Bao đồng đổi lấy bình yên

Chương 5

"Tại sao không bảo vệ tốt Tiên đế!", Chi Mai giận dữ đấm mạnh vào ngực Lê Qúy Ly, gào khóc. "Ta bảo ngươi bảo vệ tốt ngài cơ mà!"

Lê Qúy Ly kiềm chế cơn phẫn nỗ, hít sâu một hơi siết chặt lấy cổ tay nàng, quát lên, "Nàng câm miệng cho ta!" Nói rồi, hắn quay sang đuổi hết các thị nữ trong phòng. Đợi khi họ rời đi hết, hắn mới hất mạnh tay khiến nàng ngã xuống đất. "Tại sao ta phải bảo vệ hắn? Hắn chính là chết dưới kiếm của ta đấy!"

"Ngươi nói cái gì?!"

"Phải! Chính ta đã giết chết hắn đấy!" Hắn ngồi xuống trước mặt Chi Mai, vươn tay bóp chặt cằm nàng, "Ta còn dùng chính cây dao nàng đưa để đâm vào tim hắn đó, phu nhân của ta!"

Chi Mai bàng hoàng nhìn hắn, đứt quãng nói, "Ngươi... Ngươi...vừa nói gì cơ?"

"Phu nhân, nàng mệt rồi. Mau đi nghỉ đi!" Không thể chịu đựng được đôi mắt vì kẻ khác mà ngấn lệ của nàng, Lê Qúy Ly đứng dậy rời đi.

Huy Ninh Công chúa siết chặt tay, căm phẫn nhìn theo bóng dáng hắn đang khuất dần sau màu trắng tang thương giăng khắp phủ. Nàng hiểu rõ rằng bản thân không còn được phép yếu đuối nữa rồi.

Đất nước không thể một ngày thiếu vua. Sau Quốc tang, Nghệ Hoàng phong con trai thứ của Tiên đế là Trần Hiện làm vua, lấy niên hiệu Xương Phù. Lấy lí do vua còn trẻ dại, cần người phò tá nên toàn bộ thực quyền cai quốc đều rơi vào tay Nghệ Hoàng cùng Lê Quý Ly. Ỷ vào sự dung túng của Nghệ Hoàng, quyền lực của họ Lê càng ngày càng lớn mạnh. Tuy vậy, Nghệ Hoàng chẳng hề nghi ngại mà lại càng thể hiện sự tin tưởng của ngài khi giao hết trọng trách lớn trong triều cho hắn.

"Hiện giờ quyền lực triều chính đều bị tên họ Lê nuốt trọn! Ta không thể nhắm mắt làm ngơ lâu hơn nữa rồi!" Gia Từ Thái hậu tức giận đập mạnh tay xuống bàn, nói.

"Mẫu hậu, người yên tâm. Nhi thần sẽ trừ khử mầm họa này bằng mọi giá!" Vua Xương Phù chắp tay, kính cẩn cúi người trả lời.

"Quan gia, chuyện này ngài phải tính kế lâu dài. Ngài đừng hấp tấp mà làm hỏng chuyện!"

Vua Xương Phù trăm kế, nghìn kế cũng chẳng thể ngờ được rằng, cái giá phải trả chính là cả tính mạng ngài.

Tháng mười hai năm Xương Phù thứ mười một, Nghệ Hoàng nghe lời Lê Tể tướng đem giam Vua Xương Phù ở chùa Tư Phúc. Sau đó tuyên chiếu với thiên hạ rằng vua vẫn còn trẻ người non dạ, dễ làm việc hại đến xã tắc nên bị phế ngôi giáng xuống làm Linh Đức Đại vương.

"Ta sẽ trà trộn vào chùa Tư Phúc cứu Quan gia ra. Các ngươi tìm cách đánh lạc hướng quan binh đi!" Gia Từ Thái hậu bình tĩnh trả lời.

"Không thể được, Thái hậu! Nếu ngài có mệnh hệ gì..." Lê Á Phụ, một trong những tâm phúc của Linh Đức Đại vương, hốt hoảng can.

"Ta có mệnh hệ gì không quan trọng! Chỉ cần cứu được Quan gia!" Thái hậu quát lên, "Hơn nữa nếu ta đóng giả cung nữ, sẽ dễ dàng cứu ngài hơn!"

Xung quanh không có tiếng đáp lại. Một lúc lâu sau, Lê Á Phụ mới chắp tay, "Xin nghe theo Thái hậu! Chúng thần sẽ cứu ngài và Quan gia ra bằng mọi giá!"

Gia Từ Thái hậu giả trang làm cung nữ đưa cơm, thuận lợi tiến vào căn phòng nơi giam giữ Linh Đức Đại vương.

"Quan gia."

Nghe thấy tiếng gọi, Linh Đức Đại vương ngồi bật dậy, lê đôi chân bị xiềng xích tiến đến, quỳ sụp xuống, "Thái hậu, nhi thần đã phụ sự kì vọng của người rồi!"

"Mau đứng lên!" Thái hậu đau xót đỡ Đại vương dậy, thở dài than, "Chúng bạc đãi ngài quá! Ngài gầy đi rồi!"

"Thái hậu, người đến đây..."

"Mau, thay bộ này đi rồi trốn khỏi đây thôi. Còn sống là còn hi vọng!" Thái hậu lấy một bộ y phục của quan binh, dúi vào tay Đại vương.

Thế nhưng, Đại vương chỉ đứng đờ ra, sau mới quỳ xuống dập mạnh đầu, "Thái hậu! Xin người hãy trốn đi, đừng lo cho nhi thần!"

"Ngài đang nói gì vậy! Ngài mau thay y phục đi!"

Dù Thái hậu có ra sức nâng Đại vương dậy, ngài vẫn giữ nguyên tư thế khấu đầu. "Nhi thần bất hiếu, không thể phụng dưỡng người được nữa! Giờ nhi thần chỉ còn là ngọn đèn dầu sắp tàn, không thể thay đổi đại cục nữa rồi!" Ngài vén tay áo lên, để lộ những mảng đen tím rợn người, "Chúng bỏ độc vào lư hương, giờ có lẽ độc đã ngấm vào phổi rồi! Người đừng phí sức lực cho nhi thần nữa. Mau trốn đi!

"Quan gia, nghe ta đi! Trốn ra ngoài rồi sẽ tìm cách cứu ngài!"

Đại vương chỉ lắc đầu, ngài lấy đôi đũa cắm sâu vào bắp tay trái, dùng máu làm mực viết ra hai chữ 'Giải giáp' (Có ý xuôi tay)(3) lên bộ y phục, rồi đưa nó cho Thái hậu, thì thào, "Người đem cái này đến cho hội Lê Á Phụ, bảo họ hãy buông bỏ chấp niệm mà tìm một con đường sống đi!"

"Sao ngài lại bi quan như vậy! Còn sống..."

"Thái hậu à, người sắp chết thì còn sợ gì cái chết nữa. Chỉ mong mọi người có thể bình an sống tiếp." Đại vương mỉm cười, nụ cười đầu tiên suốt bao ngày qua. "Nhi thần không cầu gì hơn nữa."

Khắp kinh thành loan tin Nghệ Hoàng sai người thắt cổ Linh Đức Đại vương tới chết. Chỉ Gia Từ Thái hậu biết rõ, nhi tử của bà đã thắt cổ tự vẫn.

Ngài đã buông bỏ mọi thứ rồi.

Sau đó không lâu, các tâm phúc của Đại vương cũng lần lượt bị sát hại. Chính vào cái đêm trước ngày Linh Đức Đại Vương tự vẫn, Lê Qúy Ly đã cố tình để quân lính nới lỏng giám sát, cốt để dụ bè phái của Đại Vương xuất đầu lộ diện, một lưới bắt gọn.

Cuối tháng mười hai, Lê Quý Ly lập Trần Ngung, lúc này mới chỉ mười một tuổi lên ngôi, chính thức trở thành người thứ hai nhiếp chính quản nước đứng sau Nghệ Hoàng.

Mặc dù Trần triều càng ngày càng lộ rõ sự sa sút, thế nhưng hành vi lăm le chiếm ngôi báu của Lê Qúy Ly lại không được lòng nhiều vị quan lại.

"Tiên đế dù thất bại, nhưng ngài vẫn luôn là một tấm gương cho chúng ta noi theo! Giờ tên họ Lê vẫn tiếp tục làm nhiễu loạn triều chính hòng ngồi lên ngai vàng. Dù có chết ta cũng sẽ phải diệt hắn!" Một vị đại quan vang giọng nói, làm bùng lên khí thế của chúng quan khác.

"Đúng vậy! Dù có mang danh tạo phản ta cũng không thể để hắn tiếp tục làm càn nữa!" Tiếng hô hào cùng tiếng binh khí đồng loạt vang lên.

"Chư vị quan thần. Trần triều thật có phúc khi có các ngài ở đây!", Huy Ninh Công chúa dõng dạc nói. "Thái thượng hoàng một tay che trời, dung túng cho tên phản tặc họ Lê. Đến cả hoàng đệ, chất tử của mình cũng không tha! Để hai kẻ đó nắm quyền, đất nước sẽ trở nên lụi bại!"

Ai ai cũng vững tin vào ý niệm mà mình đã chọn. Chỉ là chẳng ngờ, ông trời lại không đứng về phía họ.

---------------------------------------

(3): Trích từ Wikipedia về Trần Phế Đế.