Cậu Của Những Năm Tháng Thanh Xuân Đó

Chương 6 : Theo đuổi

"Tuyên Nghi...Em là đang muốn tránh mặt Anh?".Anh chạy theo Nó mà hỏi ánh mắt nhìn Nó - "Nực cười...Tôi có gây họa gì với anh đâu mà phải tránh mặt".Nó quay sang nhìn Anh nhếch môi cười giả tạo Nó không phải là đang tránh mặt mà là không muốn tiếp xúc với Anh nhiều - "Vậy sao hồi nãy em không sang bàn ngồi cùng bọn anh?".Anh đi lại gần Nó ánh mắt nhìn Nó chất vấn - "Tôi không thích với lại tôi cũng đâu thân thiết với các anh"

"Đợi đã".Anh thấy Nó bỏ đi mà chạy lại đưa tay chắn lối đi của Nó.Anh chỉnh chu lại quần áo nhếch môi cười lấy hết can đảm thổ lộ với Nó - "Tôi Thích Em".Ánh mắt đầy mê hoặc nhìn Nó chờ đợi câu trả lời

"..vậy sao?".Nó nghe vậy chẳng có chút ngạc nhiên nào Nó đã từng bị lừa dối trong chuyện tình cảm nên Nó chẳng dám tin tưởng thêm ai - "nhưng Tôi không thích anh...phải làm sao giờ?".Nó đi lại gần Anh dùng ngón trỏ chỉ vào cơ thể Anh cười khiêu khích rồi bỏ đi

"Tuyên Nghi...Anh biết chuyện của quá khứ vẫn ảnh hưởng đến em nên em mới vậy...nhưng đó là chuyện quá khứ rồi em không thể mở lòng mình ra sao?".Anh không đi lại gần Nó chỉ đứng xa mà nói vọng theo - "Anh biết gì mà nói?chuyện của tôi anh đừng xen vào".Nó quay lại khuôn mặt tức giận con người sao cứ thích quan tâm chuyện của Nó như vậy?chuyện quá khứ của Nó nữa?

"Anh sẽ không bỏ cuộc đâu"

Nó cầm chai nước đi lên phòng giáo viên đầu óc rối tung lên Nó không biết phải xử sự như nào mới tốt chứ?Vừa nãy Anh nói vậy Nó cũng không biết tại sao lại có chút động lòng?...

"Mày sao đấy Tuyên Nghi?Có thể do người ta nhất thời nên mới nói vậy với mày thôi tỉnh táo đi".Nó vỗ mặt mấy cái cho tỉnh táo rồi mới bước vào phòng giáo viên

"Sao thế?".Còn về phía Anh mặc dù đang trong thời gian tập bóng cho ngày 20/11 tới đây của trường nhưng Anh chẳng thể nào tập trung được chỉ vì những câu nói của Nó - "Không sao!Nay tao không có tâm trạng để tập thôi".Anh chỉ cười trừ cho qua nhưng thực ra tâm trạng Anh bây giờ chẳng ổn chút nào - "Yên tâm đi có tụi tao giúp mày"

"Mày nghe câu *Con đường ngắn nhất đến trái tim là đi qua dạ dày* chưa?".Kỳ Nam bỏ bóng xuống đi lại vỗ vai Anh - "Là sao?".Anh ngơ ngác hỏi lại trước giờ Anh chưa từng nghe qua câu này - "What?Là mày phải làm làm cho dạ dày của Tuyên Nghi lúc nào cũng no căng khi đó con bé sẽ dần dần nghĩ đến tình cảm mày dành cho con bé".Hướng Nguyên cũng ngồi xuống vỗ vai Anh mà giảng cho Anh nghe - "Nhưng tao phải làm gì chứ?tao đưa chắc chắn Tuyên Nghi sẽ không cầm"

"Con bé không có bạn thân sao?".Anh trai nó cũng hào hứng với cái kế hoạch này - "Vi Vi và Khả Hân đó mày nhờ chắc hai người đó sẽ giúp".Kỳ Nam nhìn Anh mà chắc chắn - "Cảm ơn tụi mày"

"Vi Vi...".Anh lấy hết can đảm mà đi lên lớp Nó thấy Vi Vi đang ở ngoài lan can thì đi lại ánh mắt nhìn ngang nhìn dọc - "...Dạ?có chuyện gì vậy ạ?".Vi Vi thấy Anh thì bất ngờ còn không kịp hiểu ra chuyện gì thì Anh đã dúi vào tay Vi Vi ly trà sữa và bịch đồ ăn - "Đưa cho Tuyên Nghi dùm Anh đừng nói cho Tuyên Nghi biết là đồ của Anh".Anh dúi nhanh vào tay Vi Vi rồi bỏ đi,....5s sau Vi Vi mới hiểu ra vấn đề cười vui vẻ mà cầm đồ ăn đi về bàn Nó

"Ăn được không?".Nó đang chăm chú làm đề thấy Vi Vi bỏ cả đống đồ ăn xuống chỗ mình thì bày bộ mặt gây ngô ra mà hỏi - "Đồ ăn rất ngon và đảm bảo ai được ăn sẽ rất hạnh phúc".Vi Vi lườm Nó khuôn mặt chỉ muốn hỏi về mối quan hệ của Nó và Lưu Phong - "ực ....cái này ai đưa cho mày?".Nó đang uống ly trà sữa thấy có tớ giấy ở bịch đồ ăn thì nheo mắt nhìn Vi Vi - "À...thì...mày với Anh Vũ Hạo có mối quan hệ gì?trước giờ tao chưa thấy anh đấy mua đồ ăn cho ai mà vẻ mặt lại ngại ngùng như vậy?".Vi Vi nhìn Nó ánh mắt tra hỏi về cái vấn đề này

"....có...có gì đâu...anh ta tự mua chứ tao không đòi mày phải hiểu vấn đề là như vậy".Nó bị cứng họng không biết giải thích sao nhưng cố bày bộ mặt giả ngây giả ngô nhìn Vi Vi - "Sao đấy?".Khả Hân cũng vừa về lớp thấy hai người nhìn nhau vẻ thất thường - "Nó được anh Vũ Hạo theo đuổi".Vi Vi nhìn Khả Hân dặm mắm thêm muối cho câu chuyện của Nó - "Cái Gì?Anh Vũ Hạo THÍCH Tuyên Nghi Sao?".Khả Hân được phen bất ngờ mắt chữ a mồm chữ o tròn mắt nhìn Vi Vi lại được thêm cái câu hỏi giúp cả lớp cùng tò mò

"Thật sao Tuyên Nghi?..."

"Chời!Nam thần trong lòng tao"

"Anh Vũ Hạo của tôi...Tuyên Nghi cậu thật may mắn"

"Mày bị điên à?ăn nói linh tinh".Nó lườm Vi Vi và Khả Hân Nó có nói Anh đang theo đuổi hay thích Nó sao? - "Với cả các cậu nữa...cũng chỉ là một đứa con trai thôi mà làm gì mà căng vậy?Tôi với Anh ta không có quan hệ gì hết làm ơn ai có chỗ người đó về dùm".Nó chán nản nhìn những nữ sinh đang đau lòng kia mà giải thích,con người đó có sức hút mãnh liệt vậy sao?

"Còn nói linh tinh coi chừng tao?".Nó lấy bút chỉ gần chỗ Vi Vi với Khả Hân khuôn mặt cau có mà đe dọa - "Nhưng đó là sự thật đúng không?".Khả Hân ngồi gần Nó ánh mắt chớp chớp tò mò - "Người ta còn mua cho cả đống đồ ăn đây còn nói gì nữa?".Vi Vi nhìn vào bịch đồ ăn mà cười khiêu khích chọc Nó - "Coi như chúng mày đúng".Nó chán nản nói cho dù Nó giấu thì chẳng giấu mãi được giấu đầu hở đuôi mà thôi - "Wow".Khả Hân và Vi Vi nhìn nhau mà trêu đùa Nó - "Im mồm...còn nói nữa thì tuyệt giao".Nó ánh mắt đe dọa rồi làm nốt đề giáo viên đưa cho Nó biết nếu không đe dọa thì tin này có khi cả trường biết

.........

"Nghe nói nay Vũ Hạo tỏ tình với mày à?".Ở trong bàn ăn khá im lặng Anh nó lên tiếng cho bữa ăn có không khí - "Anh đoán xem?".Nó liếc mắt nhìn thằng Anh rồi lại tập trung vào bữa ăn Nó chắc chắn Anh biết rồi nhưng vẫn muốn giả vờ - "Thái độ?"

"Hừ...nhờ Anh chuyển lời đến anh ta đừng mang đồ ăn cho em nữa".Nó bỏ bát đũa xuống nhìn Anh mình ánh mắt cầu xin - "Vũ Hạo là người tốt".Anh nó bất lực mà giải thích với cô em gái này - "Là anh kể chuyện trước đây của em cho anh ta?...anh cũng là người giúp đỡ anh ta trong chuyện này sao?".Nó thực sự phẫn nộ mà nhìn Anh - "Mày cũng biết tại sao anh không muốn cho mày sang Nga sống với bố mẹ không?".Anh nó bỏ bát xuống hai tay nắm chặt vào nhau ánh mắt nhìn Nó có chút nỗi khổ ở trong lòng trước giờ chưa từng nói với ai

"Chuyện đó không phải lỗi của Anh".Nó biết Anh định nói đến vấn đề gì Nó cũng chưa từng muốn Anh suy nghĩ đến chuyện đó - "Chính vì chuyện đó anh mới muốn mày mở lòng với một người khác người ta hiểu quan tâm mày hơn...chứ anh không muốn mày mãi như vậy Vũ Hạo là một người tốt cứ để thời gian sẽ chứng minh cho mày biết điều đó"

"Em biết rồi...anh ăn cơm đi"

{đề cử&follow cho Senn để Senn có thêm động lực ra những chương truyện hay hơn nhes@_@

có chỗ nào không ổn mong mọi người bỏ qua cho SennO.O}