*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Anh giúp em đi, nếu như anh không giúp em, em không biết em còn có thể tìm ai nữa...” Cung Ngôn Đình thở dài, hỏi: “Em muốn làm phòng3 huấn luyện như vậy à?”
Cô gật đầu: “Nếu không em còn có thể làm gì? Em học đại học khoa tiếng Anh, ban đầu ngay cả chuyên n2gành cũng không phải là em chọn, em căn bản không biết mình có thể làm gì
Học tập và huấn luyện đều là nhiệm vụ của em, huấn5 luyện là thứ em kiên trì lâu nhất đến tận bây giờ...”
Cung Ngôn Đình cốc trán cô: “Đừng giả bộ đáng thương với anh.”
Lam Anh xoa trán: “Ngôn tình, vậy anh bán phòng huấn luyện giúp em đi.”
Cung Ngôn Đình hỏi: “Không làm nữa à?”
Lam0 Anh không nói gì
Cung Ngôn Đình: “Được, cho em làm.” Lam Anh mở to hai mắt, hỏi: “Thật không?” Cung Ngôn Đình: “Giả đó.”
Lam Anh ôm lấy anh nũng nịu: “Ngôn tình, anh thật là tốt, em biết mà...” Cung Ngôn Đình ghét bỏ đẩy cô ra: “Nói trước đây, anh cho em làm, nhưng em đừng có để mình suốt ngày bị thương, càng không được được để lại sẹo trên người
Nếu để anh phát hiện ra, đừng để anh phải mở miệng, em ngoan ngoãn nghỉ cho anh.”
Lam Anh ôm eo anh không buông tay: “Em bảo đảm không bị thương...”
Cung Ngôn Đình đẩy mấy cái không được, cũng không đẩy nữa, giơ tay ôm cô vào trong lòng, hôn lên đỉnh đầu cô một cái.
Lam Anh lại được voi đòi tiên: “Vậy anh có giúp em không?” Cung Ngôn Đình lườm cô: “Em còn dám nhắc đến cái này à?”
“Anh không giúp em thì em làm thế nào? Em không hiểu mạng lưới quan hệ gì cả, vậy sau này nếu em đi tìm quan hệ lôi kéo mạng giao thiệp, uống rượu ca hát gì với người ta.”
“Em dám?! Còn uống rượu ca hát? Một người làm huấn luyện như em, uống rượu ca hát rồi còn có thể huấn luyện được à?”
“Vậy anh giúp em nhé!” Cung Ngôn Đình hít sâu một hơi, gật đầu: “Được, sự nghiệp của vợ anh, anh không giúp thì ai giúp? Đúng rồi, thuận tiện lừa Cung Cửu Dương, dẫn theo chú ấy, có chỗ dựa lớn làm gì cũng dễ.” Lam Anh gật đầu, “Nếu anh ta không muốn làm thì sao?” Cung Ngôn Đình cười lạnh: “Không muốn? Vậy chú ấy cút đi đâu chết thì cút, ai cần chú ấy
Đưa bậc thang đến cửa rồi còn không giẫm lên, vậy thì đừng trách người khác không để ý đến chủ ấy.” Lam Anh cọ mặt vào lòng anh, nói: “Thật ra em còn muốn bảo cả Tiểu Ngũ đến nữa.” Cung Ngôn Đình kinh ngạc: “Tiểu Ngũ?”
Lam Anh gật đầu: “Tiểu Ngũ đã giúp em rất nhiều, nếu không nhờ cậu ấy, em không thể rời khỏi tổ chức, cũng không quen anh, càng không thể nào trở thành bạn của Đại Bảo..
Em không biết mình còn có thể có cái gì để cảm ơn cậu ấy nữa, cho nên em muốn tặng cậu ấy một ít cổ phần
Dĩ nhiên, em sẽ không động vào phần muốn quyền tặng kia, em sẽ chia phần của em cho cậu ấy.”
Đưa bậc thang đến cửa rồi còn không giẫm lên, vậy thì đừng trách người khác không để ý đến chủ ấy.” Lam Anh cọ mặt vào lòng anh, nói: “Thật ra em còn muốn bảo cả Tiểu Ngũ đến nữa.” Cung Ngôn Đình kinh ngạc: “Tiểu Ngũ?”
Lam Anh gật đầu: “Tiểu Ngũ đã giúp em rất nhiều, nếu không nhờ cậu ấy, em không thể rời khỏi tổ chức, cũng không quen anh, càng không thể nào trở thành bạn của Đại Bảo..
Em không biết mình còn có thể có cái gì để cảm ơn cậu ấy nữa, cho nên em muốn tặng cậu ấy một ít cổ phần
Dĩ nhiên, em sẽ không động vào phần muốn quyền tặng kia, em sẽ chia phần của em cho cậu ấy.”
Cung Ngôn Đình nhìn cô, một lúc sau anh mới cười, “Tiểu Ngũ giúp em không phải là vì những thứ này
Em ấy lương thiện, cho nên sẽ giúp bạn bè bên cạnh trong khả năng cho phép.” “Em biết, cho nên em mới càng phải cảm ơn.” Cô nói: “Thật ra em cũng có mục đích, em muốn tìm được chỗ dựa vững chắc có thể dựa vào để chống đỡ cho phòng huấn luyện
Em không có năng lượng và sự gan dạ sáng suốt như anh ta, em chỉ có thể dựa vào người khác, dựa vào anh.” Cung Ngôn Đình vuốt má cô, “Em yên tâm đi, nền tảng tốt như vậy, sẽ không mất đâu.” Cuối cùng Cung Ngôn Đình cũng mềm lòng trước sự nhõng nhẽo của cô, chuyện này làm Lam Anh thở phào nhẹ nhõm
Ngày hôm sau cô gặp Cung Ngũ Cung Ngũ dẫn cả Cải Trắng Nhỏ
Từ xa nhìn thấy Lam Anh, Cải Trắng Nhỏ đã vẫy bàn tay nhỏ bé chào hỏi cô, Lam Anh chạy tới, “Tiểu Ngũ!”
Cải Trắng Nhỏ đứng ở bên cạnh Cung Ngũ, ngước khuôn mặt nhỏ bé mũm mĩm lên, dùng đôi mắt to tròn tò mò nhìn Lam Anh
Rõ ràng về chưa được bao lâu nhưng Cải Trắng Nhỏ đã dạn dĩ hơn hẳn, cộng thêm gần đây cô bé luôn ở bên ông nội nên đã tinh nghịch hơn rất nhiều.
Lúc này Cải Trắng Nhỏ nhìn thấy Lam Anh, lập tức toét cười, Cung Ngũ nói: “Anh Anh cậu còn nhớ Cải Trắng Nhỏ không? Cải Trắng Nhỏ, đây là cô Anh Anh, lúc con còn rất nhỏ cô đã từng bể con đấy.” Cải Trắng Nhỏ chớp mắt, “Cháu chào cô Anh Anh.” Cô bé ngoan ngoãn lại đáng yêu, lại thêm khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp, Lam Anh lập tức bị say đắm, trái tim như tan ra, “Cải Trắng Nhỏ của chúng ta xinh quá! Vừa xinh vừa đáng yêu.”
Cải Trắng Nhỏ lập tức ngượng ngùng, Cung Ngũ ôm cô bé ngồi vào chỗ, Lam Anh cũng ngồi xuống
Hai người gọi đồ, Cung Ngũ còn gọi giúp Yến Đại Bảo một phần, giải thích: “Cậu ấy sắp đến rồi, đang đi vệ sinh.” Lam Anh lấy đồ ăn vặt đã chuẩn bị từ trước trong túi xách ra cho Cải Trắng Nhỏ, Cải Trắng Nhỏ lập tức chơi một mình, Cung Ngũ mới có cơ hội nói chuyện với Lam Anh
Lam Anh nghiêm túc nhìn Cung Ngũ, nói: “Tiểu Ngũ đẹp hơn rồi! Cảm giác..
chín chắn hơn rất nhiều.”.
Cung Ngũ cười nói: “Thật sao? Có lẽ là bị Cải Trắng Nhỏ giày vò đấy
Anh Anh cậu không biết đâu, ngày nào con bé cũng giày vò tớ! Nếu như tớ không trưởng thành, Cải Trắng Nhỏ nhà tớ sẽ bị nuối sai lệch mất.” Cải Trắng Nhỏ nghe thấy tên mình, ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn mẹ, lại cúi đầu xuống ăn đồ ăn vặt
Lam Anh cũng cười nhìn cô bé, Cung Ngũ lại nói: “Trước đó anh Tư luôn nói với tớ là cậu bận, tớ muốn liên lạc với cậu từ lâu rồi
Anh ấy không cho tớ liên lạc, thật là...” Lam Anh nói: “Ừ, trước đó đúng là tớ hơi bận
Xin lỗi Tiểu Ngũ, tớ cũng muốn gặp cậu và Cải Trắng Nhỏ lâu rồi.”
Cung Ngũ ghé sát mặt cô, cười đầy nguy hiểm, “Anh Anh, anh Tư của tớ có được không?” Biết ngay là cô ấy sẽ hỏi cái này, Lam Anh cười nói: “Ở trước mặt em chồng, tớ làm sao có thể nói nói anh ấy không tốt được chứ?”
Cung Ngũ vui vẻ, câu trả lời này khiến cô ấy rất vui, chứng minh Lam Anh thật sự đang chung sống với Cung Ngôn Đình.
Hai người đang nói chuyện, Lam Anh cảm thấy có nước rơi lên đầu, cô quay đầu lại nhìn thấy Yến Đại Bảo cố ý vẩy nước trên tay về phía bọn họ: “Tiểu Ngũ, Anh Anh, Cải Trắng Nhỏ!” Cải Trắng Nhỏ lập tức giơ tay lên: “Pô p...” “Sai rồi, cô mới đúng!” Yến Đại Bảo cười.
Cải Trắng Nhỏ lập tức chữa lại: “Có!”
Yến Đại Bảo chen vào trong Lam Anh, chơi với Cải Trắng Nhỏ
Cung Ngũ và Lam Anh tiếp tục nói chuyện, nói về cuộc sống của từng người
Sau khi nói xong những chuyện này, Lam Anh nói: “Đúng rồi, Tiểu Ngũ, tớ có người bạn có một phòng huấn luyện, tớ muốn làm cái đó, Ngôn Đình đồng ý rồi
Tớ muốn nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, cậu cũng tham gia cổ phần đi, dù sao cũng không cần cậu đóng góp, coi như tớ tặng Cải Trắng Nhỏ ít tiền tiêu vặt...”
Lam Anh còn chưa nói xong, Yến Đại Bảo đã đập bàn nói: “Tiểu Ngũ muốn, tớ cũng muốn! Tiểu Ngũ keo kiệt không có tiền, tớ có tiền, tớ có thể đầu tư!”
Trước đây Yến Đại Bảo cùng Cung Ngũ đầu tư vào tôm hùm đất nhà Đoàn Tiêu, bây giờ cửa hàng tôm hùm đất kiếm được rất nhiều tiền
Yến Đại Bảo đột nhiên phát hiện chỉ cần đầu tư theo Cung Ngũ là sẽ có tiền
Vừa nghe thấy Lam Anh bảo Cung Ngũ tham gia vào, cô lập tức ầm ỉ đòi tham gia theo.
Cung Ngũ: “Yến Đại Bảo, sao cái gì cậu cũng muốn tham gia vào thế?”
Yến Đại Bảo: “Sao hả sao hả? Tớ cũng muốn kiếm tiền, tớ muốn anh Bánh Bao thay đổi cách nhìn về tớ! Như vậy, anh Màn Thầu sẽ không thể xem thường tớ nữa!”
Cô lại nói với Lam Anh: “Anh Anh, tớ cũng muốn tham gia.” Lam Anh mở to hai mắt nhìn Yến Đại Bảo, hỏi: “Đại Bảo, cậu nói thật à?” Yến Đại Bảo gật đầu: “Thật!” Lam Anh cảm thấy trong khoảnh khắc đó, máu trong người như đang sôi trào, chuyện như vậy, cô phải đi đâu mới cầu được!
Cô nhìn về phía Cung Ngũ, Cung Ngũ cười nói: “Cho Yến Đại Bảo tham gia đi, chia đôi phần của tớ ra, tớ một nửa cậu ấy một nửa.” Lam Anh: “Không cần đâu, nếu như Đại Bảo cũng tham gia thì chia lại là được rồi!” Cung Ngũ cũng không quan tâm đến cái này: “Anh Anh cậu xem, nếu muốn tham gia vào, vậy tớ và Đại Bảo sẽ chia ra đầu tư tiền, tớ không có tiền, nhưng ba Cải Trắng Nhỏ nhà tớ có tiền
Đúng không Cải Trắng Nhỏ?”
Cải Trắng Nhỏ dùng giọng non nớt trả lời: “Đúng!”
Cung Ngũ: “Xem đi, Cải Trắng Nhỏ nhà tớ còn biết, tớ và Đại Bảo đều tham gia.”
Lam Anh nhìn Cung Ngũ, “Tiểu Ngũ...”
Cung Ngũ: “Stop, cậu là chị dâu của tớ, chị dâu chủ động cho tớ kiếm tiền, tội gì tớ không kiểm
Chị dâu của tớ sẽ không hại tớ, điểm này thì tớ rất rõ
Yến Đại Bảo, cậu cũng phải tham gia đấy, sau này chúng ta đều là họ hàng thân thích, đều là người một nhà, phải quan tâm lẫn nhau, biết chưa? Cậu là em chồng của tớ, tớ là em chồng của Anh Anh
Cậu tự tính quan hệ xem, sau này nếu như có ai bắt nạt Lam Anh, hai chúng ta đều phải liên thủ dạy dỗ kẻ đó, cậu biết chưa?”
Yến Đại Bảo siết tay lại, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp bày ra dáng vẻ hung dữ: “Ai bắt nạt Anh Anh, tớ sẽ bắt nạt lại người đó! Hừ, Cải Trắng Nhỏ, cháu biết chưa?” Cải Trắng Nhỏ cũng bắt chước theo bộ dạng cô, nắm nắm đấm nhỏ mũm mĩm, non nớt nói: “Con biết rồi.”
Lam Anh cúi đầu xuống, cười nói: “Tiểu Ngũ, Đại Bảo, cảm ơn các cậu!”
Yến Đại Bảo: “Cậu cho tớ và Tiểu Ngũ kiếm tiền, bọn tớ nên cám ơn cậu mới đúng
Đúng rồi, chúng ta mở công ty gì thế?”
Cung Ngũ: “...”
Lam Anh để trán thở dài, cái gì cũng không biết mà cũng dám nói đầu tư, trên đời này cũng chỉ mình Yến Đại Bảo như vậy.