Chương1
•Hắc Huyết Kim Tử
Tuổi tác thì chẳng ai rõ, chiều cao khoảng 1m73, không phải nhân loại, giới tính là nữ, tính cách thì lãnh đạm lạnh băng, điềm nhiên thư thái, rất tự nhiên, đôi khi là điên cuồng mất kiểm soát, trí nhớ kém, mất kiểm soát khi thấy máu, thích bóng tối, hoạt động về đêm (ít đi vào buổi sáng), thân phận được biết đến là chị gái song sinh của Bạc Sinh, còn lại không rõ
Đặc điểm nhận dạng tóc đen rất dài, dưới ánh trăng lấp lánh ánh đỏ, đồng tử đặc biệt, mắt màu rượu vang, có khi là màu đỏ sáng, có răng nanh đôi khi lộ ra khi cười, hay mặc váy dài hơn, kiểu váy đơn giản cho tới cầu kì hoặc phong cách lolie gothic.
Màu sắc đặc trưng của Kim Tử là đen, đỏ, vàng kim, đôi khi thay đổi nếu được yêu cầu.
•Bạch Nguyệt Bạc Sinh
Năm nay mười tám tuổi, cao tầm 1m70, giống loài là Bán Nhân Loại, giới tính nữ, có tính cách cao ngạo, không phải người lương thiện, không thích gây gỗ nhưng cũng đừng ai động đến, rất tự nhiên, tự tin thái quá về nhan sắc của mình, hay nhõng nhẽo, rất thích làm nũng với chị gái, rất quan tâm, nghe lời và tuyệt đối tin tưởng tưởng người chị của mình.
Thân phận của cô ấy là con gái Bạch gia, có đặc điểm nhận dạng là mái tóc đen ngang lưng, dưới ánh trăng óng ánh như ánh trăng bạc, mắt màu bạc, đẹp là mặc.
Màu sắc đặc trưng là đen, trắng, bạc kim, đôi khi thay đổi nếu bắt buộc.
•Đổng Cảnh Đông
18 tuổi, sở hữu chiều cao vượt trội so với các bạn đồng trang lứa, tận 1m77, cô là Nhân Loại.
Tính cách thì mạnh mẽ, nhát gái, hay dỗi, nhây lầy lội, bỉ bẩn bựa, rất quan tâm và thách đứa nào dám động đến Bạc Sinh, rất chiều Bạc Sinh, nói chung tất cả đều liên quan đến Bạc Sinh.
Cô là con gái của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Chân Diệm.
Cô có mái tóc đen dài ngang lưng,không dày, mắt màu xanh lá mạ, trong khá giống con trai, không mặc váy (trừ khi mặc đồng phục).
Màu sắc đặc trưng là trắng và gam màu tối.
•Nhậm Tịch Vương
24 tuổi.
Chiều cao là 1m82, hắn là Nhân Loại.
Tính cách hắn trầm tỉnh, cẩn trọng, bí ẩn, và... nhiều thứ khác không được biết đến rõ ràng.
Là thầy giáo mới của trường Tây Kỳ
Đặc điểm để nhận dạng ra hắn là tóc đen có đuôi chuột, mắt màu vàng kim, ăn mặc kiểu quý tộc, đôi khi đeo kính.
Màu sắc đặc trưng: đỏ, gam màu tối.
•Camiel Dred
Về tuổi tác thì chẳng ai biết.
Cao tầm 1m77, không rõ hắn là Nhân loại hay không, nhưng trông hắn cũng giống Nhân Loại lắm.
Tính cách khá thích lừa người dối mình, có một định hướng bất diệt là sự an toàn của Blood (được biết đến trong một câu thoại), đôi khi rất nghiêm túc trong một chuyện nào đó, hay xem thường người khác và rất... tự luyến.
Hắn là học sinh chuyển trường, con trai bá tước Dred.
Tóc hắn vàng xoăn đuôi tóc màu trắng, mắt lam, có một răng nanh, thường đa số mặc trang phục quý tộc.
Màu sắc đặc trưng là trắng và màu sáng.
•Tiêu Nhiên
Cô 18 tuổi, chiều cao khiêm tốn khoảng 1m68.
Cô là Nhân Loại, cao cao tại thượng, không phải người lương thiện, dễ dụ dỗ bằng đồ ngọt (đôi khi trong vài tình huống ngốc nghếch thôi), không quan tâm ai ngoại trừ Silver (ý chỉ Bạc Sinh), có quen biết Kim Tử.
Cô là bạn thuở nhỏ của Bạc Sinh, du học sinh chuyển trường.
Đặc điểm nhận dạng là tóc trắng dài tới vai, mắt màu cánh đồng xuân, đa số mặc đồ thoải mái hoặc đồ giống lễ phục.
Màu sắc đặc trưng là gam màu lạnh và tối.
•Tuân Tử Tầm
Là bạn học của Bạc Sinh.
Tính cách anh chuẩn khuôn thanh niên ôn thuận hoà nhã, cam đảm, không yếu đuối, mạnh mẽ trong vài tình huống, luôn luôn cười.
Anh là bạn thân trong nhóm Cảnh Đông, tấm gương sáng cũng như bia đỡ đạn của cả nhóm.
Đặc điểm là tóc màu cam đào, mắt màu xanh lá nhạt, phong cách thư sinh.
Màu sắc đặc trưng của anh là gam màu ấm, màu cánh đồng.
•Tuân Bách
Là em trai của Tử Tầm.
Tính cách rất đáng yêu, chuẩn em trai quốc dân, rất yêu anh trai, không thích ai làm anh trai buồn, chân ngắn khoái chạy nhanh, dakling của nhóm, "mồi nhử" trong vài tình huống.
Tóc giống anh trai, màu mắt giống anh trai, còn lại tương lai mới biết.
Màu sắc đặc trưng thì chưa định hình, trước mắt giống anh trai.
•Âu Dương Tiệp
Cậu ấy cũng bằng tuổi với nhóm Cảnh Đông, cao xấp xỉ 3m2 bẻ đôi.
Tính cách lúc nào cũng hay nóng nảy, ít khi cười, hay cảm thấy nhục nhã khi đi với nhóm, có tính nhẫn nại cao, không có "lòng tin" vào Cảnh Đông và Kỳ Phong.
Là đồng học, bạn thân chung nhóm, nấm lùn của nhóm, chủ đề cà khịa mỗi khi nhóm chán... không có gì làm, kẻ bị lãng quên nhanh nhất nhóm.
Tóc cậu ấy màu nắng, đuôi tóc dài ôm cổ, mắt màu da cam, khuôn mặt khả ái giống con gái, chiều cao 'hạn hẹp', đồ gì cũng mặc màu nào cũng được.
Tiêu chí màu sắc của Dương Tiệp là đồ gì cũng mặc màu gì cũng được.
•Kỳ Phong
Kỳ Phong là người cao nhất nhóm tận 1m80.
Tính cách tên này bẩn bựa vừa phải, hay cáu khi Cảnh Đông biến mất không lý do, vui vẻ hoà đồng, hay tỏ ra ngầu lòi (mà thực ra ngầu trong vài tình huống), mạnh mẽ, hay có cảm giác bị lu mờ giống như nhóm khi Cảnh Đông đi chung với Bạc Sinh.
Kỳ Phong là bạn thanh mai trúc mã của Cảnh Đông, cây hài của nhóm.
Đặc điểm nhận dạng lã tóc xoăn màu da cam, mắt cùng màu, đẹp trai lai láng không chỉ có mình nó, ghiền đồ hiệu.
Màu sắc đặc trưng là bất kỳ màu nào hợp.
Bạch Nguyệt Bạc Sinh pov.
Nhiều năm về trước trong một đêm mưa bão, cô ấy đột nhiên xuất hiện và ngất trước đầu xe của ba tôi.
Thông thường ba tôi ông ấy sẽ đưa người bị nạn vào viện, nhưng không hiểu vì lý do gì, ba tôi lại đưa cô ấy về nhà.
Tôi đã thoáng lo lắng nhưng rồi ngạc nhiên khi thấy mẹ tôi, bà ấy không có loại biểu cảm nào khác ngoài lo lắng cho cô gái đó, thậm chí mẹ tôi còn là người tận tay chăm sóc cô ấy, thật không hiểu.
Khi tôi lén nhìn và bị phát hiện, ba tôi đã đốc thúc tôi đi ngủ, bộ dạng rất chi là khả nghi, còn cả mẹ tôi, bà ấy trông lo lắng hẳn ra, hai người họ hình như có gì đó giấu tôi.
Suốt một tuần liền không khí trong nhà khá ảm đạm, ba mẹ tôi cũng tránh nhắc đến cô gái kia trước mặt tôi, mà tôi có hỏi họ cũng ậm ừ cho qua, lãng tránh vấn đề.
Cho đến buổi tối, khi đang dùng bữa và hai người nghe được giai nhân bảo cô ấy đã tỉnh thì cả hai gấp rút chạy đi, bỏ dở cả bữa ăn, tôi có chạy theo nhưng khi đến cửa thì cửa lại bị đóng lại.
Tôi không biết họ đang nói gì hay bên trong đang xảy ra chuyện gì, tôi thực sự đang rất thắc mắc, tôi có thể nghe thấy bên ngoài kia, cơn mưa rào ngày càng lớn hơn, cả một bầu trời đêm đen tối, chỉ những giọt mưa liên tục thi nhau va vào cửa kính và các vật thể trên đường rơi của nó.
Mãi đến khi cơn mưa nhỏ dần và tạnh hẳn, bầu trời đêm tan mây đen và mặt trăng sáng xuất hiện, cửa phòng bật mở, ba gọi tôi vào trong, tôi thấy lúc này cơ mặt của cả ba và mẹ đều giãn ra hết căng thẳng, họ chỉ cười ngoài ra không nói gì cả.
Tôi nhìn thấy trên chiếc giường lớn kia, cô ấy đang nằm đó, nhắm nghiền mắt, lần đầu tiên sau cả một tuần, tôi nhìn thấy cô gái ấy rõ như vậy.
Mái tóc đen dài thật dài, ánh trăng ngoài cửa kính chiếu rọi lên mái tóc khiến nó óng ánh một sắc đỏ lạ kỳ, hàng mi dài ánh đỏ, làn da lại trắng trông khá nhợt nhạt, chân mày giãn ra thư thái.
Một cô gái rất đẹp, thực sự rất đẹp, đây là tôi không nói dối, thực sự cô ấy còn lấp lánh hơn dưới ánh trăng nữa.
Mà phải nói là cô ấy trông rất giống tôi, giống lắm, nếu không phải da cô ấy trắng toát thế kia thì có lẽ sẽ vô cùng giống, hệt như từ một khuôn đúc ra vậy, tựa hồ cô ấy và tôi la song sinh, ah, làm sao có thể chứ, tôi là con một mà.
Nhưng sau đó tôi đã phải... suy nghĩ lại
Chuyện ngày hôm đó đã khiến tôi phải suy nghĩ lại bản thân mình, tôi đã sinh ra lớn lên và sống sung sướng trong nhung lụa được tình yêu thương của cha lẫn mẹ, mà không hề biết, còn có một người, có một người nữa đáng lý cũng được như tôi.
Những khúc mắc đều được giải tỏa khi tôi bước vào phòng, nhìn thấy cô ấy và nghe câu nói đó.
Chỉ một câu nói đã biến tôi từ đứa con duy nhất của Bạch gia thành đứa con thứ, chỉ một câu nói mà biến ra cho tôi một người chị từ trên trời rơi xuống.
[Con bé là chị gái từ cùng một bụng mẹ với con].
Tôi đã chết đứng khi nghe câu ấy thốt ra từ miệng mẹ tôi, tôi không biết chuyện gì đã và đang xảy ra nữa, đột nhiên tôi lại có một người chị gái.
14 năm trước rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Tại sao đến tận bây giờ tôi mới biết sự thật... rằng bản thân là song sinh với một người nữa? Nếu đúng thật cô ấy là chị gái song sinh của tôi, vậy thì suốt ngần ấy năm chị ấy đã ở đâu?
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi có sự xuất hiện của người chị này nữa, tình yêu thương của ba mẹ bị san sẻ? Cả sự sung túc tôi đang có? Mọi thứ tôi đang có đều phải chia đôi?
Tôi không phải người lương thiện, nhưng tôi cũng không phải người không biết suy nghĩ, rằng tôi còn một chị gái, rằng tôi đã chiếm trọn tình thương yêu mà chị ấy đáng được có, rằng tôi đã cướp đi những thứ đáng ra thuộc về chị ấy, chị gái tôi... chịu khổ nhiều rồi.
Tôi tự nhủ với lòng sẽ bù đắp lại những thiếu thốn của chị ấy, tự suy nghĩ lại, tôi thương chị vô vàn.
Có một người chị gái cũng tốt, có thể chia sẻ và tâm sự, hoặc chí ít là làm gì đó cùng nhau, thật tuyệt.
Tóm tắt một phần về quá khứ của nhân vật chính, câu chuyện sẽ được bắt đầu vào chương sau.