Kỳ Cuối: Cuộc Chiến Cuối Cùng
_ Giờ chúng ta vào vấn đề chính đi ! - Yako nói.
_ Được ! - Jane đáp. Chân của cả hai chạm đất, luồng khí tạo thành vòng tròn xoáy quanh hai người như muốn làm rung chuyển mặt đất. Yako giơ thẳng hai bàn tay hướng lên trời cười nhạt, hai tay cô được ánh sáng bao bọc:
_ Cô đã chuẩn bị đủ năng lực để đấu với tôi một trận rồi chứ?
_ Phải ! Tôi rất muốn xem khả năng của mình đến đâu. - Jane đáp trả.
Yako nhắm mắt lại cúi gằm mặt xuống, ngẩng lên nói:
_ Rất tốt! Bắt đầu đi ! - Yako nhanh miệng nói. Jane chăm chú nhìn vào ánh mắt của Yako giây lát, cô thủ thế: đưa hai tay ra trước, chân phải lên trước còn chân kia ra sau hơi chùng gối. Hai tay chuyển tư thế thành đặt úp vào nhau hướng dọc như búp hoa chưa nở đặt trước ngực, ánh sáng hình quả cầu hiện ra bọc lấy hai bàn tay; đứng thẳng, chân hơi đưa ra hai bên. Vận động toàn bộ năng lực để thực hiện các kỹ năng, cô thầm cảm ơn Hanaa đã phụ giúp cô rèn luyện, cô cảm thấy trong thân thể năng lượng thật dồi dào. Co hai cùi tay ra xoáy mấy cái chưởng ra trước, hô:
_"Cuồng Phong" - Một cơn gió lớn từ tay cô phóng về phía đối thủ.
_"Thành Chắn" - Yako cười phỉnh. Một bức tường thành lớn hiện ra chặn cơn gió. Cô phồng miệng lên thổi ra quả cầu lửa đang bốc cháy dữ dội phun ra trước:
_ "Quả Cầu Lửa Siêu Việt".
Quả cầu lửa lao nhanh với tốc độ chóng mặt với sức nóng khủng khiếp lao ra phía trước như không gì cản nổi, Yako đưa tay ra chỉ vào quả cầu làm nhân lên các quả cầu khác tương tự. Điều này làm cho Jane cảm thấy không thể tránh né hay dùng rào chắn. Cô quyết định tạo nên khí lạnh, úp hờ hai bàn tay vào nhau hơi khom người thủ thế. Không gian xung quanh trở lạnh nhanh chóng, đóng băng mọi vật chỉ sau vài giây. Những vòng băng giá vây quanh cô với tạo nên pháp trận hòng cản trở hỏa cầu nhưng nó vẫn giữ nguyên tốc độ như muốn phá vỡ trận hàn băng của cô. Cô quay người một vòng lấy chân trái làm chân trụ, luồng khí băng giá tỏa ra bao quanh, rồi cổ tay trái ngã trên đầu còn bàn tay phải chưởng ra trước:
_ "Hàn Băng Huyền Vũ" - Những viên đạn tuyết sắc bén phóng ra dữ dội, trong những viên đạn tuyết đó đạt mức siêu lạnh nếu va phải sẽ đông thành đá cục trong tích tắc. Hỏa cầu bị va vào liền tắt ngúm cùng tan biến với trận đồ hàn băng của Jane.
_ Cô khá đấy ! - Yako khen.
***
Ở thế giới khác, ngài giáo chủ đang ngồi nơi bàn làm việc sửa soạn sổ sách để cho cuộc thuyết trình hôm sau. Anh thư ký Akira đang dạo quanh sân lâu đài ngẫm nghĩ mọi việc, riêng nữ pháp sư trong bộ trang phục màu xanh da trời dài đến chấm gót chân cùng một số nhân viên an ninh đi thị sát bao quát trong ngoài lâu đài. Cô cầm theo pháp trượng của mình dẫn đầu, tâm tư ái ngại:*Dạo này tình hình quá rối ren nên cần phải đảm bảo trật tự an ninh. Mình phải dùng thuật nhìn đa chiều mới có thể xem toàn cục được*.Nghĩ xong, cô giương cây pháp trượng nhỏ nhắn trong tay giương lên hóa dài ra phát sáng trong đêm. Các vầng tinh vân trên nền trời đêm tạo ra vòng tròn mờ nhạt.
_"Tinh Vân nhãn" - Ánh mắt cô trở nên lóe sáng trắng, cô có thể xem toàn cảnh lãnh địa thông qua các vầng mây trên trời. Một thủ thuật dùng các đám mây thay thế cho mắt của mình nhìn qua thông linh cách cảm tùy theo phạm vi rộng hay hẹp.
_ Rất tốt ! Lãnh địa của hội vẫn an toàn, nhưng cần phải chú tâm hơn trong việc thắt chặt an ninh. - Nữ pháp sư thoáng nghĩ:*Bọn phù thủy đen dạo này rất giỏi các bí thuật, nên chúng có thể sẽ không dễ lộ diện nếu không dùng đến các loại nhãn thần đặc biệt*.
Cô quay người lại căn dặn các nhân viên an ninh:
_ Các anh hãy canh gác lâu đài cho tốt nha, tôi có chút việc.
_ Rõ ! - Các nhân viên an ninh đặt tay trước ngực hơi chùng người xuống, họ tự bảo nhau canh gác tòa lâu đài bằng thuật ẩn mình trong bức tường hay cành cây, ngọn cỏ. Cô pháp sư an tâm việc đã giao cho bộ phận an ninh liền hóa thành ngọn lửa biến mất, hiện ra trước lâu đài của hội. Cô bắt gặp ngay anh thư ký cũng đang bước vào, nữ pháp sư hỏi:
_ Anh Akira, anh muốn gặp ngài giáo chủ à?
_ Ừ ! Tôi có chút chuyện cần một chút. Còn cô? - Anh thư ký hỏi lại.
_ Tôi vừa kiểm tra tình hình an ninh do hội cai quản, tôi chợt thoáng qua bởi cảm ứng thuật là tối nay hậu thân phù thủy huyền thoại sẽ có cuộc tập trận. Hội đồng họ chắc cũng muốn biết đấy. - Nữ pháp sư ngã tay, đáp lại.
_ Ra vậy ! Vạn Năng Thần Kính sẽ cho chúng ta thấy điều đó. Thôi ! Đến văn phòng cụ đệ tứ đi. - Anh Arita vừa nói xong cả hai vui vẻ tiến đến văn phòng cụ giáo chủ.
'Cốc cốc' - Nữ pháp sư gõ cửa, hình ảnh hai người hiện ra trên bức tường đá.
_ Mời hai người vào! - Cụ giáo chủ nhẹ nhàng. Cánh cửa phòng tự động mở ra.
_ Dạ ! Chào cụ ! - Hai người tươi cười.
Thoáng nhìn qua vẻ mặt hai người, giáo chủ liền hiểu ra vấn đề:
_ Ta hiểu rồi ! Mọi người muốn xem tình hình của hậu thân phù thủy huyền thoại chứ gì? Cụ vỗ tay ra lệnh cho gương thần:
_"Hỡi Lăng Kính Vạn Năng hãy hiện ra đây cho ta" - Ngay tức khắc thần gương hiện ra trước mặt ba người, chiếc gương hình elip nằm dọc được mạ vàng. Chiều dọc tầm mét rưỡi còn chiều ngang tầm một mét và có đế.
- "Hỡi thần gương, ngươi hãy cho ta thấy cô bé, à không phù thủy huyền thoại chuyển thế ra sao rồi?" - Giáo chủ ra lệnh.
Trong gương liền hiện ra cuộc giao đấu giữa Jane và Yako đang sôi nổi, ngài giáo chủ không cảm thấy bất ngờ về điều này mà cảm thấy phấn khích và hồi hộp. Mọi người như nín thở chú ý quan sát vào lăng kính không rời mắt.
_ "Âm công" - Yako ra đòn, hai tay đặt trước ngực rồi tung hai tay ra. Không khí xung quanh trở nên lạnh giá tối tăm mờ mịt, nền trời trở nên vần vũ cùng các áng mây đỏ rực. Quang cảnh thật ghê rợn và hãi hùng, mờ nhạt mù sương. Jane cảm thấy ớn lạnh nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh để không bị ảnh hưởng bởi thuật này của đối phương.*Công nhận khí pháp này rất độc và u ám, người thường chắc bị ngất rồi* - Cô tỏ vẻ hơi khó chịu với pháp khí này.
_"Thần Quang Diệu Pháp" - Jane cúi người xuống hai tay đan chéo bàn tay nắm chặt hai vai, đôi cánh trắng mọc ra từ đôi vai. Cô bay lên không trung, đưa hai tay ra trước hóa ra tinh cầu đưa thẳng lên cao. Một luồng sáng từ thân thể cô phát sáng bao trùm kết nối với tinh cầu phóng thẳng lên trời. Những tinh tú giờ đã hiện ra khắp nền trời kết hợp với tinh cầu phá vỡ bóng tối hắc ám.
_ Giờ có vẻ rất thú vị đấy, Jane ạ ! - Yako lảm nhảm một mình. Jane hạ cánh xuống, khi chân chạm đất thì đôi cánh cũng biến mất.
_ Giờ cô còn chiêu gì nữa, xuất ra hết đi. Tôi sẵn sàng đáp ứng. - Jane chỉ tay vào đối thủ thẳng thừng nói.
_ Được ! - Yako đáp.
Nền trời những ánh sao lấp lánh lung linh, một vài ngôi sao băng lướt qua bầu trời huyền nhiệm. Gió không đáng kể, ánh trăng gần tròn đã lên sáng vừa phải giữa màn đêm đen thầm lặng. Yako vung hai tay giang ngang, hai chân cô rời khỏi nền đất bay nhẹ nhàng lên. Cô vung tay làm cơn gió xung quanh trỗi dậy làm thành cơn cuồng phong thổi ra trước về phía đối thủ. Đưa hai nắm đấm tay ra trước ngực xoay vòng rồi vung hai bàn tay lên cao, trời nổi cơn sấm chớp.
_ "Cuồng Phong Chớp Giật".
Sau khi Yako ra đòn, Jane cảm thấy đối phương tung hết cơn gió quét lớn. *Công nhận năng lực của cô ta sau khi tập luyện có khác* - Cô nhìn kỹ vào tư thế ra đòn dù đối thủ ra đòn rất nhạy bén. Không nao núng, cô đưa chéo hai tay lên cao, chân giang ra; tư thế hai tay thắng lên trời duỗi thẳng đặt sát nhau, bàn tay phải đặt úp lên dưới mu bàn tay trái đang chính thiên. Vòng tròn ma thuật hiện ra hình con chim nhạn chính giữa vòng chói sáng. Cơn bão xoáy quanh vòng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Giang hai tay giang ngang rồi chụm lại chính giữa ngực chưởng ra trước.
_ "Tòa Thành Trấn Giữ" - Một bức tường cao bọc thép nối liền với mặt đất hiện ra chặn đứng cơn bão đang lao tới, đồng thời hút tia lửa điện từ tia sét xuống mặt đất. Sau khi cơn bão và tia sét tan đi tòa thành cũng biến mất.
_ Quá thú vị ! Hôm nay tôi sẽ tung toàn bộ năng lực đấu một trận với cô, bấy nhiêu chỉ là đòn khởi động thôi. - Yako cười lớn giọng lạnh lùng với ánh mắt sắc lạnh. Jane cứ nghĩ đối thủ đã thực sự ra đòn thực, nhưng sau khi nghe lời nói trên làm cô cảm thấy ngỡ ngàng.
*Ra cô ta chưa thực sự tung hết sức mình à, thật đáng kinh ngạc đấy* - Cô cúi gằm xuống hai mắt nhắm nghiền suy ngẫm rồi ngẩng đầu lên nét mặt rạng lên. Yako chăm chú nhìn nét mặt đối phương, chỉ tay ra trước nói:
_ Ồ! Tôi cảm thấy cô có vẻ đã sẵn sàng cho cuộc đấu thực sự rồi nhỉ ! Như giao kèo trước kia, nếu tôi thắng cô phải hợp thể làm một với tôi.
_ Được thôi ! Xin sẵn lòng ! - Jane bước tới trước, tay trái ngã một bên lòng bàn tay hướng lên. Ngọn lửa bùng cháy trong lòng bàn tay cô.
Vào lúc này tại nhà Hina ở thế giới người, Hina này chỉ là bản sao thôi. Cô nhận định đêm trăng rằm sáng rõ sẽ là đêm phép nhiệm màu nhất sẽ thực hiện một thủ tục quan trọng. Theo các cuốn sách phù thủy ghi nhận là phải là bản gốc của cô thực hiện mới linh nghiệm, cô chỉ là nhân bản thay thế mà thôi. Ngồi trước gương thần, gương cho cô xem xét tất cả mọi nơi. Quan trọng nhất vẫn là nhiệm vụ mà hội giao cho cô giám sát hậu thân phù thủy huyền thoại cho đến khi cuộc thi năm tới do hội tiến hành. Cuộc thi quyết định để bước vào chính thức là phù thủy thực sự, thoát ly khỏi bị bọn phù thủy đen bày đủ trò để bắt đi. Khi đó mọi sự phòng vệ sẽ hiện ra để giúp cô ấy có thể ứng phó mọi vấn đề. Theo lời của phù thủy ký ức, ký ức của cô ấy về kiếp trước đang thổn thức trước khi chúa tể hắc ám tái sinh lần nữa.
*Bây giờ Haratest, bản gốc của mình đang ở thế giới khác để điều tra một số chuyện về phù thủy đen, mong rằng cô ấy sớm về đây trước kỳ trăng rằm, chỉ còn mấy ngày nữa thôi* - Hina đắn đo suy nghĩ.*Việc quan trọng lúc này là xem ba phù thủy của chúng ta đang ở đâu, xem họ thế nào rồi*.
_ Hỡi gương thần, hãy cho ta biết ba phù thủy mà ta đang tìm kiếm. - Cô ra lệnh cho thần gương mở ra. Như đọc được suy nghĩ của cô, gương thần cho hiện ra hình ảnh Jane đang đấu với Yako ở thế giới không gian. Cậu bé Fuiko thì ở trong núi Tami, riêng Anne thì có vẻ kết trận quá mạnh nên gương không soi được.*Hừm ! Tại sao gương không thể soi được nhỉ?* - Cô phân vân tự hỏi. Đăm chiêu suy ngẫm, chống tay lên bàn nghĩ rất lung ánh mắt ngước nhìn lên trần nhà. Cô bấm độn đoán biết gật gù*Ra vậy! Ông Nitama là hóa thân của cuốn sách phù thủy mấy trăm năm của vị phù thủy cấp cao. Được rồi! Nếu là ông ấy thì mình yên tâm*. Cô lấy ra một chiếc vòng được chạm khắc màu nâu nhạt có thể đeo vừa đôi tay. Nó là pháp bảo để có thể liên kết tâm trí giữa hai người, tác dụng khác là hoà hợp chính thể và bản sao làm một mở nối không gian dù ở xa cách mấy. Pháp bảo này do đích thân giáo chủ tặng cô mấy trăm năm trước khi cô được phong làm phù thủy.
_ Giờ mình cần liên hệ với chính thể của mình để cô ấy biết mấy ngày nữa là tới kỳ trăng tròn. Dùng gương thần e không được vì bọn phù thủy đen sẽ phát hiện ra. - Cô thầm nhủ. Cô rời khỏi chiếc bàn đặt chiếc gương thần quay người đi tiến tới trước vài bước phẩy tay một cái năm ngọn đèn cầy hiện ra, năm ngọn đèn cầy đặt đối xứng nhau hình dung năm cánh sao. Mỗi ngọn cách nhau một bước chân, bước vào chính giữa năm ngọn nến tay cầm thần trượng. Chiếc vòng đeo vào tay, giương cây trượng lên hóa dài ra. Năm ngọn đèn cầy sáng bừng lên kết nối lại với nhau thành hình ngôi sao. Ánh sáng ánh kim từ các ngọn đèn cầy bao trùm lấy cô nối liền với thần trượng.
_ "Hỡi ánh sáng màu nhiệm, hãy cho ta nối kết với thực thể của ta !" - Hina hô lớn. Luồng ánh sáng màu trắng phóng thẳng lên giữa nền trời đêm.
Chỉ sau mấy phút, tiếng hồi âm đã được đáp ứng. Tiếng hồi đáp văng vẳng rất xa mà lại rất rõ ràng trong tâm thức cô:
_ "Gì vậy !? Cô muốn điều gì !? Hiện giờ tôi đang rất bận việc điều tra một số việc mà hội giao phó !!!? "
_ "Ừm ! Mấy ngày nữa là kỳ trăng tròn, ngày mà mọi phép màu nhiệm sẽ nhiệm màu đến đỉnh điểm". - Hina đáp.
_ "Ồ ! Tôi hiểu rồi! Mấy ngày nữa là đến kỳ trăng tròn là thời điểm ma pháp đạt đỉnh rất thuận lợi cho mọi việc. Ta sẽ thu xếp điều đó không để lỡ việc lớn. Ngoài ra còn tránh bọn phù thủy đen giở trò gì". - Giọng nói văng vẳng từ trên cao vang vọng.
_ "Hairest à ! Được, tôi sẽ chuẩn bị chu toàn cho ngày đó để không làm ảnh hưởng công chuyên mà cô đã lên kế hoạch".
_ "Rất tốt ! Vậy cô định thế nào?"
_ "Tôi định sẽ dùng pháp bảo là chiếc vòng bảo thạch mà hội đã trao lúc cô trở thành phù thủy ấy để kết nối hai ta để phép được nhiệm màu". - Hina đáp lại.
_ "Tốt lắm ! Tôi tin tưởng ở cô ! Tạm biệt !" - Giọng nói vẻ hoan hở.
_ "Ừ ! Tạm biệt !" - Liên kết thông linh giữa hai người chấm dứt, các ngọn nến vụt tắt rồi biến mất.*Vậy là thuật thông linh đã hoàn thành, cô ấy sẽ tự thu xếp không để lỡ việc*. - Cô cười mỉm với lòng mình.
_ Tốt rồi ! Mình đã hoàn thành nhắc việc quan trọng này với Hairest - chân thân thật sự của mình. - Cô tự nói với mình, không để lỡ công việc sắp tới, cô lại bên bức tường bên cạnh với nơi đặt gương thần. Niệm vài câu chú, bức tường mở ra gian phòng khác rất rộng rãi: Đây là không gian riêng để cô cất giữ pháp bảo và một số linh vật quan trọng. Bốn bức tường vuông vức, trên những bức tường được phủ các bột sáng làm cả căn phòng sáng rõ. Hai bên tường là chiếc tủ đựng các cuốn sách nghiên cứu ma pháp và điều chế thuốc phù thủy. Các kỹ năng của các pháp sư và phù thủy từ cổ chí kim đều đầy đủ cùng với nguồn gốc ra đời. Ngoài ra, các pháp bảo được đặt đều đặn trong các ngăn tủ do hội nhờ bảo vệ hoặc trao tặng. Ví dụ: Lông chim phượng hoàng, mồ hôi con rồng, bảo ngọc thạch anh... các pháp khí này sẽ phát huy tác dụng thật sự khi cần thiết.
*****
Ở không gian khác tại thảo nguyên xanh rờn, cuộc giao đấu giữa Jane và Yako đã đến lúc cao trào.
_ Yako à ! Năng lực của cô sau mấy ngày không gặp đã có tiến bộ rất nhiều đấy ! - Jane khen.
_ Cô cũng vậy còn gì, khả năng đã vượt trội hơn đáng kể ! - Yako đáp.
_ Thủy Phong thuật ! - Jane giang hai tay dang ngang hai bàn tay hướng ra hai bên. Hai quả cầu nước hiện ra ở hai bàn tay cô, giương hai tay lên quả cầu nước hợp nhất. Chân trái bước ra trước gạt trái phải ba vòng cổ chân tạo nên luồng khí bốc lên vây lấy cô thành gió kết hợp với nước. Phóng chưởng ra trước tấn công đối thủ.
_"Lôi Tâm" - Yako chỉ ngón trỏ ra trước, tia sét phóng ra từ ngón tay cô lao tới trước như vũ bão. Cô dùng tâm khởi động lôi điện cùng lúc ra trước xuyên qua trận thủy phong của Jane đồng thời cũng dùng thuật chắn gió của đối phương. Luồng lôi điện truyền điện qua nước, dòng điện đi khắp người Jane làm cô thấy khó chịu suýt kêu lên. Bị trúng đòn bất ngờ không lường trước nhưng điều đó không khiến cô mất sự điềm tình vốn có. Liền nghĩ ra biện pháp mới cho mình:
_ "Chân không dị thuật"! - Môi trường xung quanh đã trở nên thế chân không làm cho mọi thứ bị lơ lửng và biến đổi.
Yako chùng người xuống, đưa hai tay ra trước khum bàn tay lại úp hờ nhau. Quả cầu trắng giữa lòng bàn tay hiện ra rồi lớn dần bao bọc hai tay cô. Cô tung cầu khí ra trước:
_"Pháp Cầu Tụ Khí" - Quả cầu khí khi được tung ra lao ra phía trước với tốc độ cơn lốc, ma sát với không khí nên bừng lên ngọn lửa trắng mờ nhạt.
_"Huyền Quang thuật" - Jane vung tay lên, ánh hào quang bừng lên bùng nổ. Pháp cầu bay đến nơi đụng vào huyền thuật liền vỡ tan thành bụi. Điều này khiến cho đối phương rất ngạc nhiên khi pháp cầu bị phá vỡ dễ dàng đến thế.
_ Cô khá đấy ! Có thể phá vỡ được pháp khí hội tụ của tôi. Tôi đã dùng khí nén của mình để tạo ra quả cầu đó ! Rất hay !
_ Thật hả? - Jane cảm thấy bất ngờ.*Quả nhiên sự hợp song thể với tinh linh đã mang đến kết hợp kỳ lạ*.
_ Được ! Tôi nghĩ cần phải thay đổi địa hình một chút ! Ví dụ là địa hình đồi núi chẳng hạn. Đây là một thế giới mà phù thủy không gian tạo ra cách đây 400 năm trước khi đó hội chúng ta rơi vào thế bí khi đối đầu với phù thủy đen tập kích. - Yako liếc mắt nhìn chung quanh.
_ À ! Phải ! Tôi nhớ rồi, theo lịch sử phép thuật tôi từng đọc qua, tôi có biết qua điều này. Tuy nhiên tôi không ngờ rằng mình lại đến đúng chỗ hội từng lánh nạn bởi sự tấn công của phù thủy đen. - Jane tự hào.
_ Đúng thế ! Mà được rồi, chúng ta lại tiếp tục nào. - Yako nói.
_ Ừ ! - Jane gật đầu.
Hai người lơ lửng trên không nhìn nhau với ánh mắt sắc sảo. Yako giơ bàn tay hướng lên trời hô lớn:
_"Thổ Ma Pháp - Sơn Trùng Sơn". - Toàn bộ thảo nguyên hóa thành những ngọn núi trùng trùng điệp điệp trải dài nối liền nhau, những ngọn núi lớn vừa và nhỏ liền kề tạo nên bề thế hùng vĩ của địa hình đồi núi.
_ Địa hình đồi núi à? - Jane quan sát xung quanh.
_ Đúng vậy, cô thấy thuật tạo đất của tôi thú vị đấy chứ? - Yako nhướn mày.
_ Khá khen ! Chỉ trong nháy mắt đã tạo ra địa hình đồi núi bao la, rất thú vị. - Jane khen.
Cả hai vừa xong nói chuyện lại tiếp tục tranh đấu cao thấp rất sôi nổi từ núi này sang núi nọ, thực lực không ngừng nâng lên và phát huy hầu hết khả năng, không ngừng cải tiến của đôi bên.
Trong khi cuộc giao đấu giữa Anne và Yako đang trong thời điểm sôi nổi thì ở khu vực tối tăm sâu thẳm của trời đất là miền đất chết nối liền địa ngục với hắc địa, nơi Hiệp hội bóng tối được thành lập để nhằm tạo nên các thế lực hắc ám và tôn sùng chúa tể hắc ám tà ác. Trụ sở của hiệp hội đen tối này rất bí mật rất tối tăm, các ngọn đuốc sáng rực rỡ trong các căn phòng. Mọi người đã tề tựu đầy đủ tại chính điện để thủ lĩnh hiệp hội đưa ra các vấn đề. Chính điện không gian vừa phải để tụ họp, lên vài bậc thang là chỗ đứng của người đứng đầu; ai cũng chờ đợi giây phút này. Voremo, thủ lĩnh tối cao phù thủy đen là người đứng đầu tổ chức này. Anh hiện ra trong ánh lửa bập bùng cháy dữ dội trên bục thềm cao:
_ Chào mọi người, ta có chuyện cần phải họp bàn. Vấn đề này liên quan đến liên minh của Hội phù thủy và hội pháp sư. Hiệp hội ma thuật quốc tế cũng có ý định này.
_ Thật sao ạ? - Ác quỷ Metal hỏi.
_ Phải ! Metal, ngươi hãy dàn dựng trận thế cho tốt để không cho bọn tự xưng là chính nghĩa phá hoại. - Voremo nói.
.... - Quỷ Metal suy nghĩ hồi lâu, đăm chiêu. Thì tử thần với cây lưỡi hái bước vào diện kiến:
_ Thưa đại nhân Voremo, tôi đã sắp xếp đạo quân tử thần rồi ạ !
_ Hà hà ! Tốt lắm ! Thần Chết ạ ! Các tử thần thực tử và người giám ngục địa ngục đã có vẻ ổn. Còn giờ ta muốn cho gọi mọi người vào để cùng họp bàn để đối phó với phe sẽ tấn công. - Voremo trịnh trọng.*Ngày chúa tể hắc ám trở lại thống trị thế giới không xa nữa* - Voremo cười nham hiểm.
_ Thưa ngài, mọi người đã đến rồi ạ ! - Ác quỷ Metal nói. Trong những người bước vào có cả hồn ma nữa. Hiệp hội giờ đây đã đông đủ, hai hàng người đứng dọc hai bên chăm chú nín thở để nghe lời chủ hiệp hội nói. Người tham gia vào cuộc họp này là những thành viên chức sắc trong hiệp hội.
_ Tốt lắm ! Chúng ta vào công việc thôi. - Voremo nói.
_ Rõ ! - Mọi người đáp. Nhìn thấy mọi người đã chuẩn bị để cho cuộc thuyết trình, Voremo trịnh trọng:
_ Kính thưa toàn thể hiệp hội, buổi họp mặt này tôi muốn mọi người hãy lắng nghe và cho ra ý kiến. Theo thông tin nhận được từ người của chúng ta ẩn mình trong hội phù thủy trắng:
'Hiệp hội ma thuật quốc tế đã muốn thanh tẩy các thế lực đen trong vũ trụ. Việc kết liên minh giữa hai hội pháp sư và phù thủy trắng đã thống nhất quan điểm. Chúng ta cần lên kế hoạch để phòng trừ không để chúng đạt được ý đồ. Chúng ta sẽ không để ngày chúa tể hắc ám trở lại thế giới bị cản trở gì và quỷ rồng nữa.
_ Ngài nói chí phải, tuy chúng ta nắm trong tay linh hồn của chúa tể nhưng chưa phải lúc ngài trở lại. - Ác quỷ Metal nhận được.
_ Ngươi nói phải, các thế lực hắc ám tuy đang và đã trỗi dậy nhưng chưa đủ lớn. Khi nào đến lúc thích hợp ta sẽ thực hiện nghi thức đánh thức ngài sau hơn trăm năm nay. - Voremo nói.
_ Rất tốt ! Tốt lắm ! - Chúa địa ngục cười đáp. Ông tiếp:
_À Thưa đại nhân, tôi nghe nói phù thủy huyền thoại chuyển thế đã đánh thức được những ký ức đầu tiên rồi !
_ Đúng vậy ! Ta đã đoán định được điều này, giờ phút các thế lực hắc ám chúng ta trỗi dậy thì tâm thức cô ta cũng chuyển biến. Sẽ có ngày chúng ta sẽ hội ngộ với tiền kiếp của cô ta tại kiếp này. Ha ha ha !
_ Vậy... vậy chúng ta phải làm sao? - Tử thần thất kinh hỏi.
_ Hà ! Ta đã có dự tính rồi...- Voremo cười hiểm độc.
_ Được rồi ! Giờ chúng ta đi vào vấn đề chính là bàn luận phương pháp đối phó với các thế lực nhằm vào, hãy bắt đầu thảo luận đi.
***
Ở không gian khác, Anne đang tập luyện dưới sự giám sát của ông Nitama.
_ Con đã hoàn thành các kỹ năng thường ngày của các phù thủy rồi đấy. Giờ ta sẽ giới thiệu cho ngươi các phép mới để hóa thân, khả năng trung cấp trong thuật phù thuỷ. - Ông Nitama hóa ra cuốn Cẩm Nang Nâng Cao của phù thủy đưa cho cô. Ông giang ngang hai tay ra lập tức hóa thành cánh chim thiên nga. Cánh chim vỗ vỗ đập đập làm thân thể ông bay lên như những con thiên nga.
*Ồ ! Hình như đây là bài học đầu tiên của cuốn nâng cấp này, mà khi ông Nitama tạo cánh chim làm mình nhớ về một phù thủy trong truyền thuyết bất tử là Người cai quản trăng (hay phán xét) là người duy nhất có đôi cánh trắng này và dấu ấn vầng trăng khuyết trên trán*.
Chỉ một lúc sau ông Nitama hạ cánh xuống nền đất.
_ Con thấy đấy ! Đây là thuật hóa thân đầu tiên trong cuốn sách. Sau này, không những thế mà còn có thể hóa thành nhiều thứ khác như cây cỏ hay động vật...Ta sẽ huấn luyện cho con trở thành phù thủy hoàn hảo, mà đặc biệt mùa hè năm sau cuộc thi ma thuật sẽ do hội chúng ta tổ chức. Cuộc thi này sẽ quyết định đưa mọi người trở thành những phù thủy mới, nâng cấp bậc của họ. Được rồi ! Hãy thực hiện bài học của mình đi !
_ Dạ ! - Anne đáp.
Tiếp đó, ông Nitama đưa tay ra trước:
_ Con hãy giở cuốn Cẩm Nang Nâng Cao ra đặt xuống đất các sở học sẽ hiện ra cho con.
Cô theo lời ông cúi xuống đặt cuốn sách đã giở ra xuống đất. Ngay sau đó, các trang sách rời khỏi cuốn bay tung lên cao thành những vụn giấy bay lơ lửng thành vòng xoáy tròn rất lớn. Nhìn vào bên trong cơn xoáy hình xoắn ốc xen kẽ đen trắng. Các hạt bụi li ti bên trong chuyển động nhịp nhàng. Rồi ! Một tia sét phóng xuống từ trên trời đánh vào tâm vòng xoáy. Điều này làm trong tâm xoáy bừng lên ánh sáng chói loà vỡ tan ra, cơn gió thoảng nhẹ vây lấy cô tạo nên vòng tròn ma thuật mới.
_ Được rồi ! Con hãy lãnh ngộ đi, ta tin con sẽ thực hiện được các thuật trong cuốn sách này. - Ông Nitama chỉ tay nói lớn.
Cô trầm tĩnh lắng nghe giọng điệu từ trái tim và tâm hồn mình. Các dòng từ của cuốn sách nhẹ nhàng thấm nhuần vào trong cô, càng cảm nhận cao thì càng đạt hiệu quả tốt.
_ Rất tốt ! Đây là cách mà cuốn sách này thực hiện bài bản, thật thú vị ! - Ông cười thầm.
Tại không gian mà Jane đang đấu với Yako. Yako phất tay từ bên này sang bên kia thật mạnh, một cơn lốc vút qua. Cơn lốc rất mạnh như muốn phá vỡ, cắt ngang cuốn bay mọi thứ. Jane liền đưa tay ra trước, bàn tay hóa thành tấm khiên chắn gió. Cơn lốc khi va chạm liền tan biến đi đâu mất.
_ Ồ ! Cô có thể ngăn được cơn lốc đó à, giỏi quá nhỉ? Nhưng chiêu thuật của tôi không phải bấy nhiêu thôi đâu? - Yako chống hông tự đắc. Nhận thấy vẻ tự tin của đối phương, Jane tự nhủ mình nên thận trọng hơn trong các đòn đánh sắp tới.
_ "Thủy Vũ Pháp" - Yako đứng tấn cùi tay trái ra sau, bàn tay phải ra trước trong lòng tay cô xuất ra nguồn nước cuồn cuộn phóng thẳng.
_"Phong Vũ" - Jane trả đòn, cơn cuồng phong cực lớn từ bàn tay cô dội bật đi xoáy nước phóng tới. Hai đòn thuật triệt tiêu nhau cùng tiêu biến.
_ Ha ! Có vẻ cuộc đấu này chẳng bất phân thắng bại, cứ như vậy thì chán lắm nhỉ. Tôi nghĩ phải cho thêm chút "gia vị" vào nữa cho thêm đậm đà! - Yako vòng tay lại mắt mở to lắc đầu chán nản.
_ Cô định... - Jane bất thần.
_ Ờ ! Tôi phải dùng đũa thần của tôi khuấy đều một chút. - Vừa nói, Yako lấy ra chiếc đũa thần trong túi áo phù thủy đang mặc.
Jane nhìn thấy chiếc đũa của Yako khác hoàn toàn so với các phù thủy thường sử dụng. Cây đũa có vòng xoắn đen trắng từ đầu đến chân đũa, đỉnh đầu là biểu tượng tam giác. Cô cảm thấy rất lạ lùng*Lạ thật ! Chiếc đũa đó là....?*.
Yako thấy ánh mắt của đối phương rất chăm chú bèn đáp với cảm giác rất ngộ:
_ Ồ ! Cô cảm thấy chiếc đũa của tôi có gì lạ lắm sao !? Cũng phải, đây là chiếc đũa tôi mua được ở chợ phù thủy thuộc hàng hiếm. Ông chủ quán nói đây là chiếc đũa màu nhiệm được làm từ lông các thần thú trong truyền thuyết.
_ Ồ ! Ra thế, bình thường thì mỗi loại đũa thần chỉ dùng một con thú duy nhất. Mà lông cánh phượng là loại đứng đầu. - Jane tỏ ra am hiểu.
_ Ừ ! Tôi vào cuộc chiến luôn đây. - Yako vung đũa thần mọi cảnh vật đều biến đổi. Trời đất tối sầm vây quanh là những màu đen mờ ảo.
_ Ồ ! Đây là....
_ Phải ! Một ma trận mà chỉ có thể tạo ra bằng chính cây đũa này mà thôi. Ngoài ra còn có thể là đũa thần ngàn năm của giáo chủ đấy! - Yako tự đắc vẻ kiêu hãnh.
_ Ồ ! Vậy sao? Vậy cô muốn sẽ đấu một trận thực chiến à?
_ Phải ! Tôi đã chờ cơ hội này suốt nhiều năm nay, giờ là lúc cần đấu một trận thực sự.
_ Được ! - Jane đáp. Thông qua gương thần giáo chủ biết được điều này, ngài vuốt râu nhẹ nhàng. Riêng anh thư ký và nữ pháp sư cũng cảm thấy giật mình.
_ Ồ ! Đó là loại đũa thần hiếm nhất mà trên tất cả các cõi không dễ có, sao nhỏ Yako đó lại có được. - Anh thư ký Arita tỏ ra khá tò mò.
_ Ừm ! - Giáo chủ bấm ngón tay phán đoán. Cụ nói:
_ Ồ ! Theo ta biết, chiếc đũa thần đó với chiếc đũa thần ngàn năm của ta có khả năng tương đương nhau, ngoài ra có một loại đũa nữa nằm trong tay Voremo - Thủ lĩnh phù thủy đen trước kia là học trò của ta theo phe hắc đạo. Nó được tạo ra từ lông của các thần thú mạnh nhất, điều này tôi nghĩ đã được số phận định sẵn. Ta nghĩ cô ta rất có thực lực, với khả năng của cỗ có thể làm nên nhiều điều huyền diệu cơ.
_ Thật ạ? - Nữ pháp sư và anh thư ký kinh ngạc khi nghe qua điều này.
Giáo chủ gật đầu. Nữ pháp sư đột nhiên nhớ ra việc tuần tra an ninh của cô mà chưa thấy hài lòng:
_ Thưa cụ ! Tôi thấy bọn phù thủy phe bóng tối giỏi bí thuật nên nhãn thuật của tôi không mấy hiệu quả.
Mọi người quay đầu lại nhìn cô, giáo chủ không mấy làm ngạc nhiên nói:
_ Ừm ! Có thể, chúng có thể đã có sự chuẩn bị. Chuyện đó cô khỏi lo ta sẽ thu xếp ổn thỏa, cô yên tâm đi.
_ Dạ ! Được ! - Nữ pháp sư đáp.
Mọi người lại tiếp tục theo dõi qua gương thần để xem diễn biến sự việc đang diễn ra. Bên ngoài căn phòng của cụ, một vài người qua lại ngoài đại sảnh. Những cơn gió thoảng qua làm không gian tòa lâu đài thêm sống động. Trời càng về khuya, không gian bao quanh lâu đài càng lặng lẽ, các thiên tinh bé nhỏ với đôi cánh trắng bay lượn lờ lấp lánh tỏa sáng trong đêm. Một vài phù thuỷ cưỡi chổi bay qua bay lại giữa màn đêm, có số người còn nhìn ngắm các thiên tinh và trò chuyện với họ. Vài hồn ma bay ngang qua lâu đài cổ kính thì gặp một vị đạo sĩ bước vào lâu đài, một hồn ma mặc áo giáp sắt dừng lại hỏi vị đạo sĩ:
_ Dạ ! Thưa ngài, công vụ mà ngài giáo chủ giao thế nào rồi, tốt chứ?
_ Cảm ơn ông, Nam Tước bóng đêm. Công việc tiến triển rất thuận lợi. - Đạo sĩ đáp trả lời hồn ma, rồi đạo sĩ vặc lại:
_ Còn ông thì sao?
_ Ừm ! Theo lệnh của đức giáo chủ, tôi sẽ đến Viện hàn lâm phù thủy một chuyến. - Hồn ma đáp.
_ Ồ ! Ra vậy ! Thôi ! Tạm biệt, chúc ông thượng lộ bình an ! - Vị đạo sĩ đưa tay lên chào hồn ma bước vào hội đường, nơi họp mặt thường ngày của hội đồng phù thủy thường niên. Hồn ma Nam tước bóng đêm biến mất tiêu sau cuộc trò chuyện. Đạo sĩ đến gần cửa hội đường, cánh cửa lập tức mở ra. Ông bước vào đi nhanh đến bên bức tranh vị giáo chủ nhiệm kỳ trước, người trong bức tranh giơ tay chào ông. Đạo sĩ hóa thành cơn gió bay vào trong tranh, vào trong là một thư viện rất nhiều loại sách về lịch sử phép thuật cùng các đời giáo chủ tiền nhiệm cai trị qua các thời kỳ.*Dạo gần đây dân gian xảy ra rất nhiều chuyện, mình là đạo sĩ nghiên cứu chuyên ngành phù thủy của hội đồng nên cần phải lưu ý chặt chẽ*. - Bất chợt, ngài tìm thấy một cuốn sách của tông chủ Mirato của âm dương sư tộc để lại.
_ Ồ ! Đây là cuốn giải pháp cho các thuật phù thủy đen do ngài Mirato soạn thảo cách đây 300 năm trước. - Đạo sĩ trầm trồ.
Ông cảm thấy vừa lòng với cuốn sách này nên quyết định sẽ đưa về nhà nghiên cứu. Rồi lấy thêm cuốn Luật phù thủy cổ xưa, với ý mong rằng hội phù thủy sẽ đưa mọi trật tự trở lại vị trí ban đầu. Cuốn sách vừa rời khỏi kệ sách thì một luồng sáng hiện ra ngay cạnh ông. Bất giác đạo sĩ rời mắt khỏi kệ nhìn vào ánh sáng vừa hiện ra.
_ Chào ngài Cheroto, bức tranh này là thư phòng phép thuật của ta, ông cần cuốn đó à? - Người đứng cạnh ông che miệng cười mỉm.
_ Bà là... - Đạo sĩ bất ngờ trước sự hiện diện này, một cô gái trẻ chỉ ngoài đôi mươi. - Bà là giáo chủ đời thứ hai từng cai trị hội phù thủy hơn ngàn năm trước. - Đạo sĩ há hốc mồm.
_ Thứ lỗi vì làm ông giật mình, đây không phải ta đâu chỉ là hồn phách mà thôi. Hiện ta đang say ngủ trong căn nhà mùa đông ấy. Nhưng nếu cần ta có thể thức giấc thực sự. - Cựu giáo chủ tiền nhiệm nói.
_ Dạ ! Thưa ngài ! Tôi chỉ muốn tìm hiểu các cách để giải quyết vấn đề mà bọn phù thủy đen luôn làm xã hội ta không thể ổn định.
_ Ta hiểu ! Chúng là kẻ thù truyền kiếp hàng ngàn năm. Ông có thiện chí muốn ghé qua ta rất cảm động, đây là điều mà hội chúng ta cần đưa mọi thứ trở lại ban đầu. - Bà tâm tư vướng mắc.
_ Dạ ! - Đạo sĩ thầm lặng.
Bao quát toàn bộ căn phòng là cái tủ đựng đầy các loại sách lịch sử và cách thức điều hành hội cùng những cuốn cổ ngữ đời trước để lại tại đây. Chính giữa căn phòng là chiếc bàn gỗ tròn trịa cùng năm cái ghế vuông vức chính giữa. Trên trần nhà được phủ các lớp màu sắc nhiệm màu. Bà cho hóa ra một chiếc ấm nước chè nóng hổi cùng hai chiếc cốc có nắp đậy để hai người có thể hàn huyên tâm sự.
_À ! Thưa ngài ! Căn phòng này không khác gì thời trước. - Đạo sĩ ngước lên nhìn toàn bộ căn hộ.
_ Căn phòng trong tranh này ta trang trí như thời ta còn đương chức vụ giáo chủ vậy, ta muốn không khí như thuở xưa mà thôi ! - Cựu giáo chủ tiền nhiệm đáp.
_ Dạ ! Tình hình hiện nay nhiều biến động nên tôi muốn tìm hiểu các phương pháp thực tế. Ngày mai khi hội đồng phù thuỷ họp mặt tôi sẽ đưa ra ý kiến trước họ.
_ Ừm ! - Cựu giáo chủ gật gù tán đồng. Như hiểu vị đạo sĩ muốn điều gì, theo phong cách thời bà cai trị sẽ đưa ra các câu hỏi phù hợp với vị đạo sư nhằm xem ông sẽ giải trình thế nào để đưa hội phát triển tốt hơn. Phía ngoài bức tranh hiển thị hai người đang trò chuyện giữa hai người với gương mặt nghiêm nghị. Các hồn ma bay vẫn vơ quanh lâu đài tráng lệ, những ngọn đuốc sáng trưng toàn diện lâu đài cổ kính rực rỡ. Một số chiếc chổi bay hay thảm thần vẫn bay lượn lờ của những người làm việc vào ban đêm. Nhìn thẳng xuống dưới chân núi là cả một thị trấn được thắp sáng với những bột sáng màu nhiệm. Cách đó đoạn đường là viện hàn lâm phù thủy, nơi các thuật sĩ cùng pháp sư... nghiên cứu ma thuật, sáng tạo những kỹ thuật mới cho thuật phù thủy. Hàn lâm viện được đặt cách đó một đoạn đường không xa lắm, đó là một căn nhà màu gỗ, cánh cửa làm bằng kính. Hồn ma Nam Tước bóng Đêm đến đây để gặp gỡ một thuật sĩ để lấy bột màu nhiệm theo lệnh giáo chủ. Ngài muốn tạo một phép màu mới cho vấn đề sắp tới. Ba hồn ma bay thật nhanh đến hàn lâm viện xuất hiện trước cửa. Cánh cửa mở ra đón tiếp, mọi người đang làm việc bên trong quay mặt ra nhìn ra ngoài cửa. Một người diện trang phục màu nâu đỏ, anh là nhân viên an ninh bước ra lễ phép hỏi:
_ Con ngài, ngài cần gì ạ?
_ Ừm ! - Hồn ma e hèm, rồi tiếp:
_ Chúng tôi đến để có chút việc quan trọng, xin anh vào báo cáo giúp.
_ Dạ ! Xin các ông chờ con giây lát. - Anh đi vào nói chuyện với vị pháp sư trưởng ban, ngài cho phép hồn ma đi vào.
Người tiếp tân là một con gia tinh với đôi tai nhọn hoắt nhỏ bé. Gia tinh là yêu tinh gia đình phụ giúp việc nhà hay những nơi việc làm. Gia tinh nhìn lên hỏi ba hồn ma:
_ Con chào các ông, các ông muốn gặp ai, cần nhờ vả gì xin cho biết?
_ À ! Tôi muốn gặp vị ngài thuật sĩ Mimago !!! - Hồn ma nói.
_ Được ! Tôi sẽ đi báo cho ngài ấy, hiện ngài ấy đang cùng các pháp sư thi triển các thủ thuật để kiểm tra tiến độ thế nào? Ông chờ tôi chút thời gian nhé. - Con gia tinh nói xong hóa thành ngọn lửa biến mất.
Con gia tinh hiện ra trong căn phòng thực nghiệm phép thuật, nhìn qua thì thấy mọi người trong áo choàng màu tím truyền thống của phù thủy, đầu đội mũ. Mỗi người cầm cuốn sách màu xám, họ ngồi thành vòng tròn lớn các ngọn nến được đặt hình chữ thập chính giữa. Thuật sĩ bay lơ lửng giữa vòng tròn, rồi một hào quang lớn từ tâm các ngọn nến bùng lên làm sáng rõ toàn căn phòng. Một luồng sáng xuyên thấu trần nhà vút thẳng lên nền trời đêm. Con gia tinh chờ thêm thời gian vì ai cũng tập trung vào việc làm không để họ bối rối gây bất cứ vấn đề gì. Mọi người thở phào nhẹ nhõm vì đã hoàn thành một thủ thuật mà hội phù thủy giao phó. Thuật sĩ từ từ hạ mình xuống. Anh với mái tóc xám bạc cột sau đầu nhìn thấy con gia tinh hỏi:
_ Katekyo, có chuyện gì vậy?
_ Dạ ! Thưa ngài, hồn ma Nam tước bóng đêm cần gặp. - Con gia tinh đáp.
_ À ! Là người từ ngài giáo chủ, được rồi ta ra ngay. - Vị thuật sĩ bình lặng. Vị thuật sĩ quay mặt lại nói với các pháp sư:
_ Được rồi các vị, chúng ta tạm dừng một chút nhé. Ta có việc ra bên ngoài chút !
_ Vâng ! Thưa ngài ! - Các pháp sư đáp. Thuật sĩ cùng con gia tinh rời khỏi phòng trong chớp mắt hiện ra trước phòng chính.
_ Chào Mimago ! - Hồn ma niềm nở.
_ Xin lỗi đã để ông đợi lâu, tôi có việc chính nên hơi trễ một chút. Xin ông thông cảm. - Vị thuật sĩ hơi cúi đầu, mặt hơi ửng đỏ.
_ À ! Không sao ! Công việc mà !
Hồn ma đưa ra tấm thạch bài của giáo chủ, nhìn thấy nó như thấy ngài.
_ Ồ ! Tôi hiểu rồi ! - Thuật sư trầm trồ. Vị này quay người bước lại gần bức tường niệm vài câu chú. Cánh cửa bức tường mật thất mở ra, thuật sĩ vào trong căn phòng lập tức sáng rõ lên. Trong góc phòng là những ma thạch được kết tinh từ tinh hoa của u minh cõi kiến tạo. Ma thạch trông như những viên sỏi màu đỏ, thực ra nó là nó như ánh than hồng đang cháy đỏ. Nó có thể làm gia tăng sức mạnh cho người sử dụng. Ông lấy túi thần cho các ma thạch vào, bước ra khỏi phòng. Căn phòng lập tức biến mất không để lại chút vết tích.
_ Thưa ông, đây là cái mà ông cần. - Thuật sư lặng lẽ đáp, vẻ mặt lo ngại căn dặn:
_ Ông nhớ nhắc với ngài ấy là: Khi sử dụng ma thạch phải tuyệt đối thận trọng vì rất dễ bị nó mê hoặc.
_ Rất tốt ! - Hồn ma nói lời cảm ơn.
Khi nhận xong cái mình cần, hồn ma đi mất, thuật sư trở lại chỗ làm việc của mình tiếp tục công việc. Hàn lâm viện là nơi cất giữ và kiến tạo nên những bảo vật có trong cõi trời đất. Ở đây cũng là nơi nghiên cứu ma pháp của mọi người và thuật phù thuỷ.
_ Đây là các loại phép kiến tạo kết nối không gian, một loại cổ thuật có từ trong thời kỳ loạn gần cuối thời thượng cổ trước khi ngài giáo chủ đệ nhị đăng ngôi. - Nữ pháp sư sàng lọc các vấn đề.
_ Ừm ! Cô Fata à ! Tuy thời đại ngày nay người ta sử dụng các thuật hiện đại, còn loại kim cổ này thì ít người còn sử dụng. - Thuật sĩ Han nói.
_ Đúng vậy! Chỉ những người nào nghiên cứu thì mới biết cách dùng đến. Điều này thật tệ, ai cũng chỉ quan tâm đến cái mới lạ thôi. - Nữ pháp sư lắc đầu chán nản.
_ À ! Đây là điều mà ngài giáo chủ không thấy hài lòng một tý nào, hội đồng phù thuỷ muốn trong các trường học phù thủy phải chú ý các vấn đề này. - Thuật sĩ gật gù.
_ Chí lý ! - Nữ pháp sư tán thành.
Rời khỏi hàn lâm viện, ba hồn ma trở lại tòa lâu đài.
Khi hồn ma trở lại trước hiên lâu đài thì ngài giáo chủ hiện ra trước cửa lâu đài với cây phất trần, trông cụ như một tiên ông vậy.
_ Bẩm cụ ! Công việc ngài giao đã hoàn thành ! - Ba hồn ma chào đón.
_ Ừ ! Mời ngài vào bên trong, đây là chuyện tối mật. Dạo này tình hình không được tốt lắm, bọn hắc ám sẽ biết sẽ gây phiền phức. - Cụ giáo chủ nói. Cả hai người hóa thành tia sáng bay đi. Đến trước căn phòng mình, cụ phẩy cây phất trần làm mật thất được hiện ra. Nhìn ma thạch đỏ rực, cụ nói:
_ Ma thạch này có thể triệu hồi được ma vật, nó rất nguy hiểm khi rơi vào tay kẻ xấu. Các ngài hãy giữ bí mật, tránh để sinh ra lắm chuyện.
_ Dạ ! Thưa cụ. - Hồn ma đáp.
_ Tốt lắm ! - Giáo chủ gật gù. Cụ vung cây phất trần, cả bốn người biến mất khỏi mật thất. Hồn ma rời đi, riêng cụ trở lại phòng mình. Thấy cụ quay lại, nữ pháp sư hỏi:
_ Dạ ! Sao rồi ạ?
_ Mọi việc đã hoàn thành, việc này sẽ thực hiện bí mật. - Giáo chủ vuốt ve bộ râu bạc thấp thỏm.
Ba người nhìn nhau một lúc nghĩ ngợi rồi tán đồng tâm ý. Trong chiếc gương thần phía trước mặt mọi người mà cả ba đang theo dõi thì cuộc đấu tay đôi đang diễn ra sôi nổi tưởng chừng không có hồi kết. Cả hai bên đều phát huy khả năng thực sự, ai cũng tỏ ra mình chín chắn và trình độ. Bên kia chiếc gương thần, cuộc quyết đấu đang diễn ra sôi nổi.
_"Phong Ba Huyền Vũ" - Yako đưa thẳng hai tay xoay mấy vòng về hai phía. Cơn gió được tạo ra rất lớn, các đám mây trên trời tụ lại làm nền trời trở nên vần vũ. Jane ngước nhìn lên thấy trời đất tối sầm, gió thổi mạnh như muốn thổi bay mọi thứ.
*Cô ta muốn tung hoàn toàn năng lực của cô ta sao* - Jane cảm thấy kinh ngạc trước sự quyết định này.
Cơn gió lớn nhanh chóng trở thành bão táp, tiếp đó những hạt mưa sa xuống từ nhỏ đến lớn dần làm rát cả người. Cơn giông bão kèm theo gió rít gào nghe đến ghê rợn. Sấm chớp lóe sáng làm cả bầu trời rộn theo. Jane cảm thấy trang phục mình giờ ướt như chuột lột, lớp áo chùng như muốn bám lấy cô. Mái tóc dài của cô xoã ra tung bay phấp phới. Cô lầm bầm:
_ Đúng là cô ấy muốn tung hết mọi chiêu thức thực sự.
_HA HA HA HA HA HA !!!!!
Tiếng cười lớn cắt ngang suy nghĩ của cô, làm cô phải chú ý. Cô bần thần.
_ Đúng vậy! Ta đã tung tuyệt chiêu, giờ cô hãy hóa giải vấn đề này đi ! - Tiếng Yako nói trong cơn mưa gió.
Jane nghe ngóng liếc mắt tứ phương thầm nghĩ ra giải pháp thích hợp.
*Nếu cứ đứng vậy ứng phó không phải là cách, với lại thế trận này chốc nữa là sẽ hình thành vòi rồng thì càng khó khăn hơn. Kiểu này nếu không giữ vững sẽ bị thổi bay trong bão tố*.
Nhìn qua gương thần anh thư ký Arita như muốn dựng tóc gáy, nữ pháp sư không nói gì. Riêng giáo chủ chỉ ngước nhìn chậm rãi mím môi.
_ Chà ! Tình thế này thì có vẻ khó khăn hơn cho cô ấy rồi ! - Anh thư ký nói.
_ Ừm ! - Giáo chủ chỉ ậm ừ.
Mọi người thấy cơn sét đánh xuống càng lúc càng dữ dội với cơn mưa trút nước. Kết giới trận mà Jane tung ra liên tiếp bị phá vỡ tan tành. Đến đoạn Jane bị gió thổi rời khỏi vị trí làm ai cũng thấy thót tim.
Anh thư ký liền ngoảnh mặt nhìn giáo chủ đánh tiếng:
_ Thưa cụ ! Ngài có thể giúp cô ấy một đòn không?
Giáo chủ giọng lạnh lùng:
_ Không được! Một phù thủy huyền thoại thực sự sẽ có cách thực sự, dù đây là chuyển thế của cô ấy.
_ Đúng vậy ! Trong tình hình hiểm trở nhất chính là lúc cô ấy sẽ phát huy hết khả năng, như vậy ký ức và sức mạnh sẽ được thổi bùng lên trong cô ấy. - Nữ pháp sư nhận định.
Nhận thấy lời nói của mọi người, anh thư ký liền tán đồng ý kiến góp ý, anh đáp:
_ Vâng ! Tôi đoán rằng đây có lẽ là cuộc đấu cuối cùng của cả hai, trận này chắc chắn sẽ rất hãi hùng lắm đây.
_ Đúng! Tôi cũng có cùng suy nghĩ đó ! - Nữ pháp sư nháy mắt với anh thư ký.
Trong gương thần vẫn dữ dội sóng gió, ai nấy đều nín thở tiếp tục theo dõi trận đấu.
_"Tòa Nhà Thiên Vũ" - Jane đặt hai ngón tay lên miệng hô lớn, một tòa nhà hình vòm lớn hiện ra bọc cả cô bên trong. Trên đỉnh ngôi nhà là cái cột chống sét hiệu quả. Bao quanh tòa nhà là màn sương mù mờ nhạt, các tia sét đánh xuống vào tòa nhà thì bị dội ra.
_ Ta cần hóa giải thế trận này thôi, cứ để vậy không phải là cách. Với lại mình không chắc chắn tòa nhà này sẽ chống trận thế này được bao lâu.
"Giờ cô sẽ tính sao với thế trận này, đây là cuộc đấu tay đôi cuối cùng giữa hai chúng ta" - Lời nói Yako vang vọng. Hình bóng Yako hiện ra bên ngoài tòa nhà, đó chỉ là hình ảnh không gian ba chiều. Mặt đất bắt đầu rung chuyển làm xáo động mọi thứ.
Liếc nhìn lên Jane thấy tòa nhà đang nứt ra từ từ, sẽ là vấn đề lớn khi tòa nhà biến mất.
_ Cần tìm cách giải quyết thế trận thôi. - Cô lẩm bẩm tỏ ra hơi lo lắng. Nhận thấy cần thấy phải tung toàn bộ tuyệt chiêu thực sự nên ra quyết định.
*Không còn nhiều thời gian nữa, cần phải tung toàn bộ thực lực để hóa giải thế trận này*.
Nhìn ra bên ngoài tòa nhà, cơn bão đang dần dần chuyển thể thành vòi rồng. Tình thế ngày càng trở nên ngày một nguy hiểm.
Cô cắn đầu ngón tay cái, vài giọt máu đỏ tươi rơi ra từ. Chỉ ngón tay ra trước quay cổ tay, luồng sáng trắng hiện ra bọc lấy cổ tay cô. Đưa hai tay ra trước bụng khom lòng bàn tay lại đặt úp lên nhau. Luồng khí màu trắng bọc lấy hai lòng tay. Xung quanh cô là vòng tròn ma thuật hiện ra xoáy tít mù. Giang hai tay ra trước tay phải hướng lên cao. Cô hô lớn:
_ "Càn Khôn Huyết Vũ". - Luồng khí lấy thân thể cô làm trung tâm xoáy phóng thẳng lên cao xuyên qua tòa nhà hướng chỉ thiên. Khi cô thực hiện xong cũng là lúc tòa nhà nổ tung vì bị cơn lốc tấn công. Cơn lốc hóa thành vòi rồng khi va chạm vào cô, cô bị nó đưa vào vòng xoáy thì trên trời hiện ra ánh sáng chói chang xua đi cảnh hỗn độn. Mọi thứ trở lại ban đầu là thảm cỏ xanh tươi.
_ Vậy là thi triển thuật của ta đã hoàn thành, công nhận nguy hiểm thật! - Cô nhận xét điều vừa xảy ra. Ngón tay nơi cô cắn đã liền lại như ban đầu trong chớp mắt, không để lại chút dấu tích nào dù nhỏ nhất.
Yako vô cùng sửng sốt là chiêu thức của mình đã bị hóa giải rất nhanh gọn và nhanh đến thế. Jane hiện ra trước mắt Yako vòng tay lại hơi quắc mắt, nói:
_ Chuyện này đã qua rồi, cô thực sự muốn làm nên chuyện này?
_ Ồ không! Tôi chỉ muốn thử xem cô khả năng đến đâu thôi. Thực tình tôi không muốn phải thế. - Yako dụi qua đôi mắt xua tay.
_ Ồ ! Vậy, cô thù oán với tôi chỉ là một màn kịch. Thực ra, cô rất muốn thử xem tôi khả năng tốt ra sao à? - Jane sửng sốt.
Yako đặt tay lên miệng nhoẻn miệng cười thầm.
_ Đúng thế ! Các phù thủy đôi lúc cũng có tính hiếu kỳ muốn thử sức nhau đôi chút.
_ Ồ ! Được rồi ! Giờ chúng ta sẽ bắt tay nhau thân thiện nhé ! - Yako đưa ra yêu cầu.
_ Được! Tôi đồng ý ! - Jane đồng ý.
Khi hai người vừa bắt tay nhau thì cũng là lúc toàn thân Yako phát sáng. Chân cô đang dần hóa thành các đốm trắng dần dần tan biến. Jane thấy sự lạ há hốc mồm kinh hãi:
_ Cô... cô sao vậy???
_Tôi... tôi nghĩ mình cũng đã đến lúc rồi, tôi phải đi thôi. - Yako sầu não.
_ Chuyện là sao? - Jane lặng hỏi.
_Ừm ! Chuyện này phải kể lại cách đây 300 năm trước lúc đó tôi còn là một thể tinh thần. - Yako nhớ lại khoảnh khắc trong quá khứ, cô phẩy nhẹ tay làm hình ảnh trong tâm trí cô hiện ra cho Jane xem. Điều này cũng hiện diện trong thần gương mọi người đều chú tâm vào hình ảnh này. Hình ảnh hiện hiện trước mặt hai người, cảnh sắc quá khứ rõ mồn một. Khi thể tinh thần gặp gỡ với đại thủ lĩnh phe phù thủy đen ở hắc địa cách đây 300 năm về trước, cô kể:
_ Khi đó tôi đang là một thể tinh thần đang làm việc tại hắc địa của phù thủy đen, tôi nhận trọng trách nâng cao thực lực cho các phù thủy và làm kết nối giũa thánh địa và hắc địa. Kết giới trận phủ kín bảo vệ tôi nắm vai trò chính. Một hôm xảy ra một sự kiện liên quan đến tôi trong vụ tranh chấp với thế lực quỷ Satan mà phù thủy đen xảy ra biến cố lớn. Đại thủ lĩnh đến với gương mặt thật đáng sợ, thét lên:
+Ngươi thật vô dụng, có mỗi việc lo liệu tăng cường năng lực cho hắc địa mà không xong trước bọn Satan. Ngươi sẽ thành tro bụi sau vài trăm năm sau.
Cô vừa nói với nước mắt rơi:
_ Hắn là thủ lĩnh phù thủy đen rất tàn độc, đến nay vẫn còn cai quản phù thủy đen.
_ Ra vậy ! Tôi phải làm thế nào để giúp cô. - Jane cảm thấy xót xa.
_ Không ai giúp được tôi đâu, vĩnh biệt !
Khi đốm trắng ăn gần hết người Yako thì trên trời lóe sáng, hiện ra một ông cụ râu tóc dài bạc phơ cầm cây phất trần đầu đội mũ chóp nhọn. Đó là cụ giáo chủ đã hiện ra giữa nền trời đêm, cụ vẩy cây phất trần, cô gái trở lại ban đầu. Cụ nói:
_ Chúng ta đã nghe qua vấn đề của con rồi, Hội đồng phù thủy đã giúp cho con hóa giải lời nguyền đó rồi. Giờ con hãy theo ta đến lâu đài phù thủy trình diện hội đồng, mọi người đang đợi con đấy.
_ Dạ ! - Yako bay lên chỗ đám mây gần đó.
_ Còn con Jane à! Bây giờ con đã có thể trở lại cuộc sống bình thường rồi. Hãy nhớ trau dồi khả năng phù thủy, năm sau sẽ có cuộc thi tuyển là phù thủy thực sự do hội đồng phù thủy ngự ban. - Giáo chủ nhìn xuống nền đất, Yako cũng vậy.
_ Dạ ! - Jane cúi người đặt tay lên ngực đáp lại. Cụ phẩy cây phất trần, cánh cửa không gian mở ra.
Cụ tiếp:
_ Jane à ! Giờ ngươi đã có thể về thế giới của ngươi rồi. Hẹn sang năm chúng ta sẽ gặp nhau ở cuộc thi ma thuật.
_ Dạ ! Thưa ngài. - Jane đáp lại.
_ Tạm biệt con! Jane ! - Giáo chủ nói câu cuối cùng rồi vẩy cây phất trần biến mất với Yako.
****
Jane đặt tay lên ngực cúi người xuống chào, quay người đi bước qua cánh cửa trở lại phòng mình ở thế giới thật. Ngài giáo chủ đưa Yako hiện ra trước hội đường, các thành viên hội đồng phù thủy đã có đủ mặt. Nữ pháp sư đứng dậy thay mặt toàn bộ hội đồng phù thủy phát biểu:
_ Yako à ! Chúng ta đã biết về việc của con rồi, con không còn liên quan tới bọn phù thủy đen tà đạo đó nữa, lời nguyền chúng ta xóa đi rồi. Còn bây giờ, ta sẽ nói về trận đấu giữa con và Jane. Cuộc đấu này đã tạo điều kiện cho cô bé tăng cường thực lực, đó là kết quả đáng trân trọng.
Nét mặt Yako niềm nở, hai tay chùng xuống các ngón tay đan vào nhau.
_ Nhưng nói vậy, cô vẫn bị phạt vì sự nông nổi đó, Yako à. Dù sao ý định đó của cô xuất phát từ ý định tốt là làm cho ba phù thủy đó phát huy thực lực của mình, hội đồng không cần truy cứu làm gì. - Nữ pháp sư tiếp tục.
Yako cúi gằm mặt xuống lòng bồi hồi, nữ pháp sư ngồi xuống. Một vị khác đứng dậy, tiếp lời:
_ Theo thảo luận của mọi người, hội đồng đồng nhất ý kiến và đã đưa ra quyết định về phán xét:
'Hội đồng công nhận cô trở thành phù thủy thật sự, bậc trung kỳ. Cô sẽ là phù thủy cường hóa, là phù thủy ban phát cho người ta khả năng và thực lực như trước kia con từng làm' .Con có trách nhiệm tăng cường khả năng cho các pháp sư và phù thủy khi cần thiết, nhất là khi chiến đấu'.
_ Dạ ! - Yako niềm nở nhìn toàn thể hội đồng. Một luồng sáng hiện ra vậy lấy cô bé nâng bổng cô lên, giờ cô diện trang phục màu xanh da trời trong tay cầm cây thần trượng trái tim màu dạ.
_ Cây thần trượng đó là pháp bảo sẽ giúp ngươi trong mọi chuyện. Cây đũa thần của ngươi và thần trượng sẽ hòa làm một. - Giáo chủ phán.
Thân thể cô từ từ hạ xuống nền nhà thì luồng sáng phụt tắt. Giáo chủ ngồi trên ngai vuốt ve bộ râu bạc ngắm nhìn buổi lễ sắc phong.
_ Được rồi ! Màn sắc phong phù thủy đã xong, cuối cùng điều phạt: 'Cô hãy giúp đỡ phù thủy Jane đến khi thân phận kiếp trước của cô ấy trở lại ban đầu. Tránh bọn phù thủy đen gây bất lợi cho cô ấy rõ chưa'?
_ Dạ ! Rõ ! Thưa ngài. - Yako đáp dứt khoát.
Cùng thời điểm Yako được nhận sắc phong, thì ở phòng của cô ở thế giới người. Tia sáng bên trong cơ thể Jane rời khỏi cô là tinh linh Hanaa.
_ Cảm ơn cô đã giúp tôi trong thời gian qua. Tôi cảm ơn cô rất nhiều. - Jane kính cẩn.
_ Đâu có, đó là cô tự thân vận động tôi có giúp cô được gì đâu. - Hanaa xua tay.
Trên bầu trời hiện ra vầng ánh sáng lạ thường mờ nhạt, nữ pháp sư Amisa xuất hiện. Hai cô gái thấy tỏ ra ngạc nhiên trước sự hội ngộ này. Cô pháp sư nháy mắt làm hiệu với Jane, rồi ngoảnh sang nhìn Hanaa:
_ Hanaa ! Nhiệm vụ của ngươi đã xong, hội đồng cho triệu kiến ngươi.
_ Dạ ! - Hanaa đáp. Hanaa và cô Amisa biến đi mất. Chỉ giây lát, cả hai đã hiện ra trước hội đồng phù thủy. Yako cũng vừa mới rời khỏi hội đường bay lên bầu trời đêm mất hút. Giáo chủ ngồi trên ngai nhìn xuống:
_ Ồ ! Tinh linh Hanaa ! Công việc ta giao ngươi hoàn thành rất tốt. Giờ ngươi hãy trở lại là bản thân mình rồi đấy, cái hóa thân này kết thúc được rồi. - Cụ cầm đũa thần phe phẩy, Hanaa trở lại là nàng thiếu nữ xinh đẹp. Cụ nói tiếp:
_ Giờ phải gọi là Akina mới phải, hãy đón nhận sứ mệnh mới.
_ Dạ ! - Akina kính cẩn.
_ Akina, qua vấn đề trên hội đồng chính thức công nhận như đã nói. Ngươi sẽ trở thành người cai quản hệ thiên hà thứ 5 ở thế giới khác. Ta sẽ nhờ phù thủy không gian lo liệu các vấn đề cho ngươi. - Giáo chủ phán. Màn sắc phong vừa xong, ngài nói lời cuối cùng:
_ Được rồi ! Ta đã cùng mọi người chuẩn bị cho vấn đề này, ai cũng thuận tình. Giờ, mọi việc đã hoàn tất, giải tán. Trong chớp mắt cả hội đồng đã biến mất trong cơn gió.
Trở lại với Jane, cô đã có thể trở lại căn nhà của mình tại phòng phép thuật. Mẹ cô hiện ra trước mặt trong trang phục phù thủy, hai người hội ngộ rồi.
_ A ! Mẹ ! - Hai người ôm lấy nhau vui vẻ. Vài giọt lệ nhỏ trên má cô bé sa xuống, thật cảm động biết bao.
_ Ồ ! Mọi chuyện đã xong rồi. - Bà xoa đầu con gái cười.
_ Hội đồng phù thủy triệu tập mẹ là có vấn đề gì khẩn cấp ạ. - Jane nhìn mẹ hỏi.
_ À ! Đó là ý của hội đồng muốn ra bài thách thức con để con sớm trở thành phù thủy trưởng thành. Cuộc tranh đấu đó thực chất với họ chỉ là bài kiểm tra thực lực của các con mà thôi. - Bà đáp. Đúng lúc này, Anne bước ra từ cuốn sách phù thủy, ông Nitama hiện ra ngay bên cạnh. Bà Mana cùng Jane ngoảnh mặt lại nhìn luồng sáng ngay trên chiếc bàn ma thuật.
_ Ồ ! Thế nào rồi, ông Nitama? - Bà Mana hỏi.
_ Dạ ! Thưa bà ! Cô bé đã hoàn thành công việc huấn luyện của tôi, còn lại cô phải tự mình tiến thêm để trở thành phù thủy thực sự. - Ông Nitama đáp.
_ Ồ ! Tốt lắm! Chân thành cảm ơn ông! - Bà Mana cảm thấy hài lòng. Cuốn sách phù thủy bổng dưng phát ra luồng sáng bảy màu, hình bóng giáo chủ hiện ra trong luồng sáng. Ông Nitama nhận thấy cuốn sách đang ám chỉ mình, lời triệu tập thông qua cuốn sách.
_ Thôi ! Chào bà và các cô, tôi có công chuyện phải đi. Có vẻ giáo chủ có chút công cán. - Ông hóa thành luồng sáng nhập vào cuốn sách.
Khi cuốn sách gấp lại, bà Mana nhìn sang hai chị em Jane. Bà liếc nhìn chị em:
_ À ! Các con, Fuiko đâu. Từ nãy đến giờ mẹ không thấy nó đâu cả.
_ Dạ ! Chuyện này.... - Hai chị em nhìn nhau ngập ngừng.
_ Có chuyện gì à? - Ánh mắt bà chú ý hai chị em.
_ Em ấy đang ở chỗ Yako. - Jane đáp.
_ À ! À ! Mẹ hiểu rồi, mẹ tin rằng con bé không làm gì cậu nhóc đâu. Thậm chí cô ấy đã giúp cho cậu bé phát triển khả năng phù thủy tốt hơn đấy. - Bà đặt tay lên môi. - Mẹ nghĩ cậu nhóc sắp về đây rồi đó.
_ Thật ạ? - Hai chị em há hốc mồm.
_ Ừ ! Thông linh thuật của mẹ có thể giúp mẹ biết điều đó mà. - Bà đáp. - À ! Mà giờ là nửa đêm rồi, mẹ chắc mọi người còn đang ngủ. Mai là ngày thứ sáu rồi đó, gần cuối tuần rồi còn gì.
_ Dạ ! Được ! - Hai chị em đồng thanh.
_ À ! Con có cần gọi cho ba nhân bản của chúng con tới đây không? - Jane hỏi.
_ Không cần đâu, thông qua thần giao cách cảm mẹ đã gọi họ tới rồi. Lát nữa, họ sẽ tới đây thôi ! - Bà Mana xua tay.
Trong khi ba mẹ con đang chuyện trò ở phòng phép thuật thì ở núi Tami. Yako trở lại phòng không gian này, cô nhìn thấy cậu bé đang say ngủ. Bất chợt, cậu tỉnh giấc thì nhìn thấy Yako trong bộ trang phục phù thủy mới, trong tay còn cầm cây thần trượng nhỏ xinh xinh.
_ Cô... cô về rồi ư? - Fuiko vô cùng sửng sốt. - Mà trang phục đó là gì vậy?
_ À ! Từ hôm nay hội đồng phù thủy đã ban cho tôi là phù thủy cường hóa, và là phù thủy bậc trung cấp. Với cương vị này tôi có thể giúp đỡ các phù thủy trong mọi việc, đặc biệt là chiến đấu. - Yako đập tay vào ngực dõng dạc nói với giọng điệu tự hào.
_ Ồ ! Chúc mừng cô, giờ đã là phù thủy thực sự. - Cậu bé vô cùng phấn khích.
_ Được rồi ! Giờ tôi sẽ đưa cậu trở về nhà mình, tôi cũng muốn đến gặp. - Yako nhẹ nhàng.
_ Được ! Chúng ta phải về thôi, mọi người đang chờ. - Yako tán đồng. Cô giương thần trượng lên, đầu trượng hình tim tỏa sáng màu hồng. Nháy mắt hai người đã rời khỏi căn phòng không gian. Căn phòng này cũng tự biến mất như chưa từng được tạo ra.
Trở lại phòng phép thuật, bốn nhân bản của bốn người hiện ra trong phòng.
_ Giờ các bạn đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, chúng tôi có thể đi được rồi. Mọi thứ giờ sẽ trở lại ban đầu. - Jane nhân bản nói.
_ À ! Còn cậu bé Fuiko đâu, sao nãy giờ chúng tôi không thấy? - Bà Mana nhân bản nói.
_ À ! Nó sắp về rồi đấy ! - Bà Mana đáp.
Ngoài trời, tia sáng màu hồng như sao băng lướt qua bầu trời rơi xuống nền nhà hóa ra hai người.
_ Chúng ta vào đi, mẹ đang đợi chúng ta đó. Tôi nhận được từ thần giao cách cảm mà mẹ phát đi. - Fuiko nói.
_ Được ! - Yako đáp.
Cánh cửa phòng phép thuật mở ra, hai người bước vào trong ánh sáng bảy màu.
_ Tốt lắm! Con đã về, giờ chúng ta chuyển giao lại nhé. Cả Yako nữa vào đây luôn. - Bà Mana đưa tay vẫy.
_ Dạ ! - Yako và Fuiko đáp.
_ Bắt đầu đi các con ! - Bà Mana yêu cầu.
Mọi người gật đầu, bốn nhân bản hoá thành luồng sáng nhập vào chính thể. Cả bốn đã biết được việc mình làm ở nhà ngay sau đó, ba chị em Jane ý thức được là mình đã ôn tập cuối trong trong suốt thời gian đấu với Yako, sang tuần là kỳ thi rồi. Yako bước tới lại bên chị em Jane. Jane dí tay vào trán cô bạn chọc:
_ Cô nhé ! Sau này cô phải trả đủ cho tôi nhé !
_ Được ! - Yako cười híp mắt.
_ Yako ! Con lại đây ! - Tiếng bà Mana cất lên.
_ Dạ ! - Yako tiến về phía trước mấy bước chân đến trước mặt bà.
Bà đặt tay lên vai cô nói:
_ Nếu con ở cùng với Jane, con trong thân thể của con búp bê của Jane này ta thấy có vẻ không được ổn. Con có thể...
_ Dạ ! Thuật biến dạng là môn tủ của con mà. Và con sẽ định hình của mình cho phù hợp nhất. - Yako đáp rồi vung cây thần trượng, các đốm sáng hồng lướt toàn thân cô. Chỉ phút chốc, cô hóa thành một con người hoàn toàn mới trong bộ đầm màu tím nhạt xen lẫn với màu trắng. Mái tóc cô ngả màu vàng và có cài nơ tím.
_ Như thế này được chưa ạ? - Cô hỏi.
_ Được rồi đấy ! Ta không ngờ môn biến hình con giỏi đến thế. - Bà Mana chăm chú nhìn. Bà tiếp:
_ Yako à ! Giờ con sẽ sống chung với chúng ta, nhưng khi nào cần kíp con hãy đến hỗ trợ cho các phù thủy nha. Con đã có cương vị của mình rồi, hãy làm tốt nhiệm vụ do hội giao phó.
_ Được ạ ! - Yako trả lời. - À ! Thưa bác, con có thể gọi bác bằng mẹ được không? - Cô ngỏ lời. Mọi người khi nghe qua đều không tin vào tai mình, bà Mana rất bất ngờ với yêu cầu này.
_ Được rồi ! Ta chấp nhận cho con. - Bà Mana chấp thuận.
_ Mẹ ! - Cô òa vào lòng bà nước mắt tuôn rơi.
_ Mấy trăm năm qua con đã trải qua rất nhiều chuyện lúc còn là thể tinh thần trong trời đất, đặc biệt là rơi vào tay bọn phù thủy đen đó. Giờ con đã có thể là chính con rồi, lại còn là phù thủy cấp trung nữa. Mẹ rất vui khi có thêm một đứa con nữa. - Bà xoa đầu cô cười hiền hậu.
Cả ba chị em nhìn nhau thích thú vì gia đình mình có thêm thành viên mới, lại còn là phù thủy thứ thiệt bậc trung kỳ nữa chứ.
- Được rồi! Giờ chúng ta ra khỏi đây thôi, khuya lắm rồi. Mà mẹ nghĩ các con sắp vào thi cử cuối năm rồi, nếu đạt điểm tuyệt đối bố mẹ sẽ cho các con đi cắm trại thỏa thích. Mà tuần sau là đã bắt đầu kỳ thi rồi. - Bà Mana cân nhắc ba đứa con mình.
_ Dạ ! Được ! - Ba chị em Jane đáp.
_ Giờ các con về phòng mình đi ! - Giọng bà Mana tiếp tục:
_ Dạ ! Được ! - Cả bốn người cùng đưa cả hai tay lên cao nhảy một cái hô vang. Rồi Jane nhìn sang Yako hỏi:
_ Thế Yako này, cô tính tối nay ngủ ở đâu?
_ À ! Với cô đó ! Hì hì ! - Yako cười với bạn rồi nhìn sang Anne cúi đầu hối lỗi :
_ Cho em xin lỗi chuyện hôm trước nhé !
_ À ! Chuyện ánh mắt băng giá đó à ! Thôi bỏ đi ! Chúng ta đã là người một nhà rồi ! - Anne xua tay.
Bà Mana theo dõi mấy đứa con nói chuyện chút rồi nói:
_ Được rồi các con ! Bây giờ cũng đã quá ngưỡng khuya, hãy đi ngủ thôi các con. Giờ mọi người đang ngủ ngon giấc, hãy dùng năng lực của các con về phòng mình đi.
_ Dạ ! - Mọi người đều hóa thành tia sáng trở về hành lang phòng mình trên lầu hai rồi về phòng. Riêng bà Mana thì về phòng mình ở tầng trệt.
Yako vẫn còn đang thức đang ngẫm nghĩ lại chuyện xảy ra mấy ngày qua tỏ ra thích thú. Điều quan tâm nhất của cô là trước khi đến hội khi đi cùng giáo chủ là ngài cân nhắc bí mật Jane là phù thủy huyền thoại tiền kiếp. Vì ngài không muốn cô ấy biết quá sớm mà gặp nguy hiểm không cần thiết, mà chỉ đánh thức một cách từ từ để cô ấy phát huy khả năng và ký ức thật tự nhiên. Như vậy sẽ làm năng lực thật sự sẽ hồi tỉnh tốt hơn.
Jane nằm cạnh bên mắt đã nhắm nghiền quay mặt vào tường. Khi quay ra thấy bạn mình còn thức như đang nghĩ ngợi gì bèn hỏi:
_ Yako ! Bạn, chưa ngủ à ?
_ Ừ ! Mình đang nghĩ lại chuyện đã xảy ra mấy ngày trước và những chuyện trước kia nữa.
Jane đặt tay lên tay bạn thì thầm:
_ Ồ ! Vậy à ! Chuyện của bạn à, lúc bạn kể qua sau khi chúng ta giao đấu mình thấy rất cảm động. Khi nào rảnh, bạn cứ nói hết tâm sự nào nói ra cho khuây khỏa cảm xúc. Đè nén thật khó chịu lắm bạn ạ !
_ Ừ ! Mình cũng nghĩ vậy ! - Yako cảm động rơi nước mắt.
_ Thôi ! Muộn rồi ! Ngủ đi nào, mai mình sẽ giới thiệu bạn với mọi người trong nhà. - Jane tiếp.
_ Ừ ! - Yako gật đầu.
Hai người cười thầm đập tay nhẹ với nhau rồi chìm vào giấc ngủ.
Đêm càng lúc càng khuya, những tiếng gió thổi ngoài trời làm rung rinh cành lá. Ánh trăng đêm mờ nhạt sau áng mây xám của nền trời đen. Một vài chiếc xe qua lại trên đường lẳng lặng nhẹ nhàng.