Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế) - 唐门高手在异世

Quyển 1 - Chương 303:Băng hỏa ba mươi sáu phòng (Thuong_Ha).

Toàn bộ chiến thuyền bị bao phủ trong một cỗ khí tức lạnh lẽo, hẳn là do Mang chấp sự vận dụng cương khí của bản thân thôi động con thuyền tiến về phía trước, hơn nữa khí tức lạnh lẽo này càng lúc càng băng hàn, rõ ràng là do nguyên nhân Mang chấp sự sử dụng toàn lực, mặc dù lúc này mặt trời chói chang treo cao, nhưng Đường Phong vẫn cảm giác toàn thân lạnh lẽo, lại cúi đầu nhìn mặt nước bên dưới, vị trí mũi thuyền nhỏ phá sóng lướt đi dĩ nhiên xuất hiện một tầng băng di động hơi mỏng, phiêu phù trên mặt nước biển, lại quay đầu nhìn phía sau, cảnh tàu đã hoàn toàn biến thành một điểm đen nhỏ. - Nếu thấy lạnh thì vận công chống lại một chút! Mang chấp sự đột nhiên mở miệng nói. - Chúng ta phải tới địa phương nào? Đường Phong mở miệng hỏi. - Hơn hai trăm dặm ngoài khơi, Băng Hỏa Đảo. Mang chấp sự đáp: - Nơi này là địa phương cuối cùng mà đám Huyền giai sẽ đi, ngươi chỉ là đi sớm hơn một đoạn thời gian mà thôi. Nói không chừng đợi ngươi từ bên trong ra ngoài, các bằng hữu của ngươi cũng đã tới, đến lúc đó tự nhiên có thể gặp lại rồi. - A. Đường Phong lên tiếng, lập tức lại hỏi: - Hiện tại bên cạnh không người, chấp sự có thể nói cho ta biết, cần ta đi làm cái gì? Mang chấp sự nhẹ nhàng cười nói: - Người quá thông minh có đôi khi không phải là chuyện tốt, nhất là thời điểm đối mặt với ta, ta có rất nhiều bí mật không muốn để người khác biết, nếu như bị người khác biết được, ta nhất định có xung động giết người. - Không có biện pháp! Đường Phong khẽ cười một tiếng: - Ý đồ của chấp sự rất rõ ràng, cho dù ta muốn không đoán ra cũng khó khăn. Nếu như là địa phương kia ta nhất định sẽ tới, vậy thì sớm một chút hay muộn một chút có gì khác nhau? Vì vậy chấp sự đưa ta tới Băng Hỏa Đảo lần này, ý đồ chân chính không phải là muốn ta trở nên cường đại, là bởi vì bản thân chấp sự có chuyện tình cần ta phải làm, vì vậy mới tận hết sức lực tự mình dẫn ta vào trong đó. Huống chi còn dưới tiền đề ngươi đánh hôn mê Sở tiền bối, không cho bảo chủ đại nhân biết được, theo cách suy đoán như vậy, chuyện tình chấp sự cần ta làm hẳn là phải bảo mật tới cực điểm rồi. - Không sai, là chuyện tình rất bí mật, cho dù là bảo chủ đại nhân ta cũng không muốn cho nàng biết. Hơn nữa bảo chủ đối với ngươi rất coi trọng, nếu như để nàng biết ta đưa ngươi tới đây mà nói, nàng khẳng định sẽ không vui vẻ gì. Mang chấp sự gật đầu. Bất quá, mặc dù chính mình muốn bảo mật, phỏng chừng nha đầu kia cũng có thể đoán được bản thân muốn làm cái gì rồi. Tuy rằng đối với thiếu niên trên thuyền này mà nói, sớm một chút hay muộn một chút không khác nhau, thế nhưng chính mình đã không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi, vì vậy việc này nên làm càng sớm càng tốt. Trời không vong ta! Cư nhiên để chính mình tìm được người thích hợp vào đúng thời điểm này. Mang chấp sự càng suy nghĩ trong lòng càng kích động không gì sánh được. Thế nhưng tìm được người thích hợp cũng chỉ là bước đầu tiên mà thôi, tiếp theo còn phải nhìn xem người thích hợp này có thể dùng được hay không. - Đường Phong! Ngữ khí Mang chấp sự biến hóa kỳ lạ nói một câu. - Đệ tử có mặt! Đường Phon thuận miệng đáp, thế nhưng lời vừa mới ra khỏi miệng, sau lưng trong nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi lạnh, ánh mắt kinh nghi bất định nhìn chằm chằm vào bóng lưng Mang chấp sự, trong lòng thình thịch thình thịch nhảy loạn. Đường Phong cũng không biết chính mình nghe lầm hay không, chính mình phảng phất như vừa nghe Mang chấp sự gọi hai chữ Đường Phong, hai chữ này không phải là cái tên giả Đường Môn chính mình sử dụng khi tiến vào Ô Long Bảo. - Chấp sự? Gọi Đường Môn có chuyện gì? Đường Phong thử hỏi lại một câu. - A… Mang chấp sự khẽ cười một tiếng: - Ở trước mặt ta, ngươi còn muốn giấu diếm sao? Thiên Tú Đường Phong, một nam nhân duy nhất trong môn phái nữ tính, mấy tháng trước đại náo ba tông môn Lưu Vân Tông tại phiến địa phương Cự Kiếm Môn, sau đó liên lụy tới Vạn Thú Môn, giết người vô số, bị người bốn tông đặt danh hiệu Huyết Ma. Cuối cùng đánh một trận, nghe đồn bị môn chủ đời trước Vạn Thú Môn một quyền đánh chết, sau đó không còn tin tức. Bốn tông môn phế vật kia hẳn là chỉ dùng tin tức giả này để che giấu tin tức, muốn thu lại một điểm danh dự? Dù sao cũng bị một Huyền giai nho nhỏ nháo thành như vậy, bọn họ không còn mặt mũi nào. Sợ rằng không ai đoán được, Huyết Ma Đường Phong không chỉ không chết, ngược lại còn tiến vào trong Ô Long Bảo, trở thành đệ tử Ô Long Bảo. Trong lúc nhất thời toàn thân Đường Phong lạnh lẽo, giống như rơi vào hầm băng. Hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, thân phận của chính mình trước mặt Mang chấp sự nguyên lai đã sớm bại lộ rồi, hơn nữa hắn cư nhiên lý giải kỹ càng đối với chính mình như vậy. - Lá gan của ngươi cũng quá lớn đi! Mang chấp sự vừa cười vừa nói: - Chỉ là một Huyền gia nho nhỏ cư nhiên có thể làm được trình độ này, thành thật mà nói, ngay cả ta cũng phải bội phục ngươi, hơn nữa ta căn bản không thể tưởng tượng được rốt cuộc ngươi làm như thế nào? Cũng giống như hiện tại ngươi đã mò được cánh cửa thiên nhân hợp nhất, Huyền giai bình thường sao có thể làm được trình độ này? - Chấp sự rốt cuộc là ai? Sắc mặt Đường Phong âm trầm hỏi. Nếu hắn đã lý giải đối với chính mình như vậy, có thể khẳng định được, hắn nhất định là người quen của chính mình, tối thiểu hắn cũng phải là người đã từng gặp qua chính mình. Chẳng lẽ là người của bốn tông? Cũng không đúng a, bốn tông không có coa thủ cường đại tới như vậy, hơn nữa Mang chấp sự này khiến hắn cảm giác rất không bình thường, nếu như Đường Phong đã từng gặp mặt hắn, nhất định có thể nhớ được. - Ta còn biết là hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích cho ngươi tới đây! Mang chấp sự lại tung ra một tin tức khiến Đường Phong phải khiếp sợ. Hai đại sát thần chính là phản đồ Đại Tuyết Cung, nếu như để người của Ô Long Bảo biết chuyện này, chính mình còn có ngày lành sao? Trong lúc nhất thời Đường Phong nảy sinh ý niệm liều mạng với người trước mặt, vô luận là đánh lén thành công hay không cũng lập tức rời khỏi địa phương quỷ quái này. Mang chấp sự thực sự đáng sợ, chính mình trước mặt hắn phảng phất giống như hoàn toàn trong suốt, hoàn toàn không có bất cứ che đậy nào! - Không cần sợ, toàn bộ Ô Long Bảo chỉ có một mình ta biết được thân phận của ngươi, bởi vì ta và hai người Thang Phi Tiếu, Đoạn Thất Xích từng có qua lại thư từ, là bọn hắn đã dặn ta chiếu cố ngươi nhiều ngươi, nếu như không phải ngươi cho rằng lần trước ngươi có thể dễ dàng ra khỏi như vậy hay sao? Mang chấp sự giải thích nói: - Không tới vài ngày sau khi ngươi gia nhập vào Ô Long Bảo, Thang Phi Tiếu đã gửi thư tới rồi. Đường Phong nghe vậy, tâm tình khẩn trương mới dần dần bình tĩnh lại, không khỏi chậm rãi thở ra một hơi. Nếu như là Tiếu thúc và Đoạn thúc tiết lộ thân phận của chính mình, như vậy không có gì phải quá mức lo lắng, xem ra hai đại sát thần và Mang chấp sự có quen biết từ trước, bất quá ngẫm lại cũng đúng, hai người bọn họ đã từng ở trong Ô Long Bảo một thời gian, có thể quen biết với Mang chấp sự cũng là chuyện bình thường. -o0o- - Ta nói với ngươi như vậy, ngươi có thể giải trừ địch ý đối với ta sao? Mang chấp sự tiếp tục mở miệng hỏi. - Hiện tại ta muốn nhờ ngươi đi làm một chuyện, vì vậy không hi vọng ngươi có bất cứ nghi ngờ nào đối với ta. Vẫn giống như lời ta nói trước đây, ta chỉ có ý tốt đối với ngươi, không có bất cứ ý tứ hại ngươi, nếu như ngươi chết, hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích sẽ không bỏ qua cho ta! - Như vậy chấp sự cần ta làm cái gì? Đường Phong hỏi. - Đi Băng Hỏa Đảo, lấy một loại dược vật chí dương chí cương, liệt diễm cô! - Vì sao cần ta đi lấy, bản lĩnh chấp sự thông thiên, lẽ nào chính mình không thể đi hay sao? Mang chấp sự cười khổ một tiếng: - Nếu như chính bản thân ta có thể đi, còn hao hết tâm tư nhờ ngươi làm gì? Dừng lại một chút, hắn lại mở miệng nói: - Sở dĩ Băng Hỏa Đảo có thể giúp các ngươi đề cao thực lực rất nhanh chính là bởi vì linh khí nơi này rất nồng đậm, nơi này là một ngọn núi lửa trên biển, quanh năm có nham thạch nóng chảy cực kỳ nóng bỏng, lửa nóng khó ngăn lại. Hơn nữa kỳ quái chính là ngoại trừ địa phương ngọn núi lửa trong Băng Hỏa Đảo, những địa phương khác đều bị tuyết trắng bao phủ quanh năm, lạnh tới dị thường. Trên đảo, lòng núi lửa có một sơn đạo thiên nhiên, nơi này tràn đầy hai loại linh khí, một loại là dương khí bá đạo, một loại là âm khí lạnh lẽo, hai loại tinh khí này bất cứ loại nào đều đã tinh khiết tới cực hạn. Nói cách khác nếu như ngươi vừa tiến vào trong sơn đạo kia sẽ được thể nghiệm loại cảm giác băng hỏa nhị trọng thiên, một khắc trước còn khô nóng không gì sánh được, sắp khiến ngươi phải tan chảy, sau một khắc lại như rơi vào hầm băng, toàn thân cứng ngắn, ngay cả cương khí trong cơ thể phảng phất như bị đông cứng lại! - Điều này có quan hệ gì tới việc đề cao thực lực? Đường Phong nghi hoặc hỏi. Mang chấp sự cười cười trả lời: - Nếu ngươi dưới dưới loại tình huống này, ngươi chỉ có thể vận công chống đối lại hai loại linh khí liên tục ăn mòn, bởi vì nếu không vận công chống đối thì sẽ bị hai loại linh khí tinh khiết tới cực điểm hủy diệt, hơn nữa thực lực càng cường đại, tiến vào càng sâu sẽ càng gặp cảnh linh khí ăn mòn mãnh liệt hơn rất nhiều. - Băng hỏa lưỡng trọng kình quấy nhiễu sẽ khiến ngươi khi thì lạnh lẽo, khi thì khô nóng, tại thời điểm vận công chống đối lại lưỡng trọng kình, thực lực bản thân ngươi sẽ tăng tiến cực nhanh! Thế nhưng linh khí tinh khiết yêu cầu rất nghiêm ngặt đối với thân thể và kinh mạch, hơi có chút sai lầm sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục! Vì vậy hiện tại Ô Long Bảo mới huấn luyện các ngươi như vậy, cũng chính là điều ta đã nói trước đó, đây chỉ là bước chuẩn bị, đặt nền móng cho một bước cuối cùng này! Đường Phong ngạc nhiên nói: - Còn có chỗ kỳ diệu như vậy? Mang chấp sự nói: - Vạn vật thế gian không gì không thể, những chuyện ngươi tiếp xúc quá ít ỏi. Băng Hỏa Đảo chính là tài phú quý giá nhất của Ô Long Bảo, mặc kệ là Ô Long Bảo hay Đại Tuyết Cung, tất cả Thiên giai đều từ địa phương này tu luyện tới cảnh giới Địa giai thượng phẩm, sau đó đột phá thành. Đường Phong nghi hoặc nói: - Nếu như có thể tu luyện với tốc độ như vậy, vì sao không tu luyện tới Thiên giai đi? Lẽ nào Địa giai thượng phẩm đỉnh phong đã là cực hạn? Mang chấp sự gật đầu: - Không sai, là cực hạn. Vừa rồi ta cũng đã nói cho ngươi, lúc tiến vào trong sơn đạo, càng tiến vào sâu hơn, thực lực càng cường đại càng bị linh khí quấy nhiễu mãnh liệt hơn. Thiên giai chính là cực hạn, cụ thể vì sao lại như vậy ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ là trước đây có một người tu luyện tới Thiên giai vẫn lưu luyến không muốn đi, nhưng không cách nào chống lại băng hỏa lưỡng trọng kinh ăn mòn bạo thể mà chết, liên tục vài lần như vậy sau này không có bất cứ Thiên giai nào dám ở nơi này rồi. Vì vậy có thể nói sơn đạo kia chính là nơi tử vong của Thiên giai, Thiên giai tiến vào không cần bao lâu sẽ thân tử đạo tiêu! - Thì ra là thế! Đường Phong gật đầu: - Thảo nào chấp sự không tự mình tới được, lại muốn nhờ tay người khác. - Chỉ giới hạn ở ngươi, bởi vì ngươi là người Thang Phi Tiếu giới thiệu, ta mới có thể tín nhiệm được. Đường Phong cười khổ một tiếng: - Thủ đoạn của chấp sự cũng không thể khiến ta tin được ngươi a. - Lần này ngươi đi Băng Hỏa Đảo, tiến vào trong sơn đạo, chuyện cần làm thứ nhất chính là tu luyện! Càng không ngừng tu luyện, bởi vì thực lực của ngươi hiện tại chỉ có thể xâm nhập vào bảy tầng đầu trong sơn đạo mà thôi. - Cái gì bảy phòng đầu? Đường Phong nghi hoặc nói. - Hai bên trái phải sơn đạo đã sớm bị những người từ Ô Long Bảo mở ra rất nhiều thạch động dùng để bế quan tu luyện. Từ bên ngoài vào trong tổng cộng phân chia thnàh ba mươi sáu đoạn, chúng ta gọi chung là ba mươi sáu phòng. - Chỉ khi từng bước từng bước trở nên cường đại ngươi mới có thể tiến vào chỗ càng sâu, càng tiến vào sâu hơn, thực lực đề cao càng nhanh. - Hiểu rõ rồi! Đường Phong gật đầu. - Băng Hỏa Đảo này là do lúc Đại Tuyết Cung vừa mới sáng tạo tìm kiếm được, nếu không phải như vậy ngươi cho là vì sao lão cung chủ lại kiến tạo một Ô Long Bảo tại chỗ này? Ô Long Bảo tồn tại với mục đích chính là muốn chiếm lấy Băng Hỏa Đảo, không cho thế lực khác nhúng chàm. - Ta cần phải tới đầu cùng ba mươi sáu phòng hay sao? Đường Phong hỏi. - Không sai! Mang chấp sự gật đầu: - Khi thực lực của ngươi tới cấp độ kia, tiến vào đầu cùng của ba mươi sáu phòng, nơi này hẳn là có liệt diễm cô tồn tại. - Hẳn là? Khóe miệng Đường Phong co giật. - Bởi vì bản thân ta chưa từng đi tới nơi này, chỉ là nghe nói qua. Năm đó ta mới chỉ tiến tới phòng hai mươi bảy đã không thể tiếp tục được nữa. Hai người Thang Phi Tiếu và Đoạn Thất Xích ngươi quen biết từng đi tới phòng thứ ba mươi bốn. - Vậy hai phòng còn lại là do ai tạo ra? Dù sao cũng phải có người đã từng trải qua mới có thể tạo thành? Đường Phong không khỏi động dung, cư nhiên hai đại sát thần cũng không thể vượt qua hết ba mươi sáu phòng? - A… Mang chấp sự khẽ cười một tiếng: - Đại Tuyết Cung từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ cũng chỉ có hai người từng đi tới đầu cùng, một người là lão cung chủ, ba mươi sáu thạch động này đều là do bản thân hắn tạo hình ban đầu, vì vậy người đã từng vượt qua được. - Một người còn lại là ai? Đường Phong hỏi. Mang chấp sự đột nhiên trầm mặc, cương khí băng lãnh thấu xương toàn thân càng thêm mãnh liệt, một thân sát khí không thể ức chế lan tràn bốn phía, phảng phất giống như đối mặt với địch nhân khiến chính mình phải thống hận. Nguyên bản Đường Phong đứng trên thuyền cũng có cảm thấy lạnh lẽo, nhưng còn chưa tới mức phải vận công chống lại, thế nhưng Mang chấp sự đột nhiên làm như vậy khiến hắn phải vận công chống lại rồi, nếu không toàn thân có thể bị đông cứng. -o0o-