Editor: Wave Literature
Đường Thiếu Kỳ tàn sát phái Huyền Nguyên, là lần giao chiến đầu tiên giữa Đường Thiếu Kỳ và Lâm Thanh Tuyết.
Cũng là lần đầu tiên gia tộc của Đường Thiếu Kỳ bị diệt môn, nàng bị hắc hóa ("hắc hóa" tức là trở nên xấu xa), gặp lại Cố Trường Phong một lần nữa.
Cho nên, đây là phân cảnh cực kỳ quan trọng.
Đạo diễn Dịch đã cho bọn họ những mấy ngày để chuẩn bị, mới quyết định hôm nay quay cảnh này.
Trước khi quay, đạo diễn Dịch còn lo lắng Lê Hinh Nhi và Phó Thời Dịch sẽ phá hỏng cảnh quay, liền gọi hai người lại nghiêm túc dặn dò một lần.
"Phân cảnh này, điểm quan trọng nhất là ánh mắt trong lúc giao chiến, phải diễn tả được ánh mắt, hai người đừng có làm hỏng chuyện đấy."
"Tôi biết rồi, đạo diễn." Lê Hinh Nhi mỉm cười gật đầu.
Tối hôm qua cô chuẩn bị kỹ lưỡng, chính là để có thể diễn phân cảnh này một lần là thành công.
Nếu không, trước mặt nhiều phóng viên và người hâm mộ của mình, chẳng phải cực kỳ mất mặt hay sao.
Dịch An dặn dò hai người xong, nhìn sang Cố Vi Vi đang kiểm tra dây cáp ở phía đằng xa rồi hỏi.
"Bên đó xong chưa?"
"Xong rồi." Cố Vi Vi gật đầu.
Cố Vi Vi cần bay từ trên lưng ngựa lên đỉnh núi, sau đó lại bay từ đỉnh núi xuống giao thủ với Lâm Thanh Tuyết, cho nên cần đeo dây cáp để hoàn thành cảnh quay này.
Các phóng viên đưa tin và người hâm mộ đứng ở một bên chờ xem, những người hâm mộ Lê Hinh Nhi thấy đạo diễn Dịch nghiêm túc dặn dò thần tượng của mình như vậy, ào ào nói.
"Quả nhiên, đạo diễn Dịch vẫn có mắt nhìn người, trước khi quay còn dặn dò Hinh Nhi và Tam thiếu trước, nhìn cái người đóng vai nữ thứ kìa, ông ấy còn chẳng thèm quan tâm."
"Dù sao cũng chỉ là một nhân vật cưỡi ngựa xem hoa mà thôi, có dặn dò cũng vô dụng."
"Đúng vậy, đây là cảnh nữ Gia Cát Lâm Thanh Tuyết lâm nguy mà không hoảng loạn, bày mưu tính kế, bảo vệ được rất nhiều đệ tử phái Huyền Nguyên, đồng ý đi cùng sát thủ Kim Quốc Đường Thiếu Kỳ."
"Có thể tận mắt xem nữ thần đóng phim, thật là hạnh phúc."
"Cái người nổi tiếng trên mạng đóng vai nữ thứ kia, tốt nhất là đừng gây cản trở, nếu cô ta hại Hinh Nhi không diễn được cảnh này, quay về tôi liền lên mạng mắng chết cô ta."
…
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đứng cách bọn họ không xa, nghe được mấy lời này, nhìn Cố Vi Vi đang đeo mặt nạ đóng vai Đường Thiếu Kỳ bị đạo diễn gạt sang một bên, trong lòng có cảm giác thật khó chịu.
Mặc dù cô ấy diễn vai phụ, nhưng đạo diễn cũng không thể chỉ quan tâm đến nam chính và nữ chính, hoàn toàn bỏ rơi vai nữ phụ chứ.
Hơn nữa, rõ ràng Tam thiếu cũng ở trong đoàn làm phim, anh ấy không nói giúp Vi Vi hay sao?
Lúc này, các bộ phận đều đã chuẩn bị xong xuôi, đạo diễn Dịch An cầm loa ngồi xuống trước màn hình.
"Diễn!"
Bảng ghi chú cảnh phim: " cảnh thứ 237, tàn sát phái Huyền Nguyên, lần quay thứ nhất."
Gió lạnh khẽ thổi, Đường Thiếu Kỳ dẫn theo mười hai tử sĩ mặc hắc y thúc ngựa đến bên ngoài sơn môn phái Huyền Nguyên.
Mặt nạ dữ tợn, che giấu gương mặt của nàng.
Thứ duy nhất có thể nhìn thấy chỉ có đôi mắt của nàng, bên trong sự lạnh lẽo ẩn chứa một trận giết chóc đầy bão táp.
Mười hai tử sĩ cùng gật đầu một cái, cầm theo binh khí xâm nhập vào phái Huyền Nguyên, trong chốc lát bên trong liền truyền tới âm thanh chém giết.
Đường Thiếu Kỳ duỗi thẳng cánh tay, đạp lên lưng ngựa một cái rồi tung người nhảy lên, mũi chân vừa rời khỏi đầu ngựa, đảo mắt một cái đã lên tới đỉnh núi của phái Huyền Nguyên.
Sau đó, dùng đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo nhìn màn chém giết đầy máu tanh bên dưới, trong đáy mắt thoáng qua một kia châm biếm.
Lâm Thanh Tuyết nghe thấy tiếng động có người xuất hiện, nhìn Đường Thiếu toàn thân hắc y đang đứng trên mái nhà, sát khí lạnh lẽo, hàng lông mày thanh tú thoáng hiện một tia lo lắng.
Sau đó, Lâm Thanh Tuyết nghiêng đầu dặn dò một vị sư đệ đang đứng bên cạnh, "Thống báo cho mấy vị sư huynh cùng ta bày trận nghênh địch, những người khác đều lui vào mật đạo đi."
Lâm Thanh Tuyết vừa mới bước ra từ phía sau hòn giả sơn, Đường Thiếu Kỳ vừa mới đứng trên mái nhà phía xa, chớp mắt một cái đã xuất hiện ngay trước mắt nàng ta.
Một đôi mắt lạnh lẽo và khát máu, mang theo uy lực trấn áp tiến lại gần Lâm Thanh Tuyết, khiến nàng hoàn toàn mất đi dũng khí phản kháng.
…
"Cắt!" Đạo diễn Dịch An lớn tiếng hô lên.
Cố Vi Vi đeo dây cáp bay từ trên cao xuống, có quán tính nhất định, nhưng Lê Hinh Nhi lại không làm theo kịch bản mà đỡ chiêu này.
Vì thế, vì tránh làm cô ta bị thương, Cố Vi Vi chỉ có thể thu kiếm ngay khi vẫn còn đang bị treo trên dây cáp, thu lực không kịp mà tự mình lăn một vòng trên mặt đất.
Người hâm mộ của Lê Hinh Nhi thấy dáng vẻ chật vật lăn trên mặt đất của Cố Vi Vi, liền ào ào cười nhạo.
"Nhìn cô ta lăn kìa, buồn cười chết mất."
"Dám cản trở Hinh Nhi của chúng ta đóng phim, tối nay quay về tôi mắng chết cô ta…"
Nhưng, đúng lúc bọn họ còn đang mải mê chế giễu Cố Vi Vi, đạo diễn Dịch An lại cầm lấy cái loa mà hét lớn khiến bọn họ bối rối ngay lập tức.
"Lê Hinh Nhi, rốt cuộc cô là đầu gỗ, hay là ngu ngốc thế hả, phản ứng của cô đâu?"