Chồng Ngốc Vợ Lưu Manh - Xandorayla

Tiểu Ma Đầu

3 năm quy ẩn! Tiểu tác đã trở lại, vẫn mong được đọc giả đón nhận. Vô cùng xin lỗi vì thời gian qua dừng truyện!

---‐‐-------------------------------

Một chiếc xe thể thao màu đen nhám dừng lại trước cổng nhà trẻ Hoa Anh Đào. Người qua đường không thoát khỏi chú ý vì sự sang trọng đắt đỏ của nó, ai nhìn qua đều biết chủ nhân chiếc xe này không phải là một người tầm thường. Quả thật là càng kinh diễm hơn khi từ chiếc xe đó bước ra là một cô gái xinh đẹp dáng dóc thanh mảnh và gương mặt cực kì thanh tú từng xen_ti_mét _Lưu Ngọc.Khó có ai ngờ cô ấy đã làm mẹ, mà còn là một mẹ của một tiểu ma đầu 4 tuổi vô cùng tinh nghịch.

Lưu Ngọc tiến đến văn phòng trường, vừa đẩy cửa bước vào thì một thân hình bé nhỏ đã lao đến ôm chân cô.

_Mẹ đến rồi! Kiều Kiều nhớ mẹ lắm!

Thơm nhẹ lên gương mặt nhỏ nhắn kia, Lưu Ngọc mắng yêu con gái:

_Tiểu Ma Đầu! Con lại quấy rồi! Con xem Bà Bà giận con nữa rồi kìa.

Cô hiệu trưởng ném cho cô một cái lườm chán ghét.

_Xem ai đó lại bắt đầu chiều hư con gái rồi kìa. Cô Lưu à, tôi mới là người bị hại đó. Hai đứa con của tôi (ám chỉ 2 bé cá hoàng kim) vừa bị tiểu tổ tông này vờn đến thừa sống thiếu chết kia kìa.

Xem ra ai đó giận hai mẹ con cô rồi. Cô phải đi dỗ dành một chút. Không là sẽ bị ghẻ lạnh luôn thôi.Trăm vạn kế thì "làm nũng kế" là hữu hiệu nhất lúc này. Trước tiên để Kiều Kiều ngồi xuống ghế sopha, tiếp theo là bày ra bộ mặt cực kì vô tội đáng yêu, cuối cùng là vòng từ phía sau ôm lấy người phụ nữ đang ngồi than trách kia, lấy lòng.

_Ây dô! Dì tư à!. Tiểu Kiều và Tiểu Ngọc chẳng phải là 2 cháu yêu bảo bối của dì hay sao. Tiểu Kiều nhà cháu chỉ là trẻ nhỏ nghịch ngợm, dì bỏ qua cho nó đi mà. Cháu hứa sẽ về "dạy dỗ" lại nó. Nha dì, dì tư à...

Hóa ra cô hiệu trưởng là Dì tư của Lưu Ngọc _ Lưu Thảo nào tiểu ma đầu Dương Nam Kiều lại lộng hành như vậy, thì ra là "cây non sau bóng thụ không sợ sương gió"

_Dạy dỗ? Con định dạy thế nào? Con là một người ngoan ngoãn sao? Dì thấy con chỉ chiều hư con bé đó.

_Đúng!Đúng! là con quá nuông chiều Kiều Kiều, con cũng không ngoan.

Vừa nói cô vừa bóp bóp vai nịnh bợ dì tư. Khẽ đánh ánh mắt về phía con gái rủ thêm đồng minh nịnh bợ.

_Kiều Kiều! Còn không mau qua xin lỗi bà.

Ai đó bắt được tính hiệu liền chạy ngay đến ôm rồi hạ đòn chí mạng là thơm lên má của bà bà, kèm theo đó là tuyệt chiêu "ánh mắt đáng thương". Thử hỏi ai mà giận nỗi cô nhóc này chứ.

_Thật là, ta bỏ qua được chưa. Hai mẹ con các người đừng có kẻ hát người hò như vậy lão đây sắp bị đánh gục luôn rồi.

Cô biết người dì này khẩu thị tâm phi, miệng hờn dỗi than trách chứ thực lòng quan tâm đến mẹ con cô, đôi lúc còn chiều con của cô hơn là người mẹ như cô ấy chứ.

Kể ra thì đứa con gái này của cô vẻ ngoài hoàn toàn như khuôn đúc ra với Tiểu Nam nhưng mà tính khí thì hoàn toàn thừa hưởng 99,9% là giống cô. Không sợ trời không sợ đất càng không sợ ai, nghịch ngợm như vậy. Đôi lúc còn đánh nhau với các bạn nam nữa cơ. Người mẹ như cô lại phải đi nói chuyện với phụ huynh người ta để xin lỗi vì hành vi của con gái.

Thấm thoát cũng 4 năm rồi, năm ấy Tuấn Nam rời xa cô,cô tựa hồ không thiết sống nữa nhưng lúc đó tiểu bảo bối này xuất hiện, là giọt máu duy nhất anh ấy để lại cho cô,là kết tinh tình yêu của 2 người. Cô vì thế mà mạnh mẽ sống tiếp, nuôi dưỡng bảo bối của 2 người. Cô luôn tin rằng, Tuấn Nam ở thế giới bên có nhìn thấy, cũng sẽ an lòng.

Không phụ kì vọng của Lưu Ngọc, đứa trẻ này lớn lên luôn khỏe mạnh, tư chất thông minh, dáng vẻ lại cực kì giống ba của nó. Khiến cô luôn muốn cưng chiều, không nỡ làm thương tổn dù một chút. Cũng vì thế, nên Dương Nam Kiều từ nhỏ đã thụ sủng nhược kinh, nghịch ngợm như một tiểu ma đầu.

***

Tập đoàn Khải Thiên mấy năm qua đều rất thuận lợi, dưới sự dẫn dắt của Lưu Ngọc,ngày càng lớn mạnh trên thương trường. Mấy năm qua, thư kí Phương Thúy cũng có công rất lớn, luôn kề vai sát cánh với Lưu Ngọc, cống hiến hết mình cho công ty. Chỉ là dạo gần đây Phương Thúy có hỷ sự, sắp hạ sinh hài tử, đón nhận thiên chức làm mẹ nên thời gian tới phải nghỉ một thời gian dài.

"Chị Lưu! A Hoành trên đường đi bàn hợp đồng xảy ra tai nạn,bị thương nghiêm trọng, hiện tại không thể tiếp tục làm việc" _ Phương Thúy vô cùng lắng báo cáo. A hoành không ai khác chính là người được bồi dưỡng để thay thế Phương Thúy trong thời gian sắp tới. Nhưng hiện tại xem ra là không thể đảm đương trọng trách được nữa.

"Trong thời gian sớm nhất tuyển người thay thế vị trí này. Hạng mục lần này rất quang trọng" _ Lưu Ngọc dặn dò.

"Được. Tôi sẽ lập tức ủy thác cho bộ phận nhân sự"

"Uhm.Càng sớm càng tốt."

Vị trí trợ lí tổng tài vô cùng quang trọng, phải đảm báo đầy đủ năng lực và có thể tin tưởng được, cần một người vừa có thể chịu được áp lực, lại có năng lực và đáng tin, không thể chọn qua loa, vậy nên cũng mất thời gian để tìm kiếm.

A Hoành xảy ra chuyện ngoài ý muốn trước lúc quang trọng như vậy. Lưu Ngọc mới không tin đó chuyện trùng hợp.

E là có kẻ giở thủ đoạn đằng sau. Lần này là do cô quá sơ ý rồi.

"A Thúy! Về chuyện của A Hoành. Tra thật rõ.Nếu có người giở trò. Liền khiến hắn trả giá gấp mười lần."

"Trong thời gian sớm nhất. Tôi nhất định sẽ tìm ra kẻ đó."

Dám ra tay với người của cô lá gan cũng không nhỏ.

"À còn có... Tối nay có một buổi gặp mặt với đối tác. Việc này vốn là A Hoành phụ trách nhưng cậu ấy hiện tại..." _ Phương Thúy nhắc nhở Lưu Ngọc

"Tôi biết rồi. Tối nay tôi thay cậu ấy đi.cô sắp xếp đi"

"Dạ!Lưu tổng"

------------

"Cầu like, cầu comment, cầu kim phiếu từ các Kim Chủ Độc Giả!" - Tiểu tác đáng yêu đang tỏ vẻ đáng thương.