Về phần Hina, tuy đêm đã khuya cô vẫn thức trọn để nghiên cứu sách làm thuốc phép thuật mà hội phù thủy đang chờ đợi, trong khi chính thể của cô đang bận công vụ ở thế giới khác. Chỉ mấy hôm nữa là tới kỳ trăng rằm, thời điểm này rất quan trọng để điều chế thuốc phép - một nguyên liệu không thể thiếu cho loại cổ thuật này. Trong mật thất bí mật, cô diện trang phục phù thủy truyền thống nghiền ngẫm tra cứu các loại sách phép cổ để việc điều chế tốt hơn. Đặc biệt phải có đủ các dụng cụ ma thuật được gọi là các ma cụ, nếu cần sẽ phải đến thế giới khác tìm mua không để thiếu sót. Tuy vậy, trong vai nữ sinh trung học - cô vẫn phải đi học như các cô gái bình thường khác. Không để lỡ việc quan trọng, cô đều phải tính toán cho phù hợp và tốt nhất.
🔷
Sáng hôm sau, ngoài trời những giọt sương vẫn còn đọng trên những lá cây. Những tia nắng đầu tiên của mặt trời đã ló dạng để lại ánh sáng đỏ chói mờ nhạt chiếu qua các cánh cửa sổ hay trên những con phố. Trên con phố các làn xe lớn nhỏ chạy, vỉa hè hai bên có một số người vừa mới tập thể dục ở công viên gần đó trên đường về. Ai nấy đều rất hứng khởi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Bên trong nhà chị em Anne, bà Mana đã dậy làm bếp từ lúc nào. Các món và gia vị đã có sẵn trên bàn bếp chỉ chăm chú nấu nướng. Ngọn lửa màu xanh trên bếp gas cháy sáng đang đun nấu cho mọi người trong nhà. Trên lầu hai, tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên ở cả ba căn phòng làm bốn chị em nhà Anne thức giấc. Phòng Jane, hai cô gái mở mắt nhìn nhau. Jane hỏi bạn:
_ Tối qua, bạn ngủ ngon không?
Yako mỉm cười đáp lại:
_ Cảm ơn bạn, mình ngủ rất ngon ! Còn bạn?
_ Mình cũng vậy ! - Jane giọng vui vẻ.
Hai cô ngồi dậy rời khỏi giường, Jane thay ngay bộ đồ ngủ bằng đồng phục nhà trường. Soi chiếc gương treo ở đầu gường chải chuốt mái tóc mình, Yako đưa cặp mắt nhìn quanh dừng trước chỗ bạn mình đang chải tóc nói:
_ Để mình chải tóc cho bạn !!!
_ Ừm ! - Jane gật đầu đưa cái lược màu vàng kim cho Yako.
Yako nhận lấy chải tóc cho cô rất nhẹ nhàng, bện thành từng lọn tóc rồi kẹp nơ hai bên. Mái tóc màu vàng ánh kim óng ánh làm cho Jane lúc này xinh xắn và đáng yêu. Cô chăm chú nhìn mình qua tấm gương và như không còn nhận ra mình nữa. Vuốt qua mái tóc một cái, cô đứng dậy nhìn bạn:
_ Bạn khéo tay quá !
_ Không đâu ! Mình đâu được khéo đâu ! - Yako xua tay híp mắt xua tay bẽn lẽn.
_ Đừng khiêm tốn vậy chứ ! - Jane chọc ngón trỏ vào trán bạn cười toe.
Cô chỉ tay ra cửa tiếp:
_ Bạn cũng chỉn chu mình lại đi, rồi chúng ta cùng xuống nhà. Mình sẽ giới thiệu bạn với mọi người. Được chứ?
Yako gật gật. Cô đưa tay lên vẩy vẩy các tia sáng vòng quanh hiện ra bộ đầm cô thích nhất thay thế bộ đồ ngủ đang mặc trong chớp mắt. Đó là bộ đầm màu tím than có hai dây hai bên vai áo, trước ngực gần viền cổ váy áo có các sợi dây màu trắng dày đan xen ở cổ áo vài milimet. Jane thấy thế chỉ tay vào bộ đầm đang mặc sửng sốt:
_ Ủa ! Bạn...?
Yako nhìn theo ngón tay bạn:
_ Ừ ! Bộ đầm này mình thích nhất đấy !
_ Giờ mình cùng xuống nhà giúp đỡ mẹ chút gì đi ! - Jane nói.
_ Ừ ! - Yako cười liền búng tay một cái một vòng tia sáng hiện ra vòng quanh cả hai, chớp mắt đã đưa cả hai người ở ngay dưới chân cầu thang.
_ Bạn nhanh tay quá đó ! - Jane liếc mắt nhìn cô bạn.
Hai người bước tới bên bếp cùng nói:
_ Con chúc mẹ ngày mới tốt lành.
Bà Mana ngoảnh đầu lại đáp:
_ A ! Chào các con, các con dậy rồi đó à !
_ Dạ ! - Cả hai đồng thanh.
_ Giờ mẹ để chúng con phụ mẹ một tay nha ! - Jane nhanh nhảu.
_ Được rồi ! - Bà Mana đáp. Vừa lúc bà trả lời thì ông Darast trong bộ đồ ngủ bước vào phòng bếp, ông há hốc mồm sửng sốt khi thấy Yako. Ông trỏ tay vào cô lấy làm lạ hỏi:
_ Cô bé nào đây?
_ Dạ ! Con chào bác ạ ! - Yako hai tay thõng xuống bộ đầm đang mặc đan các ngón tay vào nhau.
_ À ! Đó là... - Bà Mana chưa kịp nói hết câu thì Jane thay bà nói thay giọng không lớn:
_ Dạ ! Đó là bạn con, cô ấy cũng là một phù thủy ấy ạ !
_ Thật á !!!? - Ông Darast mở to mắt nhìn chăm chú vào Yako.
_ Dạ ! Con muốn giới thiệu cô ấy tối qua, nhưng trời đã quá khuya mọi người ngủ hết cả rồi. Không tiện, nên để sang nay luôn đó ba à ! - Jane tỏ rõ tâm ý.
_ Là sao? - Ông Darast thộn mặt ra chưa hoàn toàn hiểu ý của cô con gái hoàn toàn.
_ Dạ ! Đó là câu chuyện dài, con sẽ kể cho ba nghe. - Nói rồi, cô kể rõ sự tình làm ai cũng thấy cảm động.
_ Ra vậy ! Ra mọi chuyện là vậy ! - Ông Darast đứng lặng nhắm mắt nói cảm động, rồi đưa tay ra với Yako nhìn ông với ánh mắt long lanh mọng nước:
_ Con có thể coi ta là ba của con được chứ?
_ D..ạ ! Đ..ư..ợc ạ...ạ...ạ !!! - Yako nghẹn ngào trong nước mắt."
Hai mẹ con Jane nhìn cảnh ấy mà vui thay cho cô bé, họ gật đầu lau đi vài giọt nước mắt đang chực rơi. Trước khi ông Darast hỏi vấn đề của Yako, bà Mana đã làm chút phép nhỏ tránh câu chuyện các phù thủy liên quan ra bên ngoài. Trong lúc bốn người đang trò chuyện trong bếp thì hai chị em Anne và Fuiko đã đi đến nửa chừng cầu thang để xuống nhà. Đang nói dang dở chuyện của mỗi bên thì nghe thấy tiếng ba mình đang hỏi Yako thế nào. Cả hai ngừng nói chuyện để lắng nghe mọi người đang nói chuyện gì dưới bếp như đang hỏi thân thế Yako. Cả hai rất vui vì mọi chuyện ổn cả, họ chào hỏi mọi người rồi nhanh chóng đi vào điểm tâm sáng.
Ít phút sau thì bữa điểm tâm cũng đến hồi kết, dọn và sửa soạn xong thì ai nấy làm công việc vẫn làm, riêng Yako thì bà Mana đưa vào phòng phép thuật để chỉ dẫn cô những điều quan trọng liên quan đến nhiệm vụ mà hội đã giao phó. Trước khi bà trở về từ hội, giáo chủ đã kỹ càng giao bà trọng trách với cô ấy. Trong phòng phép được phủ lên các ánh sáng huyền ảo màu nhiệm, các dụng cụ phép thuật được cất giữ bí mật cùng một số loại pháp khí,...cất giữ ở một không gian nào đó trong phòng, phải có câu chú thích ứng mới mở ra được. Hai người đang ngồi cách cánh cửa ra vào phòng phép thuật mấy bước chân, cái bàn tròn đặt ở giữa Yako và bà Mana đối diện nhau. Giọng bà Mana đang vang vọng trong phòng:
_ Con được hội sắc phong làm phù thủy cường hoá là nhằm hỗ trợ cho mọi người. Con từng làm điều này trước kia rồi, nó giúp gia tăng năng lực cho mình và đối phương kể cả lúc yếu thể lực. Tạo dựng trận pháp kết giới thuật phòng thủ ngăn ngừa sự tấn công của đối phương lúc chiến đấu.
Yako đáp:
_ Điều đó con đã nắm rõ trong lòng bàn tay rồi ạ !
_ Ừ ! Rất tốt ! Mẹ đã chứng kiến khi con đấu với Jane thông qua thần quang của hội rồi. Với lại cuộc đấu tay đôi đó, ngài giáo chủ đã có sự sắp xếp để thử thách thực nghiệm tinh thần và khả năng của con. Đồng thời kiểm tra Jane luôn đó, xem con bé đạt tới đâu rồi. - Bà Mana điềm đạm. Bà tiếp:
_ À này Yako, con nhớ khoan tiết lộ cho Jane và bất kỳ ai biết về thân thế này cô bé là phù thủy huyền thoại chuyển thế vội nhé. Điều này sẽ không có lợi lắm đâu, hãy để cô bé tự mình đánh thức điều đó thì mới có thể phát huy toàn bộ ký ức và năng lực tốt được !
Yako tỏ ra hiểu rõ vấn đề đáp:
_ Chuyện đó con hiểu ạ, con sẽ giúp đỡ và nâng cao thực lực của mọi người. Để họ có thể trở thành những phù thủy tốt và hữu ích hơn.
Bà Mana mỉm cười.
_ Dù sao thì ba chị em Jane sắp tới sẽ bước vào kỳ thi cử rồi, nên mẹ chắc họ sẽ ít có thời gian hơn.
_ Vâng ! Cuộc thi của hội phải sang năm tính theo lịch của thế giới này, vì một năm ở đây bằng một ngày ở thế giới chúng ta mà. Ở nơi đó đang là ban đêm, khi sáng dậy tức gần khoảng thời gian này mùa hè năm sau là tổ chức cuộc thi. - Yako nhẹ nhàng.
Bà Mana dịu giọng:
_ Mẹ muốn dẫn con đến một nơi, chắc con sẽ tự biết mình còn khiếm khuyết điều gì để hoàn thiện nó. Để trở thành một phù thủy cường hóa đúng nghĩa.
_ Vâng ! Đó là nơi nào? - Yako thắc mắc chưa biết mẹ muốn ám chỉ điều gì.
Bà Mana ngã tay ra biến ra cây quyền trượng, cầm quyền trượng lên làm thay đổi không gian phòng phép thuật. Giờ chẳng khác gì là khoảng không vũ trụ cùng với các thiên tinh sáng rực rỡ trên nền trời đêm.
_ Con có biết đây là đâu không? - Giọng bà Mana trong trẻo.
_ Dạ ! Đây là dải ngân hà mẹ ạ, chúng rất rực rỡ lung linh kỳ ảo. Tuy đây chỉ là thuật mô phỏng nhưng nó chẳng khác gì với hiện thực. - Yako và bà Mana đang đi giữa các tinh cầu đang xoay chuyển vòng quanh mặt trời trong vũ trụ.
_ Đúng đó con ! - Bà Mana nhíu mày nhìn ra phía xa hơn. Cả hai cứ bay ngắm nhìn sự chuyển dời đó và trò chuyện. Bà muốn cô thể hiện khả năng quan sát và phát huy toàn bộ năng lực ẩn giấu tốt hơn, đồng theo dõi theo sát sao các vấn đề thực tế. Chỉ tay vào trong vũ trụ xa xôi, bà cho cô thấy sự linh hoạt của các tinh thể cho cô thấy. Quan trọng hơn là hồng tâm của nó, xoay vần luân chuyển không ngừng để lấy nó làm bài học phát huy thực sự. Cô chợt nhớ ra mình đã từng có sự khiếm khuyết cách đây mấy trăm năm trước từng trải qua thời còn tại hắc địa tối tăm được bảo vệ bởi thần ngọc màu tím khỏi các tà độc tại nơi nguy hiểm này. Một tia sáng như lướt qua trí óc cô:
_ Con hiểu rồi ! Thời con còn là một thể tinh thần ở hắc địa đã không chú ý đến trọng tâm của khí linh nên đã không phát huy thực lực hoàn toàn được.
_ Rất tốt ! Con hiểu ra vấn đề rồi đấy ! Mẹ đưa con vào đây để cho con hiểu điều mà con từng có chút khiếm khuyết nhỏ để trọn vẹn nó.- Bà liền hoá ra cuốn sách phù thủy cho cô xem, đó là một cuốn sách màu xám khá lớn hiện ra trước mặt. - Phù thủy chúng ta chú trọng tâm thể và các linh vật.
Yako nhìn vào trong cuốn sách lớn trước mặt:
_ Trong cuốn sách đang hiện ra các câu thần chú mới liên quan đến thể hiện trọng tâm, chiến đấu mới.
_ Đó ! Các câu thần chú mới đó dành cho con, chứng tỏ hội chúng ta đã biết con có thể phát huy tốt trọng tâm mình. Nó có ích cho con đây, hãy là một phù thủy tài năng nha ! - Bà Mana trỏ tay vào cuốn sách thần chú của cuốn phù thủy gia đình vỗ vai cô.
_ Dạ ! - Yako đáp. Cùng lúc cô đáp, bà vung quyền trượng một ánh sáng trắng xoá làm tan biến đi đưa hai người trở lại căn phòng phép thuật. Luồng sáng tan biến đi, bà nhìn sang Yako hỏi:
_ Con thấy cảm giác của mình thế nào khi trải nghiệm vừa nãy?
Yako thích chí nắm tay lại đưa lên trước miệng cười khúc khích:
_ Dạ ! Con đã thấu hiểu điều mình cần thể hiện để thực hiện tốt hơn. Con biết mẹ để con trải nghiệm thực tế sẽ giúp con dễ dàng hiểu rõ hơn là qua lời nói hay trong sách vở. Quan trọng là trọng tâm chứ không phải cái gì khác làm nên mọi thứ.
Bà quay người lại đứng đối diện vỗ vai cô khen:
_ Con hiểu vậy là tốt rồi, mẹ tin con sẽ làm tốt nhiệm vụ của mình. - Bà liếc mắt lên trên như nhớ ra điều gì:
_ Thôi ! Giờ ta ra ngoài thôi ! Giờ chắc hơi muộn rồi, ông bà chờ. Mà mẹ cũng phải giới thiệu con cho ông bà nữa chứ.
_ Được ạ ! - Cô bé đáp.
Hai người rời khỏi căn phòng dưới cầu thang thì nghe thấy tiếng ông bà trò chuyện ở gian phòng ăn. Tiếng cụ bà Rame the thé:
_ Chỉ hơn tuần nữa là tụi nhỏ nghỉ hè rồi ông nó ạ !?
Ông Jamast gật gù:
_ Đúng đó ! Các cháu chúng ta sang năm là năm cuối để chuyển cấp rồi.
Hai ông bà nội vừa nói đến đây thì bà Mana cùng Yako rời khỏi chỗ cầu thang lên xuống bước ra, hai ông bà ngồi trên chiếc chõng tre nhìn thấy cô bé thì lấy làm lạ trước sự hiện diện này, cụ bà Rame ngỡ ngàng giọng lắp bắp chỉ trỏ:
_ Đó là...cô bé đó là ai vậy con?
Cụ ông cũng muốn hỏi câu tương tự. Yako hai tay đan vào nhau chùng xuống gấu váy mặt ửng hồng hơi thẹn thùng:
_ Cháu chào ông bà, cháu tên Yako ạ !
Cụ ông chậm rãi hỏi:
_ Vậy ! Cháu là bạn học của Jane và Fuiko à, giờ chúng nó đang học ở trường đó.
Yako nhanh chóng lấy lại tâm trạng theo phong cách của cô, liếc mắt sang nhìn mẹ. Thấy mẹ mình tán thành qua ánh mắt, cô liền nói rõ mọi việc. Hai ông bà nhìn cô cảm động, cụ bà vẩy cô lại gần ngồi cùng vuốt tóc cô ôn tồn nói:
_ Ồ ! Bà hiểu rồi ! Giờ cháu có thể ở đây với bà, với Jane nha.
Cụ ông cũng tán đồng. Yako cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi cô có gia đình thực sự, trong lòng cảm thấy tràn trề cảm xúc. Ngồi nói chuyện với hai ông bà cụ một lúc, cô xin phép ông bà và mẹ ra ngoài một lúc. Được mẹ cho phép, bà cũng căn dặn cô phải cẩn trọng tránh để xảy ra điều không mong muốn. Yako đồng ý hóa thành một chấm sáng rời khỏi nhà bay vút lên không trung. Thấy có đàn chim đang bay cùng đường bay điều đó làm cô thấy thú vị, trong tâm trí cô là tìm xem ba chị em Jane đang học ở đâu. Thông qua nhãn thuật và cách cảm nhạy bén làm nên sự định vị tuyệt vời. Chẳng mấy chốc đã biết vị trí chính xác chi li, chấm sáng sa xuống một cây đào trong trường khi giờ ra chơi dài nhất vừa xong. Chấm sáng quan sát mọi cảnh vật một lúc rồi biến thành con chim nhạn bay lên bầu trời.
✡✡✡✡
Thời điểm Yako cùng bà Mana vừa vào trong phòng phép thuật thì ở trường học mà ba chị em Jane theo học hiện đang là tiết học đầu tiên. Các thầy cô giáo đang giảng lại và ôn tập cho các học sinh để nắm bắt lại các kiến thức để chuẩn bị cho kỳ thi cuối năm. Ai nấy đều tỏ ra rất hồi hộp và chờ đợi đến ngày thi cử đang đến rất gần. Đồng thời các giáo viên các môn cũng ra các bài ôn tập hè để các học trò của mình về tự học, để sau khi năm học mới đến các thầy cô sẽ kiểm tra lại trình độ của các học trò.
........Tuuùuung.!.............Tuuùuung..!...............Tuuùuung..!........... - Tiếng trống hết giờ học vang lên, các cô cậu học trò như được thả mình sau một tiết học. Có số bạn chạy ra sân chơi các trò mà mình ưa thích, có số lại đứng ở hành lang nói chuyện phiếm hay ở lại trong lớp. Anne ở lại trong lớp cùng một số bạn một lúc rồi đi ra ngoài.
Bỗng, có tiếng gọi từ một bạn gái lớp bên:
_ Anne ơi ! Anne !
Anne ngảnh sang nhìn, ra là Izumi Tsuba cô bạn lớp bên.
_ Chào bạn ! Bạn gọi mình !? - Anne chạy lại hỏi.
Izumi gật đầu.
_ Bạn hỏi mình chuyện gì vậy? - Anne tiếp tục.
_ À ! Mình có một số vấn đề khó hiểu trong bài học, mình muốn bạn tư vấn. - Izumi điềm tĩnh nói.
_ Được mà ! Để mình chỉ cho. - Anne đáp. Izumi mời bạn vào lớp cho bạn ngồi cạnh mình đưa cuốn sách toán ra, hỏi cô bạn các công thức tính toán phương trình có một vài chỗ còn vướng mắc. Một số bạn cùng lớp Izumi cũng tò mò lại gần xem chuyện gì. Anne không ngần ngại giải thích thật chi tiết cho cô bạn hiểu theo sở học của mình, các bạn cùng lớp Izumi cũng trầm trồ thán phục.
Qua bờ sân bên kia là lớp học cho các khối cấp hai đối diện với lớp của Anne qua cái sân trường. Jane đang ngồi trò chuyện với các bạn nữ cùng lớp thì Hina Kimoko từ sân trường đi vào và hai cô vỗ tay vào nhau và cùng cười. Hina để tóc vừa phải và cột tóc phía sau, một ít tóc ở hai tai thả xuống rất tự nhiên. Hina về chỗ ngồi lấy ra quyển tập và chăm chú vào. Các bạn trong lớp đa phần là các bạn gái, còn các bạn trai thì ra ngoài sân chạy nhảy. Còn Fuiko thì vẫn ở lại trong lớp nói chuyện với các bạn cùng lớp.
_Fuiko ơi ! - Hibiki Taro, cậu bạn cùng lớp của cậu gọi từ ở ngoài cửa lớp.
Fuiko và các bạn khác nhìn ra ngoài cửa lớp, Fuiko đáp:
_Hibiki, bạn gọi mình !?
Hibiki gật đầu.
_Chúng mình ra ngoài sân một lát đi ! Chúng mình cùng đá cầu nha ! - Hibiki đề nghị.
Fuiko hơi lưỡng lự, nhưng các bạn nam đang trò chuyện với cậu cũng vội vàng hưởng ứng:
_Đi đá cầu với Hibiki đi !
_Chúng mình sẽ xem hai cậu ai thắng ! - Một bạn nam khác nháy mắt.
_Nếu có thể cho bọn mình tham gia với ! - Một bạn nam khác nói xen vào.
_Vâng ! Các bạn cùng tham gia cho vui ! - Fuiko đáp.
Fuiko nhìn sang Hibiki, Hibiki gật đầu. Thế rồi, các bạn nam cùng Fuiko và Hibiki đi xuống sân trường cùng chơi đá cầu. Còn các bạn nữ thì cùng lớp của Fuiko đứng trong hành lang của lớp mình nhìn ra ngoài, có số thì nhìn các bạn nam đá cầu và cổ vũ. Sân trường thật nhộn nhịp vui tươi và ấm áp, những hàng cây rung rinh nhẹ nhàng theo gió. Những đàn chim bay trên bầu trời xanh, những tiếng chim thoảng thoảng hoà cùng tiếng gió mùa hạ. Ai nấy đều phấn chấn thả mình sau những tiết học căng thẳng, cùng với bè bạn vui đùa thường ngày, có số thì nhóm họp lại trò chuyện riêng tư hàng ngày cùng ước mơ của bản thân. Tâm hồn tuổi thần tiên mộng mơ của các cô cậu học trò sáng trong ấm áp tươi sáng như xuân sắc rực hồng. Vì là tuần cuối của năm học nên ai nấy đều tỏ ra rất hồi hộp và phấn chấn hơn bao giờ hết.
Tiếng trống trường vang lên báo giờ vào học bắt đầu, mọi cuộc vui chơi giải trí tạm dừng. Từ mọi nơi trên sân trường các học sinh về lại lớp học để bước vào các tiết học mới.
Giờ phút thấm thoắt trôi qua....
Giờ tan trường cuối cùng cũng đến mọi người ai nấy đều hồi hộp chờ đến ngày này. Ba chị em Anne cũng rất hào hứng, và sẽ được cùng đi cắm trại trong ngày hè tới như ba mẹ đã hứa. Cô và các em mình nắm chặt tay mình tỏ ý quyết tâm tỏ lòng đã chuẩn bị tinh thần, chỉ đợi ngày thi bắt đầu. Ba chị em Anne rảo bước thật nhanh ra tới cổng trường, vừa đi vừa chuyện trò về kỳ thi cử sắp tới. Trong lòng cả ba cảm thấy vô cùng hồi hộp cái ngày này nao nao. Còn Hina lặng nhìn ba cô cậu xa xa không chớp mắt. Các học sinh khác họ đi bộ hay xe đạp, xe điện để ra về bàn tán xôn xao.
Chẳng mấy chốc cả ba chị em đã về tới nhà, Yako chạy ra cửa đón mời:
_ Ồ ! Ba cô cậu đã về, gần trưa rồi đó.
Ba chị em vui vẻ nhìn Yako, Jane đáp:
_ Ừ ! Còn bạn ? Bạn ở nhà tốt chứ?
_ Ừ ! Mẹ đã giúp mình rất nhiều trong việc nắm bắt mọi việc. - Yako hồn nhiên.
_ Mẹ à ! - Jane nhìn Yako chút xíu. - Ừ ! Tốt thôi ! Chúng ta cùng vào trong nhà thôi !
Cả ba nhìn nhau gật đầu cùng bước vào trong nhà. Cụ bà Rame cũng vừa bước ra từ dưới bếp giọng hồ hởi:
_ Các cháu đi học về rồi đấy à !!?
Ba chị em lễ phép chào:
_ Chúng cháu chào bà ạ !
Cụ bà trìu mến với ánh mắt hiền hậu gật đầu, bà cụ đi ra ngoài sân ngó để ngóng xem con trai bà đi làm sắp về.
Bốn người đi đến chỗ gian bếp để lên cầu thang về phòng mình, giọng Yako cất lên:
_ Chị Anne và hai bạn đi học có gì vui không?
_ À ! Vui lắm tụi mình có rất nhiều bạn bè ở lớp, mọi người mỗi sở thích riêng làm nên sự năng động và thú vui. Cùng các bài học thực nghiệm để mọi người cùng học hỏi để xây nên những ước mơ tương lai. - Jane các ngón tay đan vào nhau chắp lại đặt trước ngực, đôi mắt long lanh trong sáng.
Anne và Fuiko cũng gật đầu khi Yako tỏ ra kinh ngạc nhìn vào ánh mắt mọi người. Nghe mọi người nói, Yako tỏ ra thích thú hai tay đan vào nhau đặt lên ngực với đôi má ửng hồng. Nói đến đây, cả bốn người đã lên tới hành lang trên gác lầu hai, Yako khi nhìn Jane tiếp:
_ À này ! Nghe nói : Bạn và chị Anne đang nghiên cứu thuốc phép thuật à !?? Mà thuốc gì vậy?
_ Ừ ! Mình nghiên cứu thuốc Nhân Bản, còn chị Anne thuốc Thu Nhỏ, vì mình muốn tạo ra để có thể sử dụng lúc cần thiết. - Jane xác nhận.
Anne tiếp lời em gái:
_ Đúng vậy ! Chị cũng muốn xem nếu có thể thu nhỏ lại thì thế nào ấy mà, chị muốn thử nghiệm thực tế luôn.
Yako hai tay chắp lại, mặt ửng đỏ vẻ thích thú:
_ Tuyệt đấy ạ ! Em hoàn toàn không biết gì về thuốc ma thuật cả, nhưng phép thì em là tài năng của hội đấy. Nhân bản và thu nhỏ người là sở trường của em đó. - Vừa nói, cô hoá ra một người giống hệt mình đều là người thật không phải ảnh ảo. Tiếp theo là thu người nhỏ lại như một đứa bé thật sự hay như người trưởng thành hoặc già nua. Cô cũng có thể hoá thân thành nhiều hình dạng khác nhau kể cả động vật hay bất kỳ cái gì...
Cả ba vỗ tay tán thưởng:
_ Bạn thật tuyệt đấy !
Jane thắc mắc hỏi:
_ Bạn không cần đến thần chú à?
Yako hồn nhiên:
_ À ! Những kỹ năng cơ bản này mình chỉ cần nghĩ đến là được quen rồi. Trừ khi là các thần thuật cao hơn mình mới cần các lời chú. - Yako từ vui tươi đến tối sầm gương mặt:
_ Nói về thuốc phép thì thủ lĩnh phù thủy đen là bậc thầy đấy các bạn, mình nghe đồn hắn từng là thiên tài lĩnh vực này khi còn là phù thủy trắng như chúng ta.
_ Thật sao? - Ba chị em kinh ngạc.
_ Ừ ! Trong lich sử phép thuật của hội không nói nhiều về hắn ai cũng ghê rợn khi nghe đến cái tên của hắn không dám nói đến cái tên, nhưng mình đã tận mắt chứng kiến và đọc qua lịch sử liên quan khi còn ở hắc địa. Hắn là kẻ đã chạy theo phe hắc đạo, phản đồ đen tối. Hắn như kẻ máu lạnh thâm độc quỷ quyệt nhất mà mình từng biết. - Yako ưu tư về quá khứ từng là người hỗ trợ phụ giúp khi còn ở phù thủy đen. Cô cố nhớ tên của thủ lĩnh phù thủy đen:
_ Hắn là..Vo.....re...
_ Voremo đúng không?
Cái tên loáng thoáng trong đầu Jane, cô bột phát lời nói mà không kịp suy nghĩ, toàn thân cô như nóng ran khi nhắc tên hắn trong căm phẫn.
_ Chính xác ! - Yako chỉ tay ra trước xác nhận.
Sau lời đáp này của Jane làm cho Yano cùng Anne và Fuiko bất thình lình nhìn vào mặt Jane dò xét, Yako hỏi:
_ Ủa ? Sao bạn lại biết rõ tên hắn, trong khi tất cả mọi người đều không muốn và cố tình không nhớ đến hắn trăm năm nay rồi !??
_ Chị cũng lấy làm lạ đó? - Anne chăm chú nghiêm giọng.
_ À ! Em không rõ nữa, trong đầu em bất chợt hiện ra ý nghĩ đó mà thôi. - Jane xoa cái trán của mình. Đầu cô lúc này có vẻ hơi choáng váng đôi chút, có vẻ như ký ức kiếp trước của cô đang cố bật tung ý niệm của cô. Mọi thứ quanh cô như chao đảo tùng phèo nhưng cô nhanh chóng lấy lại cân bằng.
_ Bạn sao vậy? - Yako thấy Jane hơi lạ lùng.
_ À ! Không có chuyện gì đâu? - Jane phẩy phẩy tay.
Mọi người thôi không hỏi nữa mà thay vào đó suy ngẫm sàng lọc mọi vấn đề từng và đã xảy ra, tính từ khi có kẻ từng đến nhà cô trước đây. Họ cố nghĩ tại sao kẻ lạ mặt đó lại đến tìm Jane không rõ vì sao, riêng Yako thì vòng tay lại dựa vào bức tường trước cửa ra vào phòng. Yako nhìn ra cánh cửa sổ đang mở ra ngoài phố, liền lên tiếng cắt ngang mọi suy nghĩ của mọi người:
_ Chúng ta làm gì đó đi mọi người !
Cả ba chị em ngẩng đầu lên vui vẻ gật đầu.
Ba chị em về phòng cất cặp rồi tập trung tại phòng Jane. Jane như thấy thiếu sót gì đó liền nghĩ ngay ra cuốn sách phù thủy gia đình trong đó có các bài tập luyện rất lý thú. Nhìn ra phía trước thấy có đánh dấu hiệu ma thuật, đó chính là nơi cất giữ cuốn sách phù thủy. Cô đứng dậy đi về phía cất cuốn sách phù thủy, ngoái đầu lại:
_ Chị à! Em lấy cuốn sách phù thủy ra nha, trong đó có hướng dẫn về các thủ thuật. Chúng ta sẽ cùng thảo luận về thuật phù thủy.
Anne giơ đồng hồ lên xem thì đã mười hai giờ kém. Cô can ngăn:
_ Thôi em à ! Giờ đã trưa rồi, để khi khác vậy. Ba cũng đã về rồi, chúng ta xuống dưới nhà đi.
Jane đồng ý, cả bốn đứng dậy rời khỏi phòng đi xuống lầu. Đi đến gần hết cầu thang thì thấy ba mình nhìn từ phía bên dưới nhìn lên vẩy tay, nói vọng lên:
_ Bốn con xuống đây ba có điều muốn nói.
Cả bốn hăm hở đi thật nhanh xuống nhà để xem ba mình muốn nói gì. Đến nơi, mấy chị em vây quanh. Ông bà nội ngồi trên phản gần đó chú ý xem năm bố con, bà Mana đang nấu ăn bên bếp cũng để ý câu chuyện.
Ông Darast thấy các con đã đến đông đủ liền nói:
_ Hôm nay, công ty ba đã thắng trong cạnh tranh với đối thủ. Ba muốn tặng các con chút quà nhỏ để mừng vui về thắng lợi này, đồng thời chào mừng gia đình ta có thêm thành viên mới là cô bé Yako đây. - Vừa nói ông ngả tay về phía Yako làm cô hơi đỏ mặt thẹn thùng, hai tay đan vào nhau thõng xuống gấu váy. Cô đáp:
_ Dạ ! Con cảm ơn ạ !
Ông nhìn sang ba chị em Jane tiếp tục:
_ Và ba nói thêm là chúc ba con thi cử đạt thành tích tốt trong kỳ thi cử sắp tới. Trong bữa cơm hôm nay ba sẽ đãi các con và cả nhà.
_ Cảm ơn ba ! - Ba chị em cảm động đáp.
Khi câu chuyện vừa xong, bốn chị em thay nhau giúp mẹ chuẩn bị bữa trưa. Buổi trưa này khá nhiều món ăn hơn bình thường rất nhiều. Cô nàng Jane nhìn thấy trên bàn bếp khá nhiều món, nhận thấy cần phụ giúp mẹ để hoàn thành sớm công việc. Ai nấy mỗi tay, mọi thứ đâu vào đấy bữa cơm trưa đã đủ đầy. Tất cả mọi người đã có thể thưởng thức bên nhau vui vẻ đầm ấm. Còn với Hina, cô đã đến các thế giới khác nhau để tìm các vật dụng cần thiết để điều chế thuốc phù thủy để phục vụ cho vấn đề mà hội giao trước ngày làm phép đêm trăng rằm. Trong các ngày này cô làm thuật nhân bản giống cô y chang phụ trợ như cô đã làm để bản thân vào chuyện quan trọng hơn.
Đến chiều khi ba chị em Jane đi học nốt buổi chiều cuối cùng của tuần để các thầy cô căn dặn về kỳ thi sắp tới, từ mai họ sẽ không đến trường mà chỉ ở nhà ôn thi các công thức học mà thôi. Còn Yako nằm sõng xoài trên giường suy tư về công việc của phù thủy cường hóa mà hội đồng đã sắc phong hôm trước. Cửa phòng không đóng, đang suy nghĩ vẫn vơ thì bà Mana bước vào phòng thấy gương mặt cô suy tư bèn hỏi:
_ Ồ ! Chào Yako, con đang nghĩ gì mà suy tư dữ đấy?
_ Dạ ! Thưa, con đang nghĩ về nhiệm vụ về cường hóa phù thủy mà hội sắc phong hôm trước, công vụ này mấy trăm năm trước con từng thực hiện khi còn đang là thể tinh thần. - Yako choàng dậy mặt mày ủ rũ.
Bà Mana hướng dẫn sơ lược về khả năng của các pháp sư - phù thủy cường hóa:
_ Mẹ biết chuyện đó rồi ! Giờ mẹ sẽ hướng dẫn qua cho con để con có thể tham gia vào hoạt động của hội. Loại phù thủy này thích hợp nhất là khi chiến đấu, khi đồng đội yếu sức hay nhuệ khí giảm hoặc bất kỳ điều gì chỉ cần với khả năng của nó thì họ sẽ hồi phục như ban đầu trong chớp mắt.
_ Điều đó con biết rồi ạ ! - Yako nhẹ nhàng.
Bà Mana gật gù nói:
_ Tốt đấy ! Vấn đề này con có thể hỏi qua ngài giáo chủ hay nữ pháp sư trưởng ban an ninh họ sẽ giúp con trở thành người phụ trợ tốt nhất hợp với khả năng.
_ Dạ ! Con cảm ơn mẹ đã tư vấn cho con ạ ! Con sẽ đến lâu đài để trình diện họ ngay chiều nay. - Yako cởi mở tinh thần đứng dậy, cô tiếp:
_ Còn với chị em Jane bạn con, mẹ hãy nói đỡ giúp con không họ bảo con không bàn bạc mà đã đưa ra quyết định này.
_ Được rồi ! - Bà gật đầu. - Giờ con hãy xem qua vài cuốn sách dành cho phù thủy cường hóa, mẹ nghĩ cánh cửa phép thuật đã bị phù thủy không gian đóng lại để giải trừ các lỗ hổng không gian rồi. Mấy tiếng nữa, cửa không gian lại mở trở lại thôi.
_ Được ạ ! - Yako ngồi xuống chiếc ghế ở bàn học của Jane. Bà Mana hóa ra mấy cuốn sách phù thủy cho Yako đọc để cô có thể hoàn thành điều cô mong muốn. Các cuốn sách đều cùng một màu nâu và ngôi sao sáu cánh màu vàng trung tâm bìa trước sách, bìa sau là cái mũ chóp nhọn màu nâu đặt trên cán chổi biểu tượng truyền thống của các phù thủy.
Chỉ sau tiếng rưỡi trên nền trời bỗng sáng rực lên ngôi sao sáu cánh màu nhiệm, cánh cửa không gian mở ra những tia sáng lấp lánh bảy màu như cầu vồng (chỉ phù thủy mới nhìn thấy) chói rõ qua kính cửa sổ nơi cô đang ngồi ở phòng Jane. Yako đang say mê đọc cuốn sách thấy có ánh sáng lạ kỳ lại gần cửa sổ ngó ra xem điều gì. Nhận ra rằng cánh cửa không gian đã hé mở, phù thủy không gian đã hoàn thành công vụ giải trừ các dấu hiệu đen cùng với những lỗ hổng kết giới ma đồ. Con đường không gian là con đường mà mọi người từ các thế giới có thể đến được qua con đường này qua con đường siêu không gian, mà mê lộ là nơi nữ phù thủy không gian cai quản và canh gác để bảo vệ không để các thế lực đen tối đi qua. Yako hóa thành chấm sáng bay lên nền trời băng qua cánh cửa không gian, vượt qua con đường màu tím nhạt mau lẹ đến trước tòa lâu đài phù thủy màu nhiệm. Đi trên nền gạch của lâu đài được một hồi thì cô gặp một con mèo đen chạy qua lâu đài, ánh mắt con mèo ngó nghiêng nhìn cô. Con mèo hoá thành người, đó là bà Riana trong bộ áo chùng màu tím dài đến chấm đất cầm theo cây quyền trượng dài nói:
_ Ồ ! Chào con Yako, con tới hội đấy à ! Có chuyện gì sao?
Yako đáp:
_ Dạ ! Thưa ngài, con muốn ngài cho con làm công chuyện với khả năng của con.
_ À ! - Bà nhìn láo liên thầm tính, rồi thử hỏi qua cô:
_ Ừm ! Thế còn nhiệm vụ bảo vệ cho phù thủy huyền thoại?
Yako vòng tay để trước ngực, dõng dạc:
_ Dạ ! Thưa ngài, chuyện đó con đã thu xếp tạo lên ấn thuật vô hình cảm ứng thông linh với cô ấy. Nếu có điều gì không may xảy ra con sẽ nhận được đến hỗ trợ. Con sẽ phụ trợ cho hội để giúp hội với khả năng của con !
Thông qua thông linh, bà nhận biết cô bé thực lòng cho công vụ, bà đáp lại:
_ Ồ ! Được ! Để ta coi xem thế nào? - Bà suy tư giây lát rồi tiếp:
_ À ! Phải rồi ! Con đi phụ giúp cho các nhân viên an ninh đi, con đến gặp cô Amisa - Pháp sư trưởng ban an ninh, cô ấy sẽ sắp xếp việc cho con. Dạo này trật tự trị an có phần hơi rối ren, luôn bị bọn thế lực đen gây hấn. Con hãy hỗ trợ họ với tư cách phù thủy cường hoá nhé !
_ Dạ ! - Yako đáp.
_ Hiện giờ cô ấy đang ở văn phòng sát lâu đài tia chớp ấy, lâu đài đó đố diện với chính điện mà hội đồng họp mặt thường ngày đó. - Bà chỉ tay về toà nhà có cánh cửa may vàng khá giống hình tí chớp. Theo ngón tay bà chỉ, căn nhà ấy khá kiên cố và vững chắc.
_ Con cảm ơn ngài đã chỉ dẫn ạ ! - Cô cúi người cảm tạ rồi hoá thành ngọn lửa biến mất. Đến trước ngôi nhà màu xanh thắm, hai cánh cửa được làm bằng gỗ cây tùng. Trên bàn làm việc của người quản lý an ninh đặt quả cầu thủy tinh hiện ra người đứng bên ngoài cửa. Cô pháp sư mở cửa bước ra. Nhìn thấy cô trưởng ban, Yako cúi đầu chào:
_ Con chào cô ạ !
Nữ pháp sư gạt tóc bị gió thổi bay trước mặt ra sau lưng với ánh mắt ngạc nhiên hỏi:
_ À ! Yako đấy hả ? Con đến đây có chuyện gì?
Yako đáp:
_ Vâng ! Con muốn tham gia vào đội phù thủy an ninh để có thể trợ giúp họ trong vấn đề trị liệu và giúp cường hóa cho họ.
Nữ pháp sư trưởng ban chằm chằm nhìn cô rồi nói:
_ Được rồi ! Dù gì con cũng là phù thủy cường hoá bậc trung cấp. Lại còn có kinh nghiệm làm điều này suốt mấy trăm năm qua, nên ta tin con sẽ hỗ trợ cho các pháp sư trong việc giúp họ trong chiến đấu.
_ Dạ ! - Yako đáp.
_ Việc này ta sẽ nói với phó trưởng ban là thuật sĩ Tasat, xem ông ấy có theo chủ ý này của ta không. Con hãy đợi chút nhé, ông ấy sẽ đến ngay thôi !
Nữ pháp sư vào trong văn phòng truyền lệnh của mình thông qua quả cầu thủy tinh, cô giương thần trượng lên. Ánh sáng bay vèo quanh phòng phóng vào bên trong quả cầu, chỉ trong giây lát tín hiệu phát đi. Một ngọn gió thổi tới hoá ra là vị thuật sĩ hiện ra trước mặt hai người. Ông diện bộ áo dài màu đen ngang mắt cá chân cúi chào nữ pháp sư nhìn qua Yako rồi nói:
_ Ngài gọi tôi đến có chuyện gì vậy ạ ! Còn đây là Yako mà, không phải ngài định... - Thuật sĩ nhìn Yako ngập ngừng.
_ Ừ ! Ta định cho cô ấy làm người hỗ trợ, giúp đỡ các phù thủy an ninh. - Nữ pháp sư trả lời.
_ Vâng ! Dù gì đây cũng giúp họ nâng cao khả năng chiến đấu, hiện giờ chưa có người nào đủ khả năng toàn diện như cô ấy.
Nữ pháp sư thấy phó ban cũng ý như mình, phán:
_ Được ! Giờ cô sẽ là người hỗ trợ các phù thủy trong tranh đấu. Ta sẽ giới thiệu con với mọi người.
Thuật sĩ mặt nghiêm nghị, cả ba hoá thành ngọn lửa biến mất.
Đối với phù thủy đen thì ở tháp chính tại thánh địa, quả cầu thủy tinh đã báo lại các vấn đề xảy ra ở phù thủy trắng:
_ Kính thưa đại thủ lĩnh, mọi chuyện là như thế ạ ! Con nhỏ Hatako trước đây là thể tinh thần nay tên Yako đã trở thành người của phù thủy trắng. Lại còn giúp cho phù thủy huyền thoại chuyển thế tăng cường khả năng để cô ta sớm thức tỉnh ký ức kiếp trước của mình.
Nắm chặt tay phải nghiến răng như muốn bóp nát mọi thứ, đại thủ lĩnh khà khà nói một mình giọng hơi lớn:
_ Thú vị ! Kịch hay còn đang ở trước mắt mà, ai ngờ lại có thông tin thú vị đến thế, ha ha ha ! Người nội gián của ta thật được việc. Ta sẽ chống mắt xem sẽ còn điều gì sẽ diễn biến sắp tới, dù phải chờ thêm trăm năm hay ngàn năm cũng được. Đến lúc thực sự cần thiết mới thực sự ra tay thực sự. Ha ha ha ha ! - Bên ngoài trụ sở các phù thủy an ninh trong bộ đồng phục màu vàng cam đi tuần dù là đi bộ hay cưỡi chối tuần tra thường ngày. Ai nấy ăn vận chỉnh tề diễu hành với các pháp khí để phòng vệ an ninh trong ngoài. Còn người dân thì họ cứ làm việc hằng ngày, cưỡi chổi là phương tiện đi lại, thậm chí thảm bay.
>>>>>>Hai giờ sau đó<<<<<<
Từ khi Yako đến hội đã được thời gian thì chị em Jane mới đi học về không thấy cô đâu liền tìm ngang dọc một lúc, hỏi đến ông bà nội thì hai cụ bảo cô bé đã đến hội rồi. Jane đề nghị vào phòng phép thuật rồi lấy ra chiếc gương quá khứ, chiếc gương hiển thị từ khi Yako đến trước tòa lâu đài như thế nào và mọi việc ra sao. Mọi người lấy làm ngạc nhiên há hốc mồm không sao tưởng tượng nổi, khi gương trở lại trạng thái bình thường thì cả ba thầm trách Yako không nói gì với họ. Nhưng rồi cả ba bảo nhau dọn dẹp để chuẩn bị cho bữa tối đợi ba về rồi cùng dùng bữa tối, suy cho cùng các cô cậu thầm trách Yako đã không bàn trước với họ. Vừa lúc bà Mana cũng vừa về đến cổng bằng xe đạp, nhìn thấy bộ mặt các con mình khi các cô cậu đang quét dọn dở dang ùa lại gần khi thấy bà về, đoán ra các con nghĩ gì bà nói:
_ Các con định hỏi mẹ về Yako đúng không? Các con thầm trách về cô ấy về điều này?
_ Vâng ! Sao mẹ biết ạ ? Vì cô ấy không hề bàn với chúng con gì cả? - Jane có vẻ hơi búc xúc phụng phịu đáp.
_ Các con không biết rồi, cô ấy cũng vừa nghĩ ra khi các con vừa đi khỏi một lúc thôi. Cô bé đã bàn bạc qua và mẹ đã hướng dẫn sơ qua trước khi cô ấy đến trước lâu đài. Phải đắn đo mãi cô ấy mới đưa ra quyết định của bản thân cô ấy đó các con à. - Vừa nói bà lấy hóa ra chiếc túi ma thuật màu đen lấy ra thông điệp từ nữ pháp sư Amisa - người đứng đầu bộ an ninh.
_ Thật à? Ra vậy !!! - Cả ba hơi cảm thấy có lỗi khi trách nhầm Yako.
Bà giở tờ thư ra, nói tiếp:
_Theo thư gửi từ bộ an ninh, nữ pháp sư đã gửi cho mẹ thông điệp qua chiếc bàn phép thuật. Hiện giờ cô ấy đã đến hội, đã được nhận nhiệm vụ mới trong vai trò là phù thủy cường hoá, cô ấy giờ sẽ dùng năng lực mình để hỗ trợ các pháp sư và phù thủy trong công vụ an ninh liên quan đến trị liệu và tăng cường thực lực cho đối phương.
_ Thật ạ ? - Ba chị em cùng hỏi.
_ Phải ! Với cây đũa thần đặc biệt đó thì có thể, nó với cây thần trượng kia là một rồi !
_ Chiếc đũa đặc biệt?- Anne hỏi.
_ A ! Con biết rồi, con đã từng thấy nó trong cuộc chiến với cô ấy dạo trước. - Jane nhớ ra.
_ Con cũng từng thấy qua khi cô ấy khởi động giàn se chỉ lấy bảy sắc cầu vồng đan áo cho con. - Fuiko reo lên.
Bà Mana và hai chị của cậu ngạc nhiên khi nghe cậu bé nói, ánh mắt mọi người dồn vào cậu. Bà Mana nói:
_ Thật hả? Theo lời nói từ nữ phù thủy chuyên về may mặc, cô ấy bảo trang phục được may từ bảy sắc cầu vồng được tạo ra từ trời đất cùng các hiệu ứng mưa nắng sẽ làm nó trở nên linh diệu và thần kỳ hơn bất kỳ điều gì. Nó sẽ rất có ích cho con đấy, Fuiko à!
_ Thật vậy sao? - Cả ba chị em từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
_ Thôi ! Giờ các con cùng mẹ vào trong bếp chuẩn bị bữa tối nào !
_ Vâng ! - Cả ba đồng thanh phân công nhau dọn dẹp.
******************************
Ba ngày sau....
Trong mấy ngày qua chị em Jane đã tích cực ôn luyện chăm chỉ không mệt mỏi đã tìm ra công thức học mới. Họ đã thực sự tự tin vào ngày thi cử sẽ đến với họ trong tuần tới. Ôn bài học xong trước buổi trưa ngày đầu tuần và Jane đưa ra quyết định là sẽ đến thăm Yako tại hội phù thủy một chuyến. Cô chạy sang phòng chị gái thỏ thẻ đề nghị:
_ Chị ơi ! Chúng ta sang thế giới bên kia thăm Yako đi, em cũng muốn đến hội một chuyến.Anne gạt tóc ra sau mang tai cắn móng tay nghĩ ngợi đôi chút:
_ Ừm ! Mai kỳ thi cuối cấp đến rồi, mà ôn luyện của chị em mình cũng đã hoàn thành... - Cô tiếp tục câu nói ngắt quãng:_ Để chị xem!Jane đẩy người chị gái thúc giục:
_ Sao rồi chị?
_ Hiện giờ cô ấy trực thuộc phù thủy an ninh tức thuộc quyền quản lý của cô Amisa pháp sư, chị nghĩ rất khó để cô ấy chấp thuận. Cho nên chị nghĩ đợi xong kỳ thi thôi em. - Anne đáp.
Jane cho là phải, dù có gặp được thì cũng chẳng được bao lâu nên từ bỏ ý kiến này. Giờ cô lại cho rằng vào trong thế giới trong cuốn sách phù thủy sau khi đã ăn cơm trưa xong. Cô lại tiếp tục với ánh mắt ngước lên cao tâm hồn lâng lâng tựa vai sát chị mình:
_ Chị à ! Hay là chúng ta vào thế giới trong cuốn sách phù thủy sau khi dùng xong bữa trưa.- Lời đề nghị này được chấp nhận, thì cậu em Fuiko vừa ra khỏi phòng ghé tai trước cửa nghe qua câu chuyện của hai cô chị. Cậu ùa vào phòng nói:
_ Hai chị định vào thế giới trong sách phù thủy cho em đi với !!?
_ OK ! - Cả hai cô chị nhìn cậu cười hiền.Câu chuyện kết thúc, cả ba xuống nhà ăn cơm trưa dọn dẹp đâu đấy. Họ có nói qua với mẹ một tiếng kẻo mẹ mong, vào trong phòng phép thuật lấy ra cuốn sách lớn màu bạc có ngôi sao sáu cánh lớn nằm bên trong khung tròn chính giữa sách. Giở cuốn sách ra, ánh sáng bùng lên từ trong cuốn sách làm rạng lên cả căn phòng. Cơn gió xoáy hiện ra cuốn cả ba người vào bên trong rồi hạ chân xuống nền cỏ. Cả ba nhìn quanh trong sách có các hộ dân sinh sống, họ làm việc sinh hoạt bình thường. Bỗng, một cơn bão xoáy tuyết lao tới trước mặt ba người hoá ra một cô gái trong trang phục màu trắng, mũ cùng màu bằng lông tuyết. Người ấy ánh mắt như băng giá, dáng trẻ trung độ khoảng mười tám đôi mươi. Cô gái nghiêm mặt cất lời:
_ Các cô cậu là ai đến đây có việc gì?
Anne lên lời:
_ Em chào chị ạ ! Em tên Anne, đây là em gái em tên Jane và em trai Fuiko đến từ... - Không đợi Anne nói xong, người ấy nhìn qua đã biết thông qua thần nhãn:
_ Tôi biết rồi, các cô cậu là phù thủy lai đúng không? Dù sao hội cũng không quá miệt thị với phù thủy lai, vậy các cô cậu tới đây làm gì ? - Điều này làm cho cả ba bất ngờ há hốc mồm kinh ngạc trước lời nói của người con gái băng giá này. Jane thay lời cho chị:
_Vâng ! Chúng em đến đây để thưởng ngoạn ạ, mấy ngày nay chúng em thực tập ôn thi cho kỳ thi vào ngày mai nên chúng em muốn thư thả đôi chút thôi ạ !
Cô gái tỏ vẻ hiếu khách:
_ Ồ ! Không sao, các cô cậu đến đây là tôi mừng rồi ! Mà quên chưa giới thiệu, tôi là Yuna -pháp sư cai quản thế giới trong cuốn sách này, tôi chỉ mới nhậm chức từ tháng trước nên chưa rõ về các cô cậu.
_ Vậy còn người cai quản trước kia đâu ạ !?? - Fuiko tò mò hỏi.
_ À ! Hội đã điều anh ấy đến nơi khác làm công vụ khác cho phù thủy an ninh, nên tôi phải thay thế giữ gìn an ninh và bảo vệ nơi này.
_ Ồ ! - Cả ba đáp, Yuna dẫn mọi người đi thăm quan thị trấn ngắm nhìn, các ngôi nhà được làm từ cây gỗ trông khá kiến trúc. Nền đất là thảm cỏ xanh rờn cùng những làn gió mát rượi. Đi được một quãng thì họ gặp một cụ già nhất bản làng. Người đứng đầu thôn bản và bộ lạc ở đây, đầu cụ có quấn khăn màu xanh trắng theo phong tục, râu trắng bạc phơ bay trong gió diện bộ trang phục màu đỏ thẫm có sọc nâu thẳng hàng.
_ Chúng cháu chào cụ ạ ! - Ba chị em cúi chào. Cụ rít một hơi thuốc làm từ lá cây rồi đáp:
_ Ồ ! Chào các cháu, các cháu đến đây chơi đấy à ! Lâu lắm rồi nhỉ?
_ Dạ ! Hồi trước mẹ và chúng cháu từng đến đây mà ! Lâu giờ chúng cháu chú tâm học nên không có thời gian đến đây ạ ! - Ông cụ cười hiền từ vuốt râu:
_ Không sao ! Miễn là các cháu có tinh thần là tốt rồi ! Giờ các cháu có vào nhà chơi chút không?
_ Vâng ! Chúng cháu cảm ơn ạ ! - Cả ba người bước vào được một lúc thăm thú, tiếp sau là cùng với người cai quản ở đây đi du ngoạn khắp làng. Yuna cho biến ra cái thảm bay rồi đưa cả ba dạo khắp một vòng thăm hỏi mọi người. Rồi, cũng đến giây phút chia tay. Cả bốn người cùng đứng trên một ngọn đồi bắt tay nhau nói lời cuối cùng. Jane nói:
_ Em chân thành cảm ơn chị đã nhiệt tình mời chúng em có một bữa thỏa thích đến thế ! - Yuna che miệng híp mắt cười đáp:
_ Chuyện đó không thành vấn đề, tôi có nhiệm vụ giúp đỡ đó là vấn đề bình thường mà thôi !
_ Vâng ! - Ba chị em đồng thanh. Một luồng sáng hiện ra đưa cả ba trở ra khỏi cuốn sách, Yuna ngắm nhìn một lúc hoá thành các hạt băng biến mất. Vừa ra khỏi cuốn sách và rời phòng phép thuật cả ba thấy trời đã sập tối, chỉ chơi trong vòng nửa giờ ở đó mà ở đây đã qua cả một buổi rồi.
Năm giờ đồng hồ trôi qua nhanh như vút, cơn gió nổi lên vừa phải cùng hoà với âm thanh ve kêu râm ran đêm hè. Vầng trăng đêm rằm gần lên tận đỉnh trời cao soi tỏ vạn vật, không gian mát ruợi trong sáng của thiên nhiên điểm tô lên nét đẹp của cuộc sống. Giờ phút đêm khuya thanh thanh dịu nhẹ, mọi người đều đã chìm sâu vào giấc ngủ. Với Hina, cô đã chuẩn bị hoàn tất mọi thứ vào hôm chủ nhật. Nhân bản mà cô tạo ra tự động biến đi khi cô trở về nhà. Những ánh sáng trong mật thất là những bột sáng ma thuật làm sáng rõ mật thất tối om. Cô chụm các que củi với nhau để nhóm bếp, đặt chiếc vạc lên bếp đổ nước thuốc vào. Chỉ tay vào bếp, ngọn lửa bùng lên toả khắp cái vạc. Đun cho nước thuốc nóng sôi lên mới bỏ vào các nguyên liệu ma thuật cùng một số ma dược. Cô muốn luyện thuốc phù thủy sớm hoàn thành, ánh trăng rằm sẽ như một phép màu làm nên thứ thuốc kỳ diệu. Kết giới giăng sẵn phòng tránh phiền phức không đáng có, nó ngụy tạo nên sự bình thường hoá trong mắt người thường. Khi nước thuốc trong vạc sôi cuộn sóng cũng vừa đúng nửa đêm. Căn nhà tạm biến mất đi mở ra không gian rộng rãi, ánh trăng có thể chiếu xuống chỗ cô đứng. Người bên ngoài kết trận không thể nhìn thấy được, vẫn thấy ngôi nhà vẫn như thường không mất đâu. Lấy ra các loại mình đã chuẩn bị sẵn bỏ vào vạc, cô đọc ra từng loại:
_ Râu Rồng, Nhân Lệ, gan châu chấu, mắt thằn lằn,... và các loại ma thảo khác.
Đưa tay vào túi áo chùng lấy ra chiếc vòng thạch tung lên cao tầm mét rưỡi nằm ngang giữ nguyên vị trí. Vung cây trượng thần trong tay chỉ thiên, cây trượng phát sáng phóng lên tia sáng lên tận mây xanh. Hairest từ thế giới khác nhận được tín hiệu, liền cho nguyên linh của mình hiện ra cùng với cây trượng hồng quang nhập thể, trước đó cô đã tạo một nhân bản khác để lo việc thực tế. Một luồng sáng hồng từ trên trời phóng xuống chỗ Hina lam phép nhập thể vào Hina.
_ "Hoàn thành tâm ý" ! - Cả hai cùng đọc. Lời chú thỉnh cầu:
"Hỡi ánh trăng màu nhiệm chiếu tỏ màn đêm tăm tối, xin người hãy ban cho ta điều kỳ diệu". - Dứt lời, ánh sáng mặt trăng như sáng hơn luồng sáng từ trăng chiếu thẳng xuống vào cái vạc đang nóng chảy tuôn trào. Vạc phát sáng màu nhiệm bảy sắc cầu vồng hiện ra trong màn đêm sáng rõ. Hina mừng rỡ ra mặt, reo lên:
_ "Thành công ! Lời chú đã hoàn thành, đã có thành phẩm mới cho hội phù thủy. Giáo chủ sẽ rất hài lòng, giải trừ các vấn đề thế lực đen".
Nguyên linh của Hairest bước khỏi thân thể Hina, quay người đối diện với Hina đặt tay lên vai cô:
"Cô đã giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ này, đây sẽ là thứ thuốc để giải trừ các bí thuật của các thế lực đen. Tuy nhiên phải nhờ vào sức mạnh của ánh trăng rằm mới hiệu quả, khi về tôi sẽ nghiên cứu thêm về nó để không để bọn hắc ám cứ ẩn mình trong bóng tối này nọ nữa".
"Vâng ! Thưa cô, tôi là phiên bản biến dạng của cô mà trong thể phân thân. Tôi sẽ dõi theo phù thủy huyền thoại thêm thời gian nữa, Hairest ạ ! "- Hina đáp trong tâm thức.
Hairest như cái bóng như thể linh hồn dáng vẻ hài lòng cười khì khì. Các đốm sáng hiện ra từ dưới chân rồi hình ảnh cô dần mờ nhạt:
_ "Thôi ! Tôi đi đây, chúng ta sẽ là một vào một ngày không xa ! Bye !" - Tia sáng như sao xẹt vút thẳng lên trời cao biến mất.
*Cô ấy đã trở về hội rồi, chúc cô may mắn* - Hina ngước nhìn lên bầu trời đêm thăm thẳm.
Quay người lại cô vung cây thần trượng mọi thứ như ban đầu.
🔮
........Ngày hôm sau.........
Cả ba chị em Jane dậy sớm hơn thường lệ, chỉn chu hoàn tất đồng phục để đến trường để dự kỳ thi cuối năm. Ra đến cửa gặp nhau ở hành lang để xuống cầu thang thì Jane nói:
_ Chị à ! Lúc nửa đêm qua em mơ thấy một luồng sáng phóng thẳng lên trời, trong luồng sáng đó hiện ra người phụ nữ bí ẩn trong màn đêm. Em nghĩ em đã từng gặp qua cô ấy khi còn ở trong hội chị ạ !
_ Hả??? - Anne và Fuiko giật nảy mình.
Jane nói rồi nhìn sang em trai tỏ vẻ hoài nghi:
_ Em không rõ nữa ! Liệu điều này có liên quan đến người đã giúp đỡ em không Fuiko, hôm chúng ta tập luyện ấy?
_ Em cũng không rõ nữa? - Fuiko ngã hai bàn tay ra hai bên lắc đầu.
_ Ừm ! Trong hội chúng ta nghe nói có một người là bậc thầy về hóa trang, biến thân như Yako vậy. Chỉ có thể là người đó, rất ít khi xuất hiện mà thôi. - Jane tỏ ra nghi ngờ.
_ À ! Em vốn là người có thần giao cách cảm nhạy cảm mà, Jane à !!! - Anne khen.
_ Em hiểu, các phù thủy không những có cách cảm mà còn có thể sử dụng một cách chủ động nữa cơ.- Jane đáp. - Thôi ! Gác lại đã, lo chuẩn bị cho kỳ thi nào ! - Jane gạt phắt đi.
_ Ừ ! - Anne và Fuiko gật đầu, cả ba nhanh chân xuống dưới nhà giúp mẹ dọn điểm tâm.
Bà Mana động viên;
_ Hôm nay thi cử tới rồi, các con cố gắng lên nha !
_ Dạ ! - Cả ba đồng thanh. Trong giờ dùng điểm tâm, ba của các cô cậu cũng chúc cho ba chị em đạt kết quả tốt nhất.
Ít phút sau, điểm tâm xong, mọi người ai việc nấy. Cả ba còn nhắc nhở nhau khi thi cử xong còn đến thăm Yako nữa.
Ngày thi cử đã đến, cả ba chị em đã đợi đến này rất lâu rồi để thể hiện khả năng của bản thân đạt đến mức độ nào. Mấy chị em luôn tìm hiểu học hỏi và bổ sung kiến thức cho nhau cùng học tập cho dù tính cách mỗi người có khác nhau thế nào. Cả ba đã cố gắng miệt mài tạm gác những cái chưa thực sự cần thiết để tôi tạo cho mình học thức tốt nhất. Đây là giờ phút hồi hộp nhất của bất lỳ cô cậu học trò nào. Các trường tổ chức thi cử để chọn ra những học trò có học lực và hạnh kiểm tốt để đào tạo thành là nhân tài mới làm nên tương lai mới tươi sáng hơn. Theo trình tự các trường lập ra các số thứ tự, báo danh từng người. Các thí sinh sẽ thi ở các trường đã định sẵn theo số báo danh tuỳ theo. Ai cũng hứng chí chờ đợi giáo viên giám thị đọc tên để bước vào phòng thi. Tiếng trống vào lớp, bắt đầu ca thi thứ nhất vang lên:
........Tuuùuung.!.............Tuuùuung..!...............Tuuùuung..!........... !
Ca 1 này có hai thầy cô giám thị cùng đến, và cô giám thị đọc số báo danh từng người.
_Số 00036, em Manira Sakuna.
_Vâng, có ạ ! - Có tiếng bạn nữ vang lên và đi vào lớp.
_ Số 00037, em Nara Same ! - Cô giáo tiếp.
_Vâng, có ạ ! - Một bạn nam bước vào.
_Số 00038, em Anne Marima - Cô giáo còn tiếp tục.
_Vâng, có ạ ! - Cô nàng bước vào lớp.
Cuối cùng, việc điểm số báo danh đã xong, cô giám thị ngồi trên bục giảng. Thầy giám thị phát tờ thi cho các thí sinh, phát xong đâu đó thầy mới bắt đầu phát đề. Mỗi bàn chỉ có hai học viên, nhưng những học viên gần nhau thì đề thi không giống nhau. Giờ thi quy định là 90p kể từ khi bước vào phòng thi. Mọi người đều chăm chú vào đề thi, suy ngẫm và làm bài làm của mình. Ca thi văn này đối với Anne không quá khó với cô, sau khi nghiền ngầm đọc qua các câu hỏi văn từ ngữ pháp kỹ càng. Cô mới bắt tay vào công việc duyệt qua các bài dễ rồi mới giải quyết các bài khó. Không lâu sau, các bài làm đã hoàn thành trước thời gian định sẵn. Rời khỏi chỗ, cô nộp bài cho giám thị; ra ngoài căng tin trường nghỉ ngơi trước ánh mắt ngạc nhiên của các thí sinh cùng phòng. Suy ngẫm về bài làm của mình chờ ca thi thứ 2 tới là ca toán, một môn cùng ngày là ngoại ngữ thuộc ca thi thứ 3. Ngoài ra, vẫn còn thêm một ngày thi nữa cho môn vật lý, sinh vật là hai ca thi cuối cùng cho ngày hôm sau.
Chẳng lâu sau thì tiếng trống vang lên kết thúc ca thi đầu tiên kéo dài từ 10 - 15p để các học viên nghỉ ngơi và chuẩn bị tinh thần cho ca thi mới. Các thí sinh các phòng thi ùa ra sân sau giờ thi giải lao. Đây là thời gian các thí sinh bình luận về ca thi vừa rồi, chuẩn bị cho ca thi tiếp theo. Ai nấy đều như đang sung sức chờ đợi, phấn chấn tinh thần. Như đáp lại sự nguyện vọng tiếng trống lại vang lên báo ca thi mới bắt đầu. Ca này có hai cô giám thị, người thì ngồi trên ghế chỗ đặt bàn giáo viên, người kia đứng cạnh cửa ra vào điểm danh tên các thí sinh. Lần điểm danh này của ca thi này, Anne lại ở chót số thứ tự. Điều này chẳng làm cô nàng mấy bận tâm, quan tâm nhất là đề thi đang được các giám thị phát cho các thí sinh. Rồi đề thi toán cũng tới tay, cô chăm chút chú ý các câu hỏi đọc đi đọc lại. Cố nhớ lại các công thức tính toán đã ôn tập vừa qua để đi vào bài làm. Thời gian êm đềm trôi, những cơn gió thổi nhẹ của mùa hè vào các căn phòng làm mát nhẹ không gian. Ánh dương trên nền trời soi tỏ và tiếng những đàn chim bay lượn trên cao thật đẹp cùng những tiếng hót thanh thanh êm dịu. Sân trường đã trở nên tĩnh lặng chỉ có bác bảo vệ hoặc một vài thầy cô đi ngang qua.
Còn Jane và Fuiko thì thì tai một trường khác là Temari. Các môn thi là Toán, Văn, Ngoại Ngữ, Tin. Tuy rằng hai chị em Jane và Fuiko thi cùng trường nhưng không cùng phòng. Jane làm bài thi một cách nắn nót, cô rất tự tin với bài thi của mình. Còn cậu Fuiko, tuy đôi lúc có đăm chiêu suy nghĩ đặc biệt là với môn Toán nhưng rồi cũng ổn. Giờ phút này thật có ý nghĩa sau một thời gian học tập dài, những ngày thi cử này là ngày quyết định những tháng năm học tập của mỗi người.
Buổi thi buổi sáng đã xong, cả ba chị em về nhà trong lòng còn chút vương vấn nghĩ lại các bài thi. Đến trưa vào giờ cơm ba mẹ có hỏi qua tình hình thi cử. Bà Mana hỏi:
_ Các con à ! Thi cử của các con ra sao rồi !
_ Dạ ! Đề thi cũng vừa tầm, con cứ chọn phần nào thuộc tầm sẽ làm trước, phần khó suy xét sau. - Anne đáp điềm đạm.
_ Ừ ! Cần thế, đó là thành quả học tập từ đầu năm đến giờ mà ! - Ông Darast tay cầm đũa đưa ra trước.
_ Vâng ! Tụi con sẽ cố gắng hơn trong các bài thi tiếp theo ạ ! - Cả ba đáp lại.
Rồi, ngày lại ngày.....
Các ca thi cuối cùng của các môn rồi cũng đến, ngày qua ngày các cô cậu học trò được thử sức mình. Thời tiết của các ngày này chỉ râm râm không nắng lại có chút gió rất thuận lợi cho kỳ thi cử. Thời gian thấm thoắt trôi qua, tiếng trống vang lên kết thúc những ngày thi cử bồn chồn và hồi hộp. Những ngày con tim cứ như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực, giờ đây sao thấy xao xuyến quá. Bây giờ chỉ cần chờ đợi kết quả bài thi là có thể hoàn toàn nhẹ lòng.
Nhà Anne
Bà Mana cũng vừa về đến cổng bằng xe đạp, nhìn thấy bộ mặt các con mình khi các cô cậu đang quét dọn dở dang ùa lại gần khi thấy bà về, đoán ra các con nghĩ gì bà nói:
_ Các con định hỏi mẹ về Yako đúng không?
_ Dạ ! - Cả ba đồng thanh.
Bà nói:
_Theo thư gửi từ bộ an ninh, nữ pháp sư đã gửi cho mẹ thông điệp qua chiếc bàn phép thuật. Hiện giờ cô ấy đã đến hội, đã được nhận nhiệm vụ mới trong vai trò là phù thủy cường hoá, cô ấy giờ sẽ dùng năng lực mình để hỗ trợ các pháp sư và phù thủy trong công vụ an ninh liên quan đến trị liệu và tăng cường thực lực cho đối phương.
_ Thật ạ ? - Ba chị em cùng hỏi.
_ Phải ! Với cây đũa thần đặc biệt đó thì có thể, nó với cây thần trượng kia là một rồi !
_ Chiếc đũa đặc biệt?- Anne hỏi.
_ A ! Con biết rồi, con đã từng thấy nó trong cuộc chiến với cô ấy dạo trước. - Jane nhớ ra.
_ Con cũng từng thấy qua khi cô ấy khởi động giàn se chỉ lấy bảy sắc cầu vồng đan áo cho con. - Fuiko reo lên.
Bà Mana và hai chị của cậu ngạc nhiên khi nghe cậu bé nói, ánh mắt mọi người dồn vào cậu. Bà Mana nói:
_ Thật hả? Theo lời nói từ nữ phù thủy chuyên về may mặc, cô ấy bảo trang phục được may từ bảy sắc cầu vồng được tạo ra từ trời đất cùng các hiệu ứng mưa nắng sẽ làm nó trở nên linh diệu và thần kỳ hơn bất kỳ điều gì. Nó sẽ rất có ích cho con đấy, Fuiko à!
_ Thật vậy sao? - Cả ba chị em từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.
_ Thôi ! Giờ các con cùng mẹ vào trong bếp chuẩn bị bữa tối nào ! - Bà Mana bước nhanh vào trong nhà ra vườn sau hái rau quả cho bữa tối.
_ Vâng ! - Cả ba đồng thanh phân công nhau dọn dẹp.
Tiếng xe taxi rú còi ngoài cổng, ông Darast bước vào cổng với bộ comple. Ba chị em chạy ùa lại chào đón ông, ông Darast cảm thấy rất vui mừng với sự đón tiếp. Ông ngồi xuống như ôm lấy các con vỗ về nhất là hai cô cậu út trong nhà, khi cảm thấy sự thiếu vắng liền hỏi:
_ Ủa ? Yako đâu?
_ Dạ ! Cô ấy đến hội rồi ạ ! - Anne đáp.
_ Thật sao? - Ông kinh ngạc đứng dậy hỏi.
Jane đề nghị:
_ Vâng ! Chúng con sẽ nói rõ hơn khi ba vào trong nhà.
_ Được rồi ! - Ông bước vào nhà đặt cặp vào trong phòng thay bộ trang phục công sở, sửa soạn để nghỉ ngơi tắm rửa trước bữa cơm gia đình. Các cô cậu bé đã hoàn thành nhiệm vụ cùng nhau vào bếp chuẩn bị cho việc nấu nướng rồi tắm rửa trước khi dùng cơm. Bữa cơm tối rồi cũng đến và qua đi nhanh chóng, mọi người quây quần ở phòng khách trò chuyện. Giờ ông Darast đã hiểu và biết Yako như thế nào, ông lấy đó làm niềm tự hào.
Năm giờ đồng hồ trôi qua nhanh như vút, cơn gió nổi lên vừa phải cùng hoà với âm thanh ve kêu râm ran đêm hè. Vầng trăng đêm rằm gần lên tận đỉnh trời cao soi tỏ vạn vật, không gian mát ruợi trong sáng của thiên nhiên điểm tô lên nét đẹp của cuộc sống. Giờ phút đêm khuya thanh thanh dịu nhẹ, mọi người đều đã chìm sâu vào giấc ngủ. Với Hina, cô đã chuẩn bị hoàn tất mọi thứ vào hôm chủ nhật. Nhân bản mà cô tạo ra tự động biến đi khi cô trở về nhà. Những ánh sáng trong mật thất là những bột sáng ma thuật làm sáng rõ mật thất tối om. Cô chụm các que củi với nhau để nhóm bếp, đặt chiếc vạc lên bếp đổ nước thuốc vào. Chỉ tay vào bếp, ngọn lửa bùng lên toả khắp cái vạc. Đun cho nước thuốc nóng sôi lên mới bỏ vào các nguyên liệu ma thuật cùng một số ma dược. Cô muốn luyện thuốc phù thủy sớm hoàn thành, ánh trăng rằm sẽ như một phép màu làm nên thứ thuốc kỳ diệu. Kết giới giăng sẵn phòng tránh phiền phức không đáng có, nó ngụy tạo nên sự bình thường hoá trong mắt người thường. Khi nước thuốc trong vạc sôi cuộn sóng cũng vừa đúng nửa đêm. Căn nhà tạm biến mất đi mở ra không gian rộng rãi, ánh trăng có thể chiếu xuống chỗ cô đứng. Người bên ngoài kết trận không thể nhìn thấy được, vẫn thấy ngôi nhà vẫn như thường không mất đâu. Lấy ra các loại mình đã chuẩn bị sẵn bỏ vào vạc, cô đọc ra từng loại:
_ Râu Rồng, Nhân Lệ, gan châu chấu, mắt thằn lằn,... và các loại ma thảo khác.
Đưa tay vào túi áo chùng lấy ra chiếc vòng thạch tung lên cao tầm mét rưỡi nằm ngang giữ nguyên vị trí. Vung cây trượng thần trong tay chỉ thiên, cây trượng phát sáng phóng lên tia sáng lên tận mây xanh. Hairest từ thế giới khác nhận được tín hiệu, liền cho nguyên linh của mình hiện ra cùng với cây trượng hồng quang nhập thể, trước đó cô đã tạo một nhân bản khác để lo việc thực tế. Một luồng sáng hồng từ trên trời phóng xuống chỗ Hina lam phép nhập thể vào Hina.
_ "Hoàn thành tâm ý" ! - Cả hai cùng đọc. Lời chú thỉnh cầu:
"Hỡi ánh trăng màu nhiệm chiếu tỏ màn đêm tăm tối, xin người hãy ban cho ta điều kỳ diệu". - Dứt lời, ánh sáng mặt trăng như sáng hơn luồng sáng từ trăng chiếu thẳng xuống vào cái vạc đang nóng chảy tuôn trào. Vạc phát sáng màu nhiệm bảy sắc cầu vồng hiện ra trong màn đêm sáng rõ. Hina mừng rỡ ra mặt, reo lên:
_ Thành công ! Lời chú đã hoàn thành, đã có thành phẩm mới cho hội phù thủy. Giáo chủ sẽ rất hài lòng, giải trừ các vấn đề thế lực đen.
Nguyên linh của Hairest bước khỏi thân thể Hina, quay người đối diện với Hina đặt tay lên vai cô:
"Cô đã giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ này, đây sẽ là thứ thuốc để giải trừ các bí thuật của các thế lực đen. Tuy nhiên phải nhờ vào sức mạnh của ánh trăng rằm mới hiệu quả, khi về tôi sẽ nghiên cứu thêm về nó để không để bọn hắc ám cứ ẩn mình trong bóng tối này nọ nữa".
"Vâng ! Thưa cô, tôi là phiên bản biến dạng của cô mà trong thể phân thân. Tôi sẽ dõi theo phù thủy huyền thoại thêm thời gian nữa, Hairest ạ ! "- Hina đáp trong tâm thức.
Hairest như cái bóng như thể linh hồn dáng vẻ hài lòng cười khì khì. Các đốm sáng hiện ra từ dưới chân rồi hình ảnh cô dần mờ nhạt:
_ Thôi ! Tôi đi đây, chúng ta sẽ là một vào một ngày không xa ! Bye ! - Tia sáng như sao xẹt vút thẳng lên trời cao biến mất.
*Cô ấy đã trở về hội rồi, chúc cô may mắn* - Hina ngước nhìn lên bầu trời đêm thăm thẳm.
Quay người lại cô vung cây thần trượng mọi thứ như ban đầu.
****************
Sáng sớm ngày hôm sau ba chị em tỉnh dậy chải chuốt gọn gàng, đồng phục chỉnh tề chuẩn bị tinh thần cho kỳ thi đã điểm. Cả ba chị em đã đợi đến này rất lâu rồi để thể hiện khả năng của bản thân đạt đến mức độ nào. Mấy chị em luôn tìm hiểu học hỏi và bổ sung kiến thức cho nhau cùng học tập cho dù tính cách mỗi người có khác nhau thế nào. Cả ba đã cố gắng miệt mài tạm gác những cái chưa thực sự cần thiết để tôi tạo cho mình học thức tốt nhất. Đây là giờ phút hồi hộp nhất của bất lỳ cô cậu học trò nào. Các trường tổ chức thi cử để chọn ra những học trò có học lực và hạnh kiểm tốt để đào tạo thành là nhân tài mới làm nên tương lai mới tươi sáng hơn. Theo trình tự các trường lập ra các số thứ tự, báo danh từng người. Các thí sinh sẽ thi ở các trường đã định sẵn theo số báo danh tuỳ theo. Ai cũng hứng chí chờ đợi giáo viên giám thị đọc tên để bước vào phòng thi. Tiếng trống vào lớp, bắt đầu ca thi thứ nhất vang lên:
........Tuuùuung.!.............Tuuùuung..!...............Tuuùuung..!........... !
Ca 1 này có hai thầy cô giám thị cùng đến, và cô giám thị đọc số báo danh từng người.
_Số 00036, em Manira Sakuna.
_Vâng, có ạ ! - Có tiếng bạn nữ vang lên và đi vào lớp.
_ Số 00037, em Nara Same ! - Cô giáo tiếp.
_Vâng, có ạ ! - Một bạn nam bước vào.
_Số 00038, em Anne Marima - Cô giáo còn tiếp tục.
_Vâng, có ạ ! - Cô nàng bước vào lớp.
Cuối cùng, việc điểm số báo danh đã xong, cô giám thị ngồi trên bục giảng. Thầy giám thị phát tờ thi cho các thí sinh, phát xong đâu đó thầy mới bắt đầu phát đề. Mỗi bàn chỉ có hai học viên, nhưng những học viên gần nhau thì đề thi không giống nhau. Giờ thi quy định là 90p kể từ khi bước vào phòng thi. Mọi người đều chăm chú vào đề thi, suy ngẫm và làm bài làm của mình. Ca thi văn này đối với Anne không quá khó với cô, sau khi nghiền ngầm đọc qua các câu hỏi văn từ ngữ pháp kỹ càng. Cô mới bắt tay vào công việc duyệt qua các bài dễ rồi mới giải quyết các bài khó. Không lâu sau, các bài làm đã hoàn thành trước thời gian định sẵn. Rời khỏi chỗ, cô nộp bài cho giám thị; ra ngoài căng tin trường nghỉ ngơi trước ánh mắt ngạc nhiên của các thí sinh cùng phòng. Suy ngẫm về bài làm của mình chờ ca thi thứ 2 tới là ca toán, một môn cùng ngày là ngoại ngữ thuộc ca thi thứ 3. Ngoài ra, vẫn còn thêm một ngày thi nữa cho môn vật lý, sinh vật là hai ca thi cuối cùng cho ngày hôm sau.
Chẳng lâu sau thì tiếng trống vang lên kết thúc ca thi đầu tiên kéo dài từ 10 - 15p để các học viên nghỉ ngơi và chuẩn bị tinh thần cho ca thi mới. Các thí sinh các phòng thi ùa ra sân sau giờ thi giải lao. Đây là thời gian các thí sinh bình luận về ca thi vừa rồi, chuẩn bị cho ca thi tiếp theo. Ai nấy đều như đang sung sức chờ đợi, phấn chấn tinh thần. Như đáp lại sự nguyện vọng tiếng trống lại vang lên báo ca thi mới bắt đầu. Ca này có hai cô giám thị, người thì ngồi trên ghế chỗ đặt bàn giáo viên, người kia đứng cạnh cửa ra vào điểm danh tên các thí sinh. Lần điểm danh này của ca thi này, Anne lại ở chót số thứ tự. Điều này chẳng làm cô nàng mấy bận tâm, quan tâm nhất là đề thi đang được các giám thị phát cho các thí sinh. Rồi đề thi toán cũng tới tay, cô chăm chút chú ý các câu hỏi đọc đi đọc lại. Cố nhớ lại các công thức tính toán đã ôn tập vừa qua để đi vào bài làm.
Thời gian êm đềm trôi, những cơn gió thổi nhẹ của mùa hè vào các căn phòng làm mát nhẹ không gian. Ánh dương trên nền trời soi tỏ và tiếng những đàn chim bay lượn trên cao thật đẹp cùng những tiếng hót thanh thanh êm dịu. Sân trường đã trở nên tĩnh lặng chỉ có bác bảo vệ hoặc một vài thầy cô đi ngang qua.
Còn Jane và Fuiko thì thì tai một trường khác là Temari. Các môn thi là Toán, Văn, Ngoại Ngữ, Tin. Tuy rằng hai chị em Jane và Fuiko thi cùng trường nhưng không cùng phòng. Jane làm bài thi một cách nắn nót, cô rất tự tin với bài thi của mình. Còn cậu Fuiko, tuy đôi lúc có đăm chiêu suy nghĩ đặc biệt là với môn Toán nhưng rồi cũng ổn. Giờ phút này thật có ý nghĩa sau một thời gian học tập dài, những ngày thi cử này là ngày quyết định những tháng năm học tập của mỗi người.
Buổi thi buổi sáng đã xong, cả ba chị em về nhà trong lòng còn chút vương vấn nghĩ lại các bài thi. Đến trưa vào giờ cơm ba mẹ có hỏi qua tình hình thi cử. Bà Mana hỏi:
_ Các con à ! Thi cử của các con ra sao rồi !
_ Dạ ! Đề thi cũng vừa tầm, con cứ chọn phần nào thuộc tầm sẽ làm trước, phần khó suy xét sau. - Anne đáp điềm đạm.
_ Ừ ! Cần thế, đó là thành quả học tập từ đầu năm đến giờ mà ! - Ông Darast tay cầm đũa đưa ra trước.
_ Vâng ! Tụi con sẽ cố gắng hơn trong các bài thi tiếp theo ạ ! - Cả ba đáp lại.
Rồi, ngày lại ngày.....
Các ca thi cuối cùng của các môn rồi cũng đến, ngày qua ngày các cô cậu học trò được thử sức mình. Thời tiết của các ngày này chỉ râm râm không nắng lại có chút gió rất thuận lợi cho kỳ thi cử. Thời gian thấm thoắt trôi qua, tiếng trống vang lên kết thúc những ngày thi cử bồn chồn và hồi hộp. Những ngày con tim cứ như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực, giờ đây sao thấy xao xuyến quá. Bây giờ chỉ cần chờ đợi kết quả bài thi là có thể hoàn toàn nhẹ lòng.