Bông Hay Hoa?

Chương 16: Kết cục của kẻ xấu.

***

"Người phụ nữ này tên đầy đủ là Thanh Hà Ngư, ba mươi lăm tuổi, hiện đang làm bảo mẫu cho trường mẫu giáo Thanh Xuân. Từng có tiền sử phạm tội như hien tại, xém chút đã bị kiện ra toà.

Tin tức tìm thấy phát hiện ra, Thanh Hà Ngư từ lâu đá có bệnh án liên quan đến vấn đề thần kinh..."

Sở cảnh sát quận S sẵn sàng mở cửa chào đón người dân, phục vụ vì dân.

Tại đây đang diễn ra sự kiện vụ án mới nhận vào sáng nay.

"Cảm ơn, cậu đi được rồi." Người khoanh tay lắng nghe thông tin từ đầu đến cuối hơi gật đầu.

Người rời đi để lại chuỗi tập tin phiền não.

Yên tĩnh một mình tại vị trí công tác, lật xem đi xem lại xấp tài liệu dày cộm vừa nhận được ban nãy.

Thanh tra Phiên uể oải thở dài. "Đụng phải thứ khủng rồi..."

Đang lúc thở dài, đồng chí cảnh sát cùng khu có chút quen biết đi ngang vỗ vai hỏi chuyện. "Sao đấy?"

Thanh tra Phiên lắc đầu ngán ngẩm. "Có kẻ xui xẻo đắc tội nhân vật lớn, giờ tôi phải phụ trách vụ này, đi làm rõ và cho cấp trên một lời giải thích..."

Mới trở về từ nơi điều tra, hiện tại sắp phải vác mông đi tiếp.

Đồng chí cảnh sát lén nhìn lưới qua thông tin của xấp tài liệu. "Xâm phạm trẻ em? Còn là phụ nữ?"

Biểu cảm của đồng chí cảnh sát nọ khó chịu nổi, đầu óc cứ quanh quẩn hiện lên ngàn câu hỏi "bằng cách nào?"

"Ra vẻ ngạc nhiên như thế làm gì? Hơn nữa, người này còn có bệnh án..." Thanh tra Phiên chỉ tay vào đầu.

Hai người đôi ba câu bàn chuyện, đồng chí cảnh sát cùng khu bỗng nhớ ra công việc mình làm còn dang dở, tạm biệt rời đi.

Thanh tra Phiên thấy người đi rồi, tựa lưng lên ghế chuẩn bị nghiền ngẫm lại chút hồ sơ lần nữa thì điện thoại để bàn làm việc reo inh ỏi.

Thanh tra Phiên bắt máy. "Alo, thu thập đến đâu rồi?"

Cú điện thoại vừa nhận, tin tức mới đã có.

"Tham ô?" Lẩm bẩm đọc theo. "Là ai?"

Bên tổ công tác dò hỏi cùng thu thập đột nhiên gọi đến là vì họ đã tìm ra người giúp Thanh Hà Ngư đặt một chân vào Thanh Xuân, bất ngờ thay khi đang lúc dò hỏi bỗng nhiên bất chợt, moi thêm vụ án liên tiếp thứ hai.

Kẻ tình nghi nắm chức trưởng phòng tài vụ và kế toán, đội công tác chuyên nghiệp nhanh trí truy ra đầu đuôi ngọn ngành, xong lại báo cho thanh tra Phiên một tiếng.

Số tiền kẻ tình nghi âm mưu chiếm lấy thậm chí còn không hề nhỏ, gã chẳng màng chút đạo đức nào, gián tiếp khiến cho bọn trẻ bị huỷ hoại.

"Bắt lại rồi? Được được, đến ngay!"

Điện thoại ngắt, thanh tra Phiên mặc áo khoát, không lề mề chậm trễ nữa, phất tay áo liễn rời sở cảnh sát.

***

Hiệu trưởng Thanh Xuân tuy có tuổi nhưng khả năng phụ trách lắng nghe phàn nàn vẫn còn khá nhanh nhạy.

Dạo gần đây, ngày ngày ngoài ăn ra, việc ông thường làm nhất chính là ngóng tai đón nhận sự khiển trách từ phía trên cùng các bậc phụ huynh thượng đế.

Việc Thanh Xuân xuất hiện thành phần có khả năng gây nguy hiểm đến con trẻ thế này, hầu như khiến rất nhiều người quan tâm sâu sắc, lo lắng không thôi.

Huống chi ở Thanh Xuân, nhân vật tai to mặt lớn luôn chẳng thiếu, làm cho hiệu trưởng thanh Xuân già nua này thật...mệt tâm.

Hằng ngày thức dậy, cơ hồ điện thoại mãi dính tay, miệng múa may mỏi thậi mỏi, bao nhiêu ngôn từ thích hợp từ khi biết đến đều dùng đủ.

Cú điện thoại cuối cùng trong ngày vừa tắt, hiệu trưởng Thanh Xuân toàn thân rũ rượi, mềm nhũn như giun, phịch mông xuống ghế bật tivi muốn thư giản ít chút.

Tivi vừa bật, kênh nào bật không trúng lại trúng ngay kênh tin tức thời sự trọng điểm lúc bảy giờ tối, nội dung được nhắc đến chính là vụ án xâm phạm trẻ em vừa mới đưa lên cách đây không lâu, điều đáng quan ngại ở đây, được nhắc đến nhiều nhất không ai khác chính là trường mẫu giáo Thanh Xuân.

Đang mệt nhìn thấy tivi phát tin lại càng mệt hơn, bức quá đành tắt tivi cái rụp, chẳng thiết tha gì coi tivi nữa.

Tin tức như thế là điều không tránh khỏi, chỉ có điều, lòng hiệu trưởng Thanh Xuân nuốt éo trôi cục tức này!!!

Tất cả tại tên trưởng phòng tài vụ xấu xa đó...

Hiệu trưởng Thanh Xuân như có điều suy nghĩ, ông cầm điện thoại gọi đi một cú.

"Alo, gửi đơn kiện đi! Đời nào có chuyện tên khốn đó sống yên ổn được sau khi làm ra loại chuyện này, dồn hắn vào tường cho tôi." Hiệu trưởng Thanh Xuân dừng lại một chút, nói tiếp "Chỗ Nhu gia còn có cơ hội xoa diệu, nhưng vấn đề ở hai bên kia...Đặc biệt là Tiêu gia...được rồi, cứ nghĩ cách đi thôi."

Ngừng cuộc gọi, hiệu trưởng nhắm mắt lần nữa, thả lỏng xuống sofa nghĩ ngơi ít phút, miệng không tự chủ được mà rầu rĩ. "Chừng nào mới dịu xuống đây..."

***

Lưu thiếu gia xảy ra chuyện khiến các bậc trưởng bối trong gia đình nháo nhào cả lên.

Mọi chuyện ngay sau đó bị phanh phui toàn bộ, lúc này mọi người mới "ồ" một tiếng, thì ra chuyện là do một tay của trưởng phòng tài vụ của Thanh Xuân và Thanh Hà Ngư - bảo mẫu có bệnh thần kinh từ lâu cùng thực hiện hành vi sai trái với đạo đức.

Cánh nhà báo bắt được tin tức này liền nhai mãi không buông.

Tất cả ngọn ngành câu chuyện được lan ra khắp đất nước, nhanh chóng nhảy lên tin hot trong chủ đề hồi chuông cảnh báo cho các người làm cha làm mẹ nên chú ý an toàn, nên quan sát tâm lý con trẻ nhà mình hơn.

Khép lại mọi thứ, vụ án xâm phạm trẻ em thật sự lặng xuống với nguồn tin tức quyết án sau đó.

Thanh Hà Ngư có bệnh tâm thần, buộc phải đưa vào nhà thương điên không ngày quay lại. Còn trưởng phòng tài vụ bị dồn ép ngồi bóc lịch trong nhà tù vì tội gián tiếp gây phạm, tham ô, làm trái với đạo đức nghề nghiệp khiến cho văn hóa đạo đức con người và xã hội càng góp phần gây thêm sự suy đồi nghiêm trọng. Cộng đồng mạng khiển trách ghê gớm, bảo gã xứng đáng với mức án treo tù, thế là gã trưởng phòng nọ cứ thế mà lãnh án tù mười năm ngục giam u ám.

Danh tiếng tốt đẹp của Thanh Xuân do việc này mà nhiễm chút sắc màu đen.

Lưu Hoa được cho tạm nghĩ học tận một tuần, với lý do tinh thần gặp đả kích sâu sắc, cần có thời gian điều chỉnh để bình ổn lại.

Hoa Hoa bé nhỏ đối với kết cục sau đó, bình thản chẹp miệng một cái rồi cũng cho qua.

Dù sao mọi chuyện đã được giải quyết, cậu cứ cắn mãi không buông làm gì cho mệt.

May mắn, Thanh Hà ngư mắc bệnh điên, lời ăn tiếng nói lộn xộn không thể tin được. Mọi người cũng càng chẳng tin cậu chính là "thiên tài" duy nhất trên đời, sinh ra vạn sự tự thông. Cho rằng cậu bạn nhỏ này vì vô tình phát hiện ra chuyện xấu Thanh Hà Ngư sắp làm rồi bị liên lụy theo chứ chẳng hề nghĩ đến chuyện thằng nhỏ họ Lưu này đã thành tinh!

Chuyện đến đây đã khép, trang mới thay thế trang cũ.

Dù sao một tuần nghĩ ngơi tịnh dưỡng tâm tìm lại trôi qua nhanh như một cơn gió "phù phù", hạn ngày tiếp tục đi học tới rồi.

Hết chương 16.