Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế) - 唐门高手在异世

Quyển 1 - Chương 605:Thành công.

- Giết! Đường Phong hét lạnh một tiếng, dẫn ba người vọt thẳng vào trong thạch thất, đưa tay đóng cửa thạch thất lại, đem hai người còn lại hoàn toàn chắn kín ở bên trong. - Tam thúc ý người muốn thế nào? Hai người kia vẫn còn không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vội vàng mở miệng hỏi. - Ngươi xem ta là ai hả? Đường Phong cười khẽ một tiếng. Hai người mới nhìn kỹ lại, thấy rõ người này cơ bản không phải là tam thúc của mình mà là một người trẻ tuổi xa lạ. Mình hoa mắt rồi phải không? Mới vừa rồi rõ ràng là Tam thúc đang cùng nói chuyện đám người mình, sao bỗng chốc đã thay đổi hình dạng? Tuy nhiên lúc này bọn họ cũng không có tâm tư lo lắng những thứ này nữa, đối diện với bốn người trông như hung thần ác sát, ba nam một nữ tỏa sát khí đằng đằng ánh mắt nhìn mình tràn ngập tà ác với không có ý tốt, bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết người nói chuyện với bọn họ là người khác, dẫn sói vào nhà, hiện tại muốn chạy cũng không thoát. Đường Long cũng lười khách sáo với bọn họ, nâng hai tay lên đánh thẳng móc sau gáy một trong hai người đó, sát chiêu liên tiếp nổi lên, bên trong thạch thất không lớn không nhỏ bỗng chốc tràn đầy tiếng rít của cương khí. Đường Tử Thư cũng tìm tới một người khác, Đường Phong và Đường Điểm Điểm trong nháy mắt cũng gia nhập vòng chiến, hiệp trợ Đường Tử Thư đối phó với đối thủ của hắn. Lấy ba chọi một, đối phương tuy là Thiên Giai thượng phẩm, nhưng Đường Tử Thư cũng là Thiên Giai thượng phẩm, Hoan Ca Kiếm trên tay Đường Điểm Điểm trên tay phát tiếng vang bức thẳng vào đầu đối phương, làm loạn tinh thần gã, làm cho chiêu thức của gã không thể phát được liên tục. Hơn nữa, còn tồn tại âm nhân Đường Phong này, tuy hắn chỉ là Thiên Giai hạ phẩm, thế nhưng duệ kim khí và cương tâm lực vừa xuất ra, lực sát thương tăng mạnh, tức thì tay không tấc sắt cũng có thể trong vòng mấy chiêu đánh tan cương khí hộ thân của đối phương. Nếu là bình thường, muốn giết chết một cao thủ Thiên Giai thượng phẩm rất khó, đấu không được thì chẳng lẽ không biết chạy hay sao? Thế nhưng hiện giờ người này căn bản không có chỗ nào để chạy, cửa đá bị đóng, gã trở thành cá nằm trong chậu. Hơn nữa thạch thất cũng không rộng lắm, di chuyển xoay vòng cũng khá hạn chế, tất cả mọi người không có cách nào phát huy được toàn bộ thực lực, điều này lại làm Đường Phong được lợi, ám khí Duệ kim khí liên tục phóng ra khiến đối phương căn bản tránh không thể tránh, chỉ sau hơn mười chiêu, người này liền bị một thanh phi đao của Đường Phong đánh tan cương khí hộ thân, cắm vào thân thể, gã kêu thảm lên đau đớn. Đường Tử Thư thừa cơ nắm cánh tay gã hung hăng vặn một cái, tiếng răng rắc truyền đến, cánh tay người này trong nháy mắt tê dại, bội kiếm trên tay cũng rơi xuống mặt đất kêu lên tiếng “đinh đang”. Đường Điểm Điểm cũng không chùn bước, kẹp kiếm xông lên, kiếm phi kinh thiên dứt khoát gọn gàng chặt đứt cổ đối phương - Các ngươi… Các ngươi rốt cuộc là ai? Người này trước khi chết cũng không hiểu, rốt cuộc là ai có bản lĩnh xông vào mật thất sau cốc của Chung gia. - Người muốn mạng của các ngươi. Đường Tử Thư cười lạnh một cái không dừng lại, trực tiếp xông thẳng tới một đối thủ khác đang quấn đấu với Đường Long. Người này thấy đồng bạn đã chết, hơn nữa đối phương bất kể là số người hay thực lực rõ ràng đều chiếm ưu thế, hơn nữa cũng không có đường trốn, đâu còn tâm tư chiến đấu nữa? Lúc Đường Tử Thư xông tới, gã đã hoảng sợ hét to một tiếng: - Đừng đánh nữa, ta đầu hàng, tha mạng đi! Vừa nói vừa trốn đi vào một góc. Trong mắt Đường Long loé lên tia khinh thường thật sâu, tia khinh thường đó như kim châm đâm vào tâm đệ tử Chung gia này, nhưng lời đã nói ra miệng rồi, gã còn thu lại được sao? - Người Chung gia đều là loại nhát gan sợ chết thế này sao, hừ! Đường Long căn bản không lay động, cứ như cũ không khoan dung tấn công tới gã. - Phì! Ngay cả Đường Điểm Điểm cũng phỉ nhổ gã không ngớt, Đường Điểm Điểm tự nghĩ nếu mình bị người ta ép đến đường cùng, cũng sẽ không van xin, cùng lắm là chết! Bốn người đánh một người, hơn nữa là đối thủ không còn ý chí chiến đấu, cho dù là Thiên Giai thượng phẩm cũng rất nhanh bị xử lý. Chỉ chưa tới mười phút nghỉ, người này sẽ chết dưới thiết quyền của Đường Long, trước khi chết còn xin tha không ngớt. Trong thạch thất tràn đầy mùi máu tanh không thoát ra được, vô cùng gay mũi. Tuy nhiên mấy người Đường gia đầy vẻ kích động, Đường Long và Đường Tử Thư nhìn nhau, không kìm nổi phá lên cười tràng dài. Dù gì hai người bọn họ cũng biết đây là Chung gia, cho nên cố nén tiếng cười đến mức thấp nhất. Đường Điểm Điểm cũng thở hổn hển, tay vỗ vỗ ngực, không dám tin nói: - Chúng ta làm được rồi, chúng ta thực sự làm được rồi! Dọc đường đi một mạch mười dặm, lẻn vào mật thất sau Cốc Chung gia, lông tóc không hao tổn gì còn đánh chết ba người Chung gia được chọn tham chiến ba tháng sau, loại việc này nếu nói ra, sợ rằng sẽ không ai tin. Một gia tộc nếu cả đệ tử tinh anh của mình mà bảo vệ không được vậy còn mặt mũi gì nữa? Một canh giờ trước, mấy người ở đây cũng chỉ là đột nhiên nảy lên ý tưởng mà thôi, bất luận là Đường Long hay Đường Tử Thư, tuy rằng đối với đề nghị của Đường Phong cảm thấy hứng thú, cũng tham dự vào đó, thế nhưng cũng không ôm hy vọng nhiều, bởi vì bọn họ biết dọc đường đi này sẽ gặp nhiều nguy hiểm, thế nhưng một lúc lâu sau, kế hoạch thoạt nhìn hư vô mờ mịt kia đã trở thành hiện thực. - Đáng giá! Đường Tử Thư hết sức kích động nói: - Dù hiện giờ ta có chết ở nơi này, cũng đáng. Ba người Chung gia được chọn tham chiến đã chết, ta xem bọn hắn ba tháng sau sẽ làm sao, ha ha ha ha! Cao thủ trẻ tuổi có số lượng cực kỳ hữu hạn, Chung gia có năm người chọn tham chiến, ngoại trừ Chung Lộ ra toàn bộ đều chết hết, dù bên trong Chung gia hùng hậu chỉ sợ cũng không có biện pháp trong khoảng thời gian ngắn tìm được người có thực lực ngang bằng để bổ khuyết vào chỗ trống này. Bọn họ đại khái chỉ có thể tìm Thiên Giai trung phẩm bổ sung vào. Tuy nhiên, những người này có thể làm được gì? Thiên Giai trung phẩm tại đại tỉ thí gia tộc căn bản không thiếu. Ba tháng sau đại tỉ thí gia tộc, thất bại của Chung gia giờ khắc này đã định trước. Mà bốn người tại chỗ này, không thể nghi ngờ chính là công thần lớn nhất của Đường gia! Chuyện này nếu nói ra, bốn người khẳng định sẽ được Gia chủ khen ngợi, thậm chí đặc biệt thăng cấp cũng không phải là không có khả năng. - Không nên vui mừng quá sớm. Ba người bọn họ kích động, chỉ có Đường Phong đầu óc bình tĩnh, bởi vì hắn đã sớm nắm chắc phần thắng, gần như là chỉ có mình mình, Đường Phong có thể đạt đến trình độ này rồi, hơn nữa càng ung dung hơn. - Chúng ta quả thực giết chết người được chọn tham chiến của Chung gia, nhưng đừng quên, mọi người cũng là người được chọn tham chiến của Đường gia, nếu các ngươi chết tại nơi này, vậy tổn thất của Đường gia cũng không nhỏ. Bước tiếp theo, chúng ta phải an toàn rời khỏi Chung gia!