Độc Minh, Kẻ Tội Đồ hay Chúa Cứu Thế

Chương 5

Chương 5

Hết tiết đầu thì từ ngoài cửa A. Phong tiến vào, vẻ mặt không mấy thân thiện, phải nói cực kỳ khó ở.

Đi xuống chỗ của mình lại phát hiện chỗ bên cạnh có người ngồi, đang bực tức trong lòng thì vô tình lia mắt tới người ngồi cạnh thằng bạn, một quả đầu đỏ trong hơi quen, ngay lập tức nhận ra là con nhỏ đầu đỏ ban nãy.

“ Hoá ra ngồi ngay sau mình, còn kẻ ngồi cạnh mình chắc là con nhỏ đồng loã, còn thiếu một đứa. ”

Hắn vừa nghĩ vừa liếc mắt chung quanh nhưng chẳng thấy người nọ.

Đành vậy, ngồi vào chỗ hắn sẽ để yên chuyện cho đến khi giờ ăn đến.

Các tiết học cứ trôi qua đều đều cho tới giờ ra chơi, khi tiếng chuông vừa vang lên nhỏ bật dậy khỏi giấc mộng ngay lập tức làm cho tứ phía giật mình.

Sau khi cô giáo ra khỏi lớp Glass kéo cô đi kiếm Poison để cùng xuống canteen, vừa xuống tới sân thì cũng thấy người nọ đang đi từ phía sau trường ra, Glass liền vẫy tay với Poison.

- Poison bên này.

Người nọ chẳng nói gì chỉ bước tới bên hai đứa bạn, Glass nắm tay Poison và Gemstone đi vào canteen trước sự chứng kiến của đám đông họ bàn tán xì xầm lên cả, vào canteen rồi thì cả ba cùng chọn một cái bàn ở góc khuất để ngồi, khi yên vị trên băng ghế rồi thì Glass nói.

- Các cậu ăn gì tớ lấy cho.

- Coffee đen không đường. - Người nọ hửng hờ đáp.

- Latte macchiato. - Gemstone chống tay lên cằm nói.

- Các cậu ăn gì đi chứ uống không vậy! - Nhỏ nhíu mày khi thấy hai người chỉ gọi ít như thế.

- Cookie choco đắng. - Cả hai người đồng thanh.

- Hai cậu vẫn có sở thích cũ nhỉ! - Glass mỉm cười đi lấy đồ ăn.

Trong lúc nhỏ đi thì hai nữ sinh tới, nữ sinh tên Liên giọng chua ngoa nói.

- Này nhỏ tóc đen, là mày hại A. Vũ đúng chứ.

Gemstone ngón tay gõ gõ mặt bàn chầm chậm, người nọ nhướng mày.

- Đám nào đây? - Gemstone nhướng mày liếc nhìn hai nữ sinh kia bằng nửa con mắt.

- Mau trả lời. - Liên giận dữ nắm chặt cổ tay Gemstone.

Gemstone nhìn cổ tay bị nắm chặt cảm thấy buồn cười, từ từ đứng dậy cười khẩy nói.

- Thì sao.

- Thì... Thì tao sẽ cho mày ăn đòn chứ sao. - Liên có chút sợ hãi nhìn lên kẻ cao hơn mình hơn hai cái đầu. “ Cao quá. ”

Liên giơ tay định tát Gemstone thì bị người nọ ngăn lại, cô ta nhìn qua mà ngất ngây.

“ Đẹp quá. ”

Liên nhìn thấy người nọ liền tiến sát lại bắt đầu giở giọng ngọt ngào.

- Thiếu gia tên gì thế? - Liên giọng ngọt sến nói.

Gemstone đứng phắt dậy bực tức quát.

- Mấy người làm gì vậy, buông ra coi. - Gemstone vừa quát vừa kéo tay người nọ ra khỏi hai cô gái.

- Cô mới làm gì đó, cô là ai mà dám ra lệnh. - Liên tức giận kéo tay người nọ về phía mình.

- Buông. - Người nọ tuông một chữ mà cực âm vô cùng.

Bỗng có tiếng vỗ tay phát ra từ trong đám đông, một tốp người bước ra, dẫn đầu là A. Phong và A. Vũ bên cạnh là Phượng Khanh và Lâm Y Lam.

Hai nữ sinh sợ sệt cái hàn khí đang được tỏa ra, bất giác lùi lại một bước, Gemstone ngồi xuống xem xét chỗ vừa bị Liên nắm chặt trên cánh tay người nọ, trong mắt hằn lên những tơ máu.

- A. Vũ. - Liên môi run run khẽ gọi.

- Hay lắm! Coi như tôi được mở mang tầm mắt, muốn đá cô lâu rồi mà chưa tìm được lý do, bây giờ thì khỏi cần mắc công nữa rồi. - A. Vũ cười khanh khách.

- A. Vũ.

- Giờ thì biến đi. - A. vũ nghiêm mặt xua đuổi.

Liên ôm mặt bật khóc chạy đi, để bao nhiêu người ở lại cười không ngớt.

- Tao không tha cho mày đâu, vì mày dám làm hại Linh. - Linh Chi quay người cố tình va vào vai Gemstone nhỏ giọng cảnh cáo rồi rời khỏi.

Hai kẻ gây rối đã đi rồi chỉ còn lại mấy kẻ phiền phức kia, nhìn biểu cảm trên mặt bọn họ thì hẳn là đến trả đũa rồi, Gemstone thò tay vào túi định rút ra con dao thì người nọ giữ lại.

Đồng thời lúc này Glass đã trở lại với mâm đồ ăn đầy, A. Vũ cười khẩy đi tới ngồi vào một cái ghế trên đường Glass đi, lợi dụng núi đồ ăn trên mâm khiến nhỏ không nhìn thấy đằng trước liền đưa chân ra chắn khiến nhỏ vấp phải.

Người nọ không biết từ bao giờ đã rời khỏi ghế không nhanh không chậm kéo lấy A. Vũ ngã xuống đất còn bản thân từ tốn nhẹ nhàng đỡ lấy nhỏ, A. Vũ bên cạnh lại bị mâm đồ ăn ập cả lên người, mà trên mâm đồ ăn ngoại trừ đồ uống và bánh choco thì còn lại đều là đồ cay.

Một tiếng la đầy thống hận vang lên, A. Phong thầm chửi một câu ngu ngốc song ngoắc tay cho mấy nam sinh đưa A. Vũ đến phòng y tế.

Trong đám đông là toán người đang xem kịch, còn ai ngoài lớp học cá biệt, bọn họ còn không biết chuyện gì đang xảy ra hoá ra có kẻ gây sự với tên thiếu gia kia.

Trong tay là một tập tài liệu A. Phong giơ lên khinh khỉnh nói.

- Một kẻ là du học sinh chuyển trường không rõ lai lịch, một kẻ là giáo viên không bằng cấp, một kẻ là tiểu thư sống dựa vào quyền thế gia tộc, như vậy mà có thể vào được học viện này.

- Hừ, lần tuyển chọn này của học viện đúng là thất bại.

Glass cau mày cảm nhận được cơn đau nhói từ hông, người nọ gương mặt không lấy một tia cảm xúc, hết sức bình thản nhưng động tác khống chế tay không tốt.

Gemstone nhìn đến người nọ đột nhiên có xúc động muốn đánh người.

- Dựa vào vụ việc ban sáng tôi Hoàng Trần Trấn Phong tuyên bố sa thải giáo viên mới và đuổi học hai học sinh mới, ngay...

Còn chưa đợi hoàn câu Gemstone kích động từ lúc nào đi tới trước mặt hắn mà nắm lấy mặt hắn quật ngã xuống đất, đầu bị đập mạnh xuống đất khiến A. Phong la lên một tiếng.

Toàn thể bàng hoàng trước hành động này, cả can-teen thoáng chốc lặng ngắt như tờ, người nọ bước tới từ trên nhìn xuống ánh mắt lạnh lẽo nói.

- Dựa vào đâu? Vào cậu?

- Tôi là người được bộ giáo dục uỷ thác cũng không phải đến dạy cậu, người là do tôi đưa tới là người nhà tôi, Glass là tiểu thư sống dựa gia tộc vậy các người không phải?

Từ dưới nhìn lên A. Phong định phản bác lại chợt khựng lại, hắn nhìn thấy dưới cằm của Poison có một nốt ruồi, hắn bỗng nằm yên chẳng phản kháng.

Người nọ ngoắc tay bảo Gemstone rời đi, Glass lại đi mua mấy cái sandwich rồi cũng đi theo.

Mọi người chẳng hiểu gì cả nhưng cũng chẳng hỏi thêm gì vì biết chắc có hỏi cũng bằng được gì đâu, giờ ra chơi kết thúc tất cả học sinh về lớp.

Về nhà, người nọ đến trước cửa phòng Gemstone gõ cửa, không chờ người bên trong đồng ý người nọ đ a x đẩy cửa vào bước vô trong và đóng cửa lại, Poison đến bên giường nơi cô đang ngồi dưới sàn tựa lưng vào thành giường, người nọ cũng ngồi như thế đan tay mình vào tay cô một lâu, không gian dường như im ắng đến đáng sợ, trong phòng nơi hai người đang ngồi họ đều có suy nghĩ riêng, cái không khí ngộp ngạt lại không khiến cho hai người thấy khó chịu.

Nửa tiếng sau người nọ cất tiếng.

- Ổn?

Cô gật đầu chứ không trả lời, hít một hơi sâu Gemstone thở ra nhẹ nhàng rồi miệng cười mắt nhìn sang Poison.

- Thật nhẹ nhõm, cảm ơn mày nhiều lắm, Poison.

- Không gì. - Người nọ nhìn cô rồi nhìn vào khoảng không.

- Chắc không?

- Tao vẫn đang suy nghĩ. - Gemstone nhìn xa xăm.

- Có gì cứ nói.

- Ừ, nhưng mày không muốn cho con Glass biết về chúng ta à?!

- Tạm thời như vậy.

- Hiểu rồi. - Gemstone gật đầu rồi đứng dậy toan bước đi nhưng chợt dừng lại khi nghe Poison nói.

- Đi chơi chứ?

Gemstone không nói chỉ khẽ gật đầu.

Người nọ về phòng mình tắm rửa xong thì ngồi vào bàn bật laptop lên làm gì đó Poison cho in ra một tờ giấy, cầm tờ giấy người nọ giãn cơ mặt đứng dậy đến bên kệ sách và lấy ra một quyển sách dày cộm, mở sách ra bất ngờ làm sao đây không phải sách mà chỉ là một cái hộp nguy trang thành sách mà thôi, bên trong là những lọ thuỷ tinh nhỏ đựng dung dịch.

Đến bên giường người nọ quỳ xuống nhìn dưới gầm giường thò tay vào và lôi ra một vali to bằng titan sơn màu trắng, đặt vali lên giường Poison lấy trong hộc tủ một xâu rất nhiều chìa khoá, cầm lên một trong số chúng như đã biết cái nào mới đúng, Poison tra chìa vào lỗ khoá và vặn mở chiếc vali titan.

Hai mươi mốt giờ đúng bọn họ đang có mặt tại sảnh chính.

Chiếc Ferrari chạy khỏi khu rừng chạy trên đường cao tốc, ngước nhìn lên bầu trời có ánh trăng tròn sáng rực, nhếch mép người nọ nghĩ.

“ Trăng tròn luôn tuyệt hảo. ”

Khoảng mười lăm phút sau bọn họ đứng ở bãi đỗ xe dưới hầm của một trung tâm mua sắm đêm, giữ xe rồi thì bọn họ tiếp tục đi bộ một đoạn nữa, bây giờ trước mặt họ là một bar có tên là Tonigth nếu nói là bar cũng đúng quán karaoke cũng đúng.

Bước vào trong họ liền bắt gặp cảnh tưởng không hiếm có cũng xuất hiện ở những bar khác, đèn lấp lánh đủ màu, một quả cầu disco treo trên trần đang quay tròn phản lại những sắc màu chiếu vào nó, những cô gái chàng trai đủ mọi độ tuổi từ mười sáu đến hơn ba mươi đều ở đây, và thứ không thể thiếu rượu và DJ.

Ngay khi bước vào liền có một người đàn ông khoảng hai mươi mấy đến chào hỏi, đây chắc là quản lí nơi này.

- Chào, mấy cô đi karaoke hay bar.

- Karaoke. - Người nọ trả lời rồi chỉ vào quả disco.

- Phòng ngay trên quả disco, lấy cho tôi.

- Tại sao lại là ở đó? - Glass và quản lý lại hỏi.

- Nhiều lời.

- Nhưng phòng đó có khách rồi thưa cô. - Người quản lí cười cười nói.

- Đổi phòng. - Người nọ dứt khoát nói.

- Được ạ! Tôi sẽ lấy phòng khác cho cô...

- Đổi người trong phòng đi chỗ khác. - Cô nhanh nhẹn cướp lời, song kẹp giữa hai ngón tay giơ lên là tấm thẻ bằng vàng.

“ Thẻ Vip? ” quản lí ngớ ra cau mày nhưng rất nhanh lại cười nói.

- Mời theo tôi.

Quản lý dẫn bọn họ lên lầu hai nơi có các phòng karaoke, mở cửa căn phòng vip duy nhất ở đây họ bước vào, gọi mỗi người một loại đồ uống.

Glass cầm diện thoại bật một ứng dụng làm nhiễu sóng các camera mini ẩn hay các máy thu âm, lúc xưa bọn họ có cách chơi khác vì còn nhỏ mới chỉ dưới mười tuổi, nhưng giờ bây giờ bọn quỷ nhỏ này đã lớn hơn rồi nên chắc chắn một điều sẽ có các cách chơi hiện đại và mới hơn, khoảng chưa đầy ba phút Glass đã phá hiện ra có camera ẩn được lắp trong phòng liền để điện thoại như đang selfie nhưng thực chất là nhắm đến cái máy quay đó mà làm nó nhiễu sóng, thành công nhỏ giơ ngón cái với Poison, người nọ gật đầu quay sang Gemstone.

Cô hiểu ý liền lấy trong túi áo hoodie chiếc hộp gỗ lớn hơn hộp đựng nhẫn một chút, mở khoá cái hộp rồi lấy ra mấy cái viên hình vuông nhỏ, người nọ đeo cặp kính xuyên thấu nhìn xuống sàn chỉnh nút xem lại góc độ rồi quỳ xuống đánh dấu, sau khi người nọ đánh dấu Gemstone cũng ngồi xuống lắp những viên đó theo hình tròn xung quanh dấu, một chiếc máy khoan mini nhỏ như súng tiểu liên được Poison dùng để khoan vào chình giữa.

Vì là phòng cách âm nên chẳng ai bên ngoài có thể nghe được, khoan xong người nọ lấy trong túi quần một cái lọ dung dịch thí nghiệm đổ vào cái lỗ ấy.

- Hai tiếng nữa bắt đầu. - Người nọ phủi tay đứng dậy.

Người nọ đưa cho Glass và Gemstone hai chiếc nhẫn dặn khi ra khỏi phòng rải ở hai bên hành lang theo đường đi, chỉ cần nhấn nút vào viên đá trên chiếc nhẫn thì cứ tự nhiên đi khỏi.

- Nhưng như vậy có gây thiệt hại quá không? - Glass lo lắng hỏi.

- Có phải Glass không vậy? - Gemstone nhìn Glass bằng ánh mắt khi dễ.

- Tất nhiên là vậy. - Glass chu môi bực bội nói.

- Vậy thì im đi. - Gemstone thở hắt một cái.

Hai giờ sau Poison đứng dậy đi đến chiếc điện thoại được gắn trên tường nhấc máy nói.

- Chúng tôi trả phòng không hát nữa.

“ Cảm ơn quý khách chúng tôi sẽ lên dọn dẹp và thanh toán ngay. ”

“Cảm ơn quý khách đã đến karaoke Tonigth. ”

Người nọ gác máy nhìn cả ba đi khỏi phòng, Poison đút tay và túi quần và kích hoạt mấy cái viên boom khoảng chưa đầy hai phút sau sẽ nổ, khi boom nổ kết hợp với chất lỏng đã được đổ kia thì sẽ làm cho qua cầu disco bên dưới tỏa ánh lung linh sau đó thì BOOM quả cầu đó sẽ vỡ tan, những thứ bụi lấp lánh như mưa đá quý vào sớm mai sẽ bay khắp căn phòng bên dưới, toả sáng và... kích ứng.

Lấp lánh như tinh thể, kích ứng với độc tố đó là lí do và ý nghĩa của cái tên Poisonous Crystal tức tinh thể độc, tuy không gây chết người nhưng một khi dính vào những tác hại của nó là chóc các tế bào mỏng giống lột da nhưng chỉ là một lớp cực mỏng giống màn bọc thôi, có thể gây dị ứng nổi đốm trên da vài ngày mới hết.

Tuỳ theo loại độc thí nghiệm mà Poison chế ra sẽ có tác dụng khác nhau.

Đi xuống tầng dưới một cách nhanh nhất để tránh bị thiệt hại, vừa xuống tầng dưới và ra đến cửa thì boom cũng nổ.

Người nọ ngoáy lại nhìn hai đứa bạn nói.

- Đó là lí do tôi bảo hai người mặc kín đáo.

---***---

Giới thiệu nhân vật.

A. Vũ - Lâm Bảo Vũ.

Lâm Bảo Vũ mười tám tuổi là đích tôn Lâm gia, anh họ của Lâm Y Lam.

Lâm Bảo Vũ là bạn thân từ tiểu học của A. Phong, tính tình đào hoa thay bồ liên tục chưa từng thực sự yêu ai.

Thân hình cao to vạm vỡ, chiều cao một mét tám lăm.

Rất thích và giỏi thể thao, ghét việc thua ai đó nhất là con gái.

Hội phó câu lạc bộ taekwondo của trường.

Tóc đen mắt lục có biệt danh là Storm.