Cô Vợ Nhỏ Mê Người: Tổng Tài Quyến Luyến Không Thể Quên

001: Anh là ai?

#1

.

Tại một câu lạc bộ được mệnh danh là «Viên Dạ Minh châu» của thế giới về đêm, tên giống như danh, bởi vì ban đêm ở đây luôn tỏa ra ánh hào xa hoa, sang trọng làm lóa mắt người nhìn.

Câu lạc bộ có tên là «Limehouse Brass CLUB» này còn là một thế giới dành riêng cho những người giàu có cùng quyền thế đến đây vui chơi, hưởng lạc.

Sâu bên trong dãy hành lang cuối của câu lạc bộ là một màu tốt tăm, chỉ có ánh đèn mờ ảo càng tăng thêm vài phần ái muội.

Lạc Sam Y khẽ cúi đầu, trong lòng tràn đầy thấp thỏm đứng trước mặt một người đàn ông cao lớn đầy khí chất. Cô khẩn trương, cả tâm trạng đều là lo lắng và hồi hộp, thậm chí đến cả hô hấp cũng không dám dùng sức, phải liên tục nuốt nước bọt vài lần mới lấy hết can đảm để nói, âm thanh phát ra lại nhỏ như tiếng muỗi kêu: "Học trưởng...em thích anh..."

Lục Thế Hiên như một Satan soái mặt lạnh lùng, đôi mắt thâm thúy nhưng hờ hững nhìn chằm chằm vào cô gái từ đầu đến cuối đều cúi đầu đứng trước mặt hắn.

Cái cô nhóc này, là vừa mới thổ lộ với hắn sao?

Hiện tại phụ nữ vì muốn tiếp cận hắn mà cũng sử dụng thật nhiều mưu mô a, đáng tiếc là hắn không bao giờ để cho bản thân mình bị xoay vòng vòng đâu.

Bên trong đối mắt sâu không thấy đáy của hắn hiện lên tia khinh thường cùng khinh thường, khóe miệng lại hiện lên một nụ cười đầy yêu mị....Nếu đã tự động dâng đến trước cửa, vậy đừng có trách hắn không khách khí...

Lục Thế Hiên từ trên cao theo góc độ mà nhìn xuống, thấy cô gái trước mặt hắn có dáng người khả ái, có hàng lông mi dài, giống như cây quạt dường như đang bất an mà khẽ phe phẩy, cô đẹp tựa như một thiên sứ trên trời, ánh đèn trên cao hơi chiếu rọi xuống cô làm nổi lên khí chất mê người của bản thân, làm cho hắn có cảm xúc muốn âu yếm.

Cái ý nghĩa này vừa mới lóe lên trong đầu, hắn đã nhanh chóng biến thành hành động.

Một bàn tay đọt nhiên vươn tới đem cô gái ôm vào trong lòng ngực, rồi thoáng một cái lại đem cô xoay tròn và áp vào bức tường, bàn tay nam nhân thô bạo mà nâng cằm cô lên và cúi đầu mà bắt chuẩn xác đôi môi mịn màng và đem ngậm vào...LÀ HÔN...

Toàn bộ động tác diễn ra nhanh chóng, liền mạch và lưu loát, tựa như một con báo dũng mãnh bắt được con mồi, không cho đối phương chút cơ hội nào để thở.

"...Ưm...ưm..." tiểu Sam Y trong nháy mắt ngẩng đầu lên liền thấy rõ được gương mặt của người đàn ông, tuy rằng chỉ trong khoảng thời gian một giây nhưng rõ ràng đây không phải là người nam nhân mà cô quen.

Thoáng chốc, trong lòng cô tràn ngập kinh hoảng, trong đầu liền trống rỗng.

Chờ khi Lạc Sam Y phục hồi lại tinh thần thì môi cô đã bị hắn hung hăng hôn lấy, tay của nàng nắm lại, để ở trước cơ ngực cường tráng của hắn mà liều mạng chống đẩy, liều mạng giãy giụa.

Tim cô không ngừng đập loạn, một cỗ mùi hương riêng biệt thuộc về phái nam liền nhanh chóng chiếm hết các giác quan của cô.

"...Ưm...buông ra...tôi....ưm...."

Những âm thanh phản kháng của cô đều bị hắn nuốt vào trong miệng.

Cô càng giãy giụa, hắn càng phải chinh phục.

Lạc Sam Y giãy giụa và đã thành công khiến cho Lục Thế Hiên hắn hiện rõ tia khinh bỉ, cũng khiến cho thân thể hắn đốt lên ngọn lử dục vọng.

Không mang theo một tia thương tiếc mà cạy hàm răng cô ra, hắn liền tiến quân thần tốc, cùng chiếc lưỡi đinh hương của cô mà dây dưa, chơi đùa.

Hắn cuồng thế dã công làm Sam Y không còn một chút sức lực để kháng cự, cô là lớn chừng này tuổi rồi nhưng chưa từng hôn qua một người khác phái nào, đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô nha.

Cái cảm giác hít thở không thông đã thành công đem lý trí của cô kéo lại, lại dưới tình thế đầy cấp bách, cô hung hăng cắn lấy môi hắn.

Môi bị cô cắn đau, làm đáy mắt nhuốm màu tình dục của Lục Thế Hiên biến mất, mà thay thế vào đó chính là mâu quang lạnh lẽo không có độ ấm.

Lạc Sam Y ra sức đẩy hắn ra, ánh mắt như nai con mở to mà phẫn nộ trừng mắt hắn, lấy tay dùng sức mà xoa xoa đôi môi đã bị sưng đỏ của mình.

Không biết là do quá tức giận hay hít thở chưa thông mà hơi thở của cô có chút gấp gáp.

"Anh là ai...vì cái gì mà dám tùy tiện hôn tôi hả?..."

Lục Thế Hiên hừ lạnh một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười châm chọc, "Cô không biết ta là ai, lại chạy tới đây nói thích ta!!!"

"Tôi..." Sam Y tức khắc liền á khẩu, cô rõ ràng lúc nãy vừa nhìn thấy Tống học trưởng đang đứng ở đây mà, vì cái gì mà khi cô đến lại liền biến thành người nam nhân xa lạ này, chẳng lẽ do chính cô nhìn nhầm người.

Lạc Sam Y có trách thì trách bản thân quá mức khẩn trương, một chút dũng khí để ngẩng đầu lên nhìn cũng không có, cho nên mới cho rằng người đàn ông trước mặt là Tống học trưởng của cô.

Sam Y trong lòng là một trận ảo não, cư nhiên lại thổ lộ sai đối tượng, thật là mất mặt mà....

Mà đã sai đối tượng còn chưa nói, lại không hiểu làm sao mà bị người đàn ông xa lạ này cướp đi nụ hôn đầu tiên...

Mọi người vote ủng hộ mình với ạ😉