Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế) - 唐门高手在异世

Quyển 1 - Chương 1171:Lực cản Tư Đồ đại trưởng lão

Tuy rằng người này cũng là Linh Giai thượng phẩm, nhưng so sánh về công lực lại hơi thua kém một ít, chiến đấu cùng Tư Đồ Cừu một lúc lâu, đã có chút cảm giác mệt mỏi. Tư Đồ Cừu một chưởng đẩy lùi đối thủ, lạnh giọng quay về bên cạnh nói: - Ngăn cản hắn. Vừa dứt lời, liền có một vị Linh Giai thượng phẩm của Tư Đồ thế gia xông lên tiếp nhận đối thủ, ngăn lại Dư Chấn Đông. Tư Đồ Cừu cười lạnh một tiếng, thân như chim ưng, đánh thẳng tới chỗ Đường Phong. Đường Phong chỉ muốn đánh đến gần, không cầu đánh chết cao tầng của địch nhân, chỉ cần đả kích số lượng cao thủ và sĩ khí của bọn họ là đủ, bỗng nhiên da thịt cảm thấy căng thẳng, vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy Tư Đồ Cừu vọt đến trước mặt mình, chộp một trảo lên đầu mình. Bước chân Đường Phong dừng lại, sau đó vội vàng lui ra. Phản ứng của Chung Lộ lại không nhanh như vậy, còn theo đuôi tại phía sau Đường Phong, thân hình hai người giao nhau, Đường Phong phải lôi kéo theo nàng cùng chạy. Nhưng vừa kéo theo nàng, tốc độ liền bị giảm. - Chết! Vẻ đắc ý trong ánh mắt Tư Đồ Cừu ngày càng sâu đậm, trước sự sống và cái chết dĩ nhiên còn có nữ nhân tình trường, Ma Đầu này chết đến nơi rồi. Nhưng Tư Đồ Cừu lại không nhìn ra chút thần sắc kinh hoảng nào từ trong ánh mắt Đường Phong, ngược lại là một mảnh bình tĩnh. Lại nói tiếp, chẳng bao giờ Tư Đồ Cừu chính diện giao thủ cùng Đường Phong, chỉ đối với chiêu thức của hắn có chút lý giải mà thôi. Nhưng dù vậy, đối phương bất quá là một tiểu hài tử Linh Giai hạ phẩm, luận công lực thâm hậu và chiêu thức tinh diệu, sao có thể so với chính mình? Cho dù trong lòng có chút cảnh giác, Tư Đồ Cừu cũng không lui lại, tốc độ một trảo kia càng xoay nhanh, trong lòng ôm ý tưởng trực tiếp chộp nát Đường Phong. - Tư Đồ đại trưởng lão chớ nên khinh địch! Một tiếng la truyền đến, chính là vị công tử trẻ tuổi Chiến Vô Song của Chiến gia nhắc nhở, trong Dị Bảo Điện Chiến Vô Song trúng kế nhục nhã, liền đi tới điện thứ tám tập hợp lại, hắn đã từng tự mình cảm thụ sự kinh khủng của Đường Phong, biết thực lực của người này không thể suy đoán theo lẽ thường, mắt thấy Tư Đồ Cừu vội vàng tiến lên, liền nhanh chóng hô lên một tiếng. Lời còn chưa dứt, khóe miệng Đường Phong đã chậm rãi nhếch lên. Phương thức áp sát của đối phương cũng không sai, đổi lại là một Linh Giai hạ phẩm khác, chắc chắn không thể tránh né uy lực của một trảo này. Bởi vì ngay cả Đường Phong cũng không thể tránh khỏi, trảo phong kia đã bao phủ toàn thân, không hề có kẽ hở. Thế nhưng Đường Phong không cần phải sợ, đối mặt với cao thủ như vậy, chỉ có chiến mới có thể sống sót. Mà vừa lúc Đường Phong còn có con bài chưa lật có thể đánh chết Linh Giai thượng phẩm. Trong thiên địa truyền ra một tiếng vang thật lớn, phảng phất như một cây cung thật lớn bị kéo dây rồi buông ra, Tư Đồ Cừu chỉ cảm tháy hoa mắt, Đường Phong trước mặt đã biến thành dáng vẻ một cây cung, trên cây cung từng đợt ánh sáng lưu động, ẩn chứa uy lực lớn lao, trường kiếm trên tay Đường Phong chính là mũi tên của cây cung. Cung đã kéo căng, tên đã trên dây, nhất định phải bắn ra! Tư Đồ đại trưởng lão vội vàng lui lại thật nhanh. Trên nét mặt hắn mang theo một tia kinh hoảng. Vừa rồi trong nháy mắt, hắn thình lình phát hiện sinh mệnh mình đã bị uy hiếp nghiêm trọng. Chỉ vài bước trong đó, chớp mắt hắn đã lùi lại hơn mười trượng. Xíu… Tiếng xé gió truyền đến, chính giữa Đường Phong và Tư Đồ Cừu, có một đạo ánh sáng rực rỡ bùng lên. Tư Đồ Cừu không dám chậm trễ, ánh mắt càng trở nên cẩn trọng, song chưởng hóa thành chưởng ảnh đầy trời đẩy về phía trước, thực lực Linh Giai thượng phẩm giờ khắc này đã phát huy toàn bộ. Bính bính bính, chưởng kình trung hòa uy lực của Ngự Thần, Tư Đồ Cừu vừa đánh vừa lui, một mực thối lui lại hơn một trăm bước, lúc này mới miễn cưỡng ổn định thân thể. Vừa gặp ánh sáng lóe lên, Tư Đồ Cừu toát ra một thân mồ hôi lạnh, trên vai truyền đến một trận đau đớn, Tư Đồ Cừu vừa nghiêng đầu nhìn, không khỏi hít sâu một hơi. Nơi đó máu chảy đầm đìa, đã bị xé xuống một mảng thịt lớn, vết thương sâu đến tận xương tủy, vô cùng thê thảm. - Đây là uy lực của thần binh? Tư Đồ Cừu thì thào nhìn Đường Phong, trong ánh mắt tràn ngập không thể tin tưởng. Vừa rồi nếu không phải Chiến Vô Song nhắc nhở, nếu không phải hắn cố sức chống đỡ, riêng là một kích kia liền đủ xuyên thủng người hắn. Dưới một kích này, tất cả vạn vật trên thế gian đều trở nên buồn bã thất sắc, thiên địa phảng phất chỉ tồn tại một kích kia. Bất quá trong lúc đó, sắc mặt Tư Đồ Cừu liền dễ chịu rất nhiều. Bởi vì hắn phát hiện Đường Phong cũng không được tốt lắm, đánh ra một kích như vậy, các nơi trên thân thể hắn truyền ra âm thanh như muốn nổ tung, sắc mặt có chút đau đớn, khí tức càng trở nên hỗn loạn. Như vậy là được rồi, một Linh Giai hạ phẩm nếu như có thể sử dụng công kích như vậy mà lông tóc không hề thương tổn chút nào, vậy Linh Giai thượng phẩm còn tồn tại làm gì? Về nhà mà tắm giặt ngủ nghỉ đi cho rồi. Tư Đồ Cừu bị Ngự Thần chấn nhiếp, không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng những người khác của Chiến gia không có khả năng mở trừng hai mắt nhìn Đường Phong phát uy như vậy. Lập tức có cao thủ Linh Giai thượng phẩm của Chiến gia xuất hiện, trường kiếm chỉ vào Đường Phong ở phía xa, phi thân lên như chim yến vọt về phía Đường Phong: - Ma Đầu, nhận lấy cái chết! Một tiếng quát truyền đến: - Muốn giết hắn, trước hết qua cửa ải này của ta! Một đạo thân ảnh uyển chuyển xuất hiện, chính là Liễu Như Yên của Trảm Hồn Tông, Tróc Ảnh thủ bay lượn khắp bầu trời, không hề yếu thế cản lại công kích của người này. - Giết Ma đầu! Người này quá mức nguy hiểm! Cao thủ Linh Giai thượng phẩm của Chiến gia và Tư Đồ thế gia đồng loạt ra tay, mục tiêu toàn bộ hướng về vị trí Đường Phong. Ngự Thần nhất kích vừa rồi để cho mọi người e sợ. Cây đứng trong rừng, tất gió thổi qua. Hiện tại Đường Phong chính là cây to đón gió. Trong nháy mắt Đường Phong cảm giác được áp lực quanh thân đang gia tăng, đây là sát ý của hơn mười vị Linh Giai thượng phẩm, trong thiên hạ không người có thể chống đối. - Mơ tưởng thực hiện được! Linh Giai thượng phẩm của Cổ gia và Trảm Hồn Tông tất nhiên không chịu cam lòng tỏ ra yếu thế, đều nhảy tới bao quanh bảo vệ Đường Phong. Mắt thấy tình huống như vậy, người của Chiến gia và Tư Đồ thế gia biết là khẳng định không lấy được tính mệnh của Đường Phong. Linh Giai thượng phẩm của hai bên xoay quanh người Đường Phong, một phen đánh nhau gặp phải tổn thương, liền trở về trận doanh phe mình. Chiến trường rối loạn trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.