Editor: Wave Literature
Trước mặt người hâm mộ và cánh phóng viên mà đạo diễn lại không nể mặt cô ta như vậy, trên mặt Lê Hinh Nhi có chút không cam tâm, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười đáp.
"Thật ngại quá, đạo diễn Dịch, vừa rồi tôi không cẩn thận bị ngây người."
Sắc mặt đạo diễn Dịch rất khó coi, ngồi xuống, trầm giọng nói vào loa.
"Đường Thiếu Kỳ trở lại đỉnh núi đi, làm lại lần nữa."
Lúc nãy, Lê Hinh Nhi không làm theo kịch bản, nếu không phải Mộ Vi VI phản ứng nhanh nhẹn thu kiếm lại, chiêu vừa rồi đã đâm trúng người cô ta rồi.
Cố Vi Vi đeo dây cáp quay lại trên mái nhà theo yêu cầu của đạo diễn, chờ đạo diễn chỉ đạo bắt đầu diễn.
Sau đó, cô lập tức nhập vai bay từ trên mái nhà xuống, xuất hiện trước mặt Lâm Thanh Tuyết.
Lâm Thanh Tuyết vừa tới đi ra từ phía sau hòn giả sơn, liền đối mặt với đôi mắt mang đầy sát khí và uy hiếp của Đường Thiếu Kỳ.
Lê Hinh Nhi theo bản năng mà sợ hãi, thất thần lùi về phía sau, hoàn toàn quên mất mình phải diễn như thế nào.
"Cắt!" Đạo diễn Dịch An hô lớn, sắc mặt càng trở nên khó coi.
"Lâm Thanh Tuyết, cô đang làm cái gì vậy?"
"Đối mặt với Đường Thiếu Kỳ, cô phải khiến cho nàng ta sợ hãi, phải bình tĩnh cơ mưu, vậy mà cô cứ ngây ngốc chẳng khác gì một khúc gỗ là thế nào?"
Sắc mặt Lê Hinh Nhi cũng càng xấu đi, không hiểu tại sao, cứ mỗi lần Mộ Vi Vi diễn cảnh Đường Thiếu Kỳ bay từ trên mái nhà xuống.
Nhìn thấy đôi mắt đầy sát khí kia, cô lại cứ như bị trúng tà vậy.
Lê Hinh Nhi hoàn toàn không khống chế được nỗi sợ hãi trong lòng, căn bản không thể nhập vai nổi.
Thậm chí, cô ta còn có cảm giác, như thể Mộ Vi Vi thật sự muốn giết cô ta vậy.
Đạo diễn cắn răng, đành phải dặn dò các bộ phận chuẩn bị, quay lại một lần nữa.
Cố Vi Vi thở dài, buộc phải quay lại trên mái nhà, quay lại thêm lần nữa.
Nhưng, chẳng có gì bất ngờ, Lê Hinh Nhi lại diễn hỏng.
Sắc mặt đạo diễn Dịch An đã tối sầm đi, suýt nữa thì tức giận đến muốn ném đồ.
"Lê Hinh Nhi, cô bị làm sao thế, cảnh này tôi đã để mọi người chuẩn bị mấy ngày rồi cơ mà."
"Tôi đã nói đi nói lại bao nhiêu lần, cô vẫn diễn cái kiểu gì thế hả?"
…
Người hâm mộ của Lê Hinh Nhi, sau khi chứng kiến thần tượng của mình diễn hỏng ba lần, lại còn bị đạo diễn phê bình, ai nấy đều không dám nói gì nữa.
Lần này, Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên lúc nãy còn lo lắng bây giờ lại cực kỳ vui vẻ, liếc mắt nhìn sang nhóm người hâm mộ đang vô cùng đau lòng của Lê Hinh Nhi, cố ý lớn tiếng chế giễu.
"Còn tự nói là có thực lực diễn xuất, thì ra trình độ chỉ có như vậy thôi."
Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên vốn đến đây cùng với nhóm người hâm mộ Phó Thời Dịch, thấy nữ chính diễn hỏng ba lần liên tiếp, không khỏi bắt đầu nghi ngờ năng lực diễn xuất được người ta phóng đại của Lê Hinh Nhi.
"Quả nhiên, diễn viên phim truyền hình, cũng chưa chắc đã diễn được phim điện ảnh."
"Trên mạng thì thuê người khen ngợi thực lực diễn xuất của cô ta lên tận trời cao, bây giờ thật muốn biết mặt của ai đó có đau hay không đây?"
"Thật đau lòng Tam thiếu nhà tôi, diễn chung với cô ta hẳn là phải khổ cực nhiều lắm."
"Hơn nữa, các cô có phát hiện ra không, đạo diễn không hề phê bình Đường Thiếu Kỳ."
"Bạn của chị gái tôi là nhân viên trong đoàn phim, lúc nãy tôi đi tặng đồ cho chị ấy, chị ấy nói từ trước đến giờ Đường Thiếu Kỳ đều chỉ cần diễn một lần là thành công, có diễn hỏng thì cũng do người khác nên mới diễn hỏng."
"Vậy thì thật buồn cười, Lê Hinh Nhi tốt xấu gì cũng đã gia nhập giới giải trí được một năm rồi, phim truyền hình cũng đã đóng hai bộ, vậy mà còn không bằng một người mới gia nhập giới giải trí."
"Người ta là có thiên phú, không phải đạo diễn không dặn dò cô ấy, mà là cô ấy diễn tốt rồi, đạo diễn căn bản không không bận tâm nữa."
"Tốt xấu gì thì cô ấy cũng là người mà Tam thiếu ký hợp đồng vào công ty, năng lực sẽ không quá kém đau, tôi muốn thần tượng cô ấy."
…
Người hâm mộ của Lê Hinh Nhi nghe thấy người hâm mộ của Phó Thời Dịch chê cười thần tượng của mình, lại còn bênh vực Mộ Vi Vi.
Ai nấy đều tức giận không chịu nổi nữa, nhưng cũng không dám cãi lại.
Bởi vì, thần tượng của mình thật sự diễn hỏng.
Trước đây bọn họ chê bai diễn viên nữ thứ không có kỹ năng diễn xuất, bây giờ liền bị đạo diễn thẳng tay tát một cái.