Cẩm Y Chi Hạ

Chương 112

Thích phu nhân sau khi thay quần áo, dẫn theo một nha hoàn đi cùng Kim Hạ và Sầm Thọ ra ngoài biệt viện.

"Chính là hắn!" Sầm Thọ tiến lên túm cổ tên giặc Oa đang núp ở trong góc sân, lấy khăn nhét trong miệng hắn từ nãy ra, hướng Thích phu nhân nói:" Hắn thường hay ra chiêu ám khí, hôm qua trong miệng hắn còn ba kim ám khí."

Kim Hạ ân cần mà dìu Thích phu nhân ngồi xuống ghế, để bà ấy thong thả ngồi thẩm vấn tên giặc Oa.

"Ngươi là ai?Từ đâu đến? Đến Tân Hà thành này để làm gì?" Thích phu nhân dùng tiếng Đông Dương hỏi thẳng.

Tên giặc Oa nghe thấy họ nói tiếng Đông Dương làm hắn ngay cả người,hơi hơi hé miệng,đợi sau một lúc lâu mới thì thầm nói một câu.

Kim Hạ hiếu kỳ hỏi:"Hắn nói gì vậy?"

Thích phu nhân lấy tay ngăn lời nói của Kim Hạ,tiếp đó cùng tên giặc Oa bàn bạc qua lại,hắn nói một câu Thích phu nhân liền đối đáp lại, Kim Hạ cùng Sầm Thọ đứng sang một bên,lại là một câu cũng nghe không hiểu,thật sự lo lắng vô cùng.

Hai người họ đối thoại với nhau một lúc lâu, chỉ thấy Thích phu nhân lông mày nhíu càng chặt, ánh mắt càng sắt bén.

Đến khi tên giặc Oa nói xong câu kế, Thích phu nhân bỗng nhiên đứng lên,tiện tay cầm lấy một thanh đao bằng gỗ, húc mạnh vào đầu hắn.

Sầm Thọ tuyệt nhiên không nghĩ đến Thích phu nhân lại tính tình nóng nảy như thế, kinh ngạc, vội vàng ra tay ngăn lại.

"Người này rất vất vả bọn ta mới bắt sống được, phu nhân, không nên đánh chết hắn dễ dàng như vậy được." Kim Hạ khuyên giải nói

Thích phu nhân mạnh mẽ vứt bọ cây đao gỗ,nóng giận nói:"Hắn không chịu nói thật, ta phải đánh cho hắn biết rõ thế nào là lễ độ."

"Việc này phu nhân cứ để cho ta." Sầm Thọ thuận tay rút đao ra:"Ta trước tiên chọc gân chân ngươi trước, ngươi còn không khai ra, ta tiếp đến chọc gân tay ngươi..."

"Thật khí phách!" Bao năm kháng giặc Oa, đối với chúng mà nói Thích phu nhân hận đến thấu xương, cười lạnh với tên giặc Oa, hướng Sầm Thọ mà nói

Tên giặc Oa kia sắc mặt đại biến,hắn là người biết võ công, tất nhiên khi bị đánh gãy gân tay,gân chân thì sau này hắn sẽ trở thành người tàn phế.

Sầm Thọ cũng không chần chừ nữa, tên giặc Oa kia đang bị trói rất chắc chắn, căn bản là không thể trốn được, hắn liền tiến đến một tay cởi giày tên kia, dùng đao có lưỡi dao bén đâm vào gót chân hắn...

Tên giặc Oa kêu to lên một tiếng, tiếng kêu nghe thê lương cực kỳ.

"Được rồi!" Thích phu nhân nói:" Hắn bảo hắn sẽ nói ra hết sự thật, mọi sự tình đều nói ra hết."

Lưỡi đao của Sầm Thọ đã đâm vào mắt cá chân của tên giặc, chỉ một chút nữa là có thể động phải gân chân, Sầm Thọ cũng không vội mà tiếp tục tra khảo, quay đầu hỏi:"Hắn thật sự chịu nói sao?Nếu không được, ta tiếp tục dọa hắn vài cái."

Kim Hạ nói thì nói cũng là một cô nương, nhìn thấy tên giặc Oa mặt đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng,trong lòng cũng không đành lòng,khuyên nhủ nói:"Đừng giận,trước hết ta nghe hắn nói như thế nào đã, nếu hắn dám gạt chúng ta, xử lý hắn cũng không muộn."

Thích phu nhân cũng nói:"Không vội, trước tiên để hắn nói trước."

Sầm Thọ cố ý hù dọa tên giặc Oa,từ từ mà rút đao ra khỏi chân hắn.

Chỉ thấy máu chảy rất ít, tên giặc Oa kia biết được gân chân chưa bị đứt, hắn lại thở phào nhẹ nhõm.Trải qua lần này, hắn không dám giấu giếm điều gì,thành thật khai ra, đem toàn bộ sự tình nói ra hết.

Sau khi nghe hắn nói xong, Thích phu nhân sắc mặt ngưng đọng, sau một lúc lâu cũng chưa nói gì.

"Phu nhân,hắn nói cái gì vậy?" Kim Hạ đợi không được hỏi

"Hắn nói..." Thích phu nhân thở dài rồi nói:"Bọn chúng đang đóng đô ở thành Đài Châu,dăm ba bữa nữa sẽ tấn công đến Tân Hà thành này, Đổng Tam chính là nội gián trong thành này."

Quả nhiên là như thế,Kim Hạ vội hỏi nói:"Trong thành có tổng cộng bao nhiêu tên giặc Oa?"

"Hắn nói thuộc hạ của Đổng Tam trên dưới ba mươi mấy người,những người này hắn cũng không rõ từng người,việc này là Đổng Tam chính mình liên lạc với bọn chúng." Thích phu nhân chau mày nói.

Trong Tân Hà thành này tự nhiên có lẩn trốn khoảng ba mươi tên giặc Oa, bọn chúng rất có thể là phân tán xung quanh,chỉ chờ đợi Đổng Tam ra lệnh một tiếng.Trước mắt Thích tướng quân đã mang binh chạy tới thành Đài Châu,đại quân trong thành cũng đã xuất phát không ít ngày, trong thành chỉ còn lại một ít thân binh cùng người nhà minh quân, còn có bá tánh dân thường, không hề có năng lực phòng hộ, giặc Oa muốn tấn công thành, hơn nữa lại có nội gián trong thành, có thể nói đánh tan tành Tân Hà thành này là việc dễ như trở bàn tay.

"Việc gấp bây giờ là lập tức gửi thư cho Thích tướng quân!" Thích phu nhân quay đầu phân phó nha hoàn, "Lập tức hồi phủ."

Không ngờ sự tình lại trở nên nguy cấp như vậy, Sầm Thọ nghĩ đến liền đi truy bắt tên Đổng Tam, hỏi cung hắn khai ra đồng bọn, rồi vây bắt hết bọn chúng.

Kim Hạ đứng tại chỗ sững sờ, trong đầu liên tưởng đến cảnh tượng Tân Hà thành này trở thành đống đổ nát...Rốt cuộc thì nơi này có điểm gì mà bọn chúng từ bỏ thành Đài Châu tiến quân vào Tân Hà thành?

"Chúng ta đi truy lùng Đổng Tam, hay sao?" Sầm Thọ hỏi Kim Hạ

Kim Hạ từ giã cơn ác mộng viễn cảnh đó tỉnh lại, lập tức co chân chạy hướng về Thích phu nhân đuổi theo:"Phu nhân, chờ chút! Ta có lời muốn nói!"

Thích phu nhân dừng bước, nhăn mày nói:"Còn có chuyện gì sao?"

"Phu nhân, ta có một suy đoán, đây chính là kế điệu hổ ly sơn của giặc Oa, mục đích chính là muốn dụ Thích tướng quân trở về cứu giúp Tân Hà thành,sau đó thừa dịp tấn công Đài Châu." Kim Hạ nói:"Bây giờ trong thành quân ta cũng không phải là ít,chính là muốn dụ quân ta quay trở về đây, bọn chúng chiếm Đài Châu rồi tiếp theo là Tân Hà thành này, ắt hẳn là muốn đem Thích tướng quân làm loạn trí."

Nghe vậy, Thích phu nhân suy tư một lát, nói:"Đây cũng chỉ là suy đoán của ngươi mà thôi."

"Cũng không hẳn là suy đoán, xin hỏi phu nhân, hải tặc tấn công Đài Châu tổng cộng là bao nhiêu tên?"

"Hơn hai vạn tên giặc."

"Tình hình hiện tại ở Tân Hà thành này, với hai vạn binh lực của giặc Oa, đều có thể đánh đổ nát mười tòa nhà của Tân Hà thành này. Nhưng bọn chúng lại sắp xếp nội gián ở trong thành này, thăm dò bấy lâu nay, ta cả gan suy đoán rằng, bọn chúng có đội quân khác tấn công Tân Hà thành nhưng không phải là đội binh chủ lực. Quân chủ lực sẽ lo đánh chiếm Đài Châu."

Nghe Kim Hạ nói thật là có lý, Thích phu nhân cân nhắc một lát,xoay người quay trở về phòng lại liên tiếp hỏi tên giặc Oa kia vài câu,nhưng tên giặc chỉ lắc đầu không biết.

"Hắn chỉ phụ trách liên lạc với Đổng Tam,đối với chuyện sắp xếp của bọn chúng hắn cũng không rõ." Thích phu nhân nói

Sầm Thọ lại rút đao ra khỏi vỏ,hướng tên hải tặc lạnh nhạt nói:"Hắn chưa chắc là không biết,không chừng hắn chỉ mạnh miệng nói vậy." Đang nói thì Sầm Thọ từ từ hạ người xuống, cầm đao từ từ hướng vào chân tên hải tặc mà đâm thẳng...

Tên hải tặc kia muốn tránh nhưng không được,chỉ đành phải hả họng kêu gào,giọng nói khàn khàn, ngay cả nước mắt cũng trào ra...

"Thôi được rồi, ta thấy hắn có lẽ là đang nói thật." Thích phu nhân nói:"Nếu là chuyện trong quân sự an bài,chỉ có tướng lĩnh cấp cao mới hiểu được,có khả năng là không cho hắn biết."

Sầm Thọ vốn chỉ muốn hù dọa hắn một chút,chỉ đâm xước nhẹ lên chân chứ không làm tổn thương gân chân hắn.

Trước mắt tình thế không rõ ràng,khiến lòng người hiện tại mịt mù như sương,bày ra trước mắt hai con đường cũng thập phần mơ hồ.Nếu là thỉnh Thích tướng quân trở về cứu viện,có thể sẽ trúng kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng,khiến cho Đài Châu trì trệ, còn nếu không thỉnh Thích tướng quân về viện binh, Tân Hà thành sẽ gặp nguy,dân chúng gặp nạn, lại còn trong thành quân Minh có thể không ứng cứu nổi, nơi đây sẽ bị đả kích rất lớn...

Hai con đường này quả thực làm cho bọn họ khó có thể lựa chọn, Kim Hạ cũng hết sức phiền não.So với suy tính của nàng, Sầm Thọ còn có trách nhiệm bảo vệ đám người bọn họ, còn đang suy nghĩ nếu như hải tặc tấn công thật, thì nên làm như thế nào đưa bọn họ ra khỏi thành này.

Nhìn hai người bọn họ suy tính nhưng xem ra Thích phu nhân trong lòng đã có quyết định,hỏi Kim Hạ nói:"Đổng Tam hiện giờ đang ở nơi nào?"

"Có một con hẻm dẫn ra bến đỗ gần sông.Phu nhân chỉ sợ xung quanh hắn đều có đồng bọn,nếu tùy tiện bắt hắn, làm kinh động đến hắn,có lẽ là ba mươi tên đồng bọn khó có thể bắt được." Kim Hạ giải thích

Sầm Thọ nói:"Chúng ta chỉ có thể nghiêm mặt giám sát Đổng Tam,đợi hắn đưa ra lệnh triệu tập bọn chúng,sau đó thì bao vây bắt gọn cả một lưới."

"Kế này rất tốt." Thích phu nhân gật đầu nhẹ,nói:"Ta bên này còn lại một ít binh lính,Sầm đại nhân, ta đem bọn họ giao cho ngài,cần phải nhanh chóng truy bắt bọn chúng, không thể bỏ sót."

"Tại hạ hiểu." Sầm Thọ chắp tay nói

Kim Hạ lại hỏi Thích phu nhân:"Phu nhân, còn Thích tướng quân bên kia... "

"Ta sẽ thông báo chi tiết,kể cả suy đoán của ngươi." Thích phu nhân đáp:"Còn về phần có cần hay không trở về để viện binh,do tướng quân ta chính mình định đoạt.Chúng ta ở trong thành phải chuẩn bị tốt cho cuộc tấn công này."

"...Chuẩn bị thủ thành!" Sầm Thọ hít một hơi thật sâu rồi mới dám hỏi:"Phu nhân, ngài là cho rằng tướng quân sẽ lấy Đài Châu làm trọng, sẽ không trở về đây để viện binh sao?Thứ cho ta nói thẳng,mặc dù chúng ta có thể thuận lợi vây bắt bọn hải tặc nội gián ở đây,nhưng với tình hình binh lực hiện tại thì một khi hai vạn binh của chúng tấn công thì Tân Hà thành sẽ sụp đổ."

"Trước tiên chúng ta phải bảo vệ thành đã, thành nếu giữ không được,liền tiếp tục chiến đấu đấu ngoài thành,một phòng một thủ vững chãi mà tấn công." Thích phu nhân kiên quyết nói:"Trong thành này phần lớn là thuộc quân nhà Minh,thà gắng chịu chết chứ không chịu làm tù binh cho hải tặc."

Trên mặt Thích phu nhân vô cùng kiên quyết,Kim Hạ chưa từng thấy qua,không khỏi giật mình.

******

"Niêm phong cửa thành!Niêm phong cửa thành!"

Cánh cửa thành to lớn nặng nề từ từ đóng lại, đem thanh chặn gỗ chốt cửa thành lại.

Không chỉ riêng cửa thành,tính cả bến đỗ bờ sông, cửa sông cũng bị niêm phong lại hoàn toàn, từ mặt sông đến đáy sông đều bị niêm phong kín mít.

Tạ Tiêu có thể đường hoàng không cần lại đi đánh cá,cũng không cần lo lắng lộ ra chân tướng gì nữa..Kim Hạ bởi vì chuyện trước kia,trong lòng không được tự nhiên, không chịu đi gặp Thẩm phu nhân, chỉ vùi đầu trong gian bếp giúp Dương Nhạc.

"Thích tướng quân thật sự có thể sẽ không trở về viện binh sao?" Dương Nhạc chuẩn bị rửa rau, làm ít cơm, niêm phòng cả thành xem chừng chuẩn bị đến một hai ngày, vẫn là làm một ít lương thực thì tốt hơn.."

Kim Hạ không yên lòng giúp hắn nhặt rau:"Ta nghĩ cũng không đến nỗi trầm trọng, trong thành này quân Minh nhiều như vậy, Thích phu nhân cũng thực tại đang ở nơi này, Thích tướng quân không đến mức bỏ lại, mặc kệ vợ mình cùng hài tử."

"Là một lão bà, không có hài tử." Dương Nhạc sửa lời Kim Hạ nói:"Ngươi không biết gì sao?Bởi vì Thích phu nhân không sinh được con, cho nên Thích tướng quân ở bên ngoài len lén có vợ lẽ sinh vài đứa con, chuyện là Thích phu nhân cũng những người vợ lẽ xảy ra bất hòa, cho nên họ cũng không ở lại Tân Hà thành này nữa."

Kim Hạ nói không ra lời.

"Còn nữa, bên ngoài còn truyền ra lời đồn Thích phu nhân chính là sư tử hà đông.Thích sợ bà ấy như sợ hổ." Dương Nhạc thở dài:"Ta thấy chuyện Thích tướng quân trở về viện binh thật là không thể..."

Kim Hạ khó hiểu hỏi:"Những chuyện này ngươi nghe từ đâu vậy?"

"Ta ra ngoài chợ, nghe bọn quân Minh trong thành, miệng lưỡi nói xấu, chuyện gì bọn họ cũng biết."

"Nói như vậy không lẽ là thật sao?" Kim Hạ nhớ tới vẻ mặt của Thẩm phu nhân, thở dài:"Chẳng lẽ Thích phu nhân cũng cảm thấy Thích tướng quân sẽ không trở về viện binh, cho nên trong lòng bà ấy...."

Sầm Thọ đi tới mở miệng nói:"Có đồ ăn không,chịu đựng cả đêm,đói chết ta rồi."

Bởi vì chưa tới giờ cơm, Dương Nhạc từ vỉ hấp trong bếp,áy náy nói:"Đồ ăn vẫn còn chưa xong."

"Không có việc gì." Sầm Thọ đáp lại,"Cuối cùng rồi cũng có tiến triển, hôm qua sau khi niêm phong thành, ta theo dõi nhà hắn, trong phòng đèn tới nửa đêm canh ba mới tắt.Hôm nay hắn dậy từ sáng sớm, đến bên cây đại thụ khắc lại cái dấu hiệu."

"Dấu hiệu gì vậy?"

SẦm Thọ lấy ngón tay nhúng nước, ở trên bếp lò vẽ ra cho họ xem, hai người đều xem không hiểu.

"Không hiểu sao?" Sầm Thọ cười hắc hắc nói,"TA cũng không hiểu,cho nên chạy đi một chuyến đến đại lao.Lần trước bắt được tên người Đông Dương, hỏi hắn về dấu hiệu này, ý tứ là đêm nay canh tư hội hợp....Xà,rốt cuộc rồi bọn chúng cũng ra khỏi hang động!"

Kim Hạ cũng có chút hưng phấn:"Nói cách khác,đêm nay là có thể đem bọn chúng vây bắt cả một lưới!"