CÂY KHÔ GẶP XUÂN VỀ

Cây Khô Gặp Xuân Về
Cây Khô Gặp Xuân Về
Tình trạng
Hoàn thành
Nguồn
allinvn.net
Lượt xem
2,888
Đánh giá
1 2 3 4 5
CÂY KHÔ GẶP XUÂN VỀ

Tác giả: Hồng Tâm Dữu Tử Hạch.

Chuyển ngữ: Lê.

Beta: Gerbera.

***

Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, hào môn.

Số chương: 74 chương.

Nhân vật chính: Thẩm Tri Hành, Tô Ý Tiện.

***

Giới thiệu:

1.

Từ nhỏ đến lớn, chuyện ngỗ nghịch nhất mà Tô Ý Tiện từng làm là đi vào phòng Thẩm Tri Hành vào đêm trước khi ra nước ngoài.

Ngày hôm sau, trời chưa sáng cô đã lấy vali chuẩn bị đi nhưng bị Thẩm Tri Hành chặn ở sân bay, được anh ôm vào lòng.

“Làm gì cũng phải chịu trách nhiệm, anh đã dạy em từ lâu rồi cơ mà.”

2.

Thẩm Tri Hành là người nắm quyền tương lai của nhà họ Thẩm, trên thương trường thủ đoạn như sấm rền, lúc riêng tư cấm dục tự kiềm chế, từ chối vô số cuộc liên hôn.

Một ngày nọ, đột nhiên người trong giới phát hiện có thêm một cô gái nhỏ bên cạnh anh.

Đầu tháng Chín, anh từ chối lời mời tham gia hội nghị thượng đỉnh ngành, muốn đưa cô gái nhỏ kia tới trường.

Cuối tháng Mười Hai, anh từ chối khéo tiệc cưới của một sếp lớn trong giới kinh doanh, phải dạy bù Toán cao cấp cho cô gái nhỏ.

Ngày thường hẹn anh ra ngoài, anh hay từ chối bằng combo “không đi, không rảnh, không có hứng thú”, lý do rất kỳ lạ: Em ấy sợ tối, em ấy sợ sấm sét, em ấy không biết tưới nước cho hoa, tôi nhất định phải về tưới...

Sau đó không biết bắt đầu từ ngày nào, Thẩm Tri Hành đột nhiên tham gia các hoạt động xã giao tới tấp, còn hay chui trong góc uống rượu giải sầu.

Bạn bè không nhịn được hỏi anh: “Cô bé nhà cậu đâu rồi?”

“Ra nước ngoài du học.”

Thẩm Tri Hành liếc mắt nhìn giờ UTC−5 trên điện thoại, bỏ ly rượu trong tay xuống ngay tức khắc: “Chắc em ấy dậy rồi, tôi đi gọi điện thoại cho em ấy trước đã.”

3.

Ông cụ Thẩm qua đời, nhà họ Thẩm rối tung hết cả lên, ầm ĩ chia nhà.

Anh cả nhà họ Thẩm quát mắng Thẩm Tri Hành tác phong không đứng đắn, dây dưa mập mờ với người thuộc bậc con cháu vốn được ông cụ Thẩm gán ghép cho cháu trai trưởng.

Thẩm Tri Hành đập giấy đăng ký kết hôn đỏ rực lên bàn: “Bậc con cháu gì chứ? Đó là em dâu của anh.”