Biến đi, tôi không yêu chú.

Chương 1: Gặp mặt sếp lớn.

"*Tùng tùng tùng tùng tùng... *"

Hiệu trưởng:"... chúc các em có một kỳ nghỉ hè đầy màu sắc, xin cảm ơn."

Thầy vừa dứt lời, toàn trường như nổ tung học sinh đồng loạt hô to, mũ ca nô ném tứ tung.

Dương Du mang tâm trạng vô cảm, nhấc ghế đỏ lên bước chân về lớp.

Khuyển Nhạn:" Con Du, mày đứng lại đấy."

Nhóc chẹp miệng quay người lại. Từ năm lớp một tới giờ đại tiểu thư này không biết mấy lần khi dễ mình, thật như bả mắc bệnh công chúa vậy.

Trước mặt nhóc, Khuyển Nhạn diện váy công chúa hồng, mặt cô ta đã trắng sẵn nhưng lại vẫn thích chát phấn, bờ môi tô son đỏ đậm. Cái gu này quá già làm mất đi vẻ đẹp trẻ thơ vốn có.

"Gì?"

Khuyển Nhạn dậm chân, khoanh tay lại. Giọng nói trời sinh ấm áp khổ nỗi ngôn từ thật chanh chua.

" Người hầu dám thái độ công chúa, mày muốn chết à? "

Đấy mà, nghe xong câu này Dương Du quay người đi ngay. Cảm giác đằng sau có người tiếp cận, theo phản xạ nhóc đón lấy tay cô ta người tránh sang một bên thuận thế đẩy Khuyển Nhạn xuống. Nhưng mà nhóc không nỡ chờ khi mặt cô ta gần tiếp đất lại cứu cô ta về.

"Bạn học Khuyển, ít trêu chọc tôi lại hoặc sẽ biết tay với tôi."

Khuyển Nhạn tức tối càng tăng, cắn chặt môi dưới chỉ dám nhìn theo bóng lưng của Dương Du. Phải! Ai ai cũng biết cô là con nhà quý tộc, ai ai cũng nịnh bợ sợ bị cô ghét vậy mà con ả Dương Du này lại dám to gan lớn mật như vậy. Ả không chịu phục tùng cô, thế nhưng bao nhiêm năm lại trị không được ả.

Ha, không trị được ả chỉ là cô không muốn dùng mấy thủ loại đê tiện thật tiếc bây giờ đã là cuối cấp rồi trị không được cũng phải được. "Dương Du, mày chờ đấy"

...

Thật mệt mỏi mà, nhóc quốc bộ từ trường về tới tổ chức bắp chân đã căng cứng rồi.

Vừa mở cửa phòng ra dì Tao đã chạy dồn đến hỏi.

" Du cháu, đâu rồi cái đó đâu rồi?"

" Tao dì, dừng lại cháu đang mệt đứt hơi ó, giấy khen để xíu nữa."

" Cháu của dì, mau nộp ra đi nộp sớm tiền về sớm."

Dưới sự thúc giục của dì Tao, nhóc đành ngồi xuống móc trong ba lô ra bốn cái giấy khen giặn dò kĩ dì Tao

"Dì à, được tiền chia đôi đấy nhá dì không xấu đến nỗi ăn chặt của cháu đúng không?"

"Yên tâm"

Tổ chức này cũng thật xịn xò, lấy được giấy khen sẽ được thưởng tiền hơn nữa còn rất nhiều thế nên đây mới chính là động lực Dương Du ôn mấy ngày đêm.

Ngồi chờ một lúc rất nhanh chóng dì Tao đã quay trở lại với khuân mặt xám xịt.

"Ấy, Tao dì đi đường gặp cướp ạ?"

" Không phải. Ở tổ chức ai dám cướp của dì là không nhận được tiền."

Nói đến đây Dương Du có chút bất ngờ, năm nào cũng được nhận tiền mà...

" Hừ, nói là có việc cần tìm cháu đó, nói xong sẽ tự tay đưa tiền cho nhóc dì còn bị mắng một trận đây."

Dương Du lại càng bất ngờ hơn. "Có nhầm không?"

Thấy nhóc bất ngờ, dì Tao còn giải thích kĩ hơn :"Cháu không biết đâu, chính sếp lớn yêu cầu gặp cháu."

Lần này Dương Du bất ngờ đến nỗi phải đứng người dậy. "Cháu... Sếp lớn... Cái quỷ gì vậy?"

"Đi nhanh lên đi, đi đi."

Thế là Dương Du mang theo tâm trạng hoang mang đến trụ sở. Nhóc mở cánh cửa ra, một vị nào đó mặc vet cực sang trọng ngồi trên ghế. Không biết anh ta đã biết nhóc vào hay chưa đành lên tiếng "Cháu chào chú ạ."

Định mệnh, anh ta bơ luôn mình. Thấy vị còn đang chìm trong sổ sách gì đó Dương Du đành tùy tiện ngồi vào một cái ghế sofa chờ đợi.

Đây là lần đầu tiên nhóc gặp sếp lớn nhưng mà tại sao lại chẳng hồi hộp chút nào. Nói là gặp nhưng nãy giờ chưa nhìn thấy mặt đâu cả.

Chờ tầm ba, bốn mươi phút sau chú ta mới ngẩng đầu lên, thế là hai người bốn mắt nhìn nhau.

Đệt đệt đệt, mặt người này soái quá soái luôn.

"Dương Du?"

"Vâng, là cháu."

"Đến đây"

Định mệnh ngài ta muốn làm gì đây?

Nhóc đành đứng đối diện sếp lớn đang ngồi uy nghi trên ghế.

Tên kia bất chợt cười nửa miệng đưa cho nhóc một sấp tài liệu gì đó.

"Tôi biết trong đầu cháu nghĩ gì đó, cầm về đọc đi."

"Dạ?"

...

Khi nhóc về đến phòng thật không biết dì Tao đã đi đâu rồi.

Mở trang đầu ra là tiền, rất nhiều tiền, trang sau là bản hợp đồng gì đó.

"HỢP ĐỒNG NHIỆM VỤ

Tên:Dương Du

Tuổi:10 tuổi

Sức khỏe:tốt

Học lực:tốt

Nơi tạm trú:Trại mồ côi Phạn Tiếp

Giám hộ: không có

Nhiệm vụ ban hành: tiếp cận tổng giám đốc công ty Thượng Tại

Lưu ý: không hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên bán đi phục vụ tổ chức

Kí tên

(Kí hiệu lãnh đạo tổ chức )"

Đcmn bán đi phục vụ tổ chức... Nhóc tuy là trẻ nhỏ nhưng mấy năm qua bị dì Tao đầu độc không ít, cụm từ "bán đi" này cmn thật biến thái.

"Hú hú hú Du cháu, tin tốt tin xấu nghe tin nào trước?" Dì Tao chạy tung tăng vô phòng.

Nhóc nhìn dì, đỡ trán :"tốt trước."

"Ồ ồ ồ, dì vừa nhận được một khoản tiền không nhỏ. Tin xấu... haha vì dì nhận tiền nên thiệt cho cháu rồi."

Hic, bà dì lại gây rối gì nữa đây?

"Thật ra thì bạn cháu hẹn dì, nói chiều nay muốn hẹn gặp cháu còn cho dì một khoản nhờ sự giúp đỡ của dì so* phần còn lại nhờ cháu rồi."

*so: vì vậy

Dương Du dở khóc dở cười đưa hợp đồng cho dì xem :"Còn có chuyện tồi tệ hơn."

"Vch* cả bán đi. Không sao đâu, hoàn thành nhiệm vụ là ok rồi."

"Dì Tao à, nhiệm cụ cấp A đó không đơn giản chỉ là đến gần tên đó là được đâu."

"Vậy muốn thế nào đây, xuất ngày ở trực chỗ hắn? "

Nhóc chắc nịch gật đầu

"À, còn cái vụ trại mồ côi Phạn Tiếp là sao? Từ nhỏ đến lớn cháu vẫn ở tổ chức"

"Không biết, cái này chắc là đích thân hỏi sếp lớn. Oa, tiền chia tiền thôi."