Ngày thành hôn cũng nhanh chóng được định, là vào mười lăm ngày nữa sẽ tiến hành.Hôn lễ giữa Mặc Gia cùng Cẩn Gia diễn ra vô cùng phô trương, một người là Cẩn tướng quân của thượng thư phủ ca ca của Thục Phi được hoàng thượng sủng ái, một người là tài nữ kinh thành của thái sư phủ, được hoàng đế thăng chức làm Chấn Uy tướng quân, hoàng hậu cũng ban lễ vật chúc mừng, Thục Phi được phép xuất cung để đến mừng hỉ sự của huynh trưởng mình. Cẩn Y cũng không hề rảnh rỗi, nàng vừa phải học kiếm pháp phòng thân do ca ca đích thân dạy, còn phải đọc thêm sách binh lược chiến lược, lại còn đích thân chạy đông chạy tây để sắp xếp phủ Chấn Uy tướng quân của ca ca mình, trước hôn lễ một ngày, nàng chính là mệt muốn chết đi được.Nàng ngắm nhìn từng giải lụa đỏ, chén cùng ly rượu được đúc bằng lưu ly ở trên bàn trà tân hôn, nhìn chiếc dường hỉ thêu hoa văn mẫu đơn vô cùng đẹp mắt, nhìn từng giải vải đỏ, từng chiếc đèn lồng màu đỏ được treo trong hậu viện, nàng chợt nhận ra, thì ra màu đỏ cũng đẹp đến vậy.Ngày lành cuối cùng cũng đã tới.Đội ngũ rước dâu cùng xính lễ đem đến trải dài cả một con phố, Cẩn Hạo cưỡi trên một con hắc mã, uy sái đến trước cổng phủ thái sư.Nhìn người người vui cười xem náo nhiệt, nhìn khuân mặt vui tươi của bà mối, lòng hắn chợt lạnh.Nếu như ngươi đã muốn ta rước ngươi vào cửa như vậy, thì tuyệt đối đừng hối hận.Kiệu tám người khiêng.Giá y đỏ thẫm.Kèn trống linh đình.Người người hoan ca. "Nhất bái thiên địa""Nhị bái cao đường""Phu thê giao bái""Đưa vào động phòng"Tiếng pháo đốt râm ran cả một góc phố, nhìn đám trẻ con nô đùa náo nức ở sân trước nhà, người người cùng nhau chúc rượu dùng cỗ tiệc linh đình, Cẩn Y cũng tự hỏi, một ngày nào đó, nàng cùng hắn không phải mặc bạch y trắng tựa tuyết, mà là mặc hỉ phục đỏ thẫm, cùng nhau bái đường, nhất định sẽ rất đẹp.Nàng ngồi trên một chiếc xích đu trong hậu viện nhỏ, tĩnh mịch đối lập hoàn toàn với đoàn người đang vui vẻ ở bên ngoài sảnh chính kia nhìn ngắm bầu trời đêm, gió thổi ngày càng mạnh hơn, nàng mới cảm giác được, thì ra y phục trên người nàng có chút mỏng manh rồi..