Cậu Có Thể Tự Mình Khẩu Giao Sao?

Chương 4: (h)

Lạc Cánh Cánh đi vào phòng tắm, nói, được, Tiểu Thành Tử, ngươi lui ra để trẫm tự tắm rửa thay quần áo đã. Diệp Thành nói, đi đâu, tôi là công dân tốt, không vứt rác bừa bãi, đương nhiên có rác thì cũng phải tự mình dọn dẹp ( ý ảnh nói là phải tự mình tắm rửa cho bé thụ). Lạc Cánh Cánh không có sức cùng hắn cãi nhau, nói hắn cút đi, lão tử không muốn phải nhờ cậu người khác. Mới vừa rồi từ phòng ngủ đến phòng tắm cậu vẫn nhịn, hậu huyệt bị tinh dịch của Diệp Thành lấp đầy vô cùng khó chịu, hắn cũng không tự giác bắn bên ngoài, dẫn tới càng nhiều tinh dịch thuận theo bắp đùi chảy xuống. Diệp Thành trong nháy mắt ngẩng đầu lên, không nói hai lời tiến đến ôm Lạc Cánh Cánh, để tôi vào một lần nữa, sau đó tôi tẩy sạch cho em. Lạc Cánh Cánh cho hắn một cái cùi chỏ, nói, tự tôi làm, rửa sạch sớm ngủ sớm.

Diệp Thành một phen nghịch ngợm, cầm vật của mình hướng trên mông Lạc Cánh Cánh mà cọ, một tay kia xoa xoa phân thân mềm nhũn của Lạc Cánh Cánh, vuốt ve quy đầu mẫn cảm, ngẫu nhiên còn nặn nặn hai viên tiểu thịt tròn. Lạc Cánh Cánh bị hắn làm cho đứng không vững, thở gấp nói, anh hóa ra cũng là người có kinh nghiệm phong phú.

Diệp Thành vuốt ve đầu v* Lạc Cánh Cánh, hai hạt đậu trên ngực bị hắn vuốt ve đến đứng thẳng lên, Lạc Cánh Cánh nuốt nước bọt, nhẹ nhàng a một tiếng, nhẹ nhàng kháng nghị, ân...a, ha, đừng đụng vào nơi đó..ưm...

côn th*t Diệp Thành nhanh chóng đứng thẳng, đâm vào hai bên đùi Lạc Cánh Cánh. Diệp Thành ôm Lạc Cánh Cánh, để cậu chống hai tay lên vách tường trên phòng tắm, còn tay mình tiến xuống hậu huyệt, bên trong tiểu huyệt màu da nộn hồng, nhẹ ngàng đóng mở, bên trong tinh dịch trắng đục cùng chất bôi trơn hiện ra lấp lánh, dâm mĩ vô cùng.

Diệp Thành hít một ngụm khí, thẳng lưng nhắm ngay lỗ nhỏ hắn thích, đem thân thể đang căng trướng của mình chậm rãi đi vào. Lạc Cánh Cánh thở dốc một tiếng, thắt lưng khẽ run, mông vểnh cao lên.

Từ góc độ của Diệp Thành có thể thấy được hai núm nhỏ trước ngực cậu cùng đường cong mềm mại. Hai tay Diệp Thành nắm chặt vòng eo của Lạc cánh Cánh, nhanh chóng trừu sáp, mới vừa rồi bắn tinh dịch ở bên trong lỗ nhỏ của cậu, huyệt khẩu vẫn còn vô cùng ướt át, âm mao đen nhánh của Diệp Thành cũng bị thấm ướt, toàn bộ mông của Lạc Cánh Cánh đều bị ướt, phân thân cùng túi trứng đánh vào vang lên âm thành ba ba, trong không gian nhỏ hẹp của phòng tắm hiện lên vô số tình sắc.

Diệp Thành mỗi lần rút ra sau đó lại đâm sâu vào, mỗi lần đều đâm đến điểm mẫn cảm của Lạc Cánh Cánh, hắn rút ra huyệt khẩu lại co rút lại, sau đó đũng đạo một lần nữa mở ra, Lạc Cánh Cánh thống khổ, dựa đầu vào tường gạch men, khó nhịn rên rỉ, a..ân..a! Đừng như vậy, dùng sức.... Toàn thân Diệp Thành run run, trên lưng phủ một tầng mồ hôi, hiện ra tia động tình.

Diệp Thành cúi người xuống, thuận theo đường con sống lưng của Lạc Cánh Cánh, liếm từ dưới liếm lên. Lạc Cánh Cánh run vô cùng, thanh âm khàn khàn kêu lên, dưới thân gắng gượng theo động tác trừu sáp của Diệp Thành mà di chuyển, ở đỉnh tràn ra vài giọt dịch trắng. Diệp Thành mút mát sau gáy của Lạc Cánh Cánh, đầu lưỡi quét xuống da thịt, hai tay xuyên tới đằng trước dùng sức vuốt ve đầu nhĩ. Lạc Cánh Cánh rên rỉ, liên tục thở dốc cầu xin tha thứ. a.Ha.a..! Đừng động nơi đó...Ai...ân...

Lạc Cánh Cánh vặn vẹo thân mình muốn thoát khỏi sự âu yếm bá đạo của Diệp Thành, Diệp Thành vô cùng bướng bỉnh, ở một bên tai Lạc Cánh Cánh nói câu sắc tình, núm vú thầy Lạc bị tôi sờ lớn như vậy, có phải hay không có thể chảy sữa...

Lạc Cánh Cánh bị lời nói lưu manh xấu hổ của hắn thiêu cháy, hạ thân bất giác căng thẳng. Diệp Thành thét lớn một tiếng, dùng sức xoa nắn một bên đầu v* của cậu, cắn lỗ tai cậu, không ngoan, côn th*t của chồng thao em, ăn không no sao?

Vành tai Lạc Cánh Cánh đỏ ửng, trừng mắt liếc nhìn Diệp Thành một cái, mắng con mẹ anh... Diệp Thành thuận thế cắn môi cậu, mút vào, đầu lưỡi tinh tế liếm lộng, cổ họng Lạc Cánh Cánh rên rỉ làm cho phân thân Diệp Thành cứng thêm một vòng, hạ thân bắt đầu trừ sáp không có quy luật. Lạc Cánh Cánh thật vất vả, bị hắn buông miệng lưỡi đùa cợt, lại bị một trận công kích, liên tục thở gấp xin tha.A...!A..Ai! Ân, a... Anh chậm một chút..Em... ưm... muốn hỏng rồi..ô..

Lạc Cánh Cánh không đứng vững, hạ thể nóng bỏng của nam nhân phía sau nhanh chóng ra vào, đảo đến thành ruột, vô cùng khó chịu. Lạc Cánh Cánh nâng mông hướng lên, Diệp Thành không nhịn được, một phen tách cánh mông Lạc Cánh Cánh ra, xem tiểu huyệt bị côn th*t hung hăng đâm vào, cửa huyệt dính đầy dịch trắng, trừu sáp khiến hậu huyệt phun ra nuốt vào. Mỗi lần đâm đến điểm mẫn cảm, Lạc Cánh Cánh sẽ phát ra âm thanh phiến tình, toàn thân run run, khép chặt tiểu huyệt.

Diệp Thành một tay nắm chặt chân Lạc Cánh Cánh nâng cao lên, một tay ôm lấy thắt lưng cậu, đem cậu tựa vào lồng ngực mình, côn th*t bên dưới trừu sáp đỉnh lộng. Bắp đùi Lạc Cánh Cánh run run, hai tay tự mình vuốt ve núm vú đỏ thẫm trước ngực, thân thể tiếp nhận sự đâm rút của Diệp Thành, cao thấp kích thích, một thân phiếm hồng lắc lư theo động tác của hắn, tinh dịch dính loạn xạ trên người cậu. Lạc Cánh Cánh tựa vào bả vai Diệp Thành thở dốc giống như cá mắc cạn, khóe mắt chảy nước mắt, hai gò má hồng hồng. Trong cơ thể, dục vọng đã lên tới cao trào, Lạc Cánh Cánh một bên ôm lấy gáy Diệp Thành, một bên vong tình, cao thấp rên rỉ..A...Thật thoải mái...Nơi đó...Nhanh...nhanh lên đâm em..a! Làm cho em đi ra đi...Ha...A

Diệp Thành đem Lạc Cánh Cánh lùi lại mấy bước, ngồi xuống bồn cầu, hai tay kéo đùi cậu ra, dưới thân bắt đầu trừu sáp, đâm rút lỗ nhỏ ướt nhẹp của Lạc Cánh Cánh, tiếng nước cùng tiếng thân thể va chạm vang lên không dứt, Lạc Cánh Cánh mở rộng hai chân, ngón chân co rút bởi khoái cả. Lạc Cánh Cánh ôm đầu của Diệp Thành, nước mắt vì động tình mà chảy dài xuống hai má, Diệp Thành cắn cắn cổ của cậu, nói, bảo nối, nói thích đại kê của chồng, nói chồng bắn cho em đi. Lạc Cánh Cánh rốt cuộc cũng chịu không nổi, bất chấp hổ thẹn, kịch liệt thở dốc rên rỉ, đại kê của chồng thật lớn, sáp em thích muốn chết. Vừa nói liền bắn ra, dâm dịch trắng đục phân bố khắp nơi.

Diệp Thành lại đâm vài cái, cuối cùng bắn bên trong tiểu huyệt của cậu. Hai người sức cùng lực kiệt ở trên nắp bồn cầu thở hổn hển, Lạc Cánh Cánh vặn vẹo thắt lưng muốn đứng dậy, Diệp Thành còn nắm hai đùi cậu không thả. Lại giống như đùa giỡn mà đem phân thân đâm vài cái bên trong. Lạc Cánh Cánh đều phải khóc, nói, đi ra, nói đừng làm tôi thống khổ, đồ vô lương tâm, ngày mai con cháu Lạc gia đều bắn hết cho anh, anh là máy đóng cọc à? Có để yên không?

Diệp Thành cười, buông hai chân Lạc Cánh Cánh,, ôm cậu vào ngực mình, một tay kéo cằm cậu ôn hòa hôn môi, đem cánh môi mút đến đỏ bừng.