Công hội: Nhà Đen [BLACK HOUSE].

Chương 5: Một ngày bình thường của Nhà Đen! Nhớ like và subcri... ủa lộn. (P2)

-Dev?-Sói và Good Boy ngớ người.

-Ủa?-Devource nghiêng đầu-Tụi mày quên bố mày là ai hay sao mà gào lên?

_______________________________________________________________________________________________

-Dồn lực từ chân lên vai, từ hai bả vai ấn lực đến cánh tay, xuống tới bàn tay.

-Hayaaaa!!!

Theo lời Devource nói, cậu bé trước mặt quật mạnh thanh kiếm gỗ trong tay xuống.

-Không phải Hayaaa-Devource chép miệng-Phải là Hâyyyyy A!

-Bốp!-Thanh kiếm gỗ đáp thẳng mặt Devource khiến cậu ngã chổng vó.

-Ông dạy cái đéo gì đấy-Cậu bé giận dữ gào lên-Không đàng hoàng thì ông cút.

-Nào nào...

Devource đột nhiên xuất hiện trước mặt cậu bé, năm ngón tay dài ra, nhọn hoắt, kề vào cổ cậu bé. Sát khí đen ngút tràn vào cả cơ thể khiến cậu xanh mặt, đôi mắt giận dữ chợt mất tâm điểm.

-Tao không thể dạy mày thứ mày không thể biết, nên bây giờ, bình tĩnh lại, và làm cái mà mày có thể làm đi.

-...dạ

-Chém theo nhịp tao đếm-Devource ra hiệu-1,2, 1,3, 1,... không phải, mày chém sai nhịp rồi.

Devource nhận nhiệm vụ huấn luyện, cho đứa trẻ này. Nhiệm vụ đề ra chỉ đủ để nhóc có thể tự mình đánh khi có thể, và biết rút lui khi cần thiết, thế nhưng, màn đêm buông đã lâu, đây đã là lần thứ mấy mà đứa bé ngã xuống, chỉ để theo hiệu lệnh Devource nói, tiếp tục đứng dậy.

-Ai đã làm hại gia đình mày?

Devource bất ngờ nói, khi đang đưa cho đứa bé bát súp nóng. Rất nhanh chóng, khiến đôi mắt nó nóng rực.

-Bọn cướp đó! Bọn nó có năng lực! Bọn nó đã giết gia đình em!! Em phải trả thù! Bằng bất cứ giá nào! Em phải mạnh hơn! Em phải trả thù.

-Trẻ con thì chỉ nên ăn uống rồi tập thôi-Devource trả lời.

-Kẻ mạnh như ông nói thì hay lắm!!! Ông muốn cứu ai, giết ai mà chả được!!

Kích động, đứa trẻ đứng phắt dậy, ném đi bát súp trên tay, mặt đối mặt Devource mà hét.

-Ừ-Devource gật nhẹ đầu, nhắm nghiền mắt-Kẻ mạnh như tao, đúng ra là phải muốn giết ai thì giết, muốn cứu ai thì cứu nhỉ?

Thằng bé chợt khựng lại, cảm nhận hai má nóng ran, nó hơi lùi về sau, hai mắt nhạt nhòa đi.

-Tui... tui xin lỗ...

-Chém!!-Devource liền đó thét.

Theo đó, bé trai rút kiếm gỗ, chém thẳng xuống trước mặt, đường kiếm thô thiển nhưng vô cùng thẳng thắn, mặc kệ sau lưng, chỉ quan tâm đến trước mắt.

-Tốt-Devource gật đầu-Tao không cần biết sau này mày có phải cực khổ như thế nào, chỉ cần đường kiếm của mày luôn thẳng như thế này là được. Mà, có gì ăn không?

Đứa trẻ nhìn lại, thì nhận ra tất cả súp trong nồi đều là mình ăn, Devource không hề đụng tới.

-Chỉ còn mấy ổ bánh mì này thôi.

Chưa kịp dứt lời, Devource đã lao vào nhúm bánh mì trên tay nó, gặm lấy gặm để. Hoảng hốt, nó lấy ra thêm những ổ bánh mì khô đặc cứng còn lại, nhét vào mồm Devource như cách mà người ta nhét rác vào máy nghiền. Bánh mì khô cứng thồn vào họng, cậu lại tu liên hồi mấy bình nước.

-Phew~~ Đánh hoàn thành nhiệm vụ dùm tao đi-Devource vừa khoan khoái xoa bụng vừa nói

-Rồi.

-Nhớ tập thường xuyên-Devource vừa bỏ đi vừa nói-À, tụi cướp gì đó mà mày nói, sau này không cần lo nữa đâu.

Nói rồi, cậu quày quả bỏ đi, thẳng tiến đến hang ổ của bọn cướp có dị năng nọ. Hang động trước mắt có hai kẻ đứng canh giữ.

-Blade Create.

Hai bàn tay Devource đang duỗi thẳng ngón, theo lệnh liền lại với nhau, tạo thành một lưỡi gươm sắc bén, đâm thẳng tới.

-Phập!

Hai thanh âm sắc lịm vang lên gần như cùng lúc, lưỡi gươm xuyên qua cổ họng của hai kẻ đang canh giữ, chúng thậm chí không kịp phản ứng. Devource lao thẳng vào hang ổ, hướng lưỡi gươm vào tất cả những kẻ bên trong, những tên cướp yếu bóng vía, những nô lệ chỉ cầu mong cái chết. Không quá lâu, để kẻ nắm đầu băng cướp ngã vật xuống, với lưỡi gươm nọ kề vào cổ họng.

-Mày... tao...

-Im con mẹ hộ.

Không cho dù chỉ một cơ hội, Devource liền đó ấn kiếm thủ vào cổ họng gã thủ lĩnh. Máu bắn ra tung tóe, những lời cầu xin yếu ớt đang nhỏ dần, rồi tắt ngấm. Tất cả, không hề vào tai cậu. Bước ra khỏi hang, Devource giơ mắt nhìn lên bầu trời cao.

-Biết vậy, thì nên lấy nhiệm vụ tiêu diệt tụi này rồi.

Rồi bước về Nhà Đen, trên đường, Devource nhận thấy một nguồn sức mạnh bóng đêm khổng lồ, rồi khi cậu nhìn theo hướng đó, thì thấy sấm sét vàng chóe bắn lên, và Good Boy cùng Sói lao lên.

________________________________________________________________________________________________

-Dev?-Sói và Good Boy ngớ người.

-Ủa?-Devource nghiêng đầu-Tụi mày quên bố mày là ai hay sao mà gào lên?

-Tới kìa-Good Boy nói nhỏ.

Từ lỗ hổng mà Good Boy tạo ra, "Thần bảo hộ bóng đêm" theo đó mà tiến lên. Dưới ánh trăng trắng mờ ảo, hiện ra một thứ gì như tượng đồng, với sáu tay đầy đủ vũ trang, hai chân quắp vào nhau mà lướt, lướt về phía cả ba.

-Ớ! Cái đếch gì đấyyyy!!!-Devource gào lên.

-Đéo biết!!!!-Sói cũng gào theo.

-Tao biết!

Good Boy gầm lên, tay chân thu lại dồn lực, rồi cùng một lúc bộc phá, sấm sét vàng rực lập lòe bắn thẳng đến tên "Thần bảo hộ" nọ. Devource không chần chừ, phóng đến tiếp hậu, thì nhận ra Sói còn nhanh hơn, đã tiếp cận con quái, hai tay hóa thành tay ma sói to lớn, mạnh mẽ.

-Rầm!

Good Boy và Devource bật ngửa khi nhận loạt phản chấn khi Sói và "Thần bảo hộ bóng đêm" đối đầu nhau. Devource nhanh chóng phản ứng, cậu lùi lại, Good Boy thì phóng thẳng lên.

-Thunder Hail!

Từ tay cậu, hai hàng sấm sét lao về phía "Thần bảo hộ" nọ, không trực diện tấn công, mà bao vây tên "Thần" lại, trước mắt nó, chỉ là Sói đang lao đến.

-Gra!!!!-Thần bảo hộ bóng đêm gầm lên, cơ bắp gồng mạnh.

-Ơ? Bố lại sợ mày quá cơ?-Sói vừa đáp lời, nắm tay to lớn vừa đấm thẳng.

Devource xuát hiện sau lưng "Thần bảo hộ". Chỉ một chạm, từ sau lưng nó, Devource giải phóng những bóng tối đang bị dồn nén ra, bắn tung tóe không gian. "Thần bóng tối", trước mắt là nắm đấm đen thui lông lá kia.

-Rầm!!!!

Sói văng ra sau, lún sâu xuống nền đất. Sau tất cả, dường như "Thần bảo hộ bóng đêm" này, không phải là thứ mà chỉ Sói, Good Boy, Devource có thể đánh được.

-Wolf Lore.

Sói nhanh chóng lộ ra hàm răng sắc nhọn, móng tay, chân dài ra, sắc nhọn hơn.

-Ơ đéo!-Good Boy gào lên-Đéo nên bạn ơi!!!

-Đéo ổn hẳn hoi rồi-Devource phụ họa theo.

Đối diện với "Thần bảo hộ bóng đêm" lúc này, là một ma sói đứng sừng sững, mang bộ lông đen đến mức óng ánh, phản chiếu với mặt trăng ngộ nghễ trên cao kia. Devource và Good Boy ôm chầm lấy nhau, khi chứng kiến cảnh tượng đó.

-Gyaaaa!!!-Thần bảo hộ bóng tối giương hai hàm răng sáng loáng ra.

-Graooooooo!!!!

Nhưng Sói, theo tiếng gầm của mình, nhanh chóng áp sát "Thần bảo hộ", từng cú đấm, nhát cào của nó, đều khiến "Vị thần" nọ phải lùi bước, đau đớn, chỉ để không mất nhiều thời gian sau đó, gục ngã.

-Rầm!

"Thần bảo hộ bóng tối" uy nghiêm, mạnh mẽ, đã đổ cả cơ thể xuống nền đất chỉ còn đọng lại sát khí của "Ma Sói".

-Hay lắm người anh em!-Devource nói to.

-Gra?-Sói quay đầu lại.

"Ma Sói" quay đầu lại, nhìn cả hai.

-Đéo ổn?-Devource ngập ngừng.

-Đéo ổn!-Good Boy gào to.

Theo tiếng thét, cậu trai cuộn sét trên tay, lao tới con "Ma Sói" kia. Devource cũng không chần chừ, và "Ma Sói" phóng ra âm thanh vang vọng, khiến cả hai đinh tai nhức óc. Cả hai phải bật lùi về sau, hai chân chưa hãy chạm nền đất, hai tay đã tụ năng lực, tiếp tục lao lên.

____________________________________________________________________________________________________

-Là... vậy đó-Good Boy nhả ra từng tiếng nói trộn lẫn với hơi thở khó khăn.

-Sói "Thú Hóa", đánh thằng "Thần" đó, rồi quay lại chơi luôn tụi bây hả?-Kai kinh ngạc.

-Tao thà...-Devource lắp bắp-...đánh với mười thằng thần, còn hơn đánh với "Ma Sói" đấy.

Sau hơn nửa tiếng băng bó, tiếp nhận tình trạng nhiệm vụ, cả ba nằm trên bàn ăn, đầy những băng gạc trắng hếu.

-Tụi mày làm nhà lo lắm đấy-Haru chép miệng-Hao tâm tổn sức.

-Hể??!-Devource trợn mắt-Mày lo cho chúng tao được cái gì ấy?

-Mày thích đánh à?-Haru vừa nói vừa gõ, thoáng chốc những vũ khí giả lập đã thành hình.

-Thôi thôi-Good Boy xua tay-Chúng mày giữ sức mà thở, ai rảnh đâu mà chôn tụi bây.

-Ớ, bố lại sợ mày quá cơ.-Sói vừa nói vừa lăn cả cơ thể quấn đầy băng bó, đâm thẳng vào Good Boy.

-Cái phắ...-Good Boy không kịp nói hết lời.

Thì cậu đã lăn đâm vào Devource, mắt lúc này đang nhắm vào Haru.

-Ớ-Devource nhếch miệng, vừa phóng thẳng đến Haru-Ai lại làm sao thế này, mình không điều khiến được, bạn Ru cố lên nha.

-Rầm!!!!

-Mày lại thích chết rồi!!!-Haru trồi lên từ đám bụi, gầm lớn.

Cứ một thằng đánh ba thằng còn lại, lăn từ bàn xuống đất, rồi búng lên đập xuống. Fathinah, Seirei, An Nhiên, Thiên Tuyết ngồi ở quầy lễ tân, ngao ngán.

-Mình... có hồi phục nữa không các tỷ?-Thiên Tuyết hỏi nhỏ.

-Băng bó cho tụi nó-Fathinah chép miệng-Để tụi nó đập nhau, cái này là tự làm tự chịu rồi còn gì, thích chết thì ai mà cứu được.

-Thôi mà.-An Nhiên mở lời-Không cứu thì mấy thằng ngu đó chết thật đó.

-Mấy thằng này-Kai ngồi xuống cạnh nhóm hồi phục, chép miệng-Ai mà tin là tụi nó mới từ cửa tử trở về chứ.

-Muội tin chứ-Thiên Tuyết đáp lại-Dev thúc có nói rồi mà.

-À cái đó, khi chiều em nói với Haru á, Devource nói gì với em?

-Dev thúc có nói với muội rằng, "Dù bằng cách này, hay cách khác,-Thiên Tuyết cười thật tươi-chúng ta luôn được kết nối với nhau".

-Bốp!!!

Thiên Tuyết vừa dứt lời, một ly bia từ bốn thằng kia chọi nhau, lại vô tình cắm thẳng vào đầu Kai.

-Kết nối kiểu này...-Kai chỉ kịp lắp bắp, rồi gục ngã-...đau đớn quá.

Thiên Tuyết nhìn về sau quầy, thấy Anna cầm lên một cuốn sổ: "Sổ nợ tập 5". Anna nở một nụ cười hiền từ.

-Đây cũng tính là kết nối mà, Tuyết nhỉ?-Trên nụ cười hiền hòa nọ, lại là một ánh mắt sắc lẻm.

-Chắ...-Thiên Tuyết không biết nói gì hơn, cô bé chỉ cười-..chắc vậy ạ.

End chap.

Profile: Good Boy.

User: Thunder Madness.

He is a good boy, check it out.

Profile: Sói.

User: Chaos Werewolf.

Sói biến chaos luôn luôn mạnh, đến mức chính cậu cũng không điều khiển được.