Chồng Ngốc Vợ Lưu Manh - Xandorayla

Chap 51 Duyên phận phũ phàng

Một tháng sau, lễ cưới của Ôn Thất và Tô Thư Kỳ được tổ chức long trọng tại một thung lũng xinh đẹp.

Người vui nhất có lẽ là Lưu Ngọc, cuối cùng thì cô bạn thân này của cô cũng đã được hạnh phúc.

Nhưng sự yên bình đó chỉ võn vẹn được mấy tháng, Lưu Ngọc lại phải hứng chịu một nỗi đau như nhát dao chí mạng đâm vào tim cô.

Hắc đạo dậy sóng, cuộc chiến tranh giành địa bàn và quyền "thủ lĩnh" bắt đầu. Lưu Ngọc tất nhiên không sợ, Ngọc Môn của cô thừa sức để nghênh chiến.

Nhưng điều cô không ngờ được lại chính là bọn khốn đó dương đông kích tây, chuyển hướng mục tiêu nhắm vào Dương Tuấn Nam thay vì là Lưu Ngọc.

Trong một đêm mưa giông,trong lúc một trận hỗn chiến đẫm máu giữa Ngọc Môn và Hắc Long Hội, Vô Phong hội diễn ra tại một vùng hoang vu hẻo lánh thì cùng lúc đó, một tốp sát thủ bí mật đã vượt vòng vây bảo vệ nhà Lưu Ngọc để giết Dương Tuấn Nam. Sau đó đem đầu của chồng cô đến đã kích tình thần cô, khiến cô phân tâm mà một thể tóm gọn Ngọc Môn.

Lưu Ngọc đương nhiên đã lườn trước thế sự này, nên chỉ cần cô rời khỏi Tiểu Nam là liền để Thiên Ân ở cạnh cậu ấy.

Thiên Ân quả nhiên không để Lưu Ngọc thất vọng. Khi sát thủ đột kích, cầu liền để thủ vệ đánh cùng bọn họ rồi lặng lẽ đưa Dương Tuấn Nam rời khỏi từ đường hầm bí mật trong nhà đến một ngôi nhà khác cách đó khá xa. Lái chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn đưa Dương Tuấn Nam rời khỏi vùng nguy hiểm.

Nhưng người tính không bằng trời tính. Nếu đã là hoạ sát thân thì khó mà tránh

khỏi.

Trước đó mấy hôm, bà nội cậu có lên chùa để cầu tự, mang về một lá bùa đeo cho Tuấn Nam, dặn cậu phải đeo,không được tháo. Lưu Ngọc cũng sơ xuất không kiểm tra, cô nghĩ là sợi dây nhỏ này của bà nội không có gì nguy hiểm.

Chính vì thế trên người Dương Tuấn Nam đã có thiết bị định vị, Thiên Ân có đưa Tuấn Nam để đâu thì đám sát thủ vẫn dễ dàng tìm được.

Chẳng mấy chốc bọn họ đã bị đuổi đến ngoại thành. Bọn khốn kia lại dùng súng mà bắn thủng lốt xe.

Xe của bọn họ dừng trên một sườn núi. Thiên Ân để Tuấn Nam ngồi ở trong xe rồi cùng đám sát thủ giao chiến.

Nhưng khi tên sát thủ cuối cùng bị hạ gục thì cũng là lúc chiếc xe chở Tuấn Nam đột nhiên lao thẳng xuống vực.

Khônggggg!

Tiếng thét của Thiên Ân vàng khắp cả ngọn núi, va vào vách đá mà phản âm vang lại càng thêm bi thương.

Chiếc xe đã rơi xuống vực và bốc cháy.

Đêm ấy, mưa lạnh lẽo đổ ồ ạt, cuống trôi những vệt máu trên đất nhưng không thể cuốn trôi đi nỗi đau của con người,duyên phận thật phũ phàng.

...

Bốn năm sau,

Tại phòng hiệu trưởng nhà trẻ Hoa Anh Đào, một cô bé xinh xắn nghịch ngợm đang dùng vợt để vớt mấy chú cá màu sắc đang bơi trong hồ cá nhỏ.

- Dương Nam Kiều! Em lại đang làm gì vậy?

Hiệu trưởng vào phòng vừa trông thấy Dương Nam Kiều thì bà đã toát mồ hôi hột. Mỗi lần con bé này vào phòng bà thì chắc chắn phải 'hao tốn' không ít đồ đạt. Lần này thì không biết lại là gì.

- Ối trời đất ơi! Mấy con cá hoàng kim nhập khẩu của tôi! ối trời đất ơi! Em màu dừng lại, mau dừng lại cho tôi!

Bà hốt hoảng khi thấy bàn tay nhỏ kia đang cầm vợt mà 'khuấy động' hồ cá yêu của bà. Mấy con cá bị cuốn lên cuốn xuống đã không còn tỉnh táo, có con đã chết ngửa bụng.

Cô nhóc xinh xắn như biết việc xấu của mình đã bị phát hiện liền 'dừng tay' nhưng vẻ mặt không hề có chút sợ hãi hay hối lỗi. Ngược lại, cô bé còn cười khúc khích, quăng chiếc vợt trên nền đất rồi chạy lon ton đến mở tủ lạnh, lấy hộp sữa nhỏ ra vụn về cắm chiếc ống hút vào rồi trèo lên ghế salon ngồi thưởng thức.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, hiệu trưởng liền biết con bé này muốn làm gì liền lấy điện thoại trong túi ra ấn số gọi cho phụ huynh Dương Nam Kiều.

Điện thoại của Lưu Ngọc bất chợt rung lên. Lướt mắt qua dòng chữ "Hiệu trưởng" hiện trên màn hình, cô nhếch môi cười.

- A lô...

- Cô Lưu, cô đến đây mà xem, còn gái cô nó không chỉ ... mà còn...và ...

Vừa nhấc máy, chưa kịp nói câu nào,Lưu Ngọc đã nghe thanh âm đau khổ kể lể chỉ tiết những việc mà Nam Kiều đã làm.

Quà lời kể cô cô cũng biết con nhóc nhà cô lại gây ra 'đại hoạ' nữa rồi.

Vừa hay đang là giờ nghỉ trưa, cô cũng nên đi thăm con bé một chút rồi, nhân tiệc 'trị tội' mấy trò nghịch ngợm của nó.