộ ra màu da trắng nhạt. Kiều Kiều nhất thời có chút không dời mắt được, nếu nói khi Giản Bạch Du mặc quần áo chỉnh tề làm người khác kinh diễm, thì khi Giản Bạch Du chỉ mặc một chiếc sơ mi làm anh đã kinh diễm nay tăng thêm một phần gợi cảm vô cùng.
"Lại đây, chui vào đi."
Giản Bạch Du mang theo Kiều Kiều đi qua hơn phân nửa cái phòng khách đã vỡ nát, sau đó ý bảo Kiều Kiều chui vào phòng chính nơi có xây một chiếc lò sưởi Châu Âu ở trong tường.
"Nơi này quá chật! Tôi không thể bò lên!" Lò sưởi trong tường đã thật lâu không có sử dụng qua, bên trong không có chút ánh sáng, Kiều Kiều gian nan mà đem hai chân đặt lên thành dốc, khó khăn lắm mới bò hướng lên phía trên được 10cm, sức lực con gái vốn yếu ớt, cô căn bản không thể chống đỡ được lực cánh tay yêu cầu cao: "Không được, vẫn là anh vào đi, tôi thật sự không thể đi lên."
"Cô không cần bò tiếp, giữ nguyên vậy là tốt rồi."
Tiếng súng bên ngoài dường như đã dừng lại, toàn bộ trong nhà chìm vào một mảnh an tĩnh quỷ dị, Giản Bạch Du ở dưới sột sột soạt soạt không biết đang làm cái gì, Kiều Kiều vừa sợ hãi lại vừa khẩn trương, bắp cánh tay đều chịu đựng đến chua xót, nhưng một chút cũng không dám thả lỏng.
"Anh Giản... Bọn họ sẽ nhìn thấy quần áo của chúng ta!"
"Không sao." Giản Bạch Du cuối cùng cũng tiến vào trong ống khói của lò sưởi trong tường, anh chui vào, Kiều Kiều lập tức liền cảm giác được áp lực giảm đi, người con trai vô cùng có kỹ xảo mà vận dụng phần cơ bắp ở eo hướng lên trên mà dịch, cũng không biết là mượn lực từ đâu, tứ phía đều là ống khói nhỏ hẹp tối đen nhưng đối với anh mà nói tựa hồ cũng không có vấn đề gì, Kiều Kiều gian nan cử động tạo cho anh một cái khe hở nhỏ hẹp, Giản Bạch Du liền chen vào, hai người ở cùng nhau bị đè giống như cái bánh nhân thịt chặt chẽ tương điệp.
"Thả lỏng, bây giờ cô có thể ngồi lên đùi của tôi." Giản Bạch Du nhẹ giọng nói.
"Không được không được, anh sẽ ngã xuống!"
"Tôi sẽ không ngã xuống, cô thử một chút."
Tuy rằng ống khói tối đen cái gì cũng đều không thấy rõ lắm, nhưng Kiều Kiều vẫn nghe ra trong âm thanh của đối phương có ý cười. Kiều Kiều nửa tin nửa ngờ mà thả lỏng cánh tay, trọng lượng cơ thể lập tức đè ở trên người người con trai, nhưng anh tựa hồ cũng không có cảm giác gì, âm thanh đều đều không thay đổi: "Ân, cô nhẹ hơn rất nhiều so với dự đoán của tôi."
Mặt Kiều Kiều hơi có chút đỏ, ống khói quá mức nhỏ hẹp, hai người ghé sát ở bên nhau, cả người Giản Bạch Du chỉ có một cái áo sơmi cùng một cái quần tây, giày anh cũng đã cởi ra, Kiều Kiều cũng tốt không đến chỗ nào đi, trên người chỉ ăn mặc một bộ nội y mỏng manh, nhiệt độ cơ thể đàn ông nhanh chóng xuyên thấu qua tầng vải dệt truyền tới, cô phát hiện nhiệt độ cơ thể của Giản Bạch Du giảm một chút, cảm giác có chút hơi hơi lạnh.
"Suỵt. Bọn họ vào trong rồi." Giản Bạch Du thấp giọng nói.
Hơi thở đàn ông quá gần, phun ở bên tai Kiều Kiều, hơi thở nóng ấm lẫn vào trong không gian chật hẹp, Kiều Kiều lại gửi thấy mùi hương nhàn nhạt trong không khí, hương thơm lần này lại càng thêm tinh tế, có thể phân rõ ra thanh hương của cây cỏ sau mùi hương của biển.
Tuy rằng Giản Bạch Du nói cảnh sát đã vào trong nhà, nhưng Kiều Kiều dùng sức dựng lỗ tai cũng không nghe thấy cái gì, ngược lại tiếng tim đập của cô trở nên càng lúc càng rõ ràng, Kiều Kiều đoán Giản Bạch Du nhất định cũng nghe thấy được, bởi vì tim Kiều Kiều đập càng lúc càng nhanh, càng lúc càng vang.
Cô ảo não mà dùng sức hít sâu ý muốn làm nhịp tim của chính mình đập bình thường một chút, nhưng ngay sau đó cô liền phát hiện bộ ngực của mình càng phập phồng thì sẽ càng dán sát vào người của Giản Bạch Du, ý thức được điều này làm cô sợ tới mức nín thở chừng 20s, cho đến khi thật sự không chịu nổi nữa, cô mới chậm rãi hít một hơi nhỏ.
"Bọn họ đang kiểm tra xác Tưởng Li." Giọng nói của Giản Bạch Du vang lên ở bên tai Kiều Kiều, bởi vì cố ý đè thấp cho nên âm thanh có chút khàn, khí âm hô hô mà lưu động, tim Kiều Kiều trực tiếp đập lỡ một nhịp, bởi vì không gian yên tĩnh nên ngay cả tiếng tim đập lỡ một nhịp này cũng phá lệ đột ngột.
Trời ơi a, trái tim mình liền không thể tranh đua một chút hay sao!
Kiều Kiều bắt đầu cảm ơn hoàn cảnh tối đen hiện tại đã giúp cô dù khuôn mặt đỏ ửng khô nóng cũng không bị đối phương xem rõ ràng.
Hai người ở trong bóng tối yên lặng chờ đợi, Giản Bạch Du cũng không phải là loại người có hormone nam tính mãnh liệt, cảm giác anh cho người ta thật vi diệu, bạn sẽ rất khó để cảm nhận được từ Giản Bạch Du sự trần trụi, tính xâm lược giống như những người đàn ông khác mang đến, đương nhiên đó không phải là do bản thân anh không có lực hấp dẫn, mà là do sự tồn tại của anh sẽ làm bạn cảm thấy chính mình là người không có lực hấp dẫn.
Giống như bây giờ, mông Kiều Kiều kề sát vào đùi của Giản Bạch Du, phần hông của người đàn ông đang bị Kiều Kiều ngồi lên, thậm chí Kiều Kiều có thể cảm nhận được dưới thân mình là côn th*t của anh, bởi vì kề sát nhau quá mức, Kiều Kiều cũng có thể mơ hồ cảm giác được một chút hình dáng của bộ phận cực đại kia, nhưng Giản Bạch Du đối với việc này lại không hề có phản ứng, giống như ngồi trên đùi mình không phải là một người phụ nữ sống sờ sờ mà tùy tiện chỉ là một đồ vật nào đó, cảm giác mềm như bông, khí quan từ đầu đến cuối đều là mềm như bông.
Ngược lại là Kiều Kiều lại không thể khống chế mà ướt quần lót, cô cảm thấy bản thân thật sự quá dâm đãng.
"Bọn họ đi rồi sao?" Kiều Kiều ý muốn dời đi sự chú ý của bản thân.
"Chưa, chúng ta còn phải chờ thêm một lát nữa."
"Nếu vậy họ sẽ tìm được tôi, tôi ở chỗ cửa bảo vệ đã điền rất nhiều loại đơn để vào đây."
Giản Bạch Du khẽ hừ một tiếng rồi nói:" Chỉ cần tôi không bị bắt thì chuyện về sau cô không cần lo lắng."
"Sẽ không phải là nói dối đi?" Kiều Kiều cố gắng mà sắp xếp lời nói:" Nếu anh không lo lắng chuyện sau này, vậy vì cái gì mà bây giờ lại lo lắng?"
"Bởi vì tôi không thể rơi vào tay của chính phủ." Trong lời nói của Giản Bạch Du mang ý cười: "Về sau cô sẽ biết, chờ cô cùng Trình Tu kết hôn rồi anh ta sẽ nói cho cô nghe."
Những lời này thật ra là nhắc nhở Kiều Kiều, tuy rằng biết đây không phải là thời điểm để thảo luận chuyện này, nhưng cô vẫn không nhịn được mà nhỏ giọng nói một câu:" Tôi sẽ không kết hôn với Trình Tu."
"Lí do?"
"Chuyện này không phải rất bình thường sao? Tôi mới ở chung 10 ngày với anh ấy, quen biết cũng mới chỉ có nửa tháng. Chúng tôi đều không có gì vượt quá mức tình bạn."
"Suỵt--"
Kiều Kiều bỗng cảm thấy trên môi có một thứ mềm mại đè lên, hơi lạnh, mang theo chút hơi nước. Giọng nói của Giản Bạch Du lập tức trở nên gần trong gang tấc: "Bọn họ vẫn chưa đi xa đâu."
Giản Bạch Du vì không thể dùng tay để che miệng cô nên anh dùng miệng thay tay sao!?
Sức công phá lần này thật sự quá lớn, đầu óc Kiều Kiều ong ong loạn lên tưởng như đang có pháo hoa đang bắn ra từ bốn phía, cô cảm thấy mình hiện tại không ngất xỉu đi ít nhiều là nhờ hoàn cảnh tối đen này, bằng không so với lực sát thương mà Giản Bạch Du truyền tới, trái tim cô nhất định ở thời điểm mà cơ thể của đối phương tiến tới đã liền nứt rời.
"Trình Tu rất thích cô."
"...." Kiều Kiều mất một lúc lâu để bình ổn hô hấp rồi mới hàm hồ nói: " Việc này cần phải tôi tình anh ấy nguyện."
Giản Bạch Du dừng một chút, trong giọng nói có chút không vui: "Tôi rất ghét việc phải nói điều kiện với người khác -- phải như thế nào thì cô mới đồng ý?"
Kiều Kiều theo bản năng rụt rụt cổ, tuy rằng biết hiện tại Giản Bạch Du không có cách nào động vào người mình nhưng cô vẫn nhịn không được mà có hơi sợ hãi: "Tôi không có điều kiện gì cả, anh chỉ cần kiên nhẫn một chút là tốt rồi a.... Nói không chừng cuối cùng chúng tôi xác thật thực thích hợp, sau đó liền thuận lý thành chương mà kết hôn."
"Ân, nhưng tôi chờ không kịp."
......
Đang ở thời điểm Kiều Kiều định trả lời anh thì mặt ngoài của lò sưởi trong tường đột nhiên truyền đến một tiếng bị vật nặng đánh vào, bởi vì hai người tránh ở mặt trong của ống khói lò sưởi trong tường, thế cho nên một tiếng này phá lệ đinh tai nhức óc, Kiều Kiều cắn răng nhịn vài giây, tiếng động mới hoàn toàn tan đi.
"Đừng lên tiếng, bọn họ đang lại đây." Giản Bạch Du đè thấp giọng nói.
Kiều Kiều ngay lập tức trở nên khẩn trương, cô cảm giác được cơ thể Giản Bạch Du cũng rất căng thẳng, ngay cả Kiều Kiều cũng có thể nghe được tiếng bước chân càng lúc càng gần, người bên ngoài dường như đã phát hiện lò sưởi trong tường có vấn đề, vài tiếng nói chuyện với nhau từ phía dưới truyền lên, hiện tại chỉ cần bọn họ vói người vào trong ống khói rồi ngẩng đầu là có thể nhìn thấy cô và Giản Bạch Du đang chật vật, trái tim Kiều Kiều đập mạnh bang bang. cô còn chưa bao giờ cảm thấy nguy hiểm tiến tới gần mình như vậy!
Hô hấp của Giản Bạch Du tăng thêm một ít, cơ bắp trên đùi anh bắt đầu có chút động đậy, tựa như đang hết sức đè nén điều gì đấy. Ngay sau đó, ở trong cái lò sưởi lỗi thời này, hạ thân đang kề sát ở dưới háng Giản Bạch Du, Kiều Kiều phát hiện Giản Bạch Du cư nhiên cương cứng!
Cái kích cỡ làm da đầu người ta tê dại từng chút lại từng chút thức tỉnh ở dưới mông Kiều Kiều, Kiều Kiều thét chói tai ở trong nội tâm rằng suy nghĩ muốn chạy trốn khỏi nhưng thân thể lại bị bắt duy trì nguyên trạng thái này... Cảnh sát phía dưới vẫn còn đang tùy ý mà tìm kiếm lò sưởi trong tường, Giản Bạch Du nghẹn hô hấp không xong mà thở dốc ở bên tai Kiều Kiều.
Tiếng bước chân của nhóm cảnh sát cuối cùng cũng dần dần rời xa, Kiều Kiều vẫn cứ không dám động đậy, hai người ở trong bóng tối duy trì không sai biệt lắm khoảng mười mấy giây trầm mặc, mãi cho đến khi một chút âm thanh cũng không nghe thấy.
Rốt cuộc, Kiều Kiều nghe thấy được đối phương hơi hơi cắn răng, người đàn ông ở bên tai Kiều Kiều ngắn gọn mà giải thích nói: "Thật xin lỗi, đôi khi có sát ý thì sẽ như vậy."
- ------
Sorry mấy nàng nha, bận quá không có thời gian edit với beta để up vì mỗi chương đều dài quá nên đâm ra hơi lười:>