Ngày hôm nay là một ngày đẹp trời, mây xanh gió mát. Rất thích hợp cho việc du lịch và... Xem mắt.
Trong tiệm cà phê lề ven đường mang tên "Con tim rung rẩy và cành cây đung đưa, duyên phận bóp méo cho anh gặp em". A Hường vừa bôi son vừa chà má hồng vô cùng bận rộn. Trên mái tóc đen mượt cột hai nhánh nho nhỏ bằng cái cột tóc nơ bướm màu hồng. Quần áo trên người phải nói là cực kì quý hiếm, có tiền cũng chưa chắc mua được.
Một chiếc áo T-shirt màu nửa vàng nửa tím đan chéo vào như đan cái rổ. Kết hợp với chiếc váy đen dài đến mắt cá chân bằng vải thô. Trên váy có gạch rách vài chỗ ngay đùi khá hợp mốt giới trẻ bây giờ.
A Hường vốn là con gái của chủ tiệm hủ tiếu mì nổi bật nhất chợ Bến Thành. Cô có nét đẹp độc nhất vô nhị, một vẻ đẹp chim gặp chim bay, cá thấy cá lặn mất tích. Đến cây hoa rực rỡ trong vườn cũng không nở nổi khi đứng trước cô. A Hường tính nết dịu dàng đoan trang biết khâu biết vá, vá rồi khâu lại, khâu xong lại phải vá tiếp... Còn nói đến nữ công gia chánh, cô nấu ăn số "zách" đấy nhé. Cha mẹ cô nấu ăn ngon nên mới mở quán mì nổi tiếng như vậy, thân con gái tất nhiên cô cũng chẳng kém mấy. Thậm chí có điều đặc biệt hơn. Mỗi ngày đều nấu đủ bốn món: Canh, rau, thịt, cá.
Công thức bí quyết nấu ăn cô tự nghĩ ra như sau:
Thứ 2,4,6: Chỉ bỏ duy nhất nước mắm.
Còn 3,5,7: Chỉ bỏ chanh và muối
Riêng chủ nhật: Không bỏ gì cả vì ngày đó cô dành ra ăn chay.
A Hường giỏi thế cơ, ấy vậy mà, hai mươi tám cái xuân xanh rồi. Vẫn chưa có ai xúc giùm, thật là phí phạm cho thân gái của cô. A Hường tất cả đều hoàn hảo, chỉ tội có mỗi bệnh... thích thể hiện, thích sĩ diện.
Dù đã xem mắt biết bao nhiêu lần đều chưa tìm được người ưng ý. Hôm nay có vẻ là ngày hoàng đạo, ngày rằm tháng 7. Cha mẹ đã sắp xếp một cuộc coi mắt với quy mô lớn, đặt chỗ hẳn ở quán cà phê vỉa hè. Cô rất thích cái tên ấn tượng của tiệm này. A Hường đang cố gắng tô mặt mình sao cho thật nhiều màu, thật lộng lẫy.
A Phấn, chàng trai ưu tú độ tuổi 30. Năm nay anh làm nghề nghiên cứu to lớn, đã tốt nghiệp lớp 12 và hiện đang sở hữu một tấm bằng thạc sĩ treo. Ý là chưa phải bằng chính thức, chuyên ngành anh chọn học khá kì quái. Là nghiên cứu sinh động thực vật. Tức là tìm tòi những cái lạ, cái mà chưa ai biết đến về tự nhiên và về sinh vật đang tồn tại trên thế giới này.
Anh đẹp trai, anh giàu có, anh quyền cao chức thấp, anh thông minh, anh cao ráo, tóc anh đẹp, giày anh sạch, quần anh dơ, áo anh hơi rách,... Nói chung bao nhiêu sự tốt xấu đều đạp thẳng lên người A Phấn. Nguyên do sâu xa khiến A Phấn chưa thể có bạn gái là một năm gần đây anh đang thực hiện dự án nghiên cứu rất rất rất quan trọng. Đó chính là sinh hoạt của các loài động vật, nói cụ thể và chính xác hơn A Phấn thử không tắm rửa như động vật được 1 năm hơn rồi.
Ngày đẹp trời hôm ấy, anh rực rỡ bước vào quán trước vô số ánh mắt say đắm. Ai nấy cũng giơ tay bịt lấy mũi, chỉ có A Hường thẹn thùng cười e lệ.
"Chào em! Anh tên Phấn."
"Hiihii... Ngại quá, em là Hường." - A Hường nhìn chàng trai vừa ngồi xuống chỗ đối diện vừa chúm chím cười.
"Em đợi anh có lâu không?" - Anh lịch sự nói.
"Dạ... Có 2 tiếng 35 phút 52 giây thôi à!!! Lâu gì đâu anhhhhh....." - A Hường ngọt ngào nói, cô rất thích vẻ chững chạc của A Phấn.
"Em dễ thương quá!!! Anh có thể xin số điện thoại của em không? Lần tới chúng ta đi ăn nhé!"
"Vâng ạ, số của em là 0123456789. Anh nhớ lưu nha..."
A Phấn bấm số rồi lưu vào máy, đến mục điền tên anh không hề do dự mà điền vào "Người xem mắt thứ 78".
"Hiện tại em đang làm gì?"
"Dạ, em đang xem mắt anh..." - Cô khó hiểu trả lời.
"Ý anh là công việc của em..." - A Phấn cười sảng khoái, anh cũng thấy cô gái này khá thú vị đó chớ.
"Dạ... Em cũng làm công việc bình thường thôi... Ăn bám bố mẹ là chính, còn lại là phụ dọn bàn rửa chén cho cửa tiệm ạ!" - Cô hồn nhiên đáp, còn bồi thêm: "Nhà em mỗi ngày bán hơn 500 tô, còn có chi nhánh ở Huế, Đà Lạt, Kon Tum, Đak Lak...v...v... Thỉnh thoảng cha thường chở mẹ em đi mua hàng ở chợ Kim Biên, sinh nhật thì tặng cho em 'Gu chì' (Gucci) và 'Hơ mét' (Hermes)"
"Quả là người con gái đảm đang. Em có chuyện gì muốn hỏi anh không?"
"Dạ... Em muốn hỏi sao người anh thúi quá vậy ạ? Dạo gần đây xe ngựa của mấy khách tây hay đi qua chỗ này lắm, lại còn đại tiện bừa bãi."
"Không em, anh chỉ chưa tắm vài tháng thôi!"
Sau đó hai người trò chuyện về bạn bè, cuộc sống, tình thân, lễ giáo, rồi giấy kết hôn, ngày giờ đãi tiệc đến việc có bao nhiêu đứa con là đủ. Về sau nữa... À không có về sau... Họ sống với nhau đến khi răng rụng và có một bầy cháu. Hết!
Chính là thế đấy, chỉ một cuộc gặp gỡ tình cờ chúng ta có thể tìm được người bạn đời. Thế nên, hãy xem mắt đi, hãy thể hiện như A Hường biết đâu các bạn nữ chúng ta sẽ tìm thấy được A Phấn cho riêng mình thì sao?