Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 153: Dám gây sự thì diệt

Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Đoan Dương thành bị tin tức làm sôi trào.

- Võ giả Đông Lâm thành giết vào Ngụy gia, liên tục giết thiên tài Ngụy Lãnh, đệ nhất chủ quản Ngụy Minh, đại trưởng lão Ngụy Chấn Chí đệ nhất cường giả Ngụy gia?

- Cảnh Ngôn là đại nhân vật gì?

- Cái gì? Chỉ là võ giả trẻ chưa đầy hai mươi tuổi? Tử đệ Cảnh gia Đông Lâm thành?

- Tiền Phong trưởng lão Tiền gia ra mặt muốn giết Cảnh Ngôn.

- Nhưng lúc then chốt thành chủ Bạch Tuyết tự mình giáng lâm cứu Cảnh Ngôn, các ngươi đoán xem Cảnh Ngôn và thành chủ Bạch Tuyết có quan hệ gì?

- Tuyệt đối không giống bình thường, Tiền Phong trưởng lão Tiền gia còn bị thành chủ trực tiếp đánh chết chỉ vì Cảnh Ngôn.

Các quán trà, tửu lâu trong thành phố, hễ nơi nào tụ tập võ giả là mọi người hào hứng rỉ tai nhau tin tức động trời này.

- Thành chủ giết Tiền Phong nhị trưởng lão Tiền gia? Nàng ta gây rắc rối lớn rồi, trưởng lão Tiền Phong thực lực xếp trong tốp ba Tiền gia, cứ thế bị đánh chết thì chắc chắn Tiền gia sẽ không bỏ qua.

- Đúng rồi, trên danh nghĩa thành chủ đại nhân quản lý Đoan Dương thành chúng ta, nhưng Tiền gia là đệ nhất gia tộc sừng sững Đoan Dương thành ngàn năm trời, thâm căn cố đế. Theo ta được biết Lam Khúc quận thành có quan hệ thân thiết với Tiền gia, dù là thành chủ cũng phải cho Tiền gia lời giải thích mới bình ổn việc này được.

- ...

Võ giả Đoan Dương thành đều biết Tiền gia không dễ chọc.

Tiền gia không đơn giản chỉ có một cường giả Đạo Linh cảnh, giống như Triệu gia Đông Lâm thành, Tiền gia có liên quan với gia tộc lớn Lam Khúc quận thành.

Gia tộc lớn Lam Khúc quận thành thì đáng sợ, cường đại biết bao. Thành chủ Đoan Dương thành tuy trực thuộc phủ thành chủ Lam Khúc quận thành quản lý, nhưng nếu Tiền gia nhúng tay vào, Quận Vương đại nhân của Lam Khúc quận thành rất có thể sẽ chú ý chuyện này.

Nhiều người cho rằng thành chủ Bạch Tuyết đã chuốc phiền phức lớn cho mình.

***

Trong phủ thành chủ Đoan Dương thành.

Bạch Tuyết mang theo Cảnh Ngôn, Lưu Hiểu Nguyệt về nơi này.

Trong một căn phòng, Bạch Tuyết sai người trông nom Lưu Hiểu Nguyệt.

Bạch Tuyết đứng trong phòng, mặt không biểu tình nhìn Cảnh Ngôn:

- Cảnh Ngôn, nữ nhân của ngươi bị thương rất nặng, tạm chữa thương tại đây đi. Ngươi cũng bị thương không nhẹ. Cảnh Ngôn, ngươi thật là... ta biết Ngụy Chấn Chí, tu vi cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ vậy mà ngươi giết được.

Bạch Tuyết hơi bất ngờ với điều này, nàng biết thực lực của Cảnh Ngôn không kém, lúc trong Tội Ác Hiệp Cốc hắn có thể né thoaát công kích từ Kim Loan Thủ Vệ chứng minh hắn có thực lực khá mạnh. Nhưng Bạch Tuyết không ngờ Cảnh Ngôn giết được võ giả như Ngụy Chấn Chí.

Bạch Tuyết nhìn Cảnh Ngôn, nỗi lòng không bình tĩnh như trên mặt, nàng biết hắn chắc chắn chưa đủ hai mươi tuổi, mới bấy nhiêu tuổi đã đánh chết Ngụy Chấn Chí thì tương lai sẽ ra sao? Tiềm lực của Cảnh Ngôn khó đánh giá.

Cảnh Ngôn cười nói:

- Thành chủ, ta có thể giết chết Ngụy Chấn Chí cũng nhờ vào may mắn.

Cảnh Ngôn giết Ngụy Chấn Chí đúng là ăn may, nếu không phải vì lão lơ đễnh mặc hắn áp sát thì hắn không cách nào đánh chết đối phương.

Cảnh Ngôn nhìn Bạch Tuyết, nhíu mày nói:

- Thành chủ giết Tiền Phong trưởng lão Tiền gia sẽ gặp rắc rối lớn. Tiền gia là đệ nhất gia tộc Đoan Dương thành, có lẽ có quan hệ sâu đậm ở Lam Khúc quận thành.

Cảnh Ngôn không biết rõ Tiền gia, nhưng hắn biết Triệu gia của Đông Lâm thành có quan hệ phức tạp rắc rối với Lam Khúc quận thành, Tiền gia e rằng không thua kém Triệu gia.

Chỉ một mình Tiền gia không tạo uy hiếp lớn cho thành chủ Bạch Tuyết, nhưng nếu kéo Lam Khúc quận ra mặt thì khó đoán hậu quả.

Bạch Tuyết cười nói:

- Tiền gia đúng là có quan hệ trong Lam Khúc quận thành, nhưng ta không quan tâm. Nếu Tiền Thiên La dám chui ra thì ta cho Tiền gia xóa sổ khỏi Đoan Dương thành.

Bạch Tuyết nói nhẹ tênh, Cảnh Ngôn ngây người.

Nếu Tiền Thiên La dám chui ra thì ta cho Tiền gia xóa sổ khỏi Đoan Dương thành.

Tiền Thiên La chắc là tộc trưởng của Tiền gia.

Lời này nói ra hù chết người.

Nếu không phải đã tiếp xúc hai lần, hiểu biết đôi chút về thành chủ đại nhân thì Cảnh Ngôn cho rằng nàng đang bốc phét.

Cảnh Ngôn biết rõ thành chủ một thành phố mặt ngoài quản lý toàn thành, nhưng không phải muốn tiêu diệt những gia tộc lớn hạng nhất là tiêu diệt được. Như thành chủ Đông Lâm thành, nếu thành chủ xuống tay với mấy gia tộc hạng nhất gây ra hậu quả không gánh nổi.

Tại sao thành chủ Bạch Tuyết tự tin như thế?

Cảnh Ngôn ngơ ngẩn nhìn Bạch Tuyết như nàng tiên.

Bạch Tuyết thấy biểu tình của Cảnh Ngôn, khóe môi cong lên nói:

- Cảnh Ngôn, ngươi không cần lo.

Nếu người khác trông thấy nụ cười của thành chủ Bạch Tuyết sẽ tưởng mình thấy ảo giác.

Thành chủ Bạch Tuyết biết cười?

Người phủ thành chủ ai cũng nghĩ thành chủ Bạch Tuyết không biết cười là gì.

Bạch Tuyết lấy ra một bình ngọc đưa cho Cảnh Ngôn:

- Cảnh Ngôn, đây là hai viên Hồi Xuân Đan, ngươi tự dùng một viên rồi cho nữ nhân của ngươi dùng một viên đi.

Hồi Xuân Đan?

Cơ mặt Cảnh Ngôn co giật.

Dan dược dù là loại cấp thấp nhất cũng có giá trị rất quý. Hồi Xuân Đan là đan dược tốt hơn loại cấp thấp nhất nhiều, giá trị càng kinh người.

Cường giả cảnh giới Tiên Thiên bình thường nếu bị thương tuyệt đối không dùng nổi Hồi Xuân Đan. Tất nhiên hiệu quả trị thương của Hồi Xuân Đan cực kỳ đáng sợ. Lưu Hiểu Nguyệt được một viên Hồi Xuân Đan, tuy không thể lành lại kinh mạch Võ Đạo nhưng bảo đảm mạng sống.

Bạch Tuyết đặt bình ngọc lên bàn, nói:

- Đừng nói gì nhiều, ngươi giúp ta giết Kim Loan Thủ Vệ xem như giúp ta một tay. Con Kim Loan Thủ Vệ đó rất đặc biệt, giá trị của nó vượt qua tưởng tượng của ngươi. Có thể lấy một giọt tinh huyết thần thú trong người nó ra, có ích lợi với ta, nên hai viên đan dược này không là gì.

Tinh huyết thần thú là một loại tài nguyên tu luyện rất hiếm hoi, bình thường trên người thần thú thật sự cũng khó lấy ra tinh huyết. Thần thú có thể lấy ra tinh huyết thần thú khá ít ỏi, xác suất thành công cực thấp. Huống chi Kim Loan Thủ Vệ không phải thần thú thật sự, chỉ xem như ngụy thần thú ở giữa linh thú và thần thú, muốn lấy tinh huyết thần thú từ người nó xác suất càng thấp.

Bạch Tuyết phẩy tay ngọc, bước ra khỏi phòng:

- Được rồi, ngươi chữa thương đi, ta đi đây. Có chuyện gì cứ tìm ta.