Creepypasta Fanfiction 2 ( Nơi cư ngụ của những kẻ mất trí )

Chương 10: Con chó cười.

Slenderman ngồi trên ghế sofa, xung quanh ông là đám Creepypasta. Sally nằm trên đùi ông, Ben ngồi cạnh ông chơi game, Masky nằm dài trên một phần ghế, Hoodie vắt ngược mình lên thành ghế nằm cạnh Masky, còn Laughing Jack đang ngồi ăn kẹo ngay dưới sàn, cạnh chân ông. Jeff thì đang đi đâu rồi. Slenderman không hiểu sao chúng nó hôm nay lại dính lấy ông, trong khi thường là không.

Sau chuyện trước, Laughing Jack đã hòa nhập nhanh chóng với mọi người, anh khoái nhất là hợp tác với Jeff trêu Ben với Slenderman. Nhưng thỉnh thoảng anh cũng phản đồng bọn, giúp Ben phản công lại Jeff. Sống ở đây, được quẩy với lũ bạn mới, ít ra Laughing Jack đã không còn bị cơn ác mộng của quá khứ ám ảnh nữa. LJ cực thích bày trò trêu tất cả. Anh còn có lần thả hết kẹo tự chế vào một miếng cheesecake, và Hoodie là nạn nhân của trò đùa đó. Cả một buổi tối Hoodie quay cuồng nhảy múa chạy quanh nhà như bị phê thuốc, khổ cho Masky cứ phải chạy theo cố cản lại, xong tóm được thì anh lại bám chặt lấy bạn mình, thấy Jeff đi ngang qua cũng khóc thét lên hệt con nít. Qua một hôm Hoodie chả nhớ sao mình lại ôm cứng lấy Masky ngủ nữa, LJ quay video vụ đấy nên cho anh chàng Proxy này xem, vài phút sau cả nhà thấy anh ôm gối tự kỉ trong góc nhà hàng giờ đồng hồ. Xong lại có lần anh giấu hết dao dự trữ của Jeff đi ( gồm 50 cái), làm thằng tăng động nhất nhà loạn lên đi tìm, tìm thấy trong tủ của Masky, cả hai tên này lao vào đánh nhau không thèm nói chuyện: Jeff thấy dao trong tủ Masky, vậy là Masky lấy; Masky thấy Jeff trong phòng mình lục lọi, tức là hắn tính lấy đồ. LJ có một buổi xem cảnh đánh nhau full HD mà không tốn mấy công sức. Tuy hay bày trò quái quái nhưng khi đi săn cùng mọi người, nhất là những lúc bị lũ cớm phát hiện, anh lại tỏ ra rất hữu dụng, anh với Slenderman nhanh chóng xóa sổ đám cớm, mở đường cho cả bọn chạy hết.

Cái nhà này thường xuyên gây sự nhau xong vẫn quan tâm nhau nếu gặp chuyện.

Cánh cửa của căn biệt thự mở ra, Jeff bước vào cùng với một thứ nữa, Slenderman quay ra nhìn, ông hỏi

- Jeff, cậu tha cái gì về kia?

Jeff chống hông tự hào:

- Một con chó!!!

Cả bọn nhổm hết dậy nhìn thứ gọi là " con chó" kia. Một con chó với bộ lông màu đỏ với đen, cùng cặp mắt trông quái quái và cái miệng đang nhe hết răng ra, Masky chống tay lên thành ghế

- Con chó dị gớm mày.

- Tao biết!!! - Jeff quẹt mũi tự luyến.

Hoodie ngồi hẳn lên thành, chỉ vào con chó, nói

- Có thật là chó không? Hay con gì?

- Chó thật đấy, ê sủa đi mày!

Con chó dưới chân Jeff ngước nhìn anh rồi sủa

- Spread the word (Lan truyền)

Hoodie giật mình té ngửa ra sau, Masky nhanh tay đỡ anh rồi dựng anh ngồi thẳng lại, LJ ló đầu ra cười

- Ô nó sủa hay thế, chó giống gì đấy?

- Giống Husky

- Husky sao có màu lông như này được? - Ben ngưng chơi game, nhổm lên nhìn.

- Chờ tí, kìa mày, tụi nó chê mày lông xấu!

Con chó xù lông, màu lông nó bắt đầu biến đổi sang màu trắng đen, Jeff khoanh tay:

- Màu lông bình thường của nó đây

- Wow - Tất cả mọi người đồng thanh.

Slenderman lên tiếng:

- Ừm, nó tên gì?

- Nó là Smile dog (Chó cười)

- Bao nhiêu tên đâu không đặt, mày lại đặt cho nó thế à? - Hoodie chống cằm

- Tao không đặt, đấy là tên nó, đúng không?

Con chó gật đầu, Jeff cười, quay sang Slenderman:

- Slendy ơi, Slendy à~~~ tôi nuôi nó được không?

- Không.

- Đi, tôi luôn muốn có một con chó mà. Đi, bố già!

- Không!

Ông bỗng cảm nhận được có thứ đang di chuyển lại gần ngôi nhà, Slenderman nhấc tất cả xuống khỏi ghế, nói:

- Con người đang đến.

Vừa nói, ông vừa thi triển ảo ảnh khiến căn nhà về hình dạng bỏ hoang, 2 Proxy bắt đầu cầm vũ khí thủ thế, Sally ôm Charlie đang cầm sẵn dao, Ben chuyển sang dạng điện tử, tay cậu quấn nhiều dây điện, LJ cũng ngừng ăn kẹo, đúng dậy khởi động chế độ khát máu, Jeff cũng rút dao ra chuẩn bị nghênh chiến. Smile dog chuyển lông sang màu đỏ đen, nó đi ra ngồi ở bậu cửa. Ông nói

- Jeff, lôi con chó vào đi.

- Smile dog, vào đây

Con chó lắc đầu, Slenderman cảm nhận bước chân của con người ngày càng rõ, ông thở dài rồi ra lệnh cho tất cả lùi vào trong sẵn sàng. Jeff nhìn Smile dog, anh biết ý nó là gì rồi nên anh chỉ cười.

Ba con người bước vào, soi đèn pin xung quanh ngôi nhà, một đứa trong nhóm lên tiếng.

- Tao đã bảo ở đây có nhà hoang mà, chúng mày tin tao chưa?

- Im đi Richard!

- Tao cứ thấy nơi này thế nào ấy....

- Nào Alan, đừng có nhát cáy thế, đàn ông lên, nếu không sao cậu cưa Sarah được hả?

- Thôi .... thôi đi .... Larry...!

Thằng tên Richard trông thấy một con Husky có màu lông kì lạ ngồi ở cửa, hắn cười:

- Xem này, con chó quái dị quá đúng không tụi mày? Xấu đau xấu đớn!

- Ờ đúng đấy!

Smile nhìn chằm chằm vào Richard, nó bắt đầu cười, cười lớn hơn, đến khi toàn bộ răng của mình lộ hết ra, hắn không thể đảo mắt đi đâu được, con chó trước mặt như đang đả kích tinh thần hắn. Richard chọc tay vào mắt, lôi ra hai con ngươi và dây thần kinh, hắn giựt mạnh ra và ném đi, rồi hắn rút khẩu súng thủ trong túi áo tự bắn nát đầu mình. Hai thằng bạn của Richard hét lên sợ hãi, Smile dog vẫn giữ nguyên nụ cười đó, nó lùi dần vào bóng tối trong căn nhà. Alan và Larry không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên Larry bị lôi mạnh vào trong, một giọng nói vang lên bên tai hắn:

- Go To Sleep...(Đi ngủ đi con)

Larry không kịp nói gì thì một lưỡi dao sáng loáng nhờ ánh đèn pin rọi vào sượt qua.

Xoẹt!

Alan khua đèn loạn xạ, thấy bạn mình đầu lìa khỏi cổ, miệng bị rạch đến mang tai, hắn không khỏi bàng hoàng. Chợt trước mặt hắn xuất hiện một thằng hề, tên đó cười cười:

- Ăn kẹo không?

Alan đang ngạc nhiên chẳng hiểu mô ta "dư lào" thì tên hề nhét mạnh một viên kẹo cứng rõ to vào thẳng họng hắn, nói:

- Đừng chê, kẹo ngon lắm đấy!

Viên kẹo cứng to quá khổ ấy mắc ngang họng Alan, và hắn chết vì bị tắc họng.

Slenderman cho căn nhà trở lại bình thường, ông khoanh tay:

- Có ba thằng nên không phải nhúng tay vào nhiều. Còn cái thằng đầu, Smile, ngươi làm gì nó vậy?

Jeff trả lời:

- Smile dog nhìn chằm chằm vào nạn nhân, đả kích tinh thần, xong nạn nhân sẽ phải tự sát vì quá ám ảnh. Đấy là khả năng của nó.

Masky gật gù, khả năng được lắm, có vẻ khá hữu dụng. Ben không nói gì, lại quay ra chơi game, Sally chạy tới vuốt ve Smile dog, LJ nhún vai rồi ngồi ăn kẹo tiếp. Hoodie thấy Masky hình như hài lòng với con chó kia, anh cũng không có ý kiến gì. Jeff xoa đầu Smile dog, cười với Slenderman:

- Vậy bố già nghĩ sao?

Ông im lặng một hồi rồi đáp

- Được rồi, ngươi có thể giữ con chó, nó khá hữu dụng.

- Hay lắm!!! Mày thấy chưa, tao đã bảo mày sẽ được ở lại rồi!!!

Jeff dành cả tối nghịch với Smile dog, trò chơi chủ yếu nhất là trò ném bắt, anh ném con dao rồi Smile dog bắt lấy. Trò rất vô hại đến khi con dao tí nữa phi trúng Sally, cả hai đã bị Slenderman mắng một trận.

.......

Một buổi tối se se, trong một con ngõ nhỏ hẹp, có một con chó với nụ cười đáng sợ đang nép mình ngồi dựa vào tường. Nó đang nhìn từng người đi qua ngõ một. Một thằng ngó đầu vào ngõ, nhìn thấy nó, hắn hoảng sợ định phang cái chai rượu rỗng đang cầm vào con chó, nhưng không kịp, nó nhe răng ra nhìn chằm chằm vào tên đó, hắn bắt đầu run bần bật xong đập vỡ chai rượu, lấy mảnh kính đâm liên tục vào hai con mắt, xong hắn nhảy ra đường và bị xe tải cán bẹp ruột.

Con chó lùi dần vào con ngỏ, bụng nó khẽ sôi lên và phát ra tiếng, con chó cụp tai, cố gắng nằm xuống chợp mắt. Chợt có tiếng chân tiến lại gần, nó ngóc đầu lên, một người với lớp da trắng bệch, có nụ cười ngoác tận tai, mặc cái áo dính toàn máu, tay cầm dao cũng dính máu nốt, người đó đang nhìn nó. Nó đứng dậy, gầm gừ thì người đó lấy từ trong áo ra một miếng thịt tươi còn vương máu ấm, đưa ra trước mặt nó. Con chó nhìn miếng thịt đỏ trước mặt, nó từ từ thưởng thức miếng thịt đó. Người trước mặt vuốt đầu nó, nói:

- Mày có tên không chó?

Nó ngẩng mặt lên, dùng chân chỉ vào mồm:

- Ừm.... Smile...

Rồi nó chỉ vào người mình:

-.... dog.... Smile dog hả?

Con chó khẽ gật đầu, người đó cười, bắt lấy cái chân trước của nó, lắc lên lắc xuống:

- Trông mày có vẻ hiểu lời tao nói đấy. Tao là Jeff the Killer, Smile dog, mày muốn tới ở cùng tao không?

Smile dog đi ra khỏi con ngỏ hẹp tối tăm, nó thấy Jeff đứng cạnh mình ngửa đầu lên trời hít thở không khí, xong anh cúi xuống nhìn nó:

- Đi không?

Đoạn Jeff kéo mũ trùm lên, bắt đầu bước đi, anh nghe thấy tiếng chân khe khẽ đi ngay sau mình, anh mỉm cười quay lại nhìn sau lưng, con chó nó đang chạy theo chân anh. Smile dog và Jeff đi từng bước đều nhau về căn biệt thự trong rừng Cấm.