Dành cả thanh xuân để yêu 1 cách ngốc nghếch [ đoản full ]

Không ai bên cạnh bạn đến hết đời...(full)

Căn phòng tĩnh mịch, một cô gái ngồi trong góc đau khổ nghĩ về quá khứ. Cô từng có một tình yêu rất đẹp, có một người bạn trai hòan hảo… Những thứ ấy lại biến mất trong 1 đêm…

- Thùy Nhi, anh phải đi du học ở một nơi rất xa.

- Em vẫn luôn đợi anh, chúng ta có thể gửi mail cho nhau mà?

- 3 năm thôi, anh sẽ quay về chúng ta sẽ kết hôn và sinh một tiểu bảo bối, em nhé!- anh nhìn cô ánh mắt tha thiết.

- Được!- cô nhào vào lòng ôm anh.

Sau khi tiễn anh cô trở về nhà, nhà của cô và anh…

- Chuyến bay số 1 đến Mỹ vừa bị rơi xuống biển, hiện giờ đội nhân viên cứu hộ đang tìm kiếm những người mất tích. Xin chia buồn cùng gia đình của những người đã mất…- Phóng viên truyền hình vẻ mặt buồn bã thong báo.

Ly nước trên tay cô vội rơi xuống sàn, anh đang ở chuyến bay đó… không phải chứ?...không thể nào vừa lúc nãy anh còn ôm cô mà… nước mắt rơi lã chã cô vội lấy xe chạy đến sân bay.

Mọi thứ thật tang thương, những người chết đều được để dưới đất với một miếng vải lớn trùm lên mặt. Anh có ở trong đó chứ? Môi run bần bật cô đi đến bên từng cái xác… cô thấy một chiếc móc khóa hình con mèo đang ở trong một bàn tay… nước mắt càng rơi nhiều hơn..đó là quà cô tặng anh lúc hè… cô khụy xuống tay vén tấm vải lên. Đôi mắt mở to, rồi vội ôm lấy khóc thê lương. Anh sao lại như thế, mới hôm qua anh còn mua bánh cho cô mà…Anh vẫn nói yêu cô cơ nhiên sao lại rời khỏi cô một cách đột ngột như thế…cô lay anh, anh tỉnh dậy đi… cô đang ở bên anh đây, sẽ không ai làm anh đau nữa...cô ôm anh khóc tới sáng… tay cô vẫn nắm chặt tay anh…

Sau khi xác nhận danh tính của anh, cô lặng lẽ an táng cho anh, đối mặt với bia mộ hình ảnh một người con trai cười tươi còn cô gương mặt lem luốc, mất sức sống. An táng anh chỉ có mình cô, anh không có cha mẹ, anh là cô nhi cô đơn đến khi gặp cô anh không còn sợ cô đơn nữa, có cô ngày nào anh cũng cười cũng vui, cô muốn mang niềm vui lại cho anh nhưng cớ sao ông trời lại nhẫn tâm chia rẽ anh và cô… Nhìn bia mộ, tay cầm một bó hoa hồng trắng nhẹ nhàng đặt xuống, cô nước mắt đau thương rời đi….

Người bạn yêu sẽ không đi cùng bạn hết suốt cuộc đời…

End.