Chồng Ngốc Vợ Lưu Manh - Xandorayla

Chap 47: Âm mưu mới

...................

Một buổi chiều, Như Lan vừa tan học, lại phải làm vệ sinh lớp nên cũng về hơi muộn. Cũng may, còn có người bạn thân là Như Ý ở lại cùng cô.

Hai cô gái nhỏ cùng nhau tản bộ về nhà nhưng cô nàng Như Ý hình như đã nhớ ra điều gì nên mặt bí xị.

" Như Lan, mình để quên vở Toán ở lớp rồi. Mình phải quay lại lấy nếu không 'Đại sư tử' ( cô Toán) sẽ giết mình vì không làm bài tập hôm nay mất".

" Vậy cậu mau quay lại lấy đi Như Ý".

" Được,vậy cậu đợi mình ở đây nhé, mình quay lại ngay thôi"

" Ừ"

Như ý vội vàng rời đi. Như Lan vẫn đứng ở đó đợi bạn. Đột nhiên cô cảm thấy bị ôm từ phía sau, một cách tay đưa khăn bịt miệng cô.

Là bắt cóc sao, cô cố vùng vẫy để thoát thân.

Cô ngửi được mùi thuốc nồng nồng nhưng cô càng vùng vẫy thì chỉ càng khiến kẻ kia siết chặt tay hơn. Dần dần, cô cũng không còn ý thức được nữa mà ngất lịm đi.

......................

Tại một nhà kho cũ kĩ ngoại thành bị bỏ hoang, có 4 tên đàn ông quay quanh một cô gái nhỏ vẫn còn mặc đồng phục nữ sinh đang nằm trên đất - là Như Lan.

" Là học sinh sao, chắc là còn zin nhỉ"

" Ai biết được, phải thử chứ"

" Vậy ai thử trước đây"

" Tất nhiên là đại ca rồi. Đại ca! xử nó trước đi đại ca"

" Được, tao xử xong rồi sẽ đến tụi bây "

Dứt lời, hắn ngồi lên bụng cô gái nhỏ vẫn còn hôn mê kia. Hắn cúi người, áp đôi môi thô ráp của mình lên miệng cô. Hắn bắt đầu liếm láp đôi môi nhỏ của cô, dùng đầu lưỡi cậy môi cô,đưa lưỡi của hắn vào khoang miệng cô, đảo vòng rồi lại cắn mút.

Như Lan cảm thấy khó thở,cô mơ màng tỉnh dậy thì bắt gặp một gương mặt đàn ông rỗ sẹo đang áp sát mặt cô. Kinh hãi,cô dùng tay cố đẩy hắn ra. Nhưng cũng vô ích,thuốc mê vẫn chưa hết, tuy cô có thể tỉnh lại nhưng chẳng còn chút sức lực nào.

Thấy con mèo nhỏ đã cựa quậy,hắn tạm dừng rồi cười lớn.

" Ha. Tỉnh rồi sao, vậy cuộc vui này càng thú vị rồi"

" Các người,các người là ai? Sao lại bắt tôi?"

" Là ai, tức nhiên là côn đồ rồi cô bé. Thấy cô em xinh đẹp nên bắt về chơi cho sướng có được không hả" . Hắn vừa nói vừa đưa tay vuốt ve gương mặt nhỏ của cô.

" Xin các người, van xin các người, làm ơn tha cho tôi".

" Tha, không tha đó thì sao nào"

Hắn dùng một tay giữ chặt hai tay cô trên đỉnh đầu tay còn lại vung lên xé rách áo cô. Để lộ đôi ngực vừa dậy thì nhỏ nhắn hồng hào. Hắn nhìn chăm chăm vào áo lót của cô.

" Màu hồng sao, đúng là đẹp"

Hắn cúi xuống tiếp tục hành hạ môi cô. Lưỡi của hắn bắt đầu trượt sang một bên, liếm láp gò má cô, rồi tai cô mặc cho cô khóc lóc van xin.

" Làm ơn, đừng ...."

Cô cứ van xin làm hắn không thoải mái, hắn vơ lấy mây mảnh áo vươn vãi trên đất rồi lắp đầy miệng cô, khiến cô chỉ phát ra được vài tiếng ư ư.

Hắn thô bạo cắn mạnh vào trái tai nhỏ của cô khiến cô thét lên trong đau đớn.

Hắn tiếp tục trượt vuống dưới, liếm láp cổ cô rồi vùng ngực của cô. Áo lót đã bị hắn kéo xuống, hắn đăm đăm nhìn vào cặp đồi bồng bềnh trước ngực cô.

" Còn nhỏ mà v* to khiếp, lại còn đỏ hồng, đã từng bị thằng nào b*p chưa vậy"

Hắn dùng tay bóp mạnh hai bầu ngực của cô. Cô lại thét lên vì đau đơn, nước mắt không kìm được mà tuông trào.

Hắn dùng lưỡi liếm quanh ngực cô, rồi nhũ hoa của cô. Đầu lưỡi hắn liên tục trược lên trượt xuống nhũ hoa cô. Cuối cùng nuốt trọn cả đóa hoa mẩn đỏ ấy rồi cắn mút.

' Chụt, chụt'

Một bàn tay của hắn bấu lấy bầu ngực còn lại của cô, xoa nắn, hai ngón tay hắn se se đầu nhũ hoa của cô. Cô cảm thấy như tê dại như có dòng điện chạy qua. Cô vẫn cứ khóc, khóc nhiều hơn nữa, một phần vì đau, một phần vì những hành động của hắn khiến cô xấu hổ. Cô thực khó chịu. Nhưng cái tên cầm thú đó vẫn không màn đến cô. Mặc cho cô khóc lóc hắn vẫn tiếp tục hành vi đồi baik của mình.

Hắn nhìn bầu ngực vừa bị cắn mút sưng đỏ kia, cực kì thích thú thành quả của mình. Bắt đầu chuyển sang ' chăm sóc' bầu ngực còn lại. Hắn lại cắn mút, lại xoa nắn ngực cô.

Một bàn tay hắn trượt xuống phía dưới.

Thoáng chốc, hắn đã phá hủy bức màng kia của cô, đoạt đi những thứ quý giá nhất mà cô có. Tiếp đó, những tên khác cũng bắt đầu hành hạ cơ thể cô, bọn họ thay phiên nhau cưỡng hiếp cô, chà đạp cô, cũng không biết là bao lâu, cô đã luôn phải phục vụ những kẻ cầm thú, cặn bã của xã hội.

Từng mảng kí ức bắt đầu hiện lên trong tâm trí của Như Lan. Những giọt nước ấm từ khóe mắt cứ như thế thỏa sức tuông rơi trên đôi má diễm lệ rồi chảy qua khóe miệng.Như

Lan cảm nhận được sâu sắc vị mặn của nước mắt, đồng thời cả hương vị đắng cay từ cuộc đời. Cô có gì để mấ nữa? Cô còn được gì để sống tiếp? Cuộc đời cô đã không còn là của cô nữa rồi. Bế tắc và túng quẩn, cũng từ đó cô bắt đầu buông thả bản thân, sống một cách lạc lối.

--------

Đỗ Như Lan rời phòng tắm, lười nhát nằm trên giường.

Bất chợt, chiếc điện thoại nhỏ nhắn của cô vang lên tiếng chuông điện thoại, là một số lạ.

Đỗ Như Lan cầm điện thoại trên tay, có lẽ là một trong những người bạn tình nào đó mà cô đã quên. Theo thói quen cô bắt điện thoại.

"Alo"

"Cô là Lan Như Tiểu Thư?"

Là giọng một cô gái, Như Lan khá bất ngờ, hiếm khi điện thoại của cô có cô gái lạ gọi đến, đa phần là đàn ông cần tìm kiếm nhu cầu, chẳng lẽ cô gái này cũng cần cô giải quyết...nhu cầu cho cô ta. Thờ đại này đúng là thể loại loạn tình nào cũng có. Đỗ Như Lan cũng rất lịch sự trả lời.

"Phải, chính là tôi!"

"Tôi có chuyện cần cô làm. Giá cả không thành vấn đề"

Quả nhiên là như vậy, đúng là cần tìm nhu cầu thật. Cô cũng muốn thử xem cái cảm giác nữ x nữ sẽ như thế nào. Ha! mới lạ. Lại còn có tiền nữa, đúng lúc cô cũng cần kha khá tiền để đóng học phí cuối năm và sắm sửa một số bộ quần áo mới. Nhưng cô phải hỏi xem, cô gái này cần cô 'phục vụ' như thế nào đã

"Cô muốn tôi làm gì?"

"Tôi muốn cô đóng giả thành tình nhân của một người, phá nát gia can nhà hắn!"

" Tình nhân? Phá nát gia can? Vậy ra cô đang muốn làm truyện xấu sao? Tôi còn tưởng cô tìm tôi vì nhu cần sinh lý chứ!"

"Quả thật là cái nhu cầu đó nhưng không phải cho tôi. Cô chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta gặp nhau. Địa điểm là quán bar Thiên Đường ở thành phố B"

Đầu bên kia gác máy, Đỗ Như Lan khá bực bội vì cách nói chuyện không đầu không đuôi của cô ta. Cô ném điện thoại lên giường, ngã lưng ôm gối suy nghĩ một lúc. Cô cũng muốn thử chơi cái trò thất đức này một lần, muốn biết cảm giác làm tình nhân và bị bắt gặp sẽ như thế nào nhỉ? Ha! Chắc chắn sẽ rất vui. Cô ta bảo cô đến thành phố B, cách thành phố nhỏ này của cô đến 3h bay. Chỉ cần không dính dáng đến truyền thông thì không lo gia đình cô sẽ biết chuyện dẫu có bị bắt ghen cũng không sợ xấu hỗ hay bại lộ thân phận chốn đất khách quê người.

Nghĩ vậy, Đỗ Như Lan ôm chú thỏ bông nhỏ màu hồng phấn của mình rồi chìm vào giấc ngủ.

Ở đầu dây bên kia, sau khi gác điện thoại, Tiểu Khanh đang nằm trên giường của Phùng Hưng nở một nụ cười đầy đắc ý.

"Đây là kế hoạch hay mà cưng nói sao?"

"Đúng vậy, anh không thấy nó rất tuyệt sao?"

"Cưng suy nghĩ có phải quá đơn giản rồi không, cưng nghĩ Lưu Ngọc là ai, cô ta dễ bị cô xỏ mũi dắt đi như vậy sao?"

"Phụ nữ khi yêu đều ngu ngốc như nhau, anh chờ mà xem đi!"

"Được, anh chờ. Nếu kế hoạch của em thất bại, anh nhất định sẽ..."

"Sẽ như thế nào?"

Phùng Hưng chế ngự cô trên giường.

"Sẽ chơi chết cưng!"

...