Chị họ nhỏ tuổi, tôi yêu chị rồi

Chương 19:

Cô đi lang thang giữa thôn phố Venn đến chỗ cô cầm bánh đưa trước mặt cô, cô nhìn ngó rồi định chụp lấy nhưng vì anh quá cao, với chiều cao vỏn vẹn một mét năm tư thì sao có thể với tới cây cột điện một trăm bảy chín chứ, cô nhảy lên nhưng không sao với tới, cô cười nhếch mép giẫm vào chân anh, anh nhăn nhó rồi cúi xuống cô lấy bánh rồi ăn một cách ngon lành ăn xong thì quay lại nhìn anh cười kéo tay anh đi qua bên kia xem có gì thú vị, cô đưa củ khoai lang lên nhìn rồi lấy củ tiếp theo rồi cầm đi luôn anh đành phải trả tiền, đến bên kia cô nhìn ngó rồi bước đến một chỗ buôn bán thịt bò

- Bà chủ ơi, miếng này bao nhiêu thế?

Bà chủ quay lại

- Là .....tiểu thư Annabella xin người đừng quậy phá nữa, tôi còn phải buôn bán mới có tiền lo cho con tôi

Cô hoang mang quậy phá sao, mình đã làm gì bà ấy chứ

- Tôi có quậy phá gì đâu, tôi đến đễ mua thịt chứ không hề quậy phá

Bà chủ gật gật đầu tiểu thư cũng có lúc đàng hoàng sao

Cô lựa thịt rồi nói Venn trả, anh trả tiền rồi đi theo cô. Về nhà cô mời mọi người đến, mọi người ngồi xuống thảm chờ cô vi tất cả là tiểu thư, thiếu gia nên không biết nấu ăn, chỉ có Gemma la phụ cô nấu, cô bê một tảng đá lớn phẳng mặt trên rồi đặt lên than lửa phía dưới Kiara nhìn thấy lửa thì hốt hoảng:

- Cháy rồi, mau dập lửa

Cô lắc đầu lia lịa

- không làm thế đồ ăn mới chín được

Cô đặt lát thịt bò được Gemma thái tỉ mỉ lên rồi dùng cành đu đủ quét lên lớp gia vị, mùi thơm làm mọi người thèm chảy cả nước bọt, mọi người đi đến xem quả là mùi rất thơm. Thịt chín cô mang xuống bỏ vào dĩa từng người. Mọi người ăn hăng say, nó ngon không tả nổi. Cô suy nghĩ "ăn đồ ăn là phải uống nước ngọt". Cô gọi chó máy nó đến phía cô rồi nghe lệnh nó bay về tương lai mua cho cô. Cô vuốt đầu nó, nói:

- Chó ngoan

- Ta là chó máy đó

Cô cười rồi chạy đi cô đưa cho mọi người, mọi người rót ra ly uống xong ai cũng khen là mĩ vị. Cô cười lớn rồi nâng ly uống cạn. Ăn uống rồi thì mọi người cùng cô đi dạo, thời tiết hôm nay rất đẹp á, chó máy xuất hiện thải chất khói gì đó làm cô cùng mọi người ngất đi. Đến khi cô tỉnh dậy đã thấy mình ở nhà, cô nhìn phía bên cạnh là anh còn chó máy đang ngủ gật ở sofa cô ngồi dậy cốc đầu nó

- Chó máy, mày đưa tao xuyên không cho đã rồi cho tao về hả

Chó máy cau mày

- Tôi là đang giúp cô đấy, về sớm hơn, câu chuyện cũng quá nhàm chán rồi

Cô gật gật đầu, thế giờ làm sao nào. Nó đưa cô chiếc chìa khóa đây là chìa khóa cửa nhà cô, cô cần cầm nó mở cửa là xong rồi. Cô gật đầu mở khóa cánh cửa và hiện tại cô đã quay trở về, nếu bây giờ cô đi thì anh thì sao, cô cầm chìa khóa đút vào người chó máy rồi vặn, chó máy xong nhiệm vụ quay về. Cô thấy anh cung dần dần biến mất . Cô đi ra phía cửa sổ, đây là nơi mình sống nó thật đẹp thật nhớ. Cô xuống dưới tầng có một chiếc bánh kem trên đó có ghi tên cô, Cô thổi nến ánh sáng nến bị vụt tắt lời cầu nguyện được chấp nhận, nếu cô gặp được Hàn Tử Thiên đó cung được gọi là có duyên. Cô ăn bánh rồi bước xuống sảnh, cô chạy lại ôm mẹ thật chặt. Mẹ cô không nói yêu cô, thay vào đó nói:

- Con mà không đi học sẽ trễ giờ, Tử Thiên đợi con ở ngoài đó

Tôi nghe xong câu này mà mắt mở to tròn, cô đập đập đầu xem có phải mơ như lần trước không. Cô chạy cái vèo ra ngoài, không sai là Tử Thiên anh ấy vẫn vậy vẫn đẹp trai, nhưng mà sao nhìn lạnh lùng vậy nhỉ. Cô bay tới định khoác tay anh, không ngờ bị anh liếc cho một cái, cô hoang mang

- Mày giám liếc tao à

Anh nhìn lại cô cốc đầu cô một cái

- Tôi lớn hơn cô hai tuổi đấy

Cô cau mày

- Thì sao, thích thế đấy

Anh khoác vai cô nhưng bị cô đẩy ra, nói với giọng bực mình:

- Lúc nãy không cho khoác vai mà

Anh lúi cúi xin lỗi, cô đắc ý theo lên xe hơi của anh mà đến trường, cô không muốn như trường cũ lúc ở trường cũ cô rất lạnh lùng ít nói, nên giờ phải vui lên. Cô đi vô lớp ngồi xuống cô nhìn xung quanh chả có ai cô quen cả thở dài thất vọng thì có vào người đến bắt chuyện cô cũng vui vẻ tiếp nhận. Cô đang chép bài đột nhìn có ai đó đi vào, là học sinh mới. Cô nhìn rồi chép nốt câu cuối, mọi người đều ồ lên nhất là nữ sinh trong lớp, cô nhìn nhìn nghe nói là thủ khoa của trường, học trưởng. Cô nhìn rồi cũng lắc đầu cúi xuống viết nốt.