Cô Nàng Phù Thủy

Chap 6. - Những Biến Động Kinh Hồn(Phần Cuối - Đối Mặt)

✡Lưới phép thuật của Yako✡

Một tiếng đi qua,.....

Tại phòng Anne, cô đứng dậy thắng hai tay lên cao:

_ Vậy là đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ rồi. Cô vui sướng nhảy chân sáo rồi bước ra khỏi phòng, đến bên phòng em gái. Lúc này, Jane đang thực hiện các thủ pháp biến đổi và hoán đổi vật thể.*Ồ ! Đang thực tập lại các môn đã học à ! Hay đấy !* - Cô chậm rãi nhẹ nhàng bước vào thầm lặng.

_ "Hóa thành chiếc tủ lạnh !" - Jane chỉ ngón tay vào cái ghế mà cô đặt sẵn đối diện với chiếc giường. Tia sáng từ ngón tay cô phóng vào cái ghế và lập tức thành chiếc tủ lạnh.

*Chà ! Trình độ của em mình tốt thật !* - Anne chăm chú quan sát. Chờ thêm vài phút khi em cô thực hiện xong, lúc đó cô khoe về thành quả của mình đã đạt được.

_ Chị đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ rồi đấy !

_ Ồ ! Vậy là chị đã hoàn thành thuốc Thu Nhỏ, em chúc mừng chị ! - Jane mỉm cười.

_ Cảm ơn em ! À ! Em đang thực tập lại các những gì mình đã học à ! - Anne quỳ một chân xuống chỉ tay nói.

_ Dạ vâng ! Em sợ mình sẽ quên mất cách thức thể hiện và những câu thần chú khi cần đến. - Jane đáp.

_ Ừm ! Chị cũng nghĩ nên làm vậy, à, hình như thuốc phép Nhân Bản của em vẫn chưa hoàn thành thì phải !?? - Anne liếc mắt lên trần nhà hỏi.

_ À ! Em định để mai sẽ thực hiện luôn chị ạ ! - Jane nhìn chị.

_ Ừm ! Cũng được ! - Anne gật gật.

_À ! Chúng ta thử xuống dưới nhà xem tình hình thế nào đi. - Anne tiếp tục.

_ Dạ ! - Jane đáp. Hai cô bước nhanh xuống dưới nhà. Phân thân Anne ngồi ở ghế sofa màu nâu nhạt phòng khách, cô nghe tiếng bước chân nên ngó vào bếp.

_ À ! Chào hai cô ! - Phân Thân Anne đưa tay lên chào.

_ Chào bạn ! Mọi việc thế nào rồi? - Anne hỏi, Jane chỉ mỉm cười đáp lại.

_ Bình thường thôi bạn, từ nãy giờ ngồi đây và nghiên cứu mấy quyển sách này. - Phân thân chỉ tay vào mấy quyển sách. Hai chị em nhìn qua cuốn tình cảm mà phân thân đang cầm trên tay cùng hai cuốn ở trên bàn.

_ Cảm ơn bạn nhiều nha ! Thôi ! Chị em mình cần hoàn thành tiếp công việc thôi ! - Anne đặt tay lên vai phân thân của mình nhẹ nhàng nói.

_ Không có gì ! - Phân thân tiếp tục xem tiếp cuốn sách. Hai cô hóa thành tia sáng lên phòng mình. Khi Anne và Jane vừa đi khỏi, bà nội Rame từ nhà trên đã thức dậy sau cơn ngủ trưa. Thấy phân thân Jane ngồi nơi ghế salon ở phòng khách - bà không hề biết cô là một phân thân, bà nội Rame nhìn quanh, hỏi:

_ Anne đó hả, mẹ cháu đâu rồi?

_ Dạ ! Mẹ cháu đến phụ giúp bác Tagami ạ !!! - Anne ngoảnh mặt nhìn bà đáp.

_ Ồ ! - Bà đi vào trong. Cô tiếp tục đọc sách nhưng cô không hề nhận thấy hình ảnh của cô đang mờ nhạt dần đi, phân thân mà Anne tạo ra dần mất đi tác dụng với ý muốn của cô.

Lúc này ở phòng Jane, thực tập xong các thủ thuật đã học. Cô ngửa bàn tay, con búp bê trong tủ kính đầu giường hiện ra trong tay. Con búp bê rất xinh xắn, với mái tóc dài cùng bộ đầm trắng đội chiếc mũ trắng nơ đen lệch sang trái.*Giờ mình sẽ thực tập biến con búp bê thành người và tất nhiên là như một bản sao của mình, đây sẽ là một thực tập lớn làm thay đổi khả năng và thực lực.*- Cô nghiêm nghị suy nghĩ để con búp bê ở giữa nhà, tiếp là đứng thẳng lên.

_"Hỡi quyền năng của ta ta ban cho ngươi sự sống và sức mạnh. Hãy thay ta lo công việc nhé ! Đồng thời ngươi hãy lấy hình hài của ta !" - Cô để hai tay chồng lên nhau rồi đảo lên xuống rồi chỉ tay vào con đường búp bê.

Tia sáng từ ngón tay cái của cô phóng ra trúng vào con búp bê. Con búp bê lập tức chuyển mình trở thành người thật sự và như là Jane thứ hai, như hai giọt nước đứng đối diện với cô.

_ Tốt rồi ! Thực nghiệm đã thành công ! - Cô reo lên nhưng rồi cô chợt giật mình tâm trạng tự nhiên thấy bất an như có một chướng ngại nào lướt qua, cô để tay lên tim mình và cảm nhận thấy đập rất mạnh.*Lại không khí khó chịu này, mình cảm giác có ai đó cứ chú ý với trang phục màu đen. Mình cần dùng Cảm Ứng thuật để cảm nhận điều gì sắp và đang diễn ra, và Xuyên Thấu thuật để nhìn xuyên qua mọi vật để rõ tình hình*. - Cô đang đứng gần cái gường cau mày cúi gằm mặt nhìn sàn nhà rồi nhắm mắt chống bàn tay lên trán.

_ Cô làm sao vậy? - Con búp bê ngả bàn tay ra ánh mắt lo lắng hỏi.

_ À ! Không có chuyện gì đâu!? - Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và xem xét lại vấn đề.

_ "Cảm Ứng thuật" - Cô đưa tay lên hạ xuống nắm chặt để lại hai ngón thẳng đứng mắt mở to. - "Xuyên Thấu thuật" - Cô tiếp tục làm động tác nhắm mắt rồi mở ra. Cô cảm nhận và nhìn thấy những thứ xung quanh đang diễn ra.

Phân thân Anne đã tan biến, một tia sáng màu đen từ trên trời phóng xuống ở gian phòng bếp. Đó là một người mặc áo choàng đen che kín từ đầu đến chấm đất chỉ để lại đôi mắt. Trong lớp áo choàng mờ nhạt dấu ấn ngôi sao màu đen của Hắc phù thủy. Hắn đi đi lại lại nhẹ nhàng không tiếng động ngắm nhìn mọi thứ cảnh vật, đặc biệt là các khung hình được treo ở phòng khách. Người này chú ý duy nhất cô gái tóc vàng ánh kim trên các bức ảnh.

*Ha ha ! Ta tìm thấy ngươi rồi, phù thủy huyền thoại ạ ! Kiếp trước ta và ngươi từng đối mặt cao thấp ai dè mấy trăm năm lại nhanh như vậy*. - Người mặc đồ đen ngả mặt lên trời cười nhưng không để lộ ra tiếng.

Bỗng, một lỗ đen hiện ra trước mặt có hình ảnh của thủ lĩnh Hắc xứ phù thủy, thủ lĩnh Hắc xứ nghiêm nghị:

_ Tình hình sao rồi !?

Người diện đồ đen đặt tay lên ngực cúi đầu chào rồi báo cáo:

_ Dạ ! Thưa đại nhân Voremo, em đã tìm thấy kiếp sau của phù thủy huyền thoại rồi ạ !

_ Ngươi làm tốt lắm, ta có lời khen đấy. Nhưng, ngươi tạm thời đừng động chạm gì đến cỗ. Làm thế sẽ kinh động Hội phù thủy trắng sẽ làm bất lợi cho chúng ta, rõ chưa ? - Thủ lĩnh Hắc xứ mạnh giọng. - Nhưng sao ngươi tìm được hay vậy? - Thủ lĩnh Hắc xứ giọng ngạc nhiên hỏi:

_ Dạ ! Vì vụ con đường không gian bị trục trặc mà em đã dễ dàng tìm ra được nơi ở thực sự của cô ta, em cũng hình dung kiếp trước và qua nhãn quang nhận dạng để xác định đúng người mà mình cần tìm. - Người diện đồ đen tỏ ra phấn khích.

_ Ồ ! Giỏi lắm ! - Thủ lĩnh Hắc xứ vỗ tay tán thưởng. - À ! Chắc qua vụ việc đó, cô ta sẽ bị chấn động không nhỏ đến nguyên thần và một số vấn đề. - Thủ lĩnh cau mày nhìn xuống.

_ Dạ ! Thưa đại nhân, lúc này đã tới lúc bắt cô ta chưa ạ?

_ Ta nghĩ là chưa vội, đúng là bắt cô ta lúc này quá dễ. Nhưng ta thiết nghĩ, giáo chủ phù thủy trắng đã sắp xếp những người bảo vệ cho cô ta. Tuy họ ở rất nhiều nơi khác nhau trong thế giới con người đông đúc này. Họ tuy có vẻ sống như người thường, nhưng họ luôn hướng về sứ mệnh đó mà chúng ta lúc này chưa thể đối phó với họ. - Thủ lĩnh Hắc phù thủy dặn dò.

_ Dạ vâng em hiểu ! - Người diện đồ đen cúi đầu chào, lỗ đen biến mất. Rồi người này cũng biến đi sau đó. Jane liền hiện ra ở phòng bếp, con búp bê do cô tạo ra cũng đi theo. Cả hai đi ra phòng ngoài xem xét xung quanh.

_ Lúc nãy tôi cảm thấy có gì đó diễn ra, một tà khí rất mạnh. - Búp bê nói.

_ Cô cũng... - Jane tỏ ra quay mặt nhìn sang con búp bê đi bên cạnh.

_ Phải ! - Búp bê đáp. - Đó là người của phe phù thủy đen phải không, hắn chỉ là mật vụ nhưng tôi nghĩ hắn theo dõi cô từ rất lâu rồi. - Búp bê tiếp với gương mặt u ám.

_ Có thể ! - Jane như lạnh cả người, nhớ lại lời nói của mẹ trước khi ra ngoài căn dặn, cô liền lấy lại tâm trạng nhanh chóng. Hai người có vẻ đăm đăm chút xíu, cô giang hai tay ra hớn hở, tiếp tục:

_ Mình thật bất ngờ đấy ! Bạn có thể cảm nhận được linh khí à !

_ Phải ! Mình là một tinh thể mà, có thể thấu tỏ mọi thứ đó. - Búp bê nói.

_ Tinh thể? - Jane hơi ngạc nhiên.

_ Thể tinh thần ấy mà ! -Búp bê nói.

_ Ra vậy ! À ! Cô vẫn chưa có tên nhỉ, tôi đặt tên cô là Yako.- Jane đề nghị.

_ Tôi là Yako, một phù thủy búp bê. - Con búp bê chỉ tay vào mình hơi há hốc mồm kinh ngạc.

_ Ừ ! - Jane gật đầu mỉm cười có vẻ tự hào là cô có thể tạo thuật thành công, hơn nữa lại còn là thể tinh thần nữa chứ.

_ À ! Tôi có thể đổi hình dạng khác của mình được không? - Yako thẹn thùng nói.

_ Tùy cô ! - Jane gật gật. Yako chỉ tay vào mình liền hóa thân thành một cô gái thân hình vừa phải, đôi mắt cô màu xanh biếc mái tóc dài trắng. Trang phục màu trắng cài nơ váy sẫm chấm đầu gối.

_ Bạn thấy thế nào? - Yako nhìn sang.

_ Tuyệt quá ! - Jane nhìn Yako chúc mừng.

_ Cảm ơn bạn ! - Yako toe toét cười.

Tiếng bà Mana vang lên ngoài cổng, hai cô lặng im một lát, Jane hồn nhiên nháy mắt nói:

_ Mẹ đã về rồi đấy, có vẻ công chuyện đã xong trước dự kiến. - Jane nhìn ra cổng.

_ Thôi ! Mình phải đi thôi, mình ở lại không tiện ! - Yako hóa thành những tán lá rồi biến mất, Jane nhìn theo một lát rồi bước nhanh ra cổng.

Mẹ cô bước vào cầm theo mấy túi rau củ và thịt, cô chạy ra đón lấy:

_ Con chào mẹ, công việc chiều nay hoàn thành sớm hả mẹ?

_ Ừ ! Bác Tagami đưa hàng lên xe không có ai phụ giúp nên nhờ mẹ, nhưng may thay người phụ giúp đã đến sau đó ít phút nên công việc xong sớm dự kiến. - Bà Mana nhìn cô đáp rồi hai người cùng đi vào. Nhưng bà cảm thấy có gì là lạ trong ánh mắt cô nhưng không tiện hỏi, bà thầm đoán thông qua thuật Cảm Ứng thì đã cảm nhận ra điều gì đó.

_ Thôi ! Con lên phòng mình nha ! - Jane chỉ tay lên tầng trên.

_ Ừ ! Con tiếp tục đi ! Nhớ lát nữa xuống sớm giúp mẹ chút việc ! - Bà Mana dặn. Jane chạy lên cầu thang vừa được nửa chừng thì bà nội từ nhà trên đi vào bếp.

_ A ! Con về rồi đó à ? - Bà Rame trầm giọng hỏi.

_ Dạ ! Con có chút việc ở nhà chị Tagami ạ, chả là mấy người phụ giúp họ tới trễ vì một số chuyện nên con được chị ý nhờ. - Bà Mana đáp lại.

_ À ! Ra vậy ! - Bà Rame hai tay chắp cánh sau lưng gật gật. Bà Mana tiếp tục công việc nhưng rồi bà đắn đo suy nghĩ*Lúc nãy nhìn qua ánh mắt con Jane, mình cảm thấy có gì đó hơi khác thường dù con bé cố che giấu. Mình cần phải tìm hiểu mới được*. Bà nhìn lên gác rồi ra vườn sau, cái giàn được gắn với hiên nhà cho các cây họ bầu bí và họ đậu leo lên. Nó tạo nên bóng râm tươi mát phủ rộng làm không khí dịu nhẹ. Bên dưới nhiều loại rau củ quả trái cây ăn qua ngày ở hai bên, chính giữa là con đường mòn rải đá. Một vạt các cây thảo mộc được trồng sát tường, kế đó là các cây bồ công và những loại rau cùng một số cây thuốc.

Trong khi đó, Yako đã hóa thành hạt bụi và bay trong gió. Hạt bụi đó bay qua phố phường rồi lạc đến ngọn núi dưới chân đồi Tami rồi trở lại thành người như cũ.

_ Chà ! Ngọn núi này không khí thật dễ chịu và thoải mái thật. - Yako nhìn quanh. *Mình sẽ tạo lập một không gian riêng bên trong ngọn núi, chắc sẽ rất thú vị bằng thuật tạo không gian*. - Suy nghĩ giây lát, cô ngồi xuống đặt tay trên nền đất rồi đi xuyên qua.

*Vậy là đã vào được bên trong, cần phải tạo nên một không gian riêng. Tất nhiên người thường sẽ không thể biết được* - Cô chống hông với khuôn mặt tự hào.

Trước khi hành thuật, trong đầu cô đã nghĩ đến hình thái không gian mà mình sẽ tạo, cô chập nắm đấm vào tay trái vào lòng bàn tay bên phải rồi đưa hai tay lên quá đầu xòe ra rồi hô:

_ "Thổ Thuật Kiến Tạo: Tạo Không Gian Đất" - Một hình thể được tạo ra như một căn phòng bằng đất tương đương như căn phòng thực sự. *Tốt rồi ! Chỉ cần trang trí nội thất thêm một tý chút nữa là xong. Cô nhổ vài sợi tóc quăng vút lên:

_ Tân Trang ! - Cả gian phòng đã đổi mới, nền đất được lát bằng đá cẩm thạch còn bức tường thì bằng đá mịn. *Đối với chiếc giường thì hiện mình sẽ chăng một đoạn dây bắt qua*. Cô lấy ra mấy viên đá gần đó hóa thành chiếc bàn và ghế, chiếc gương được đính trên tường ngay chỗ đặt bàn.*Đây là chiếc gương thần, có thể xem được bất kỳ đâu. Vậy là có thể an tâm, công việc đã hoàn tất* - Cô vỗ tay mấy cái nhoẻn miệng cười.

Tại nhà Hina, cô trong trang phục phù thủy dưới hầm bí mật.

*Hừm ! Tự dưng cánh cửa không gian gặp sự cố như vậy sẽ rất bất tiện cho việc đi lại giữa các thế giới. Tuy nhiên có một con đường duy nhất không bị ảnh hưởng nhưng điều chỉ có người của Hội đồng phù thủy và phù thủy không gian mới biết*. - Cô đăm chiêu suy nghĩ. *À ! Mình sẽ kiểm tra xem quả cầu thần hôm nay có điều gì mới không*. Cô liền mở ngăn tủ không gian lấy ra quả cầu thủy tinh để theo dõi diễn biến của trong ngày. Đặt quả cầu lên bàn nơi để chiếc gương thần, cô niệm:

_ "Hỡi quả cầu màu nhiệm hãy cho ta xem tình hình diễn ra cả ngày hôm nay". - Quả cầu thủy tinh phát sáng rồi chiếu những hình ảnh lên bức tường. Những hình ảnh quan trọng sẽ được phát lên một cách chân thực nhất. Hina giật mình khi nhận thấy một phù thủy đen hiện diện ngay trong chính nhà Jane.

_ Chà ! Rắc rối rồi ! Bọn Hắc địa đã tìm ra nơi phù thủy huyền thoại rồi sao? - Hina tặc lưỡi.

*Điều này mình biết sớm muộn cũng tới, nhưng sao bọn chúng không hành động ngay lúc này dù biết cô ấy lúc này vừa gặp sự cố không mong muốn* - Cô gãi đầu suy nghĩ. Ánh sáng từ quả cầu thủy tinh vụt tắt, cô liền đứng dậy khảo qua các sự kiện từ trước đến nay. Một người đàn ông trung niên khoác áo comle bước vào, đó là quản gia của cô ở thế giới này.

_ Thưa chủ nhân, ngày tạo một ma pháp thức chúng ta cần phải đợi đến hơn một tuần nữa.

_ Phải ! Ông Haro ạ, đêm trăng sáng là đêm tuyệt vời nhất đi thi triển ma thuật đó, nhưng nếu trời mưa thì có thể sẽ khó hoàn thành. - Hina ngửa tay chống cằm mắt dán xuống nền đất.

_ Vâng ! Thưa ngài, tôi sẽ khảo tra về thời tiết, xin ngài cứ yên tâm.

_ Cảm ơn ông ! - Cô đưa tay sang ngang nhắm mắt lại, ngọn lửa bùng lên trong lòng bàn tay, các vật dụng cần thiết đã tự hiện ra.

*Tốt lắm ! Cái vạc, các nguyên liệu pháp thuật và cả không gian xung quanh đã hóa thành không gian màu nhiệm.

Ở trên vũ trụ xa xôi cách đây mấy ngàn năm ánh sáng. Nơi đây là nơi mê lộ không gian là nơi đặt cánh cổng lớn màu sẫm lưu thông với tất cả các thế giới và các không gian, bao quanh là một màu đen huyền ảo. Bên ngoài cánh cổng là một vòng xoắn ốc lớn từng đốm từng đốm màu trắng nhỏ li ti. Kết giới phong ấn những miền không gian lạ thường hắc ám, ngăn chặn những thứ bất lợi đi qua. Một sự rò rỉ nhỏ của kết giới đã làm những luồng bão từ và sức hút của lỗ đen. Các tia sáng ở không gian ấy phóng ra với tốc độ ánh sáng.

Cùng thời điểm chị em Anne gặp nạn ở con đường không gian, cách mê lộ một đoạn là ngôi nhà cổ kính bằng gỗ phong cách cổ xưa. Phù thủy không gian diện trang phục màu đen dài chấm gót chân. Trên đầu đội vương miện màu đen, hai sợi dây màu trắng được cột ở hai bên vương miện thõng xuống cùng mái tóc dài của cô. Cô cùng hai cô gái tinh linh nhỏ là Nerako và Annette đứng giữa sân ngắm nhìn lên nền trời. Duy nhất một cậu bé tinh linh đang ở trong phòng làm việc khảo sát các tiến trình.

_ Có chuyện gì đang xảy ra thì phải ? - Cô đột nhiên nhận thấy có gì đó đang hoạt động bất thường, cô nhìn quanh rồi bấm độn ngón tay thì đoán ra kết giới không gian có chuyện. Nerako nhận thấy nét mặt lo lắng và cử chỉ lạ thường của phù thủy không gian bèn hỏi:

_ Thưa cô Yuuko, có chuyện gì thế ạ?

_ Kết giới ngăn không gian gặp sự cố rồi, ta cảm nhận thấy từ trường được phóng ra. - Phù Thủy không gian hơi chút bối rối.

_ Đây là chuyện hệ trọng, đã mấy trăm năm mới xảy ra điều này. Mỗi lần như vậy các cơn bão từ phóng ra từ những nơi rò rỉ với tốc độ ánh sáng, nó hút mọi thứ ra và ngoài không gian. - Annette điềm tĩnh nói.

_ Chúng ta cùng đi tới bên cánh cửa không gian thôi ! - Phù Thủy không gian nhìn hai tinh linh.

_ Dạ ! - Hai tinh linh đồng thanh.

Cả ba biến đi trong tia sáng và họ có mặt trước cánh cửa không gian trong nháy mắt. Cơn bão không gian kèm theo những tia chớp giật liên hồi. Mái tóc và trang phục của cả ba tung bay mạnh mẽ. Phù thủy không gian rút cây quyền trượng ra ánh mắt nghiêm nghị:

_ Chúng ta cần ngăn chặn và vá lại kết giới ngăn cách. Cơn bão từ này cần phải được chặn đứng.

_ Rõ ! - Hai tinh linh đáp. Tinh linh Annette đưa ngả bàn tay ra hóa ra ngôi sao ngũ sắc rồi phóng lên cao, ánh sao chiếu rõ vào những lỗ hổng kết giới. Quyền trượng của phù thủy không gian phát sáng hướng vào những cơn bão từ để ngăn không cho đi quá xa. Một ma trận bao trùm được tạo ra từ ngôi sao ngũ sắc và quyền trượng chỉ tạm thời trấn áp được một lúc, các tia sáng phóng ra bắn phá nên không giữ được.

_ Vá lại lỗ hổng kết giới với cơn bão từ mạnh này thật không đơn giản. Có khả năng sẽ rất mất nhiều thời gian hơn bình thường. - Tinh linh Nerako nói. Phù thủy không gian gật gù ánh mắt vẫn nhìn vào cánh cửa, bên kia cánh cửa là một vòng xoắn ốc đen ngòm như lỗ đen vũ trụ muốn chực hút mọi thứ vào đó. Các tia sáng trong đó không ngừng bắn ra dữ dội không ngừng nghỉ.

_ Có vẻ lần này so với trước đây, cơn bão từ này đáng sợ hơn rất nhiều. Chúng ta đã trấn áp trong vòng nhiều giờ mà xem ra chẳng có gì tiến triển hết. Có lẽ nên tìm phương án khác thôi. - Phù thủy không gian lắc đầu chán nản.

_ Dạ ! Em thiết nghĩ nên tạo ra một sức mạnh nào đó để thay đổi biến hóa ngọc thần của cây quyền trượng, điều đó gọi là sự tái sinh mới. - Tinh linh Annette nói trong cơn bão.

_ À ! Có thể lắm, đã ngàn năm rồi mà thần ngọc không có gì biến đổi. Cần phải phát huy sự tiềm ẩn của nó. - Phù thủy không gian trầm tĩnh điểm lại những gì đã qua.

Tại nhà chị em Anne, sau vụ chấn động vừa rồi nhưng cô tạm gác lại không để ảnh hưởng bất lợi không cần thiết. Cô nhanh chóng hoàn thành các bài học trong thời gian sớm nhất và đã có thể thư giãn sau khi hoàn thành công việc khảo sát năng lực của mình.

_ Giờ mình phải sang phòng Fuiko, thử xem cậu bé đã học được đến đâu rồi ! - Jane nói với mình. Cô đi nhanh ra cửa đến phòng đối diện.

"Cốc Cốc"

_ Dạ ! Cho hỏi ai thế ạ !?? - Cậu bé đang thực hiện các thành phần cuối cùng của ma thuật cấp một cơ bản.

_ Chị đây ! Jane đây !!! - Jane đáp.

_ Dạ ! Chị cứ tự nhiên ! - Fuiko trả lời. Jane mở cửa bước vào.

_ Ồ ! Em đang thực tập lại bài cũ à !? - Jane vừa đi vào vừa vuốt tóc dài bặn trên vai mình, thấy cậu bé đang mải mê thực hành bài học.

_ Dạ ! Em phải tập lại để ôn bài để tránh quên sót, đồng thời em sẽ kiểm tra lại mình còn khiếm khuyết nào để khắc phục cho tốt hơn. - Cậu bé nhìn chị vui vẻ đáp.

_ Tốt ! Phù thủy là phải biết phấn đấu và hoàn hảo khả năng thực lực. Cô Haren cũng chỉ cho em gần hết bài học cơ bản rồi đấy ! - Jane nhẹ nhàng đáp rồi ngồi xuống sàn nhà.

_ Vâng ! Cô ấy thật tốt, cô ấy chỉ cho các cách thi triển và làm thuộc lòng các câu thần chú một cách dễ nhớ nhất. Cho dù cô ấy không hiện diện thường xuyên bên em được. Tuy em đã hoàn thành pháp thuật cơ bản, nhưng có một chút rắc rối nhỏ thôi ạ ! - Cậu bé gãi đầu tỏ vẻ hơi bối rối.

_ Sao ??? Chỗ nào không hiểu à ! Nói chị nghe xem, chị sẽ giảng cho !? - Cô gạt tóc ra sau mang tai lại gần cậu bé. Cậu bé chỉ vào những câu ám chỉ kích thước đồ vật và biến đổi vật thể có kích thước lớn.

_ Chà ! Đúng là làm biến đổi những đồ vật lớn hoàn hảo là vấn đề hơi khó, nếu có thể nó chỉ thay đổi vẻ ngoài mà bên trong thì chẳng có gì là thay đổi cả. Vậy là thất bại à, chị sẽ hướng dẫn cho em !!! - Cô cùng cậu chăm chú vào cuốn sách và lấy tay rà qua các cách thức và công dụng. - Chị nghĩ em đã thi triển cách thức hay đọc nhầm câu thần chú, dù chỉ sai một từ hay không đúng cách thức sẽ dẫn đến điều mình thực hiện sẽ không phát huy hiệu quả hay sẽ xảy ra sự cố không mong muốn. Đây chỉ là phép màu cơ bản, nhưng nếu ở cấp cao hơn thì có thể xảy ra phản phép. Lúc đó chính mình sẽ bị chính nó ếm lại. - Cô tiếp tục.

_ Thật ạ ! Em sẽ cố gắng hơn ! - Fuiko nhìn chị gượng gạo rồi cậu nắm chặt tay nói.

_ Ừ ! - Cô gật đầu cười. - Em nhìn xem nhé, chị sẽ biến cái gường của em thành hòn đá dăm nhỏ. - Cô chỉ tay vào cái gường sau lưng hai người. - "Umbala Ne Ta Hani, Hô Biến" ! - Tia sáng từ ngón tay cô bắn vào cái gường, trong nháy mắt chỉ là một hòn đá dăm.

_ Chị thật tuyệt ! - Cậu bé vỗ tay tán thưởng.

_ Đó chỉ là trò trẻ con với chị thôi, em hãy dứt khoát trong khi đọc lời chú thực hiện. Giờ em hãy làm thử đi cho chị xem nào, chiếc bàn học nhé ! - Jane nhắm mắt phủi tay nói. Cô búng nhẹ tay làm hòn đá dăm trở lại là chiếc giường như cũ.

_ Dạ ! Em sẽ thử xem, em sẽ hóa chiếc bàn thành con ếch! - Fuiko thắng tay lên. Cậu chỉ đũa phép chỉ vào chiếc bàn học của mình, hô lớn:

_ Umbala...Ne Ta Hani H..ô Biến ! - Cậu lạc giọng và chẳng có gì xảy ra cả.

_ Làm lại đi ! Dứt khoát vào ! - Jane ánh mắt cứng rắn mạnh giọng nói.

_ Dạ ! - Fuiko đáp chắc nịch.

"Umbala Ne Ta Hani Hô Biến" ! - Cậu làm lại câu chú hoán đổi, lần này đã thành công.

_ Tốt lắm ! Chiếc bàn đã hóa thành con cóc ! - Jane khen. Hai người nắm tay nhau nhảy tưng bừng hớn hở. Con ếch nhảy đi từng bước từng bước một, thật tuyệt như thật.

_ Thú vị ! Là một con ếch xanh thực sự, giỏi ! Thôi ! Giải phép đi, giờ em có thể triển khai tiếp ! - Jane chỉ tay vào con ếch đang nhảy.

_ Giờ em sẽ làm với chiếc giường xem sao, nó sẽ là một hòn sỏi - Cậu chỉ đũa phép vào cái gường niệm chú và hoàn thành, sau đó lại trả lại như ban đầu.

_ Em đã có thể hoàn thành môn biến dạng vật thể rồi đó ! Giờ đến thay đổi kích thước đồ vật à !?? - Jane để ngón tay lên miệng nhìn cậu.

_ Dạ ! Em sẽ thử thay đổi kích thước của cái ghế mà em ngồi học mỗi ngày. - Cậu bé tin tưởng.

_ "Zatat Migad" - Cậu bé chỉ đũa vào cái ghế hô. Nhưng kết quả thì cậu muốn cái ghế tăng kích thước mà lại thành các lớp gỗ tách ra các phần như chưa đóng thành cái ghế.

_ Ồ ! Chắc em đã lệch một chút về lời chú, là Yatat Migad em ạ. Cái em vừa đọc là một câu chú cho tháo gỡ đồ vật. - Jane vòng tay nhắc nhở.

_ Trở về nguyên dạng ! - Cậu bé chỉ vào cái ghế. Cái ghế đã trở lại, cậu tiếp tục đọc :

_ "Yatat Migad" - Kích thước cái ghế đã được tăng lên theo ý muốn.

_ Rất tốt ! - Jane nói.

_ "Tayat Migad" - Kích thước đã thu nhỏ lại.

_ Khá lắm ! Đã hoàn thành tốt rồi đó. - Jane vừa nói vừa ra khỏi phòng cậu về phòng mình, nhưng cô lại đổi ý nên đi xuống cầu thang. Cô gặp mẹ khi đi đến hết cầu thang:

_ Con xong việc rồi à? - Bà Mana nhìn cô hỏi.

_ Dạ ! Con khảo sát lại những gì mình đã học từ trước đến giờ để không bị quên sót khi thực hiện, đồng thời sẽ sửa chữa nếu có sai sót. Con cũng lấy ra và sáng tạo, cải tiến thêm theo sở học của chính mình. - Cô đặt tay lên ngực nhẹ nhàng.

_ Tốt lắm ! Con làm mẹ thấy tự hào quá ! - Bà ôm chầm cô vào lòng. * À ! Hồi nãy mẹ vắng nhà có chuyện gì mà mẹ thấy con hơi khang khác ấy !* - Bà mở to mắt nhìn cô nói bằng thuật Truyền Âm.

*Dạ ! Con nghĩ khi vào phòng phép thuật hãy nói, vì ở đây không tiện*. - Cô đáp lại bằng tâm trí.

_*Ừ ! Được rồi ! Cứ như vậy đi !!!* - Bà gật đầu. - Giờ đã gần năm giờ rồi, con giúp mẹ dọn dẹp sân nhà tý nhé ! - Bà chỉ tay nói.

_ Dạ ! Con làm liền ! - Cô đáp rồi đi được nữa chừng thì...

_ À ! Chị và em con đâu ? Lúc về tới giờ mẹ không thấy đâu cả ! - Bà hỏi giật lại.

_ Dạ ! Chị hai đang điều chế thuốc phép, em Fuiko cũng khảo lại bài cũ và đang thực tập bài mới ! - Cô ngoảnh mặt lại đáp.

_ Ồ ! - Bà chu môi lại vẻ ngạc nhiên rồi quay vào trong.

*Xem nào ! Mình cần phải quét dọn một chút, lát nữa sẽ vào phụ mẹ nấu nướng* - Cô thầm nghĩ.

Cô nhanh nhẹn cầm lấy cây chổi, quét gian nhà ngoài rồi trong. Sau đó là ra ngoài sân, cô thận trọng soi kĩ các chậu hoa cây cảnh đặt ở vách tường cùng cây leo góc tường. Chỉ qua một nhoáng cô đã hoàn thành tốt công việc của mình. Cô rửa tay rồi đi nhanh vào nhà, cô nhìn qua trang phục mình đang mặc. Cô chỉ tay vào mình hóa ra bộ váy sẫm màu nhạt, trên mái tóc cài băng đô màu xanh lá rồi đi vào.

_ Xong ! - Cô mỉm cười.

_ Jane ! Cháu đẹp quá ! - Bà nội Rame đang ngồi trên chiếc phản khen.

_ Cháu cảm ơn nội ! - Cô đi lại bên bà nhẹ nhàng đáp lại.

_ Ừ ! - Bà nội Rame cười, Jane mỉm cười đáp lại. - À ! Chị và em cháu đâu !? - Bà nội Rame nhìn quanh.

_ Dạ ! Chị và em cháu đang ở trên lầu hai. - Cô tựa vào lòng bà và chỉ tay lên trần nhà.

_ À ! Bà hiểu ! - Bà Rame nhìn lên thoáng chút. - Bà nói nhỏ nhé... - Bà nội Rame nói thầm bên tai cô.

_ Dạ ! - Cô ngước lên.

_ Khi nào ông bà ngoại cháu tới chơi vậy!? - Bà nội Rame nói nhỏ.

_ Dạ ! Ông bà ngoại cháu đều là phù thủy mà, hiện họ đang ở bên kia thế giới. Nhất định họ sẽ tới thăm khi nào có dịp. - Cô thầm thì.

Bà Rame gật đầu.

_ Ừ ! Thôi ! Cháu làm tiếp việc của mình đi ! - Bà nội Rame nói.

_ Dạ ! - Cô rời lòng bà đi ra vườn sau thì thấy mẹ cô đang hái một ít rau để chuẩn bị bữa tối. - Mẹ để con phụ một tay nhé ! - Cô nói với ra.

_ Ồ ! Cảm ơn con ! Trời sắp tối rồi, con vô trong bếp sửa soạn nấu bữa tối đi. - Bà Mana ngoái đầu nhìn cô.

_ Dạ ! - Cô đáp. Khi cô bước vào bếp thì chị em Anne và Fuiko đi xuống cầu thang.

_ Chào em ! Thế nào rồi ? - Anne nháy mắt vẩy tay với Jane.

_ Dạ ! Em đã hoàn thành việc khảo sát của mình rồi ! - Cô đặt tay lên ngực cười thầm.

_ Thật hả!?? - Anne tròn mắt ngạc nhiên. -Còn chị đã hoàn thành cấp ba của phần căn bản và sẽ phấn đấu tiến tới trọng tâm của ma thuật. - Anne hí hửng - Tuy nhiên chị cần phải thông thạo việc điều khiển các nguyên tố tự nhiên. - Cô thoáng ngại ngùng ánh mắt hơi chùng xuống.

_ Còn em thì đã thực hiện được hoàn thành phép thuật cơ bản ! - Cậu bé hồn nhiên nói.

_ Tin tốt đấy ! Tuy chỉ là kiến tập thôi, trở thành phù thủy thực sự còn rất nhiều thử thách lắm. - Jane nói. - Thôi ! Chị phải dọn dẹp để chuẩn bị bữa tối thôi. - Cô bước đi ra bên cái tủ gỗ sau gian phòng bếp lấy vài cái nồi chảo cất riêng. Bà Mana bước vào:

_ Các con đã hoàn thành cả rồi à ?

_ Dạ ! Thưa mẹ ! - Anne và Fuiko đáp.

_ Ừm ! Khi nào hoàn thành thực sự, các con sẽ được Hội đồng phù thủy ban cho chứng chỉ phù thủy, lúc đó mới là phù thủy chính hiệu. - Bà nhìn các con nhấn mạnh. Đúng lúc này, tiếng còi xe taxi kêu vang lên ngoài cổng, bà nói:

_ Ba các con về rồi đấy, mẹ cũng phải lo dọn dẹp để chuẩn bị bữa cơm tối đây.

_ Chúng con sẽ phụ mẹ một tay. - Ba chị em co hai tay lên như muốn nhảy cẫng lên.

Ngoài phố, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ rực các đám mây trên nền trời làm khung cảnh trở nên u ám. Buổi chiều tà vài ngọn gió thổi thoang thoảng xen lẫn những hạt mưa nhỏ làm thanh mát không gian. Trời tối hẳn, những vì sao như rõ hơn, các áng mây mờ trôi nổi nhẹ nhàng. Ánh đèn đường phố sáng trưng làm không gian sống thêm sáng tác rõ. Cảnh vật xung quanh qua các ánh đèn tạo nên những cái bóng đen trắng đan xen. Các làn xe vẫn không ngừng chạy qua tấp nập cùng những tiếng huyên náo. Tiếng chuông đồng hồ thành phố vang lên điểm bảy tiếng.

Trong căn hầm mật thất nhà Hina, trong bộ áo chùng phù thủy đội mũ nhọn. Cầm trong tay cái thần trượng và hai bảo ngọc một xanh một đỏ. Phân thân Hina dùng thuật không gian để kết nối đến thế giới khác tuy có trục trặc do không gian bị nhiễu loạn, buộc phải dùng tới bí thuật để có thể nói chuyện với thực thể của mình.*Ta cần phải ổn định lại trật tự một chút, do đường không gian bất trắc nên tín hiệu giữa ta và chính ta ở thế giới khác bị nhiễu. Theo ta nghĩ phù thủy không gian sẽ sớm lập lại trật tự thôi* ! - Cô đứng trong căn hầm bí mật màu nhiệm thầm tính. Cô niệm chú, ngăn không gian mật mở ra trên bức tường. Gắn hai bảo ngọc vào, ngọc xanh bên trái và ngọc đỏ bên phải. Giơ thần trượng lên cao, toàn thân trượng phát sáng bao trùm cả thân hình cô. Các đốm sáng trong căn hầm phụt tắt, các ngọn nến sắp thành hàng ở vách tường hiện ra và sáng lên.

_ Đây là thời điểm tốt rồi ! "A mata ra kura" ! - Cột sáng chính chỗ cô đứng vụt lên đến tận trời, một cơn chấn động nhỏ từ nền đất nhưng chỉ là không gian ba chiều làm xoay chuyển mọi thứ. Chỉ đầu trượng vào cánh cổng siêu không gian, luồng sáng đó làm hóa giải những lực từ nhiễu loạn.

_ Tốt rồi ! Quá trình làm phép đã hoàn thành, giờ ta có thể giao tiếp với nhau ổn thỏa rồi ! À ! Cũng có thể ta sẽ có thể sang được tuy hơi khó khăn một chút. - Hina mỉm cười. Cô thở phào vì đã có thể yên tâm một chút ít, nhưng cô vẫn còn bận lòng một số chuyện vừa diễn ra sau khi xem qua thần gương.

Cùng thời điểm này tại nhà Anne, bà Mana và mọi người đang cùng gia đình dùng bữa tối, bà dường như cảm giác thấy điều bất thường, dừng tay chút lưu ý *Hình như có chấn động nào đó thì phải, đây là một chấn động rất nhẹ. Chỉ có các phù thủy hay pháp sư cao trung trở lên mới nhận biết được ! Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra???*

_ Có chuyện gì vậy con ? - Bà nội Rame nhận thấy cử chỉ lạ, hỏi.

_ Dạ ! Không có gì đâu ạ !? - Bà Mana cười đáp.

********Một giờ sau********

*Các con ơi ! Vào phòng phép thuật đi* - Bà Mana liên lạc bằng tâm trí.

*Dạ !* - Ba chị em đáp lại. Ba người đang ở phòng mình kiểm tra các kỹ năng riêng mình. Cả ba cùng rời khỏi phòng ra đến trước hành lang, ba người nắm tay nhau rồi hóa thành luồng sáng biến đi.

Giây lát sau, cả ba đã ở bên trong căn phòng phép thuật với bộ áo chùng.

_ Chúng con chào mẹ ! - Ba chị em tươi cười chào mẹ.

_ Ồ ! Các con đến rồi hả? - Bà nhìn ra hướng cửa.

_ Dạ ! Thưa mẹ ! Mẹ hãy xem việc vừa xảy ra chiều nay qua chiếc gương quá khứ mẹ sẽ rõ. - Jane vừa nói vừa ngả bàn tay ra. Chiếc gương hiện ra và tự mở rộng kích thước bay giữa không trung. Tất cả mọi người đều tập trung vào chiếc gương xem tình hình diễn ra lúc ban chiều.

"Trong chiếc gương xuất hiện Anne đang thí nghiệm trên lầu, Ông bà Anne thì ở phòng mình, tiếng điện thoại và bà Mana nghe máy, bà gọi với lên tầng, Jane biến con búp bê thành người cho đến tự tan biến. Cuối cùng là sự xuất hiện của người mặc đồ đen che giấu mặt bằng khăn trùm đen. Dấu ấn ngôi sao đen mờ nhạt hiện ra trong tấm áo áo chùng."

Xong xuôi màn hình tắt, chiếc gương bay về và Jane cầm lấy.

_ Dạ ! Đó là chuyện xảy ra lúc chiều, việc bọn hắc ám có mưu tính gì chúng ta chưa rõ. Con nghĩ cần phải báo cáo cho Hội Đồng Phù Thủy biết để họ đưa ra đối sách. - Jane ngả hai lòng bàn tay ra hai bên trầm tĩnh trình bày.

Bà Mana gật gù.

_ Vụ này và con đường không gian bất ổn, cứ để thế này sẽ gây ra nhiều vấn đề, Hội Phù Thủy cần phải biết để....... - Anne nói giữa chừng thì bà Mana nói xen vào:

_ Được rồi ! Cần khẩn trương báo cáo gấp.

Ba người quay người lại hướng vào chiếc bàn ảo thuật.

_ Chúng ta báo cáo đi ! - Bà nhìn các con nghiêm giọng.

_Dạ ! - Ba chị em đáp. Bốn người chuẩn bị tinh thần và tâm tưởng, hít thở sâu nhẹ nhàng.

_Dạ ! Kính thưa Hội đồng phù thủy, chúng tôi có chuyện cần báo cáo. Hôm nay có một số chuyện xảy ra ngoài ý muốn kính mong quý Hội đồng xem xét. - Bà Mana điềm đạm đồng thời liếc nhìn Anne.

_Dạ ! Gần trưa hôm nay sau khi đi học về chúng tôi đi sang thế giới khác bình thường, nhưng lúc đi về lại gặp sự cố của con đường không gian. - Anne báo cáo.

_ Dạ ! Còn một chuyện nữa là chiều nay, một người diện áo chùng đen có dấu ấn của phù thủy phái Hắc xuất hiện tại nhà. - Jane dõng dạc.

Bà Mana ngả bàn tay hóa ra tấm giấy da, trong đó đã được sao chép những gì hiển thị trong chiếc gương quá khứ. Bà đặt tấm giấy da lên chính giữa ngôi sao sáu cánh trên bàn ảo thuật.

Tấm giấy biến mất.

_ Mẹ đã gửi công thư lên Hội đồng phù thủy rồi các con, các nhà pháp thuật sẽ biết giải quyết thế nào. - Bà Mana trầm giọng. - Được rồi các con ! Công việc đã xong, Hội đồng pháp thuật sẽ sớm có hồi âm. - Bà Mana gương mặt cười nhìn ba con.

Bàn ảo thuật từ từ hạ xuống, chỉ còn cái sàn nhà có hình ngôi sao sáu cánh màu bạc.

_ Rời khỏi đây thôi các con. - Bà Mana cùng ba chị em cùng đứng lên đồng thời phẩy tay nhẹ ghế ngồi biến đi.

_ Dạ ! - Ba chị em nhìn lên gương mặt mẹ. Cánh cửa ảo thuật mở ra, ba người bước ra ngoài. Chiếc lò sưởi lại dịch lại dưới cầu thang.

.....Tiiiing..... Tiiiing..... Tiiiing...... - Đồng hồ đánh báo mười giờ đêm.

_Muộn rồi ! Chúng ta đi ngủ thôi ! - Bà Mana nhìn các con hai bên mình đồng thời bà đưa tay lên búng nhẹ, các tia sáng màu trắng hiện ra trang phục đã thay đổi.

Gần đến nửa đêm cơn gió nhẹ thổi trong không gian tĩnh lặng. Những đám mây thay đổi làm không khí trở mát lạ thường. Mưa nhè nhẹ rơi cùng tiếng ve kêu râm ran trầm bổng.

Khi trời sáng tinh mơ ngày mới, mưa đã tạnh gió đã ngừng. Chỉ để lại tiếng ve đâu đây văng vẳng hòa cùng những âm thanh vang vọng xung quanh. Hàng cây và nền đất vẫn còn đọng lại những hạt mưa nho nhỏ. Không gian thêm phần ấm cúng và đẹp đẽ nhất trong ngày hè. Tại núi Tami, Yako đang nằm ngủ trên dây hoa sặc sỡ nhiều màu. Cô bỗng choàng tỉnh giấc ngáp dài một cái rõ to.

_ Trời vẫn chưa sáng, dù sao ta cũng nên ra bên ngoài một tý xíu. - Yako hóa thành luồng khí rồi hiện hình ở bên trên ngọn núi chính giữa khu rừng.*Chà ! Trên này thoáng quá, rừng không thưa cũng không rậm lắm. Nơi đây mà làm khu nghỉ mát thì lý tưởng. Với lại mưa cũng vừa tạnh được một chốc thôi.* - Cô đi trong rừng nhìn ngó nghiêng. Bước thêm một đoạn cây cối thưa dần, cô nghe thấy tiếng suối chảy róc rách xa xa:*Mình nghe tiếng nước chảy, chắc gần đây có một bờ suối* - Cô úp bàn tay sau tay sau mang tai để nghe rõ hơn. Từ chỗ cô đứng nhìn ra trước là khu đất trống khá ẩm. Cô bước thật nhanh tới bên bờ suối rồi đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh thiên nhiên. Từ chỗ này nhìn ra tứ phía như nằm chính giữa muôn trùng.*Ta nghĩ giữa nền trời tinh sương này nếu có làm phép chút chắc hẳn thú vị*. Cô búng nhẹ tay, những dòng nước đang chảy hóa thành cây cầu bằng nước nhưng vẫn chảy đều. Cây cầu hình thành những bậc thang cho đến bờ sông cách đó một đoạn đường. Cô vừa đi trên cầu vừa cười thích thú. Chơi đùa với nước được một lúc thì nghe tiếng chuông đồng hồ thành phố vang lên.*Ối ! Đã 6h sáng rồi à !* - Cô giật mình hóa thành ngọn gió đi mất, mọi thứ được trả lại như cũ. Bay giữa không trung nhìn xuống dưới, phố phường thật nhộn nhịp và sầm uất.

_ Thế giới thật đẹp muôn màu muôn vẻ tràn đầy màu sắc. - Cơn gió thoảng qua, nhìn xa xa thấy đàn chim én đang bay.

Ở mê lộ không gian, cơn bão từ vẫn không ngừng tấn công liên tục và ngày càng phức tạp hơn.

_ Xem ra ta phải thực thi biến chuyển mới cho thần ngọc để hóa giải vấn đề rồi. - Phù thủy không gian lắc đầu.

_ Vậy cô định làm gì? - Tinh linh Nerako ngước mắt lên hỏi trong sóng bão.

_ Tôi sẽ dùng một thủ thuật không gian hóa giải, với điều kiện thần ngọc phải chuyển mình. - Phù thủy không gian phân vân.

_ Cách làm đó rất nguy hiểm lắm ạ ! - Narako can ngăn.

_ Ừ ! Đây là vấn đề quan trọng nên chỉ còn cách đó. Em thấy đấy, cơn bão ngày càng đáng sợ hơn. - Phù thủy vẫn nhìn ra phía cánh cửa không gian ngửa tay ra. Nói rồi, cô bước thêm mấy bước rồi làm cử chỉ tung cây quyền trượng lên cao, hô lớn:

_ "Không Gian Phong Vũ !" - Một mạng lưới năng lượng màu vàng hiện ra ngăn chặn những bão từ, bịt lại mọi lỗ hổng. Phù thủy không gian biến thành tia sáng màu trắng nhỏ li ti nhập vào thần ngọc. Quyền trượng phát sáng thân trượng biến đi để lại cái đầu trượng tỏa ánh hào quang. Hai cô tinh linh lấy tay che mắt bởi ánh sáng chói loà.

_ "Phong Ấn" ! - Tiếng thét từ bên trong cây quyền trượng.

_ Vậy là giải quyết xong sự cố không gian rồi ! - Hai tinh linh đập tay vào nhau nhảy cẫng lên toe toét cười, một vài giọt lệ vui mừng ra mặt.

_ Cô ấy có thể quay trở lại không, Nerako? Đó có vẻ là dùng tinh lực của nguyên linh, gần với đòn hy sinh. - Annette không cười nữa nhìn ra phía trước, trong lòng thoáng lo.

_ Mình tin cô ấy sẽ trở lại, cô ấy là một trong các phù thủy vĩnh hằng mà. - Nerako đặt tay lên vai bạn nhẹ nhàng nói.

Nerako vừa dứt lời, viên ngọc ở chiếc đầu trượng phát ánh hào quang lần nữa. Các tia sáng bay ra hòa làm một hóa thành lại là phù thủy không gian. Thân trượng hiện ra gắn liền với đầu trượng. Phù thủy cầm lấy chiếc quyền trượng, cây trượng thu nhỏ lại trong lòng bàn tay của cô.

_ Cô ấy đã tái sinh rồi, thần ngọc đã chuyển mình với hình thức mới và mạnh mẽ hơn trước. - Annette đưa hai tay lên đan vào nhau nắm tay chặt mừng rỡ.

_ Bạn thấy chưa? - Nerako ngoảnh đầu ra sau hớn hở.

_ Thôi ! Chúng ta rời khỏi chỗ này thôi, các em ! - Phù thủy nhìn hai cô bé nói. Cả ba hóa thành cơn gió, chỉ chốc lát họ đã về nhà.

Cùng lúc đó tại nhà Anne, vì là ngày cuối tuần nên mọi người trong nhà ai cũng dậy muộn, trừ bà Mana sớm hơn một giờ để sửa soạn điểm tâm.

'Két' - Tiếng cửa phòng Jane mở ra, cô bé đã dậy rồi vào nhà tắm ở cuối hành lang sát phòng Fuiko. Rửa mặt xong, cô nhẹ nhàng đi xuống dưới nhà. Nhìn thấy mẹ đang nấu vài món điểm tâm sáng dưới ngọn đèn bếp sáng rõ, cô nói:

_ Mẹ ơi ! Mẹ để con phụ một tay nào?

_ Ờ ! Cũng được ! - Bà Mana đáp lại.

Cô nhìn thấy các nguyên liệu dùng để nấu sủi cảo và cơm cà ri.

_ Ồ. ! Sáng nay điểm tâm là sủi cảo và món cơm cà ri ạ ! - Cô ngạc nhiên.

Bà Mana gật đầu.

_ Được ! Con sẽ giúp mẹ một tay. - Cô bước nhanh đến bên chiếc bàn bếp. Cô chế biến các món ăn rất thành thạo và rất nhạy bén, mẹ cô nhìn cô với ánh mắt khâm phục và trìu mến. Bà ra phía nhà sau để dọn một vài thứ cho ổn lại.

Đúng lúc này, hai chị em Anne và Fuiko vừa thức giấc sau cơn ngủ dài. Hai người bước ra khỏi phòng và gặp nhau ở cửa ra vào.

_ Chúng ta làm các thủ tục cá nhân sau khi ngủ dậy rồi xuống giúp một tay nhé ! - Anne chỉ tay nói.

_ Dạ ! - Fuiko gật đầu. Hai chị em nói xong liền bắt tay làm ngay, hai người làm nhanh nhất có thể. Chỉ thoáng sau cả hai đã đi xuống cầu thang. Đi ngang qua thấy Jane đang nấu bữa sáng.

_ Em đang nấu sủi cảo à ? - Anne chỉ tay hỏi.

_ Dạ ! Điểm tâm sáng nay là sủi cảo và món cà ri ! - Jane ngoảnh đầu ra sau nói.

_ Ừ ! Chị sẽ dọn dẹp phòng ngoài và sân vườn.

_ Em thì tầng trên và phòng bếp trước khi ăn sáng.

Hai chị em tự phân công rồi bắt tay vào công việc của mình. Ông Darast vừa dậy đi ra khỏi phòng vươn vai tập một vài động tác thể dục.

Nửa tiếng sau, mọi người bước đến bên bàn ăn, ông bà nội ở nhà trên cũng vừa dậy.

_ Các con mời ông bà xuống mời cơm đi ! - Tiếng bà Mana.

_ Dạ ! - Fuiko nhanh nhảu đi lên nhà trên mời ông bà xuống. Chỉ sau ít phút mọi người đã ngồi vào bàn thưởng thức điểm tâm. Chiếc mâm đặt trên bàn đặt một chiếc đĩa lớn đựng sủi cảo xung quanh là hành ngò, với chiếc bát nhỏ đựng nước chấm. Một chiếc tô cỡ lớn đựng cơm cà ri gà nhìn thích mắt. Ai nấy đều tấm tắc khen ngon, bà nội Rame nhìn mọi người rồi ánh mắt dừn lại khi nhìn đến bà Mana:

_ Các món ăn hôm nay thật tuyệt, thật ngon và trang trí cũng rất thích mắt. Mẹ thấy hôm nay là ngày cuối tuần thú vị. À ! Mà ai làm vậy con?

_ Dạ ! Do cháu Jane làm đấy ạ, con chỉ chủ yếu soạn ra và nấu dạo đầu thôi ạ ! - Bà Mana đáp. Tất cả mọi người chú ý vào Jane làm cô chớm đỏ đôi má, nhưng vẫn nở nụ cười.

_ Ồ ! Jane giỏi quá ! - Bà Rame nhìn Jane ngồi đối diện mình.

_ Dạ ! Cháu có làm được gì đâu ạ ! - Đôi má cô vẫn hơi ửng đỏ khiêm tốn đáp.

_ Ồ kìa! Cháu khiêm tốn quá ! - Bà nhìn cô giọng như chế, mỉm cười.

Ít phút sau khi điểm tâm xong. Hai chị em Anne và Jane lên phòng mình điều chế thuốc phép thuật, Fuiko bắt tay vào học các bước đầu tiên của căn bản. Jane quyết tâm sẽ hoàn thành thuốc phép Nhân Bản trong thời gian sớm nhất, Anne chủ đề về làm cho con vật có thể nói được.

Khi mặt trời lên cao, tiếng bà Mana vang lên từ dưới cầu thang:

_ Jane ơi ! Ra sau nhà dọn vườn cho mẹ nha. Mẹ cần ra cửa hàng mua vài thứ.

_ Dạ ! - Jane đáp lại. Cô liền đi ra nhà sau thì thấy cây cối quanh vườn ngổn ngang, cỏ dại mọc đầy. Hàng rào tre bị gãy nhiều chỗ, các sợi dây leo rã xuống.

_ Chắc lúc đêm gió thổi mạnh kèm theo mưa tuy không lớn lắm. Còn hàng rào tre gãy chỉ có thể là lâu ngày quá nên bị vậy thôi. - Cô chống hông nhìn ra xung quanh nhận định. -*Hì ! Mình sẽ sớm khắc phục điều này ngay thôi, mà mình cũng muốn kiểm tra lại khả năng phù thủy của mình. À ! Cần dùng một thuật để dù có bị nhìn thấy thì cũng trở thành bình thường*. - Cô tự tin. Nghĩ là làm, cô đưa một tay lên cao.

_ "Thường Thuật". Tốt rồi, giờ mình có thể tiến hành công việc. - Cô tiến đến bên cái hàng rào tre nắm chặt nơi bị gãy nhắm mắt lại, các tia sáng hiện ra làm nó liền lại. Những nơi bị gãy khác trong khu vườn đều lần lượt liền lại như ban đầu.

_ Phải vậy chứ ! Đó là thuật làm lành phạm vi rộng. - Cô nhìn lại toàn bộ đặt tay lên ngực tự hào.

_ Còn lại là thu dọn lại khu vườn và nhổ cỏ, đối với những cây héo chết chỉ cần dùng thuật tái sinh là ổn, chỉ cần ma pháp trị liệu là xong. - Vừa nói cô vẩy tay là các dây leo như cũ, các cây trong vườn ổn định vị trí.*Nhổ cỏ vườn làm thủ công cũng được* - Cô ngồi xuống nhổ những cây cỏ chen chúc với những cây rau và những cây khác.

Ở lâu đài cổ màu đen của Hội Phù thủy, tại thư phòng giáo chủ lúc ban trưa. Giáo chủ ngồi ở chiếc ghế làm việc cùng bốn người khác là anh thư ký Mira, nữ pháp sư Amisa, ông Raman và bà Riana ngồi vây quanh.

_ Hôm nay, Hội đồng phù thủy họp đã giải quyết được vấn đề giữa Hội chúng ta và Hội pháp sư. Vấn đề đột biến bởi phép thuật, hội đồng đã có những chỉ thị mới. Thuốc phép hóa giải sẽ sớm hoàn thành trong thời gian sớm nhất. - Giáo chủ dõng dạc nói.

_ Tôi thấy một số vướng mắc vẫn tồn đọng và một trong số đó là nan giải. - Ông Raman bức xúc.

_ Đó là... - Nữ pháp sư nhìn thẳng vào ông.

_ Phải ! Vấn đề phù thủy đen và các thế lực đen tiềm ẩn khó nắm bắt. Hai vấn đề lớn và quan trọng nhất hiện nay. - Ông Raman vừa nói vừa đập mạnh tay vào đầu gối.

_ Ừ ! Đây là vấn đề làm đau đầu, ngay cả quả cầu tiên tri cũng bó tay. Chắc chúng đã có chuẩn bị và ẩn mình trong bóng tối. - Bà Riana cau mày nói.

_ À ! Còn vụ con đường không gian mới được báo cáo gần đây thì... - Nữ pháp sư chợt nhớ ra.

_ Yên tâm đi, phù thủy không gian giải quyết ổn thỏa rồi ! - Giáo chủ nói xen vào.

_ Thật ạ !? - Nữ pháp sư gương mặt tươi hẳn lên..

_ Chúng ta cần phải có biện pháp mạnh giải quyết, tránh những vấn đề không hay sau này. - Ông Raman nhấn mạnh, tất cả mọi người đều nhất trí.

_ Riêng, vấn đề phù thủy huyền thoại theo báo cáo thì bọn phù thủy đen đã tìm ra nơi chốn rồi. - Nữ pháp sư lo ngại.

_ Hừm ! Việc này... - Bà Riana tặc lưỡi.

_ Ta nghĩ bọn chúng chưa dám manh động vì sợ các phù thủy ẩn trong thế giới con người sẽ can thiệp. - Giáo chủ chậm rãi.

_ Ngài nói thật chứ? - Mọi người chồm người lên ngạc nhiên.

_ Tôi chắc chắn là vậy, chỉ có thể vậy thôi. - Giáo chủ chắc nịch.

_ Vậy thì may quá ! Nhưng không thể vì thế mà không lưu ý đến cô bé được. - Ông Raman hoan hở nắm chặt hai tay khẳng định.

_ Chắc chắn rồi ! - Tất cả mọi người gật đầu đồng tình.

Nhà Anne, sau khi bữa cơm trưa qua nửa giờ. Bà Mana và các con cùng vào căn phòng phép thuật.

_ Hôm nay, mẹ muốn các con đặc biệt là Fuiko hãy thể hiện thực lực của mình. Mẹ muốn kiểm tra trình độ phù thủy của các con đến đâu rồi. Nào, các con hãy chuẩn bị tinh thần đi. - Bà nghiêm nghị nói.

_ Dạ ! Chúng con đã sẵn sàng.

_ Tốt ! - Bà đưa tay lên búng nhẹ cả căn phòng phép thuật sáng bừng lên..

_ Ảo Thuật Ngưng Đọng Thời Gian ! - Bà giơ lên cao cây quyền trượng hô để thời gian được đóng đinh tạm thời trong này, không làm ảnh hưởng thời gian trôi qua.

_ Con hãy chuẩn bị đi Fuiko, mẹ muốn kiểm tra năng lực của con như đã nói lần trước. Căn phòng phép thuật này mẹ đã làm cho thời gian tại đây đóng băng. Đây là một kỹ thuật thời gian không làm ảnh hưởng đến dòng chảy thời gian. Sau khi rời khỏi, sự đóng băng sẽ chấm dứt và các con ra bên ngoài thì cũng chẳng chỉ như mới vào đây mấy phút thôi, tính từ thời điểm đóng băng. - Bà điềm đạm. - Riêng hai con mẹ sẽ kiểm tra sau về mặt căn bản ma pháp ấy. - Bà nhìn sang hai cô bé chị.

_ Dạ ! - Ba chị em cùng đáp.

_ Con hãy thực hiện những gì đã học cho mẹ xem nào, mẹ muốn kiểm tra xem trình độ con từ khi bước vào tập sự phù thuỷ. - Bà nhìn cậu nói rồi lùi lại mấy bước. Hai cô chị đứng sau lưng bà cũng vậy.

_Dạ ! - Fuiko đáp tự tin. Dạo đầu cậu dùng đũa phép để thực hiện.

_ "Tessoluss !" - Cậu chỉ đũa phép ra phía trước và hô. Một hòn đá nhỏ hiện ra. Tiếp đó, cậu dùng ánh mắt nâng hòn đá lên.

_ "Yatat Migad" - Kích thước hòn đá được tăng lên.

_ Được rồi ! Hãy làm thay đổi nó thành vật thể khác đi. - Bà Mana chỉ tay nói.

_ Dạ ! - Cậu bé ngoảnh đầu nhìn sang. Cậu chỉ đũa phép hướng vào hòn đá:

_ "Biến thành cái ghế" ! - Hòn đá lập tức hóa thành chiếc ghế gỗ có thân cao.

_ Tốt ! Em giỏi lắm ! - Anne khen.

_ Con đừng nói gì cả ! Anne à ! - Bà gằn giọng lườm Anne.

_ "Biến Dạng" ! - Cậu chỉ đũa phép vào mình và hóa thành một ông già râu tóc bạc phơ. Bà Mana giật mình, điều này khiến Anne bật cười ra tiếng, riêng Jane che miệng cười thầm.

_ Không có gì phải cười cả ! - Bà ngoảnh đầu nhìn ra sau quát, chỉ ngón tay vào Anne và cô úp mặt vào tường lơ lửng trên không. - Được rồi ! Đó là phép thuật căn bản cấp ba mà. Hãy trở lại bình thường đi, lúc này mẹ muốn con hãy hoàn thành nghiêm túc vấn đề cơ bản cho phù thủy mới bắt đầu. - Ánh mắt bà chăm chú vào cậu bé.

_ Dạ ! - Cậu đặt tay trước ngực cúi người xuống. - Bây giờ con sẽ tiếp tục mẹ nhé !

Bà Mana gật đầu.

_ Trở về nguyên dạng ! - Cậu chỉ đũa phép vào mình. Tiếp đó cậu thực hiện tiếp và tỏ ra rất thành thạo về những điều mình đã học.

_ Tốt lắm ! Con đã hoàn thành tốt, nhưng mẹ nghĩ con phải làm thế nào để có thể thực hiện nhanh hơn và các câu chú phải ngắn gọn mà vẫn phát huy tác dụng tốt. Trong chiến đấu, các phù thủy phải đối mặt với nhiều thách thức, những câu thần chú ngắn và ra đòn nhanh nhạy mới là tốt nhất. Quan trọng là con phải biết biến nó thành sở học của bản thân, và sáng tạo ra các kỹ thuật mới. - Bà Mana giọng dõng dạc với ánh mắt ân cần.

_ Dạ ! Con rõ ạ ! - Cậu bé ánh mắt rưng rưng.

_ Được rồi ! Giờ đến lượt Anne và Jane. - Bà nhìn ra phía sau mình và đồng thời thả Anne xuống. Cậu bé rời chỗ ra sau lưng mẹ mình đang ngồi.

_ Anne, bước ra trước. Hình như con rất yếu trong việc điều khiển các yếu tố tự nhiên mà ! Bây giờ hãy thể hiện đi, nếu có sai sót gì mẹ sẽ cải thiện khả năng của con. Qua được điều này con sẽ có thể thực hiện các kỹ năng khác hoàn hảo. - Bà quay mặt nhìn Anne ngay cạnh mình nhận định.

_ Dạ ! - Anne bước tới trước.

_ Bắt đầu đi ! - Bà chỉ tay nói.

_"Thủy thuật- Rồng phun nước" - Cô để ngón tay cái của hai bàn tay hai bên má. Nước từ trong miệng phun ra cực mạnh làm toàn căn phòng ngập nước. - "Thuật cắt nước !" - Mặt nước bị cắt thành nhiều khối nhỏ như những khối trong suốt nằm trên sàn phòng.

_ Được rồi ! - Bà vỗ tay.

Cô nhắm mắt hai bàn tay sang ngang. - "Thủy thuật" ! - Thân thể cô hóa thành nước và di chuyển quanh căn phòng phép thuật.

_ "Thủy thuật- Tạo hình nước" -

Cô làm cho nước thành nhiều hình dạng khác nhau: lúc hình chiếc cầu nước, mưa rơi xuống.

_ "Đài phun nước" ! - Cô hóa thành chiếc đài phun và nước phun lên và trên đỉnh đài nước chảy xuống.

_ "Thủy thuật- Phân tán" ! - Nước được tách thành nhiều hạt nhỏ.

_ "Trở về nguyên dạng "! - Những hạt nước bay lại nhập lại trở lại là chính cô.

_ Thủy thuật được đấy ! - Bà cau mày nói.

- Giờ đến lượt nước từ thể lỏng sang thể rắn, thành băng giá ấy ! - Bà tiếp.

_ Dạ ! - Anne ngoảnh đầu nhìn bà đáp. _ "Thủy thuật- Tạo băng" - Không gian xung quanh trở nên lạnh đi, một số chỗ đọng nước liền bị đóng tuyết.

_ "Thủy thuật - Bông Tuyết" - Cô đứng hơi khom người và hơi chùng chân, hai lòng bàn tay hướng vào nhau. Những hạt tuyết vây quanh cô tụ lại vào lòng bàn tay làm nên một khung cảnh thú vị.

_"Thủy thuật - Mưa tuyết !" - Lập tức những hạt mưa tuyết đổ xuống trong phòng phép thuật, nhưng mưa không đều như mong muốn. Khi sàn nhà đóng băng thì dễ vỡ và chảy nước.

_ Không được rồi ! Con chưa hoàn toàn làm chủ yếu tố của mình. - Bà lắc đầu. - Con hãy làm lại đi, tuy cách thức thể hiện đã đúng nhưng trong tâm trí của con có chút xao động.

_ Dạ ! - Cô đáp.*Mình cần vững tâm, lần này nhất định phải thành công*. - Cô thả lỏng toàn thân xoa dịu những cái không cần thiết ra khỏi tâm trí.

_ "Mưa tuyết" - Những hạt mưa tuyết rơi rơi và lần này kết quả rất khả quan. Trên nền nhà, tuyết đã đóng băng không chút gì xảy ra nữa. Các kỹ thuật tạo hình và di chuyển bằng tuyết cũng đạt hiệu quả. Sau đó còn làm cho nước bay hơi nữa đấy.

_ Mẹ ghi nhận ! - Bà nói. - Chủ đề tiếp là Hoả thuật.

Toàn thân cô hóa thành ngọn lửa bùng lên, không khí toàn căn phòng trở nên nóng nực và có vài thứ bốc cháy.

*Chà ! Không khí ngày càng được đốt nóng, thật khó chịu. Một số thứ trong phòng đã không chịu nổi cũng cháy theo* - Fuiko toàn thân vả mồ hôi như tắm. Riêng Bà Mana và Jane tuy vẫn thấy nóng ran, nhưng cảm thấy hoàn toàn bình thường. Ngọn lửa trở lại là Anne như cũ, không khí đã trở lại bình thường, mọi thứ như cũ.

_ Được rồi ! Thổ thuật nào ! - Bà nói.

_ Dạ ! "Thổ thuật - Tạo hình ngôi nhà" - Anne đập hai bàn tay vào nhau hô lớn. Nền đất trước mặt cô biến chuyển tạo thành một ngôi nhà nhỏ trong căn phòng phép thuật. Nhưng ngôi nhà cô tạo ra không được bền nên mau chóng nứt ra đổ xuống.

_ Ừm ! Con tuy có thể tạo thành nhưng kết quả chưa hoàn toàn như ý. Con hãy dùng tâm cảm nhận trái tim mình, con sẽ làm được. - Bà nhắm mắt nhẹ nhàng.

Anne đứng lặng hai mắt chăm chú nhìn mẹ. Cô nhắm nghiền mắt, trong tâm trí cô cảm nhận thấy sự nhịp nhàng và sự thân thiện cùng với nhịp điệu cuộc sống.

_ "Thổ thuật - Tạo hình cây cầu" - Cô đập mạnh tay vào nền đất, nền đất chuyển mình hóa ra cây cầu. Cây cầu được bắc ngang từ bức tường bên này sang bức tường đối diện vững vàng.

_ Tốt ! Giờ sẽ là yếu tố Mộc (gỗ) - Bà tiếp.

_ "Mộc thuật- Ngôi nhà" - Những thanh gỗ hiện ra xếp thành ngôi nhà nho nhỏ.

_ Xem ra con chỉ bị khiếm khuyết một vài chi tiết, còn lại đều hoàn thành tốt đấy. - Bà nhận định. -Giờ đến Lôi và Phong. - Bà chỉ tay nói tiếp.

Thân thể cô hóa thành cơn gió di chuyển trong căn phòng rồi hóa thành tia sét giáng xuống giữa phòng. Cô hiện ra trong tia sét, bây giờ cô có thể thở phào.

_ Chúc mừng con, đã chữa lành những khiếm khuyết đó. - Bà vỗ tay. Đúng lúc đó, vị trí đặt chiếc bàn ma thuật sáng lên. Luồng sáng nhỏ chiếu lên đến tận trần nhà, một tờ giấy da được cuốn gọn hiện ra trong đó. Bà quay đầu lại*Có chuyện gì thế nhỉ?*. - Bà để tay lên miệng chưa hiểu chuyện gì. Cả ba chị em cũng ngơ ngác chưa rõ vấn đề gì. Bà quay người lại cầm lấy chiếc giấy da, gỡ sợi dây ra khỏi rồi mở tấm giấy da ra xem:

_Ồ ! Bức thư từ Hội đồng phù thủy à ! - Bà nhìn nhan đề gửi tới. Bà đọc qua xem hội đồng viết gì. Gương mặt bà tỏ ra rạng rỡ vui mừng cảm thấy ấm lòng.

_ Thông điệp viết gì vậy mẹ !?? - Jane tò mò hỏi.

_ À ! - Nghe tiếng hỏi, bà quay đầu lại. - Anne à ! Hội đồng ma thuật gửi thông điệp chúc mừng con đã hoàn thành về kiểm soát được các yếu tố tự nhiên. - Bà vỗ vai Anne hoan hở.

_ Thật ạ !? - Anne đáp, ba chị em nhìn lên.

_ E hèm ! - Bà ậm ừ. - Ừ ! Tuy con đã kiểm soát được các yếu tố rồi, nhưng con cần phải học cách kết hợp các yếu tố đó với nhau sao cho phù hợp. Ví dụ: Nếu con dùng yếu tố Thủy và yếu tố Hoả. Thì sẽ sinh ra xung khắc nên con cần suy nghĩ trước khi kết hợp chúng. Vấn đề này, trong cuốn sách phù thủy có dạy đấy. - Bà nhìn Anne căn dặn.

_ Dạ ! Con sẽ lưu ý. - Anne đáp.

Bà gật đầu. - Giờ đến lượt con Jane, con chắc chắn đã gần như hoàn thành gần hết các thành phần trọng tâm của cuốn sách phù thủy rồi. Khi nào hoàn thành thì con sẽ được cấp chứng chỉ và trở thành phù thủy thực sự. Vậy, con đã học đến đâu rồi, hãy thể hiện cho mẹ xem?- Bà nhìn sang Jane.

_ Dạ ! - Cô bước tới trước, đứng chững lại. Cúi đầu, hai tay nâng tà áo lên. Cô đưa hai bàn tay hướng xuống nền đất:

_ "Thủy thuật kiến tạo - Cây cầu tươi sáng". - Nước từ bàn tay cô phóng ra, nước tạo thành một cây cầu bắc ngang qua hai bức tường cùng những hoa văn tinh xảo. Những bậc thang đi lên chính giữa cầu sáng bóng. Cô bước lên trên những bậc thang rồi đứng trên cầu. Cô chỉ tay lên trần nhà bắn lên tia sáng, toàn căn phòng phép thuật hóa thành một khung cảnh thiên nhiên. Phía dưới cây cầu hóa thành dòng sông như thật. Hai bên sông là thảm cỏ xanh tươi, cùng những cơn gió thoảng nhẹ nhàng.

_ Ừm ! Con giỏi lắm, mọi thứ đều là thật. Không có gì là kỹ xảo hay không gian ba chiều cả. - Bà nói. - Giờ chúng ta rời khỏi đây thôi.

_ Dạ ! - Cả ba chị em đáp lại rõ to.

Sau khi rời khỏi phòng phép thuật, cả bốn người cùng đi ra . Chỉnh lại trang phục, giờ mỗi người mỗi việc. Anne nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường nơi đặt chiếc ti vi.*Ồ ! Chưa đầy một giờ, thật thú vị*.

_ Mẹ ơi ! Việc dùng thời gian đó bình thường được phép sử dụng không? - Anne tò mò hỏi.

_ Ồ không ! Hội đồng phù thủy sẽ nổi giận đó, nên đừng lạm dụng nó. Với lại nó mất rất nhiều năng lượng. - Bà ngoảnh đầu nhìn cô.

_ Giờ chúng con sẽ tiếp tục lên phòng làm tiếp bài học của mình. - Jane nói.

_ Được rồi ! - Bà Mana nhẹ nhàng nói. Ba chị em bước nhanh lên cầu thang vào phòng mình làm tiếp việc đang làm dở.

Hai giờ sau, tiếng điện thoại kêu dưới nhà. Bà Mana chạy ra phòng khách nghe máy.

_ Anh Darast ơi ! Anh có điện thoại này. - Bà gọi vào phòng của ông gần đó, ông đang dở soạn các tập tài liệu.

_ Ừ ! - Ông bước nhanh ra khỏi phòng, nhận chiếc tai nghe từ tay vợ. - Alo ! Anh Faya đó ạ ! Được ! Tôi sẽ đến ngay. Ông gác máy.

_ Có chuyện gì vậy anh? - Bà Mana hai bàn tay đan vào nhau thõng xuống.

_ Em à ! Bây giờ anh phải đến nhà bạn đồng nghiệp giải quyết một số việc. - Ông đáp.

_ Vậy hả anh? - Bà hỏi.

_ Ừ - Ông vào phòng thay đồ rồi ra đón xe lên đường. - Thôi ! Anh đi đây !

_ Dạ ! - Bà đáp. Bà đứng ở ngưỡng cửa một lát rồi đi vào trong. Chỉ sau mấy phút, tiếng chuông cửa vang lên. Bà Mana tấm tắc chạy ra mở cửa:

_ Ai đấy? - Bà hỏi. Mở cổng ra thì thấy một người tầm tuổi trung niên, tóc để dài hơi xoăn. Diện trang phục áo khoác nâu sẫm choàng ngoài chiếc áo màu đỏ. - À ! Chào cô Maguna, cô đến chơi?

_ À không!!! - Cô Maguna gạt đi. -Em đến đây để rủ chị ra cửa hàng em một chuyến vì mới được tân trang. Chị có rảnh không? - Cô tiếp.

_ Có ! À ! Vậy ai trông tiệm ?- Bà hỏi.

_ Người làm ! - Cô đáp.

Bà Mana gật đầu tỏ vẻ an tâm.

_ Cô Maguna à ! Tôi sẽ nhờ bọn trẻ trông nhà, tôi sẽ đi với cô. - Bà Mana nói.

_ Dạ ! Vậy cũng được. - Cô Maguna cười đáp.

_ Cô đợi ở đây nhé ! - Bà vừa nói vừa bước vào.

_ Dạ ! - Cô đáp.

Bà Mana đi vào phòng bếp đứng dưới cầu thang gọi vọng lên:

_ Các con ơi ! Trông nhà để mẹ ra ngoài chút nhé !

_ Dạ ! - Ba chị em bước ra khỏi phòng. Bà rời khỏi phòng bếp ra phòng khách mà cô Maguna đang đợi.

_ Chúng ta đi thôi ! - Bà nói.

_ Dạ ! - Cô Maguna và bà Mana cùng rảo bước tới cửa hàng cách đây một đoạn đường.

_ Mẹ lại đi rồi, chúng ta làm sao đây? Phân thân hôm qua hoạt động chẳng tốt chút nào, bị tan biến không đúng lúc chắc do linh lực chưa ổn định sau vụ không gian đó. - Anne gương mặt lo lắng, tỏ vẻ chán nản.

_ Lần này chị để em làm nhé, chắc chắn sẽ ổn thôi ! - Cô nhìn chị với ánh mắt chắc chắn.

_ Được rồi ! Chị tin ở em, hãy thực hiện đi ! - Anne đặt tay lên vai cô ánh mắt tin cẩn. Rồi cô xoay người bước vào phòng, Fuiko cũng bước theo ngoái đầu lại một lát rồi về phòng.

Cô đặt hai ngón tay của hai bàn tay lên thái dương nhắm mắt lại*Yako ! Cô hãy giúp tôi trông nhà một lát nha*- Jane liên lạc bằng truyền âm thuật, sóng liên lạc nhanh chóng bay đi xa.

*Được rồi ! Tôi sẽ giúp cô* - Tiếng hồi âm. Yako hiện ra trước mặt trong luồng sáng mờ.

Yako hóa thân thành Jane và hiện ra ở phòng bếp. Cô ra phòng khách ngồi ở chiếc ghế sofa. Hóa ra vài cuốn sách liên quan đến nghiên cứu kỹ thuật phù thủy mới, được ngụy trang bằng tờ tạp chí. Cô nghiền ngẫm các kỹ thuật rất tỉ mỉ.

Trên phòng, Jane đang cặm cụi trong việc điều chế thuốc Nhân Bản. Tuy nhiên việc này không đơn giản như cô nghĩ, dù nhân bản được nhưng bản sao lại không được toàn diện như bản gốc. Có thể được mặt này mặt kia lại trái ngược, làm cô cảm thấy điên đầu.

_ Mình nhất định phải hoàn thành thuốc phép này tốt nhất, tất nhiên không để có tác dụng phụ dù rất nhỏ. - Cô lẩm bẩm tự hứa với bản thân. - Chắc còn thiếu chi tiết nào đó mà mình đã bỏ qua ! - Cô ngước mắt nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi. Cô rời chỗ ngồi đi đi lại lại để nghĩ làm thế nào cho thật ổn.

_ Chắc còn thiếu gì đó, mình nhất định phải hoàn thành tốt nhất. - Jane thắng tay nắm chặt với gương mặt quyết tâm.

Lúc này tại dưới nhà, sau khi đọc xong cuốn sách, Yako nảy sinh ý định khác bắt đầu suy nghĩ.

*Tại sao mình lại phải trông nhà cho con nhỏ đó chứ !* - Con búp bê cảm thấy khó chịu.

_ À.... À ! Mình phải thử thách con nhỏ đó mới được để xem cô ta thực lực thế nào !!!- Con búp bê nảy sinh tâm ý phấn khích khi nghĩ đến Jane. Con búp bê nghe tiếng bà Mana ngoài cửa, cười nham hiểm.

Con búp bê lập tức biến mất khỏi phòng khách hòa mình vào không gian.

*Ta sẽ quay lại khi ánh chiều tà bắt đầu*. - Con búp bê thầm nghĩ.

Fuiko cầm quyển sách xuống dưới nhà, cậu bé ra phòng khách để vừa xem nhà vừa có thể học vì mai là ngày đầu tuần.

_ Két ! - Tiếng cửa mở, bà Mana bước vào. Cậu bé đứng dậy chạy ra đón mẹ.

_ Con chào mẹ, mẹ đã về !

_ A ! Chào con ! Mẹ đến cửa hàng cô Maguna vì cửa hàng mới tân trang, đồng thời đi qua cửa hàng thịt bò mua mấy cân. - Bà Mana hơi khom lưng xuống đặt tay lên vai cậu. - Các chị con đâu rồi ? - Bà hỏi.

_ Dạ ! Các chị con đang ở trên gác ạ ! - Cậu bé hồn nhiên đáp.

_ Ừm ! - Bà gật gù. Cả hai cùng bước vào bên trong nhà. Khi cả hai đi đến cầu thang thì bà cảm nhận thấy có tín hiệu từ nơi đặt chiếc bàn phép thuật. Bà mở cửa cùng con trai đi vào lại bên chiếc bàn phép, đó là tờ Tuần San Phù Thủy của tuần này và có một bức mật thư từ giáo chủ.

_ Ồ ! Cuốn tuần san phù thủy à, mình chờ đợi thông tin mới nhất từ thế giới phù thủy cả tuần nay rồi. Đặc biệt về cuộc họp Hội đồng phù thủy mới đây là quan trọng nhất. - Bà nói một mình. Giở tờ giấy da ra xem, bà cau mày nhìn chăm chú vào tờ giấy da rồi hiểu ra vấn đề.

Nội dung mật thư:

"PHÙ THỦY BÚP BÊ KHÔNG HOÀN THIỆN SẼ CÓ SÓNG GIÓ"

*Chà ! Chắc sẽ có chuyện gì xảy ra rồi đấy*. - Bà để tay lên cằm vẻ lưu tâm.

_ Có chuyện gì vậy mẹ? - Fuiko tò mò hỏi.

_ À ! Không có chuyện gì đâu!? Con ra ngoài trước đi, mẹ chỉ muốn xem tình hình của Hội thôi. - Bà xua tay.

_ Dạ ! - Cậu bé đi ra khỏi phòng có quay đầu lại một chút. Khi cậu bé rời khỏi, cửa phòng phép thuật khép lại. Bà ở lại thêm mấy phút nữa rồi ra ngoài thì ông Darast cũng vừa về tới.

_ Anh về rồi à ? - Bà bước ra, hai người gặp nhau ở giữa hai gian phòng khách và phòng bếp.

_ Ừ ! Anh đã giải quyết xong rồi ! - Gương mặt ông tươi sáng.

_ Ồ ! Tốt quá ! - Bà bắt tay ông mừng rỡ.

Tại núi Tami lúc này, Yako lên kế hoạch sẽ làm một cuộc chiến với Jane. Cô lên kế hoạch thật tỉ mỉ và nghiên cứu luôn cả các thuật không gian.

_ Đây sẽ là một cuộc chiến tay đôi giữa hai ta. Chúng ta sẽ phân tài cao thấp để xem ai sẽ là phù thủy thực sự. Một cuộc chiến tay đôi giữa hai phù thủy sẽ bắt đầu. - Cô lớn giọng nói trong không gian núi Tami. Cô chỉ tay lên trời khi trời còn nắng chói chang làm sấm sét bùng lên một cái. Chứng tỏ cô đang nổi giận, khói bốc ra hai bên tai cô khét lẹt.

Nhà Anne, hai chị em điều chế thuốc phép đến khi hoàng hôn. Đến đây, cả hai quyết định xuống nhà phụ mẹ trước bữa tối. Jane nhận thấy bóng dáng Yako biến mất khi nào không rõ. Không tiện hỏi, cô ra trước sân trò chuyện với tinh linh một cây hoa. Cô cúi xuống nhìn cây hoa màu hồng nhạt trong chậu cây cô hỏi:

_ Bạn à ! Bạn có biết có một người trạc tuổi mình, lúc mẹ mình đi vắng diện trang phục màu xanh đâu không?

Ánh sáng trắng mờ nhạt hiện ra một cô gái tóc để ngang vai, trang phục màu xanh nhạt với bộ đầm cùng sẫm chấm đầu gối bay trong gió:

_ À ! Tôi có thấy, trước khi mẹ bạn về tầm năm sáu phút thì cô ấy đã biến đi. Tôi nhận thấy cô ấy có vẻ nổi giận điều gì đó. Khi cô ấy vừa đi khỏi thì cậu bé Fuiko trên gác cũng vừa xuống thì mẹ bạn về.

*Chắc có chuyện gì rồi* - Cô nghĩ rồi nhìn tinh linh:

_ Vậy à? Cảm ơn bạn !

_ Không có gì ! - Tinh linh biến mất.

*Mình phải dùng gương thần quá khứ xem qua mới được*. - Cô ngả bàn tay ra, chiếc gương hiện ra. Hình ảnh trong gương chiếu lại từ khi mẹ cô ra khỏi nhà đến lúc về lướt qua. Chỉ trong giây lát, cô hiểu ra mọi vấn đề. Tiếp đó, cô lên phòng mình thu hồi những thí nghiệm của mình cất vào không gian bí mật. Xong việc, cô bước vào bếp giúp mẹ công việc.

Buổi cơm tối, mọi người được một bữa cơm gia đình tuyệt vời.

Yako hóa thành con chim nhỏ đậu trên một cành cây gần nhà cười nhạt nhìn vào trong nhà. Chú ý mọi hành động và cử chỉ của mọi người, đặc biệt là Jane.

_ "Kết giới không gian phạm vi rộng". - Con chim trở lại là Yako. Một kết giới bao phủ hầu như toàn thành phố, nó có tác dụng che mắt và năng lực khi ở bên trong. Người thường dù đi xuyên qua cũng không thể nhận biết, kể cả phù thủy. Cô hiện ra trên lầu hai tối tăm nghe ngóng tình hình dưới nhà xem chị em Anne làm gì, đồng thời phong tỏa phòng của Anne bằng bí thuật tự tạo.

Khi bữa cơm vừa qua đi, ông bà nội chỉ ngồi ở lại phòng bếp một lát rồi trở lại nhà trên, ông Darast trở lại phòng mình để làm công việc của ông. Bà Mana đang trong phòng thì lại nhận thấy tín hiệu từ căn phòng phép thuật qua thông linh thuật. Bà bước nhanh ra và bước vào cầm lấy tờ giấy da :

_ Ồ ! Thông điệp của Hội đồng phù thủy gửi à? Chuyện gì đây? - Bà giở giấy da ra xem.

"TIN KHẨN: Bà hãy lên đây ngay". Có cái khuyên hình trái tim ở góc trái tờ giấy da hiện ra một thông điệp: 'Đây là một cuộc tranh đấu của các phù thủy trẻ tuổi để họ sớm trưởng thành hơn. Họ sẽ biết phải làm gì để trở thành phù thủy hoàn thiện, đặc biệt là cô bé Jane đấy. Thay vào đó, chúng tôi sẽ gửi một người tới đó. Xin hết !!!'.

Bà đọc qua công thư, khi thấy cái khuyên hình trái tim hồng lập tức hiểu ra ý nghĩa thực sự của thông điệp này. Bà nhắm mắt cười thầm trong bụng*Thì ra Hội đồng phù thủy sớm đoán biết điều mà Jane gặp phải, để con bé tự mình giải quyết vấn đề. Dù sao đây cũng là để cho con bé trưởng thành trở thành phù thủy thực sự. Xem ra mình phải đến thế giới khác một chuyến thôi, à, trước lúc đi mình phải chào tụi nó một tý thôi*. - Bà nghĩ ngợi.

*Vâng !* - Tiếng đáp từ sóng não. - Cả ba đáp lại, rồi hiện ra trước mặt bà.

_ Có chuyện gì vậy mẹ? - Anne hỏi.

Bà nhìn qua các con một lát rồi đáp ngậm ngùi:

_ Hội đồng phù thủy có lệnh triệu tập vì một vấn đề quan trọng. Mẹ nghĩ mẹ cần đến thế giới khác một thời gian. - Bà ngả bàn tay ra.

_ Hội đồng sao? - Ba chị em há hốc mồm nhìn nhau.

_ Ừ ! Mẹ cũng không rõ nữa, lâu lắm rồi hội đồng ma thuật mới có lời. - Bà lắc đầu tỏ ra không rõ điều gì. - À ! Mẹ nghĩ, khi mẹ không có mặt sẽ tạo nên rắc rối nào đó. Mẹ nghĩ nên có một phân thân thay thế.

_ "Nhân Bản thuật" - Một người khác bước ra từ bên trong bà. - Người này thay thế mẹ ở thế giới này. - Bà chỉ tay vào Nhân Bản của mình mắt nhìn ba người con của mình, tiếp đó ngả tay ra gương Nhân Bản hiện trong tay tiếp tục:

_ Các con chắc chắn sẽ cần đến cái này, khi thực hiện xong công chuyện. Nó sẽ trở về với mẹ dù mẹ có ở đâu. À ! Mẹ cũng nói luôn, hội đồng cũng thông báo cử một người nào đó đến đây thì phải ! -Dưới chân bà lúc này đã hiện ra vòng tròn ma thuật ánh vàng hình ngọn tháp và mười hai cung hoàng đạo vây quanh. Luồng sáng bao quanh cùng cơn bão xoáy quanh vòng tròn, mười hai cung hoàng đạo trở nên rực rỡ làm toàn căn phòng phép tràn ngập sắc vàng.

_ Một người !?? - Cả ba chị em há hốc mồm sửng sốt.

_ Ừ ! Mẹ cũng không rõ nữa ! - Bà để tay lên cằm mặt nhìn xuống gật gù.

_ Đây là...một thuật dịch chuyển không gian. - Anne tỏ ra bất ngờ chỉ tay vào vòng tròn ma thuật ở dưới chân bà cùng những cơn bão xoáy quanh vòng tròn.

_ Ừ ! Đây là con đường ngắn nhất dẫn đến thế giới khác. - Bà cười đáp.

_ Dạ ! -Anne híp mắt cười, hai tay cô chùng xuống đan vào nhau.

_ Thôi ! Chúc các con vui vẻ, điều này sẽ chứng tỏ sự trưởng thành của con. Tạm biệt. - Bà đưa tay lên chào cười hiền hậu. Cơn bão xoáy ngày càng nhanh hơn và ngày càng mờ nhạt cùng hình ảnh của bà rồi mất hút.

_ Đi rồi sao ? - Jane vẫn nhìn vào chỗ mẹ cô từng đứng.

_ Có chuyện gì vậy nhỉ? - Anne gãi đầu bứt tai không hiểu chuyện gì, Fuiko ngơ ngác còn Jane thì hiểu rõ nhất. Cả bốn rời khỏi căn phòng phép bước ra, Anne và Jane đi nhanh lên lầu vào phòng Jane. Riêng cậu bé Fuiko và bà Mana (Nhân bản) cùng đi ra ngoài nhà.

Ánh mắt Jane trầm ngâm không nói gì. Khi vào phòng, trước khi lại bên giường Anne nhìn Jane rất khó hiểu dò hỏi:

_ Chị dường như thấy em đang có điều gì đó thì phải?

_ À ! Chuyện là...!!? - Cô vẫn đang phân vân vấn đề khi tạo ra Yako.

_ Nói đi...!!? - Anne thúc giục.

_ Được rồi ! Em sẽ kể cho chị nghe ! - Jane nhìn chị. Anne gật đầu chăm chú nhìn cô em gái.

_ Chị à ! Chẳng qua chiều hôm qua sau khi chị thực hiện phân thân để có người giúp mình, để chị em mình có thời gian thực hiện học thuật. Khi em xong công cuộc, em muốn thử nghiệm thuật Biến Dạng lên mức cao hơn, tức hóa con búp bê của em từng chơi hồi nhỏ trong chiếc tủ kính trong phòng thành người và em đã thành công. Tuy nhiên, đây mới là thử nghiệm nên không thể tránh khỏi thiếu sót. - Giọng cô lúc trầm lúc bổng với ánh mắt ứa chút giọt lệ. Rồi cô kể tiếp các vấn đề liên quan.

_ Thật à !!? Chị em mình sẽ cùng giải quyết điều này ! - Anne thắng tay lên với ánh mắt như cổ vũ tinh thần em gái mình.

_ Cảm ơn chị ! - Gương mặt Jane như bừng tỉnh và vui sướng. - Nhưng em không thể biết rõ được, có thể sẽ hơi có chút...,.. - Lòng cô đang đắn đo là Yako sẽ trội hơn mức có thể vào lúc này thực lực cô chỉ mới gần như ổn định.

_ Hừm ! - Anne nhìn em trân trân tay chống cằm.

_ Em nhất định phải sửa thiếu sót này và hoàn tất quá trình ma pháp của mình, cần phải đối mặt thực tế với hiện tại để ghi dấu hoàn thiện con đường của mình. - Jane co tay lại nắm chặt dõng dạc nhìn ra trước.

_ Giỏi lắm ! Em nói rất hay ! - Anne vỗ vai em làm Jane chúi ra trước rồi hai chị em nhìn nhau cười.

_ À này ! Lúc nãy ở phòng phép thuật, mẹ nói sẽ có ai đến nữa thì phải !!!? - Anne nghi vấn.

_ Điều này thì em không rõ ! - Jane xòe đôi tay ra hai bên lắc đầu.

Đúng lúc này, ở dưới nhà cậu bé Fuiko đi xuống bếp và đi lên cầu thang để về phòng. Nhưng mới lên được nửa chừng thì cậu cảm thấy mình đang hóa thành những đốm sáng và biến đi mà không rõ điều gì đang xảy đến.

Hai chị em đang trò chuyện và đang cố nghĩ ra giải pháp thì một những chiếc tán hoa hồng bay xoay vòng rồi hóa ra Yako đứng trước mặt hai người. Hai cô nhìn thẳng ra trước với ánh mắt kinh ngạc, Anne há hốc mồm tay co lại che miệng, cô nói nhỏ chỉ tay ra trước nhìn sang Jane:

_ Cô ta là...? - Anne ngạc nhiên nảy người lên chỉ tay vào người đứng trước mặt.

_ Yako đấy ! - Ánh mắt Jane vẫn chú ý đến Yako đứng trước mặt.

_ Chào hai cô, hôm nay tôi đến đây chỉ muốn so tài với Jane thôi. Tất nhiên một cuộc chiến tay đôi thực sự, nếu tôi thắng cô phải hợp thể với tôi. - Yako chống hông trầm giọng nói.

_ Chuyện đó thì... - Jane ngập ngừng đáp.

_ Hay để chị đấu với... - Anne đứng lên nắm chặt tay định nói.

_ Không được ! Đây là chuyện giữa tôi và Jane, cô không được xen vào ! - Yako chặn ngang lời nói gần như hùng hổ nhìn Anne với ánh mắt sắc lạnh, màu mắt đỏ rực như than hồng. Anne nhìn vào ánh mắt đó mà lạnh cả người ngồi xuống giường run cầm cập. Cô cảm thấy toàn thân lạnh rát như băng giá mùa đông và mất ý thức không rõ đang xảy ra điều gì.

_ Thôi ! Để em ! - Jane rời khỏi chỗ đứng đối diện với Yako. Hai người mặt đối mặt nhìn nhau vẻ như thăm dò. - Cô vừa làm gì với chị ấy thế ? - Jane lại gần chị gái đặt tay lên vai chị, mắt vẫn nhìn đối phương giọng trầm trầm. Cô giật mình thấy toàn thân chị mình lạnh như băng giá.

_ À ! Thuật Thôi miên băng giá đó mà, tất nhiên tôi đã có cải tiến và đối phương không thể tự hóa giải được, nó làm cho người trúng đòn sẽ chìm vào giá lạnh mùa đông khi nhìn phải ánh mắt của tôi. - Yako gãi cằm cười khẩy.

_ Cô... - Jane như muốn chồm lên đấu nhau một trận với ánh mắt trách móc.

_ Cô không cần phải kích động như vậy. - Yako gạt tóc ra sau nhắm mắt nói. Jane đặt tay lên ngực hít thở sâu, kìm nén cơn tức giận. Yako nói tiếp:

_ À ! Nhân đây tôi muốn nói với cô luôn là cậu em Fuiko của cô hiện đang ở chỗ tôi.

_ Cô nói c.....á...a..i g...ìiiii !!!!!!???????- Jane cúi người ra trước bàng hoàng, hai tay chống hông quát lên.

_ Cô không cần hoảng, cậu bé vẫn bình thường và còn tập luyện chăm chỉ nữa. - Yako điềm tĩnh trấn an. - Tôi thấy cậu ấy tiếp thu rất tốt đấy rất có triển vọng, tương lai sẽ làm cho lịch sử phép thuật thêm màu sắc. - Cô nháy mắt với Jane ôn tồn nói.

_ Tôi muốn xem cậu bé thế nào được chứ? - Jane chỉ tay ra trước đề nghị.

_ Được chứ !!! - Yako đáp. Cô quay người một chút đưa tay lên vẫy vẫy, hình ảnh cậu bé đang ở trong một căn phòng sang trọng đang thực tập về bài học của cậu. Nhưng Yako không cho hiện hình nơi đó ở đâu và như thế nào. Jane quay mặt nhìn sang, cô chú ý mọi cử chỉ trong hình ảnh từng chi tiết. Chỉ phút chốc, hình ảnh đó đã biến đi. - Cô thấy thế nào? - Yako liếc sang hỏi.

- Ừm ! - Jane gật gù.

_ Vậy thì...cô với tôi sẽ đấu một trận nha, và tất nhiên phải hết mình không chút câu nệ.. Và cô cũng phải giữ lời hứa với tôi như tôi nói lúc nãy. - Gương mặt Yako lạnh lùng.

_ Được rồi ! - Jane nắm tay lại đáp chắc nịch. - À ! Trước khi tôi và cô giao đấu, tôi có một điều kiện cần cô chấp nhận. - Jane liếc mắt lên trần nhớ ra điều cần phải làm tránh các vấn đề rắc rối.

_Tại sao tôi phải đồng ý cho cô? - Yako trố mắt nhìn, chưa hiểu ý.

_Tôi giải thích nhé ! - Jane lựa lời với ánh mắt nghiêm túc. Điều này làm Yako phải chú ý, cô gật đầu chăm chú vào lời nói mà không nói gì thêm.

_ Cuộc đấu chiến này của chúng ta có thể kéo dài, nếu như chúng tôi không hiện diện sẽ xảy ra các rắc rối. Với lại ngày mai là đầu tuần chúng tôi sẽ đến trường. - Jane tiếp tục với giọng điềm tĩnh. Jane nói ra điều này làm Yako phải chú ý và cổ vòng tay nhắm mắt lại nghĩ ngợi, cô liền nghĩ đến các tình huống sẽ xảy ra*Ờ phải ! Cô ta nói chí lí, như vậy sẽ rất bất lợi cho ta với cô ấy !*. Jane lặng nhìn chờ Yako hồi đáp.

Một lúc sau, sau một hồi nghĩ ngợi. Cô mỉm cười đưa ra lời đáp:

_ Được rồi ! Tôi chấp nhận điều kiện của cô. Jane lúc này cũng nở ra nụ cười nhẹ trên môi.

_ Thật à?

_ Ừ ! Cô hãy nói thử điều kiện để cho tôi nghe thử xem.

_ Được rồi ! - Jane đáp. Cô đặt tay lên ngực nuốt một hơi nhắm mắt lại chốc lát. Cô mở mắt ra nhìn thẳng vào mắt Yako, ngửa bàn tay ra trước nói:

_ Tôi sẽ tạo một bản sao bằng gương thần, họ sẽ thay thế chúng tôi khi mà chúng tôi không có mặt. Cô cũng không được phép đụng đến họ với bất kể lý do nào.

_ Ồ ! Tôi thấy cũng được đấy. Nhưng, họ phải tuyệt đối là người thường hoặc phù thủy thường thôi. Họ không được phép can dự hay biết về trận đấu giữa hai ta, chỉ làm chuyện ngươi đã yêu cầu thôi. Được chứ!?? - Yako cau mày lạnh lùng.

_ Được rồi ! Tôi đồng ý ! - Jane chấp nhận điều kiện.

_Tốt lắm ! Hãy làm điều cô muốn làm đi và hãy nhanh lên nhé ! Ta không muốn chỉ vì chuyện cỏn con đó mà ảnh hưởng đến chúng ta đối mặt. - Yako nhượng bộ tay phẩy ra, Jane gật gù.

_ À ! Khoan đã ! Tôi nghĩ cô nên hóa giải cơn lạnh cho chị tôi được đấy. - Jane chỉ tay vào đối phương đề nghị.

_ Được ! Nhưng thuật thôi miên vẫn giữ nguyên. - Yako đưa tay lên cao búng một cái. - Được rồi đấy ! - Cô liếc nhìn Anne ở trước mặt ngồi trên giường sau lưng Jane thấy có vẻ vướng víu: - À ! Quên ! Tôi không thể để cho chị cô ở đây được, vì như vậy sẽ có hai Anne khi cô thực hiện thủ thuật Nhân Bản. - Nói xong, cô liền đưa tay sang ngang không gian khác được mở ra tương tự như ở hiện tại. Tiếp đó, cô chỉ tay vào chỗ Anne ngồi, Anne liền biến vào không gian đã mở sẵn.

_ Điều đó... Một thuật không gian. - Jane để mắt những hành động trên.

Thấy vậy, Yako đáp:

_ Ừ ! Đành vậy thôi ! Nhưng cô yên tâm, tôi đã chuẩn bị sẵn những điều cần thiết rồi. - Yako điềm đạm nói. - Thôi ! Cô làm điều mình đã nói đi.

_ Được ! - Cô ngả bàn tay ra hóa ra chiếc gương thần rồi chợt nhớ ra:

_ Bây giờ không có đủ ba người...làm sao? - Cô nhìn quanh hơi lúng túng nhìn quanh hơi đỏ mặt. Yako chú ý điều đó tiếp tục:

_ Không cần, tôi có cách của tôi. Hãy để mặt gương đối diện với tôi. - Yako chỉ tay đề nghị.

Jane rút gương thần ra, Yako đưa bàn tay hướng vào gương. Luồng sáng từ lòng bàn tay cô chiếu thẳng vào gương, ba nhân bản trước kia đã hiện ra trước mặt hai người. Anne và Yako nhìn ba nhân bản đứng chính giữa và là trước mặt mình. Ba nhân bản quay người để có thể nói chuyện với Jane.

_ Chào hai bạn, các bạn cần chúng mình giúp gì à? - Anne nhân bản mở lời.

_ Vâng ! Như lần trước, các bạn hãy giúp mình lần này nữa nhé ! - Jane ánh mắt ân cần.

_ Được ! Chúng tôi sẽ giúp cô. - Ba nhân bản cùng nở nụ cười đáp. Cả ba rời khỏi phòng Jane rồi bước xuống dưới nhà.

_ Cô thấy đấy ! Chỉ cần trước kia cô từng tạo Nhân Bản qua gương thì giờ dù không cần chiếu rọi nữa thì sẽ có ngay thôi. Điều này tôi cũng vừa mới hiện ra vào lúc tra qua các cuốn sách phép mà thôi. - Yako tỏ vẻ tinh tường nói. Jane đặt tay lên trán suy ngẫm qua vấn đề của cô, rồi nhìn xuống đất*Ừm ! Đúng là mình còn thiếu sót, mình cần học hỏi nhiều hơn*.

_ Thôi ! Giờ chúng ta bắt đầu chiến đấu nào ! -Yako hóa thành cơn gió xoáy lượn ra ngoài không trung ngay bên ngoài phòng cô. Jane cũng hóa thành đốm sáng đuổi theo bay ra ngoài không gian. Nền trời ban đêm cùng những ánh sao lấp lánh và những ánh đèn làm sáng lên xua đi bóng tối bao phủ. Trên phố, các con xe về đêm vẫn hoạt động làm không gian thêm sống động.

Hai người lơ lửng trên không trung, cách mái nhà hai mét. Hai người đối diện nhau, Yako thách thức cô thực sự.

_ Tôi muốn có một trận đấu thật sự, nếu tôi thắng cô phải Hợp Thể với tôi. - Yako chỉ tay cau mày nói. - Cuộc quyết đấu sẽ diễn ra ở đây và tôi muốn là giữa hai chúng ta. - Yako tiếp.

_ Ở đây !?? Lỡ người ta phát hiện ra thì sao? - Jane nhìn quanh sửng sốt.

_ Phát hiện !!? - Yako nói cứng. - Ồ ! Không sao, tôi đã tạo một kết giới không gian - lưới phép thuật. Không ai có thể nhìn thấy hay nghe thấy hoặc cảm nhận được chúng ta, dù có đi xuyên qua cũng không thể biết được. Tôi đã tham khảo một loại kết giới thuật cấp cao nên không ai có thể nhận ra được, với lại tôi đã tạo một kết giới phạm vi rộng. Nên có thể thoải mái tranh tài mà không gây ra những điều ngoài ý muốn. - Yako xua tay rồi chống hông phấn khích tuôn ra một tràng.

_ Được ! - Jane bình ổn lại tinh thần.

_ Thôi ! Bắt đầu đi ! - Yako thẳng người, hai bàn tay để trước ngực ốp vào nhau. Luồng sáng bao trùm lấy cô, tinh thần đã sẵn sàng thực sự.

_ Được ! - Jane nhìn ra trước và cảm nhận một cách chăm chú*Chà ! Nội lực của cô ta thật khủng khiếp, khí toát ra cả bên ngoài kìa*.

_ "Phong Vũ" - Yako đưa tay ra sau lấy đà, nắm chặt bàn tay tập trung tất cả khí vào rồi đưa thẳng bàn tay ra trước. Cơn gió xoáy từ bàn tay Yako phóng nhằm thẳng chính diện, Jane toan tránh nhưng mất đà rơi xuống.

_ Á Á.......Á Á..... Á ...... - Tiếng Jane thất thanh. Tốc độ rơi xuống càng lúc càng nhanh*Thế này nguy hiểm quá*. Yako nhìn xuống với ánh mắt lạnh lùng.