[ĐN Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 43: Vô hạn tiềm năng

Chương này, chứa rất nhiều thông tin 😅

______________________________

" ...Loại bỏ những ai không có pháp thuật... và tạo ra một thế giới chỉ có pháp thuật?"

" Khốn kiếp!!! Pháp thuật cũng chỉ chiếm 10% thế giới này thôi! 90% còn lại hoàn toàn không thể thực hiện được pháp thuật!"

" Phải đúng vậy..."

" Và 90% đó đều không thể tồn tại ở Thế Giới Đại Ma Pháp..."

" Ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi làm vậy à?! Thế giới này tồn tại là vì những con người hỗ trợ lẫn nhau!!!"

" Phải thành thật, ta không thể hiểu được con người các ngươi nói..."

" Các ngươi không bao giờ có thể tới gần cội nguồn của mọi pháp thuật... và các ngươi chưa từng biết đến sự đáng sợ của Zeref... thứ sức mạnh thật sự... sẽ khiến các ngươi run sợ...!!!"

" Run sợ?! Mỗi người chúng ta đều có rất nhiều nỗi sợ!... Nhưng tuyệt đối không bao giờ Fairy Tail sợ hãi trước cái tên Zeref gì đó!"

...

Eflman không có đủ sức để đánh bại một Thất Luyện Ngục

Nhưng không có nghĩa là tinh thần của cậu... sẽ dễ dàng bị bỏ qua...

Cuộc chiến gay gắt nhất từ trước đến nay của Fairy Tail

Vẫn đang tiếp tục

______________________________

" Chìm sâu xuống địa ngục của sự phẫn nộ đi!"

" Sâu kiến hạ đẳng!"

Nơi đây là một cái đỏ đậm thế giới

Biển dung nham như quái vật trồi lên từ địa ngục, hùng cứ mặt đất, lười biếng híp mắt chờ đợi con mồi...

Mỗi ngẫu nhiên thở phì phò một cái, hỏa lực toát ra từ nó đều sẽ khiến không gian muốn rung chuyển vài lần

Mà cao cao tại thượng giữa đất trời, Phẫn Nộ Thần Behemoth- chính là toàn bộ nơi này chân chính thần linh

Lúc này hắn, đỏ đậm đôi mắt nhìn vào một mảng không gian trống rỗng, vận sức chờ đợi...

Nơi đó khiến cho hắn cảm nhận được một khí tức lạnh lẽo nguy hiểm

Đừng buồn cười, cái hơi thở đó tuyệt đối không phải là cặn bã nhân loại đáng chịu nguyền rủa kia, đòn đánh vừa rồi đủ để khiến kẻ đó cặn bã cũng không còn!

Hơi thở đó chắc chắn đến từ một trong hai vị chủ thần...

Tính một tính thời gian, chỉ sợ hiện tại Hắc Thần Ankh còn chưa từng thức tỉnh... nếu không thì Behemoth hắn cũng sẽ không yên ổn đứng ở chỗ này...

Vậy nên chắc chắn người đến chính là chủ nhân cũ của hắn... Bạch Thần- Karnaknubis...

Từ thuở sơ khai, sinh ra từ vũ trụ hỗn độn chính là hai vị thần tối cao nhất Thần giới...

Hắc Thần Ankhseram- người quản lý cả sự sống và cái chết, sự sáng tạo và hủy diệt, toàn bộ chín đại nguyên tố- tương ứng với chín đại Thần vị: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Quang, Ám, Không Gian và Thời Gian

Bạch Thần Karnaknubis- người quản lý những mảnh hư không không cách xác định: nơi mọi thứ trở về với hư vô

Người nắm giữ quyền hành tối cao đối với hành động của mọi sinh vật: 7 Đại đức tính bao gồm Khiêm Tốn, Hào Phóng, Chừng Mực, Siêng Năng, Tốt Bụng, Kiên Nhẫn, Trinh Bạch

Cùng với 7 Đại tội: Kiêu Ngạo, Tham Lam, Phàm Ăn, Đố Kị, Phẫn Nộ, Sắc Dục, Lười Biếng

Đều nằm dưới sự kiểm soát tuyệt đối của người

Vào thời điểm hơn mười năm trước (tại thế giới của Fairy Tail đã trôi qua 100 năm), Hắc Thần không biết lý do mà tự tách biệt Thần vị: Khai sinh ra một phụ hồn- Hủy Diệt Thần Seram, còn chủ hồn của người nhận lấy Sinh Mệnh Thần vị Ankh... lâm vào ngủ say...

Thần Hủy Diệt ngay thời điểm đó làm loạn, điều tệ hại hơn là tất cả 9 vị thần dưới trướng hai vị thần tối cao là 7 Đại tội cùng với Hắc Ám và Thời Gian đều cùng lúc làm phản, đả thương đồng bạn và đến bên cạnh Hủy Diệt Thần

Bạch Thần lấy bản thân làm đại giới, mang theo chủ hồn của Hắc Thần rơi xuống Trái Đất, bám vào thân thể một đứa trẻ sơ sinh hội đủ mọi điều kiện yêu cầu, trốn tránh được sự tìm kiếm của Seram, từ đó bặt vô âm tín...

Không ngờ trốn mười năm... cuối cùng cũng để chúng ta tìm được...

Behemoth nở một nụ cười ngông cuồng đắc thắng, ánh mắt nhấp nháy những tia sáng đỏ rực rỡ...

Yêu cầu bắt sống nhân loại đó thực chất chỉ là để càng dễ dàng bóc tróc năng lượng cùng linh hồn của hai người họ...

Hắc Thần chưa tỉnh... Bạch Thần trọng thương... ta là một trong những kẻ dưới trướng ngài ấy lúc trước...

Ta chính là kẻ rõ ràng khuyết điểm của ngài ấy nhất! Công lao lần này... vốn sinh ra chính là dành cho ta!

Xẹt xẹt!

Không gian bắt đầu xuất hiện vết rách, cả đất trời dường như đang rung chuyển, dung nham sôi lên sùng sục, ánh chớp màu bạc xen lẫn đỏ rực toát ra làm hoa mắt Behemoth...

Tới, tới!

Rắc... Uỳnh!!!

Ánh sáng chói mắt bùng lên, trong chốc lát, toàn bộ biển dung nham của Behemoth đã lâm vào dĩ vãng, nhường chỗ cho một mảnh không gian trắng xóa hư vô

Quả nhiên là Bạch Thần! Là "Thanh tẩy" cấp độ của Thần!!!

Như thế...

Hắn không chần chừ thêm giây phút nào vì sợ Bạch Thần sẽ chiếm trước tiên cơ, hưng phấn lao tới bóng người vừa xuất hiện

Cả người hắn như biến thành quả đạn pháo khổng lồ màu đỏ ẩn ẩn xuất hiện kim văn óng ánh

Kim văn đó... là bảo hộ vòng Hủy Diệt Thần cho hắn... mang theo hơi thở và sức mạnh của vị thần tối cao vũ trụ...

Phải, yếu điểm duy nhất của Bạch Thần, chính là đòn tấn công của Hắc Thần!

Thứ duy nhất có thể đối đầu với hư vô chính là vô số sự tồn tại!

" Phẫn Nộ Kim Văn Bạo Diệt Pháo!" Behemoth nở một nụ cười điên cuồng:" Tiền nhiệm chủ nhân! Chào mừng và vĩnh biệt!!"

" Ồ phải..." Người mới đến không có vẻ gì là sửng sốt, khóe môi cong cong một nụ cười nửa miệng, đôi cánh đen bật mở giữa không trung, cả thân ảnh cô ấy bị bao vây trong luồng hào quang đỏ như máu

Không! Đây không phải là Bạch Thần!!!

Behemoth co rụt ánh mắt, nhưng đã không còn kịp để hắn làm bất cứ điều gì

Behemoth nhận ra, lớp khí tức bao bọc cô gái ấy bây giờ... từng thuộc về hắn...

Nó là Phẫn Nộ khí tức... Nhưng nó không còn nghe lời hắn nữa...

" Vĩnh biệt" Cô gái ấy cũng nắm tay lại thành quyền, khí tức cả người bùng nổ, huyết sắc hào quang xuất hiện vài tia ánh bạc như có như không:" Cái này là thứ dành cho ngươi! Tên phản bội!!!"

" Làm... cách nào...?" Behemoth mở to mắt không thể tin

Khi hư vô và vô số kết hợp...

" Hắc Bạch Song Thần Quyền!"

Tất cả mọi thứ đều biến mất như một giấc mộng

Dù là không gian trắng xóa hay biển dung nham nóng chảy...

Còn lại... chỉ là một bãi đất trống không còn cây rừng...

Behemoth hoàn toàn nhận đủ một quyền này, đập mạnh xuống nền đất tạo thành một hố sâu to lớn, cát bụi mịt mù tung lên, thế nhưng hắn vẫn ngơ ngác nhìn không trung, thẫn thờ thì thầm:" Làm thế nào ngươi vẫn tồn tại?"

" Làm thế nào... sức mạnh của ta...?"

" Làm thế nào... ngươi có thể kết hợp được Hắc Bạch...?"

Đó không phải là... quyền năng của vị thần tối cao nhất hay sao?

" Bởi vì ta là nhân loại" Charlos thản nhiên đưa cặp mắt lạnh băng nhìn xuống hắn

Đôi cánh đen mỹ lệ dang rộng, mái tóc đen cũng theo gió giao phong, hào quang màu máu xen lẫn sắc bạc khiến cô chẳng khác nào một vị ác thần

Nhưng hơi thở của cô ấy vẫn hoàn mỹ tuyên cáo, cô ấy là một nhân loại như bao người trên thế giới này

" Bởi vì nhân loại sinh ra đã yếu đuối, thế nên tương lai của chúng ta có vô tận khả năng"

" Yếu đuối... nên có vô tận khả năng...?" Behemoth mơ hồ lặp lại, ánh mắt vẫn mù mịt:" Tại sao ta không thể hiểu?"

" Sinh ra đã tự nhận là kẻ mạnh, các ngươi sẽ không bao giờ hiểu" Charlos vẫn lãnh đạm tường thuật, thần lực cùng ma lực trong chốc lát tăng trưởng khủng khiếp cuộn sánh lại tạo thành một màn sương mờ trước mặt cô ấy

Áp lực lúc có lúc không truyền ra như đã hòa tan vào trời đất

Nhưng trực giác của Behemoth cảm nhận được, không chỉ là nguy hiểm, mà còn là tử vong khóa chặt

Hắn run rẩy muốn trốn thoát, nhưng không được, cả người hắn như bị ghim chặt xuống đất, chỉ có thể nằm đấy chờ đợi sự phán xét!

Hắn không thể làm bất cứ điều gì!

" Ta tuyên bố, ngươi bị trục xuất khỏi thế giới này!" Charlos bỗng nhiên cao giọng, nghiêm trang phất tay phải sang ngang:" Mở ra! Hắc Bạch Song Thần Tuyệt Trận!"

" Khai Trừ!"

" Không! Không! Ta không muốn!!" Ma pháp trận hình thành ngay dưới nơi Behemoth bị đánh ngã, thất quang chuyển đổi, trở thành một màu đen tuyền lấp lánh ánh sáng trắng đan xen

Cột sáng khổng lồ cùng màu đâm xuyên từ nơi đó đến tận bầu trời, xuyên hết những đám mây đen dày đặc lôi điện, chạm đến cánh cổng không gian thần bí

" KHÔNG!!!"

Tiếng hét tan dần, mặt đất đã hoàn toàn trơ trọi

Đợi cho tất cả kết thúc, Charlos chỉ cảm thấy trước mặt mình hoa lên, tối sầm lại

Cô ấy hoàn toàn để cơ thể tự do rơi xuống đất

May mà mình... làm được...

Cát bụi mịt mù

Đôi cánh đen tan biến thành vô vàn hạt sáng bảy màu trôi nổi trong không khí, nhưng hào quang đỏ rực bao quanh cô ấy vẫn tiếp tục lưu động, tựa hàng ngàn con kiến cắn xé trong mạch máu

Chết tiệt! Hết cử động được rồi!

Charlos cắn chặt răng đến mức như muốn nghiền nát chúng, gân xanh trên trán bắt đầu bạo khởi, dưới lớp da trắng nõn như đang xuất hiện du long lượn quanh, che kín toàn thân thể

Từng mạch máu vốn mềm dẻo bỗng nhiên ẩn hiện hồng quang, da thịt trắng trẻo phủ đầy vết thương lớn nhỏ cũng từ đâu hiện ra những vết lồi lõm không đồng đều... chúng giật mạnh, hoặc nhúc nhích... tựa như đang có cái gì di chuyển ở bên trong... tìm cách muốn thoát ra ngoài...

Quả nhiên, thần lực... không phải trò đùa gì cho cam....

Charlos không kìm được cuộn tròn người lại, run rẩy, ngón tay cô đâm sâu vào lòng đất phía dưới mình, khớp xương nổi lên trắng bệch, mồ hôi khắp người đều vã ra như tắm, thế nhưng cô ấy vẫn quật cường nhất định không mở miệng kêu lên một tiếng nào

" Ngươi là một kẻ điên..."

Tiếng thì thào đó không phải thứ Charlos có thể quan tâm đến lúc này

Áp lực tỏa ra từ các mạch máu đang rạch ra những vết thương trên thân thể đó, cảm giác nóng rát như có ai ném vào đó một mồi lửa... và mùi huyết tanh nồng bắt đầu lan tỏa...

Cố tình khiến Phẫn Nộ khí tức xâm nhập cơ thể... cố tình đưa thân ra chịu đòn...

Chảy ra từ tai... thấm xuống nền đất... máu của cô ấy thậm chí khiến mặt đất phát ra những tiếng xèo xèo rợn người như axit, đốt cháy thành tro đất đá cả khu vực cô nằm...

Điên cuồng luyện hóa thần lực... dám đi thử cái khái niệm mà ba ngàn thế giới không kẻ nào dám...

Người nói chuyện không hề chờ đợi sự đáp lại, cô ấy cứ im lặng như thế, lẳng lặng quan sát cô gái đang nằm đó...

Cảm nhận một sự ớn lạnh sợ hãi không rõ toát ra từ tận sâu trong linh hồn

_____________________________

Cùng lúc đó...

" Mau chóng thực hiện sơ cứu những người bị thương, việc sửa chữa thiết bị sẽ để lại sau đó!" Trên những chiếc thuyền vây quanh giám sát Thiên Lang đảo, là một nhánh pháp sư thuộc vào Hội Đồng Ma Thuật

Anh chàng đang phất tay chỉ huy trên đó, nếu một vài thành viên của Fairy Tail ở đây sẽ ngay lập tức nhận ra- Lahar- đội trưởng đội hành quyết số 4 thuộc Tân Hội Đồng Ma Thuật

Tôi dám chắc rằng nếu Charlos có mặt ở đây, tuy rằng cô ấy sẽ không lao thẳng lên cho anh ta một đấm, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không nhịn được xỉa xói vài câu...

" Chúng ta sẽ..."

" Doranbalt?!" Anh ta quay đầu lại phía phát ra tiếng động, ngạc nhiên nhìn người vừa xuất hiện:" Sao cậu lại bị thương?!"

" Không sao đâu..."

Người vừa tới với cái tên Doranbalt- hay đối với Wendy chính là anh Mest- thuộc đội tình báo của Hội Đồng Ma Thuật

Anh ta vừa trải qua cuộc oanh kích của Azuma và hiện tại mới có thể trở về tàu mẹ để báo cáo tình hình

Nhưng dù ý định ban đầu của anh khi xuất hiện ở đây là để tìm kiếm sự giúp đỡ...

Cái anh ta nhận được... lại là thông tin không mấy tốt lành...

Biện pháp có thể được ra nhất hiện tại là tia năng lượng mang sức mạnh hủy diệt...

"Etherion"

...

" Đợi đã" Loke bỗng nhiên cau mày chắn trước mặt Gray, ngăn cản cậu thực hiện phép thuật:" Tôi sẽ lo cho tên này"

" Hắn tự xưng mình là thành viên của Thất Luyện Ngục, vậy là phải còn 6 tên tương tự hắn... Hãy đi và đánh bại chúng..."

" Ồ không, ở đây ta có một tin tốt và một tin xấu, mấy đứa muốn nghe tin nào trước?" Một giọng nói ôn hòa trầm ấm bỗng nhiên xông vào tai họ

" Ai?!" Cả bốn thành viên có mặt đều ngẩng đầu đề phòng

" Đừng lo lắng..." Không khí xung quanh dần thấm đẫm mùi thơm của thực vật, luồng sáng huỳnh quang dịu dàng bao phủ lấy bọn họ:" Ta là Thiên Lang... cái cây lớn nhất hòn đảo này... ta đã phải giới thiệu lần thứ mấy trong ngày rồi ấy nhỉ?"

Giọng nói như mang theo ý cười

" Ông... ông là Thiên Lang?!" Cana chớp mắt kinh ngạc

" Cái cây biết nói?!!" Gray và Loki đồng thời gào lên

" Những người khác sao rồi?!" Lucy hấp tấp

Không có bất kỳ ai đưa ra sự nghi ngờ, từ sâu trong tâm khảm, họ cảm nhận được mối liên kết đang được đánh thức

Cũng như cảm giác ấm áp xung quanh thân mình

" Các ngươi đang la hét cái gì?!" Tên đang đứng hiên ngang đối đầu họ nhăn mày khó chịu

"..." Thiên Lang thụ dừng lại một chút như đang cười bất đắc dĩ, sau đó nhẹ nhàng:" Tin tốt là, những kẻ các con phải đối mặt, tính cả kẻ trước mắt này, là 5 chứ không phải 7"

"... Vậy là đã có những kẻ bị hạ gục đúng không?" Cana đứng ngơ ra một lát rồi thốt lên

" Chính xác"

" Thật sao?!" Lucy hưng phấn còn Gray thì lại xanh mặt la hét

" Nhưng bốn người chúng ta đều không thể hạ được tên này!!" Cậu ấy chỉ vào con dê đang đứng, gào thét

" Ồ có lẽ, ta đã thấy..." Giọng Thiên Lang đậm ý cười:" Những người đã làm điều này... một là Mira..."

" À... tự nhiên không có gì ngạc nhiên..." Lucy mỗi lần nhớ tới lúc Mira sử dụng ma thuật đều không tránh khỏi mắt biến thành dấu chấm, thật sự là hình ảnh đó nó rất... trùng kích linh hồn...

" Người còn lại là Natsu" Nhưng Thiên Lang thụ vẫn không chút lưu tình quăng thêm cho họ một quả bom khác:" Và tin xấu là mặc dù chiến thắng, tất cả họ và một vài thành viên khác đã phải chịu chấn thương khá nặng..."

" Không thể nào..." Trông mặt Gray như sắp phi thăng đến nơi:" Ông xác định không phải chị Erza hay Hội trưởng mà là tên đầu lửa ấy sao?!"

Chúng ta đang trong một cuộc thi và hiện tại có người nói với cậu, một tên khác đã vượt lên trước, làm được điều cậu không thể làm!!

" Tôi sẽ không thua!" Gray tức giận nhảy ầm lên muốn tấn công tên trước mặt

Cậu bỏ qua luôn phần sau rồi à?!

" Không được Gray!" Nhưng Loki lập tức cản cậu lại

" Cả cậu cũng nói tôi không làm được sao?!"

" Không phải, cậu nghe tôi nói đã!" Loki bị Gray túm cổ áo đến chóng cả mặt:" Đó là do tên này đang sử dụng một loại ma thuật cổ đại có tên là "hạ thấp sức mạnh con người" !!"

" Hạ thấp... sức mạnh...?"

" Đó là một pháp thuật khiến con người yếu đi khi họ chiến đấu, còn gọi là "ma thuật của kẻ thống trị"!" Ngoại hình của Loki dần dần biến đổi:" Nhưng là một tinh linh, tôi sẽ không sao!"

Phải, giờ cậu ấy là Leo- cung Sư Tử- thủ lĩnh của tinh linh 12 cung hoàng đạo!

" ..."

" Ta thách đấu ngươi cho trận đấu một với một giữa các tinh linh! Ma kết- Capricorn!"

...

" Này! Dù cho có thế nào đi nữa!!! Cậu nhất định phải trở về bên cạnh tôi đó!!!"

...

" Loki, ta sẽ cho cậu một lời khuyên... sinh mệnh lực và khí tức tỏa ra trên người kẻ này... thuộc về tinh linh, nhân loại và bóng tối..."

...

Không ai để ý đến, Cana, từ lúc Thiên Lang thụ bắt đầu nói chuyện, ngày càng trở nên trầm mặc...

" Này mọi người, Loki thắng rồi!" Lucy bỗng reo lên:" Không biết tại sao nhưng mà Capricorn cũng sẽ về phe chúng ta!"

" Nhưng mà họ cần phải nghỉ ngơi trước!"

" Ồ... khoan đã nào?! Vậy giờ ai sẽ là cộng sự của tôi đây?!!" Gray gào thét với khuôn mặt mắc cười đầy nghi ngờ thảng thốt

" Cậu ấy có gửi lời "xin lỗi" cho Gray!" :)))

" Xin lỗi cái gì?! Cái tên đem con bỏ chợ đó! Tôi làm gì có lỗi mà cho hắn xin?!!!"

Cấp S sao...

Có lẽ nào, lần nữa... tôi sẽ tiếp tục bị vượt qua... một lần nữa...

...

Nơi vốn là lều nghỉ ngơi của ban tổ chức cuộc thi thăng cấp S dựng lên, hiện tại đã trở thành chỗ trị thương cho những người khác (Note: Khu này trong nguyên tác bị Azuma nổ bom Lisanna tiện thể phá mất, trường hợp này không xảy ra trong truyện của au, nên nó vẫn còn ^_^)

Lisanna và Levy lo lắng nhìn về phía của Mira và Gajeel, cả hai người họ đều đã phải chịu những vết thương rất nặng

" Có Thiên Lang thụ giúp đỡ, hai người sẽ không sao đâu, nhưng mà... cả hai cũng không nên tiếp tục tham chiến..." Lisanna vắt kiệt một chiếc khăn ướt, nhẹ nhàng đặt lên trán chị mình:" Xin lỗi... vì em đã không thể giúp được gì..."

" Nói gì vậy hả Lisanna?" Mira đã không còn lấy một tia sức lực để nhúc nhích dù là một ngón tay, nhưng cô ấy vẫn nở một nụ cười hiền dịu, nhẹ nhàng trấn an cô em gái:" Em an toàn đã là điều tuyệt vời nhất đối với chị rồi!"

" Mira- nee..." Lisanna ôm lấy bàn tay đầy những vết trầy xước rớm máu của chị áp lên mặt, lại bắt đầu rơm rớm nước mắt

" Ừ, được rồi mà, Lisanna ngoan, đừng khóc..." Giọng Mira đầy sủng nịnh dỗ dành

" Chrr!" Nhưng tên thằn lằn sắt bên cạnh thì không được yên tĩnh như vậy, cậu bất mãn tặc lưỡi một cái rõ to, lại lớn tiếng kêu gào:" Tôi còn chiến được! Tại sao lại bắt tôi nằm đây?! Tôi sẽ bị tên kỳ nhông lửa vượt qua!!!"

" Vâng vâng vâng..." Levy bỏ ngoài tai lời kêu gào của cậu, thấm ướt khăn, nhẹ nhàng lau qua cho khuôn mặt đã có vết xây xát:" Cứ làm càn đi, lần này mà không có Thiên Lang chữa trị cho từ đầu, cậu nghĩ cậu còn lớn giọng được vậy à?"

" Rõ ràng là tôi...!"

" Nằm yên!"

Mira và Lisanna liếc mắt nhìn hai bọn họ dần yên tĩnh- một người nằm yên, một người cẩn thận chăm sóc...

Hai đôi con ngươi xanh biếc nheo nheo vẻ hiểu biết

Hai cô gái tóc bạch kim quay lại nhìn nhau, cười đầy ẩn ý

" Giúp với! Có ai không?" Có tiếng gọi to nức nở phát ra từ phía ngoài lều

Lisanna liếc mắt nhìn Levy một cái liền vội vàng chạy ra, cô đã nhận ra giọng nói của Eflman

" Efl- niichan!"

" Lis... Lisanna..." Eflman ngẩng đầu nhìn em gái

" Để tụi em giúp, mau mang chị ấy vào đi!" Cô gái nhỏ vội vàng đỡ lấy một bên cánh tay anh

Levy đỡ lấy Evergreen, cẩn thận mang cả hai trở vào lều

...

" Không phải lỗi của ai cả, nhưng kẻ thù thật sự quá mạnh! Anh không hề muốn thừa nhận sự yếu kém của mình..." Bước vào trong, nhìn thấy vẻ yếu ớt và nụ cười tái nhợt của Mira, lại quay xuống nhìn vào cô gái tóc nâu nhạt vẫn đang bất tỉnh, Elfman ngẩng đầu lên trời, để mặc cho nước mắt tự do chảy xuống:" Anh thật vô dụng! Anh thật thất bại! Anh không thể bảo vệ được chị mình và đồng đội!"

Cậu khóc vì sự bất lực của bản thân trước kẻ thù

Cậu khóc khi cảm thấy mình thật vô dụng vì đã không làm được gì

Nước mắt con trai không dễ rơi... nhưng cậu cần một sự giải tỏa

Nó không phải biểu hiện của yếu đuối... đó chỉ là cách cậu sẽ tìm lại được cho mình một điểm để lần nữa đứng lên...

" Cuộc thi thăng cấp này trong lúc vô tình đã khiến chúng ta phải chia rẽ nhau..." Levy trầm mặc nhìn mặt đất, nhẹ cắn môi:" Chỉ mới gặp một chút khó khăn thôi mà mọi người đã đầu hàng và bỏ mặc bạn bè sao? Sức mạnh của kẻ thù quá lớn, nhưng không phải chúng ta không thể làm gì được!"

" Chúng ta là thành viên của Fairy Tail mà!"

" Đúng vậy, chỉ cần kết hợp sức mạnh lại với nhau, chỉ cần chúng ta đồng lòng nhất trí thì chúng ta sẽ không thể nào thua được!" Lisanna lập tức gật đầu

" Chúng ta có thể không đánh lại được kẻ thù vì chúng quá mạnh, nhưng chúng ta là Fairy Tail, chúng ta không bao giờ bỏ cuộc, sức mạnh của Fairy Tail chính là sự đoàn kết!"

_____________________________

" Hộc, hộc, hộc..."

Trên bãi đất đá cằn cỗi đã bị nung cháy thành than đen

Có một cô gái nằm đó, tay bắt ngang trán liên tục thở dốc ... nhưng khóe môi đã gần như bị cắn nát... lại nở nụ cười nửa miệng đầy thỏa mãn và vui mừng...

Cô ấy thành công

Cô ấy thành công cưỡng chế lưu giữ thần lực vào cơ thể

Các vết thương đang một lần nữa lành lại, giống như tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là ảo cảnh

Nếu như ta không nói đến bộ quần áo dính đầy máu và mồ hôi bết bát mà cô ấy đang mặc

" Đi.. thôi...!" Charlos chống tay xoay sở ngồi dậy, đôi mắt lại lần nữa hoa lên vì mất máu quá nhiều

Ôi thôi nào...!

" Sắc Dục Thần Asmodeus..."

Karnak...?

" Tuy rằng vẫn luôn nổi tiếng trong nhân loại với khả năng khơi dậy dục vọng của mọi sinh vật, thế nhưng thực chất đó chỉ là thứ cô ta thích sử dụng nhất..." Giọng nói trong trẻo quen thuộc bỗng nhiên vang lên, tuy đã ẩn giấu đi nét cao quý đặc hữu của thượng vị giả, lại vẫn như cũ trang nhã hơn người

Cô đang...?

" Khả năng được trời ưu ái nhất của cô ta là kích thích và thao túng tâm trí của mọi sinh vật, cô ta sinh ra đã nắm giữ một nguồn tinh thần lực kinh khủng gần như bậc nhất Thần giới..."

" Vậy tại sao Asmodeus lại thích điều khiển dục vọng con người?" Charlos không có vẻ gì là ngạc nhiên khi thấy Karnak lần nữa tỉnh giấc, chập chững từng bước đứng dậy, cô ấy mỉm cười như đang tán gẫu với bạn bè

Dáng vẻ hào hứng ấy cứ tựa như bản thân đang thảnh thơi ngồi trong một quán cafe nào đó, chứ không phải là giữa chiến trường, nơi mà cô ấy có thể chết bất cứ lúc nào

" Bởi vì cô ta có một nỗi ám ảnh quái đản với vẻ bề ngoài của mình..." Karnak nhấp môi:" Cô ta có một nỗi ám ảnh muốn tất cả những ai tiếp xúc với cô ta đều phải điên cuồng và không thể kiểm soát được mình với nhan sắc đó..."

" Huh? Vậy nếu tôi cứ không ngừng chửi rủa vẻ ngoài của Asmodeus thì có thể khiến cô ta giận điên lên có phải hay không?" Charlos nhướn mày

" ...Về cơ bản chính là như vậy..."

" Ồ..." Cô ấy không rõ ý tứ gật đầu tỏ vẻ đã biết

Nhưng kinh nghiệm của gần 20 năm lại cho Karnak biết, có người muốn gặp xui xẻo...

Thế nên cô ấy hắng giọng, lần nữa thay đổi chủ đề...

" Thời Gian Thần Chronos, cô ta là một trong 9 đại thần nguyên tố, am hiểu sâu sắc cách ứng dụng và thể hiện ra ngoài của nguyên tố thuộc về mình..."

" Giống như tất cả các đại thần nguyên tố khác, cách chiến đấu của Chronos thiên về đa dạng, ứng biến linh hoạt, đòn đánh sắc sảo, ưa thích tấn công điểm yếu của đối thủ..."

" Bởi vì sự tồn tại của ta, cô ta không thể trực tiếp đảo ngược thời gian đưa ngươi về giai đoạn trẻ sơ sinh, nhưng hãy cẩn thận, khơi gợi kí ức đau thương và vết thương cơ thể trong quá khứ đều không phải thứ dễ chịu gì..."

Karnak bỗng cảm nhận được Charlos dừng bước chân đang hướng về phía trước, cô ngạc nhiên:" Có chuyện gì sao?"

" ... Không" Charlos bỗng nhiên cúi gằm mặt, run rẩy kịch liệt

" Phẫn Nộ khí tức lại phản động à?" Karnak nhăn chặt mày

" ..."

" Không sao đi...?"

" ... Phì!" Charlos không kìm được, chống tay vào thân cây bên cạnh, cô ấy ôm bụng bật cười

Cười đến chảy nước mắt

" Có cái gì đáng cười chứ?!" Karnak bỗng nhiên cảm thấy cả người đều không tốt

" Không, không có..." Charlos vội vã lắc đầu, ôm lấy cái bụng còn vết thương chưa lành hẳn, ngồi thụm xuống

Cả người vẫn không ngừng run rẩy

" Ngươi! Cái tên này...!"

" Chỉ... chỉ là... Karnak..." Charlos đưa tay dụi dụi con mắt đã có vài vệt nước:" Đây là lần đầu tiên cô nói với tôi... hãy cẩn thận..."

" Tôi... tôi không biết tại sao..."

" Nhưng tôi rất vui..." Giọng Charlos nhỏ dần, nhỏ dần

" Kỳ lạ lắm... đúng không?"

" ..." Cơn gió không biết từ đâu thổi đến

" Dù... dù sao..." Charlos xoa vội vàng khóe mắt, lại lần nữa đứng dậy:" Tôi sẽ không thua đâu..."

" Tôi sẽ không để họ bắt được..."

" Những kẻ đó vĩnh viễn cũng không thể làm được gì với hai người..."

Karnak cảm thấy cả người mình đều mơ hồ, trong đầu như có một mớ bột nhão, chỉ còn có giọng nói đó cứ quanh quẩn trong không gian

" Dù có chết..."

" Tôi cũng phải chết ở trong tay của hai người..."

...

Ma pháp trận giam giữ cả Asmodeus và Chronos đã hiện ra trước mặt

Lớp ánh sáng đen tuyền vẫn ẩn hiện những gợn sáng trắng lăn tăn

Nhưng trên tấm màn sáng ấy liên tục xuất hiện những dao động rõ rệt cùng sự nứt vỡ

Nó sắp không ổn rồi, trong làn đạn tấn công của hai vị thần

Sự kết hợp của Hắc và Bạch đều không thể giam giữ nổi hai đại thần vị

Cô ấy liệu có làm được gì không?

Karnak chỉ hoảng hốt cảm thấy, cổ họng mình có thứ gì đắng nghẹn lại

Không rõ là thứ gì

______________________________

Quay lại Thiên Lang đảo, trong lúc Erza và Juvia đang có một cuộc chiến khó khăn với Meredy- một người nữa của Luyện Ngục Thất Quyến Thuộc, thì ở một phía khác...

" Tôi nhớ cái mùi này!" Natsu hấp tấp chạy đi:" Đây là mùi của cái gã trên đảo Galuna!"

" Đợi đã nào Natsu!" Happy la lên

" Lối này...!"

" Này Natsu, đằng đó..." Thiên Lang đảo nhíu mày, ông không biết cái gã cậu đang nhắc đến là ai... nhưng chắc chắn không phải là Zeref?

Cô gái đã bắt cậu ta sao?

" Oác...?" Do cái tính bất cẩn của mình, Natsu mải mê đuổi theo mùi hương... trượt chân vấp phải sườn núi

Một đường trượt xuống

" Cái thằng nhỏ này..." Đẩy cho cậu ta một chiếc lá bự để giảm xóc, Thiên Lang chỉ có thể bất lực nhìn theo

" Ahhhhhhh!!... Ư ư..."

" Vậy mà cũng say được sao?!" Happy và Thiên Lang thụ dở khóc dở cười

Bốp! Phịch!

" Ai cha cha, cái lưng tui..." Natsu lật người ngồi dậy, bắt gặp được một bóng người như đang ngủ say dựa vào thân cây trước mặt:" Là hắn..."

Cậu nhận ra được kẻ kỳ lạ toát ra nguồn năng lượng đen làm bẩn khăn choàng của Igneel ban nãy...

Lúc đó anh ta... trông rất sợ hãi... và thất vọng...

" Natsu! Mặt đất kìa!"

" Hể? Hể? Hể? Cái quái gì đây?!" Natsu nhảy vội sang chỗ khác, ngay chỗ lúc nãy cậu rơi xuống, bỗng nhiên mọc lên một cái cây cao lớn:" Này Thiên Lang! Ông chơi cái gì kỳ vậy?!"

" ... Không phải ta"

"...Có một chàng trai trẻ ở đây sao?"

Giọng nói phát ra từ phía một cành cây trên đầu cậu

Thanh thoát và đầy bí ẩn:" Hãy để ma thuật "Vòng Cung Thời Gian" của ta dẫn đường đến với tương lai của cậu..."

" Tương lai của cậu sẽ như thế nào đây..." Xuất hiện trước mắt Natsu là một cô gái với làn da trắng và mái tóc tím đậm, đáy mắt nâu sẫm đầy nét tính toán cùng mưu toan, lại mang đến cho cô ấy vẻ ngoài gợi cảm không ngờ:" Natsu Dragneel!"

Đứng đầu của Luyện Ngục Thất Quyến Thuộc- Phù Thủy Thời Gian- Ultear Milkovich!

Vâng, nhưng đáng tiếc là... cậu chàng Natsu nhà ta thì làm gì biết phân biệt xấu đẹp?

" Ta không ngờ là ngươi lại thích mặc đồ của phụ nữ đó!" Cậu ta chỉ tay vào cô ấy, la lên chỉ trích

" Tên này biến thái thật!" Happy che miệng gật gù

"..." Ultear cảm giác được gân xanh bạo khởi trên trán mình:" Đây là hình dáng thật sự của ta!"

" Đừng nói với ta là các ngươi cũng theo đuổi ngài Zeref đấy nhé? Ta sẽ không để các ngươi có được ngài ấy!"

" Ngài ấy là của ta!"

"..."

" Ai cần hắn ta chứ?!" Natsu không hiểu gì về Zeref, nhưng cậu biết tên này đã tạo ra rất nhiều thứ làm hại đến đồng đội của cậu!:" Hắn cũng đã làm hại bạn bè ta! Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho các ngươi!"

...

Đúng lúc Natsu đang bị áp đảo bởi Ultear và sắp bị dần cho một trận tơi tả...

Một tên béo từ đâu bay đến

" Tránh ra nào cái thằng kia!!!!" Cậu chàng sẵn cơn nóng, cũng không thèm quan tâm nhảy lên, đá bay "quả bóng" vừa xuất hiện sang hướng khác

" Natsu!" Giọng nói tràn đầy vui mừng phát ra từ cô gái mang mái tóc vàng như màu của nắng

" Lucy! Cậu làm cái quái gì ở đây thế?!" Natsu mắt chữ a mồm chữ o mà hỏi

" ... Cảm ơn đã cứu tớ nhé"

Thật tình, lần nào xuất hiện cũng đúng lúc như bạch mã vương tử, nhưng cứ hễ mở miệng ra là lập tức tan nát hình tượng...

...

" Nhưng bây giờ chúng ta có hai đối thủ lận..." Happy trầm ngâm

" Hừm, có vẻ như chúng ta cũng sẽ có thêm một đồng đội!"

" ?!"

" Tạm thời quên rằng chúng ta đang cạnh tranh trong một cuộc thi..."

" Lập một đội mới nào!"

...

" Chúng dám hãm hại ông già! Cậu nghĩ tôi sẽ để cho chúng bình yên rời khỏi hòn đảo này à?" Natsu tối sầm mặt, sự giận dữ trong giọng nói của cậu ấy dường như đang thực thể hóa, gây nên áp lực cực lớn đến xung quanh

" Rời đảo... Đúng rồi!" Lucy bỗng nhận ra:" Mấy cái tên đó phải đến đây bằng một con tàu hay gì đó đúng không? Nếu có một con tàu nào đó neo đậu quanh đây thì thật sự là một cơ hội tốt cho chúng ta!"

" Này Happy! Cậu có thể bay lên cao và tìm kiếm không?"

" Nhưng mà tôi cạn kiệt ma lực rồi..." Happy gãi đầu bối rối

" Sao đúng lúc quá vậy?"

" Vậy thế này thì sao?" Natsu bỗng nhiên ngẩng đầu, lớn giọng la lên:" Này Thiên Lang! Ông có biết con tàu của cái tụi hắc hội ấy nó ở đâu không?!"

" ..."

" ...Ta không thể nói là ta không biết được nhỉ?" Giọng Thiên Lang nghe như tiếng thở dài

" Hay lắm!" / " Tốt quá!"

" Vậy đi..."

Nhưng chưa kịp để họ vui vẻ bao lâu...

" Nhưng ta không muốn nói với mấy đứa vào thời điểm hiện tại đâu..." Giọng Thiên Lang vô cùng nghiêm khắc

" Tại sao vậy hả Thiên Lang?!" Natsu kinh ngạc ngẩng đầu:" Chẳng lẽ ông lại để cho cái lũ dám tổn thương Hội trưởng của Fairy Tail rời đi như vậy à?!"

" Không, trước tiên, cậu bây giờ đánh không lại Hades!"

" Nhưng..."

" Đừng ngắt lời ta Natsu!"

" Ta so với cậu biết rõ hơn về hắn nhiều lắm!" Ông ấy càng ngày càng buồn bã, âm thanh còn có chút thất vọng và không thể tin:" Cậu không tò mò tại sao Makarov lại nói rằng... đây là trận chiến chúng ta không thể thắng sao?"

"Đó đã từng là... một trong những đứa nhỏ ngoan nhất của chúng ta..."

...

" Khỉ thật, càng cố kiếm thì càng không thấy bọn chúng đâu cả, cái bọn Thất Luyện Ngục gì đó..." Gray đá bay hòn đá dưới chân, cau mày càng sâu:" Hơn nữa, khiếu hài hước của Cana chắc cũng tệ lắm..."

Lời nói của cô ấy... giống như đang cố tình gây hấn với mình vậy...

" Từ từ đã nào, hình như từ lúc cô ấy lên đảo này... mình chưa thấy Cana động vào một giọt rượu nào cả...?"

Có lý do gì đặc biệt sao?

" ..." Tiếng bước chân ngày càng lại gần và tiếng lá cây xào xạc

" Có người đang tới!"

_________________________

" Điều này thật đáng kinh ngạc!" Hades không chút để tâm ngồi thả lỏng trong khoang của con tàu bay to lớn, bỗng nhiên bật cười ha hả

" Tâm trạng của ngài có vẻ khá tốt đấy..." Một kẻ khác ngồi trong góc tối che khuất hoàn toàn thân ảnh của hắn cách đó không xa vắt chân cảm thán:" Ông già..."

" Bốn thành viên trong nhóm Luyện Ngục Thất Quyến Thuộc của chúng ta đã bị đánh bại..." Hades vẫn thảnh thơi mỉm cười:" Đám nhóc con của Makarov nhìn vậy mà cũng khá quá đó chứ..."

" Khi nào thì đến lượt tôi ra tay?" Tên kia lại có vẻ hơi nóng ruột

" Không cần ngươi đâu, đây không phải là một trận đánh dành cho ngươi..."

" Bluenote"

" Cái cảm giác không có việc gì làm khiến tôi rất khó chịu... Tôi muốn vui đùa một lát..." Bluenote chạm nhẹ tay lên mặt bàn, cả con tàu của Grimore Heart rung chuyển:" Để cơ thể lười biếng thế này thật là không tốt..."

Mặt đất ầm ầm đứt gãy, dường như có cái gì nặng lắm, đè lên nó

Cả con tàu chìm xuống

Hades liếc mắt nhìn hắn:" Đủ rồi, ngươi dừng lại được chưa"

" Sao vậy? Nếu chúng ta cho con tàu này lặn thì lũ nhóc của Makarov sẽ không tìm đến đây được?"

" Cứ mặc chúng, cứ để chúng tới đây đi!" Hades nở một nụ cười đầy tính toán:" Điều này có lợi cho chúng ta, vì chúng không biết rằng chúng đang đi vào hang cọp..."

" Khi con mồi chưa đến miệng thì không thể ăn được có đúng không, tôi lại thích cảm giác đi tìm con mồi hơn..." Nhưng Bluenote không hề có vẻ hứng thú với việc chờ đợi, hắn nhếch môi

" Ngươi ở lại đây và không được đi đâu cả..." Hades thảnh thơi nhấp môi vào ly rượu vang của mình, bình thản:" Để ngươi ra đó sẽ khiến cái đấu trường ồn ào trở nên im ắng..."

" Đám đệ tử của ông cũng tiêu hết hơn một nửa rồi còn gì, nếu một đứa nữa thất bại thì tôi sẽ ra tay..." Bluenote nghiêng người có vẻ hào hứng:" Đến khi đó mọi người sẽ biết đến tôi là ai..."

Bluenote Stinger - Trung tá của quân đội Gohra trong cuộc chiến tranh Cabria

Ông ta nổi tiếng với chiến tích đã một mình tiêu diệt toàn bộ Quân Đoàn Rồng Xanh lúc đó

Hắn ta sẽ là đối thủ tiếp theo của Fairy Tail?

Trận chiến của Ác Quỷ và Tiên Nhân...

Chuyện gì sẽ xảy ra?

_____________________________

Tiếp tục là chuyên mục lảm nhảm của con au:

Các Thần thuật hiện nay Charlos đang nắm giữ: Hắc Thần bí thuật và Bạch Thần bí thuật

Bạch Thần bí thuật: chia làm ba chiêu thức đơn giản gọn nhẹ:

*Thanh tẩy: Dựa vào trình độ từng người sử dụng mà có các cấp bậc khác nhau, Charlos hiện tại đang ở khoảng tầm trung bình

-Tác dụng: Đưa mọi thứ, vâng, mọi thứ- trở về hư vô, xóa bỏ tất cả theo đúng nghĩa đen

-Charlos chỉ có thể xóa bỏ các đòn đánh, các không gian ở trình độ trung bình khá- không cao hơn cô quá nhiều, chưa từng sử dụng trên sinh vật sống, nhưng nếu người sử dụng là Bạch Thần ở thời kỳ đỉnh cao, cô ấy chính xác có thể khiến Behemoth, Asmodeus và Chronos tan biến trong một cái chạm!

*Cướp đoạt: Nếu so sánh với Thanh tẩy, cái này ôn hòa hơn một chút, nhưng mà bá thì vẫn bá

Tác dụng: Dùng bạo lực tinh thần nghiền áp, trực tiếp cướp đoạt toàn bộ ký ức, tình cảm, quá khứ của một người, cướp đoạt quyền kiểm soát cơ thể và suy nghĩ

Vẫn giới hạn với trình độ của Charlos, cô ấy không thể cướp đoạt người có tinh thần hoặc ma lực mạnh hơn mình mà chưa đánh bại họ, đối với Karnak lúc trước, một lần nữa, tất cả chỉ là một cái chạm 🙃

*Xâm nhập: Được tính là ôn hòa nhất rồi

Tác dụng: Khác với cướp đoạt mạnh mẽ nghiền áp có khả năng sẽ gây tổn thương đến người bị thi pháp, xâm nhập gây ra hiệu ứng rất nhẹ nhàng, và cũng vì thế người sử dụng không thể bị phát hiện khi xâm nhập vào không gian tinh thần của một người trừ khi họ cố tình để bị phát hiện

- Ma pháp này thường sử dụng nhất để liên hệ với người không may bị cưỡng chế lâm vào ngủ say hay đang bị thương nặng, hoặc trường hợp hiếm gặp hơn là để gây nhiễu lên tinh thần của đối thủ

Nói là hiếm gặp là bởi vì Karnak không bao giờ cần sử dụng nó lên địch thủ, chứ Charlos vẫn đang liên tục sử dụng nó lên tam thần đấy!

***Tiếp Hắc Thần bí thuật...

Thật ra không có gì nhiều để nói, Charlos mới chỉ tạm thời ứng dụng được các trường hợp cơ bản nhất của Thần thuật này, bao gồm 4 loại nguyên tố: Hỏa, Lôi, Thủy, Phong

Lý do là vì cô ấy có khí tức của Hắc Thần Ankh trong người sau đó tự mày mò cách xài chứ hoàn toàn không có người chỉ dạy Thần thuật đúng đắn (Hắc Thần còn đang bận hồi phục, chưa có tỉnh)

Cảnh giới cao nhất của Thần thuật này sẽ còn kinh khủng hơn Zeref: một cái chạm là quyết định sinh tử, một ý nghĩ là giết chết hay cứu sống hàng loạt

Và au khẳng định là: Không có đâu, Charlos sẽ không bao giờ chạm tới cái cảnh giới này

Au không thích, Charlos cũng không thích

Nên hãy cứ hiểu Hắc Thần bí thuật Charlos sử dụng hiện tại là một loại Sát Thần thuật đa nguyên tố, cao cấp hơn thứ mà các Sát Thần khác đang xài đi ^_^

...

Ps: Ultear!!! Zeref nào là của cô?! Muốn ăn thử Fairy Glitter à?!

Ở đây có một cái lưu ý (spoil) nhỏ:

Phẫn Nộ Thần Behemoth bị đánh bại dễ dàng như vậy hả?

Không- có- đâu! 🙃

A.S