Dư Hạ Tình Nồng

Chương 6: Ồn ào

Tác giả: Mạn Mạn

Giờ giải lao sau hai tiết học nghỉ được 15 phút, lúc này trước cửa ban lớp chọn chật kín người chen xô đẩy.

Một học sinh A nói:

“Mau nhìn xem có đúng Hạ đầu gấu ở lớp này không?”

Học sinh khác khó chịu:

“Này đừng có mà che mất tầm nhìn của người đằng sau như thế, cậu cúi thấp một chút đi tôi không thấy gì hết”

Một nữ sinh nữa tiếp lời:

“Hay là thầy cô nhập nhầm điểm? Để tôi đi xem diễn đàn lại của trường mới được chứ điểm như cô ta làm sao xứng đáng vào lớp chọn”

“Chắc chắn là không sai được, danh sách học sinh lớp chọn tổng 30 người, đứng đầu lớp là Dư Gia Hứa, chót lớp là Hạ Thịnh Hàm, không những đội sổ lớp cô ta còn không lọt vô nổi top 100 toàn trường. Hơn nữa trước khi tới đây tôi còn nghe nói diễn đàn đang bị lỗi, cậu có về tra giờ này cũng không thấy gì đâu”

“Bớt nói lại đi, đang ở địa bàn của Dư học thần đấy, mày nói to thế kia mà còn không nhìn thấy vẻ mặt của cậu ta đen như hố than à? Sắp vô tiết đến nơi mà đếch thấy Hạ Thịnh Hàm đâu? Thật tốn thời gian hóng chuyện của tao”

Tất cả mọi chuyện ở lớp chọn đều được bảo mật rất kỹ, học sinh lớp thường thường truyền tai nhau sự nhất trí và đoàn kết của lớp học bá mà đứng thứ hai thì không lớp nào dám đứng thứ nhất nhưng thực tế, chỉ những người ở lớp chọn mới biết cái gọi là đoàn kết chính là không ai quản chuyện của ai, vì lòng tự tôn của mọi người rất cao và trong mắt các học bá, lớp thường không có cùng đẳng cấp để biết chuyện lớp chọn.

Cứ như thế tục lệ kéo dài từ năm nhất sơ trung cho tới tận bây giờ, tất nhiên chuyện Hạ Thịnh Hàm bị dời lớp không một ai trong lớp chọn tiết lộ cả, một là họ cảm thấy không cần thiết, hai là… bị nhục nhã biết mấy khi chung lớp với học tra, lại còn là đầu gấu trứ danh của trường.

Chuyện này mọi người chỉ biết khi trên danh sách tổng kết phân ban của diễn đàn, ban lớp chọn lại xuất hiện ra một cái tên tưởng mới mà không mới – Hạ Thịnh Hàm.

“Nào nào các bạn học cho qua cho qua”

Cách giờ vào lớp chừng năm phút, một giọng nói của nam sinh khá lớn đánh vỡ tiếng chen lấn của đám đông.

“Trời ạ đúng thật là Hạ Thịnh Hàm ở lớp chọn”

“Moá!! Tại sao tôi 78 điểm lại thua một kẻ 50 điểm thế này huhu”

Đám đông tản ra nhìn theo hướng người vừa nói, đi bên cạnh Ngô Tề, chỉ có thể là Hạ Thịnh Hàm.

Ngô Tề tách dòng người ra thành một lối đi thoải mái cho Hạ Thịnh Hàm, trên tai cô còn đang đeo tai nghe, tóc đen dài vẫn xoã xuống ngang lưng, thời tiết hiện tại vào hè khá oi bức nên Hạ Thịnh Hàm không mặc áo khoác, chỉ sắn hai ống tay áo lên cùi chỏ làm lộ ra làn da trắng ngần.

Ánh mắt cô lạnh nhạt không để ý đến mọi người xung quanh, chỉ chăm chú theo bước chân của Ngô Tề phía trước.

Nhìn cô lúc này, rất lạnh lùng nhưng khí chất toả ra rất thu hút người khác.

Vượt qua đám người đang tò mò, Hạ Thịnh Hàm nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình, rút ra tai nghe cất bỏ vào cặp.

Nhưng rồi một bàn tay thon thả đấm mạnh lên mặt bàn trước mặt cô.

Hạ Thịnh Hàm hơi nhíu mi, là con gái.

Cô ngước mắt nhìn lên người kiếm chuyện, trông rất quen nhưng tiếc là…không nhớ ra ai.

“Muốn gì?” – Hạ Thịnh Hàm nhàn nhạt hỏi.

Cô gái kia mang theo sự phẫn nộ tột cùng gằn tiếng như muốn nuốt chửng cô.

“Ai cho phép mày ngồi cạnh Gia Hứa?”

Hạ Thịnh Hàm nhếch môi cười nhẹ à một tiếng, nghĩ thầm, hoá ra là bạn học si mê Dư Gia Hứa.

“Rồi?”

“Rồi cái gì? Tao hỏi mà mày giả ngu? Mày lấy tư cách gì mà ngồi cạnh Gia Hứa?”

Đám đông lúc nãy vẫn còn một số người chưa về lớp, nhìn theo tình hình trước mặt hưng phấn.

“PK rồi, hot girl Tam Trung chân truyền dằn mặt Hạ Thịnh Hàm, chà!!! Tiêu đề diễn đàn tối nay không hot không ăn tiền”

“Há há mày ở đây xem tiếp, tao phải về lớp cá độ trận này mới được”

Những lời này tất nhiên là lọt vào tai Hạ Thịnh Hàm, cô tặc lưỡi, hoá ra là mỹ nữ hàng đầu Tam Trung – Cố Manh Manh học chung lớp với Ngô Tề, cũng là người luôn xếp sau cô một hạng.

Còn là tình trong mộng của Ngô nhút nhát!!!

A! Trái đất thật tròn!!!

“Bàn ghế là của nhà trường, tất nhiên là thầy cô cho phép tôi ngồi”

Cố Manh Manh mặc kệ hình tượng trong sáng ngày nào, tiếp tục hét to gây ồn ào.

“Đồ hồ ly tinh mày dám”

Còn chưa kịp động chân động tay, Dư Gia Hứa bên cạnh chứng kiến hết thảy hơi mất kiên nhẫn lên tiếng.

“Đã vào tiết học, bạn học Cố, ở trong lớp của tôi cậu phải biết chừng mực”

Cố Manh Manh quay sang nhìn Dư Gia Hứa, thay đổi vẻ mặt như muốn khóc.

“Gia Hứa, anh bênh con hồ ly này”

Dư Gia Hứa từ đầu đến cuối vẫn không nhìn Cố Manh Manh, chỉ tiếp tục lật trang sách mình đang đọc.

“Manh Manh em về trước đi, Gia Hứa hôm nay tâm trạng không tốt lắm, cậu ấy nói em đừng để bụng”

Người hoà giải…vẫn là Cố Nghiêm.

“Anh hai ngay cả anh cũng đứng về phía anh Gia Hứa”

Cố Nghiêm lạnh giọng.

“Em còn không biết cư xử thì đừng trách anh”

Hơi đảo mắt nhìn ra phía cửa sổ, lúc này Hạ Thịnh Hàm cười nhẹ, cầm lấy tay Cố Manh Manh như đang vuốt ve, đầu hơi ngả về phía trước. Đứng ở xa nhìn chắc chắn không ai thấy môi cô đang kề bên tai Cố Manh Manh, cố ý điều chỉnh tiếng nhỏ nhất chỉ đủ để hai người nghe được.

“Muốn đánh tôi? Bản thân cô còn không biết tự lượng sức sao?”

Rồi lại trở về giọng nói ổn áp bình thường.

“Ai nha Cố tiểu thư có bàn tay đẹp như vậy, đừng vì tôi mà hành hạ nó thế chứ”

Cố Manh Manh thực sự bị chọc tức.

“Mày thách thức tao?”

Cô ta quay đầu nhìn quanh, lấy ngay quyển vở của một bạn học gần đó dơ cao lên, muốn ném vào Hạ Thịnh Hàm.

Lực ném rất mạnh, rất nhanh va vào đối tượng nào đó, nhưng kết quả lại xảy ra ngoài ý muốn khiến Cố Manh Manh như không tin vào mắt mình, ngay cả Hạ Thịnh Hàm cùng tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Người chắn trước mặt cho cô lại là…Dư Gia Hứa!

Cố Nghiêm cùng Thừa Mộ Cảnh vội nhìn nhau, Thừa Mộ Cảnh hất đầu sang Cố Manh Manh còn đang đứng bất động, Cố Nghiêm hiểu ý đứng dậy kéo tay Cố Manh Manh đi ra khỏi lớp.

Đám người đang hóng chuyện nghe được tiếng chuông vào lớp sau đó cũng ba chân bốn chẳng chạy về.

Truyện được cập nhật duy nhất tại website: imbssamaa.wordpress.com

*

Diễn đàn Tam Trung chân truyền lúc này thêm một đợt sóng mới.

Dưới tiêu đề bài viết ‘Mỹ nữ trong truyền thuyết liệu có đúng với lời đồn?’ kèm theo hơn hai mươi tấm ảnh rất rõ nét, là được chụp từ lúc Cố Manh Manh bước vào lớp chọn gây gổ với Hạ Thịnh Hàm thu hút khá nhiều bình luận trái chiều, số ít cho rằng Cố Manh Manh quá đáng, xử xự không đúng với xuất thân danh giá, số đông lại bênh vực chắc chắn lỗi sai là từ Hạ Thịnh Hàm.

Nhưng so với bài viết của Cố Manh Manh, hashtag #hômnayHạThịnhHàmđãnóichuyệnchưa cùng một bài viết mới được đăng ‘Dư Gia Hứa ra mặt bảo vệ Hạ Thịnh Hàm, đối đầu anh em Cố Nghiêm – Cố Manh Manh” lại được đông đảo học sinh cả trường quan tâm, không những thế, các nữ sinh trường khác cũng nghe đó mà mua nick ngắn hạn vào hóng hớt.

Nói về độ nổi tiếng, không ai trong thành phố này là không biết đến gia đình họ Dư, nắm trong tay sản nghiệp của ‘Dư Kiều’ công ty sản xuất đá quý hàng đầu trong nước. Dư Gia Hứa là con trai độc nhất, sinh ra đã ngậm thìa vàng, dòng dõi có ông bà là quân nhân, bố mẹ là viên chức cấp cao, bản thân Dư Gia Hứa còn là học thần chuyên nắm giữ hạng nhất từ khi còn bé.

Vừa đẹp trai, nhà giàu lại học tập tốt liền khiến nữ sinh các trường trong thành phố mến mộ.

Tiếc là kết quả ai nấy đều như nhau, tỏ tình đều bị Dư Gia Hứa cự tuyệt, ngay cả Cố Manh Manh là em gái của bạn thân chí cốt cũng không khá hơn. Cho nên ai nấy nghe tin Dư Gia Hứa công khai gần gũi nữ sinh, liền bất chấp mua một tài khoản ảo chỉ được sử dụng trong vòng một giờ vào xem.

Khóc T^T chi ra 10 đô la (~230k VNĐ) chỉ để thấy vài tấm hình cũng quá mắc rồi!!

Chỉ trách các cô không phải học sinh của trường, không có ID huhuhu

Ban mai hường phấn: [Ôi quỷ thần ơi tôi đang xem cái gì đây?]

Lông gà màu be reply: [Còn nói tôi ngáo không? Rõ ràng tấm này Dư Gia Hứa ôm Hạ Thịnh Hàm]

Công chúa thời Josen: [Tôi là con gái mà cách một màn hình nhìn dáng người Hạ Thịnh Hàm còn cảm thấy đẹp quá]

Biệt đội chống phản động thứ 1: [Yêu cầu Hạ Thịnh Hàm công khai xin lỗi Dư Gia Hứa, cậu ấy đã bị cô vấy bẩn rồi]

Biệt đội chống phản động thứ 2 reply: [Đúng vậy, con người tệ hại như cô không xứng có được sự bảo bọc của cậu ấy]

Lông gà màu be reply Biệt đội: [Các người có mù không? Rõ ràng là Dư Gia Hứa đụng chạm Hạ Thịnh Hàm, vậy vì sao người xin lỗi lại là cô ấy?]

Biệt đội 1 reply Lông gà màu be: [Ở chỗ chúng tôi, Dư Gia Hứa là tối cao, Hạ Thịnh Hàm phải xin lỗi]

Chân mang guốc pha-lê reply Biệt đội 1: [Tưởng ai, hoá ra là đội cổ động thể thao của Dư Gia Hứa đây mà, chỉ toàn là một lũ điên]

Gấu Teddy chau mày: [Nói gì thì nói, vậy ai cho tôi biết rốt cuộc Dư Gia Hứa có đang hẹn hò với Hạ Thịnh Hàm không?]

Ban mai hường phấn reply: [Quá chênh lệch rồi, nghĩ đầu gối cũng biết là không thể]

Lông gà màu be reply: [Tôi cá là có]

Biệt đội chống phản động thứ 1 reply: [Không và mãi mãi cũng không]

Biệt đội chống phản động thứ 2 reply: [Hãy để Dư Gia Hứa được yên]

*

Lượt xem cùng lượt bình luận rất sôi nổi khiến cho diễn đàn lại rơi vào tình trạng tắc nghẽn dẫn đến sập đợt hai.

Khác hoàn toàn với bầu không khí bên kia, bên này lớp chọn ngày thường đã yên ắng nay còn yên ắng hơn. Tựa như một con ruồi bay qua cũng có thể phân biệt được ruồi đực hay ruồi cái.

Hạ Thịnh Hàm lấy ra trong cặp sách một cuốn vở khá mới, dùng mép góc khều vai nữ sinh ngồi bàn trên. Nữ sinh ấy ngạc nhiên quay lại, bắt gặp Hạ Thịnh Hàm đang nhìn mình, trên tay còn dơ ra cuốn tập bìa rất đáng yêu.

Nữ sinh ấp úng hỏi: “Đây là?”

Hạ Thịnh Hàm: “Ban nãy Cố Manh Manh làm hỏng tập của cậu, tôi xem qua rồi bị rách rất nhiều, hiện tại cậu dùng trước cuốn tập này đi, mặc dù tôi không viết chữ nào nhưng cũng đỡ hơn phải đi mua cuốn mới chứ hả?”

Nữ sinh đó hỏi tiếp: “Cậu đưa cho tôi vậy còn cậu?”

Hạ Thịnh Hàm chống một tay lên cằm, rất kiên nhẫn trả lời: “Cậu thấy học sinh như tôi quan trọng cuốn tập đó sao hả nàng công chúa?”

Nữ sinh kia mím môi đẩy gọng kính, hoá ra Hạ Thịnh Hàm vẫn nhớ cô bốc được phiếu thăm đóng Công Chúa trong vở kịch. Nhận lấy cuốn tập, nữ sinh đó chìa tay ra.

“Mình là Tôn Đồng, xếp hạng 4 trong lớp, rất vui được gặp cậu Hạ Thịnh Hàm, còn nữa…cảm ơn cậu”

Hạ Thịnh Hàm ừ một tiếng.

“Tôi không có thói quen kết giao bạn bè”

Rồi gục mặt xuống nhưng lại quay đầu sang nhìn Dư Gia Hứa.

Anh vẫn lẳng lặng như cũ, nghiêm túc mà lật sách nghiên cứu, Hạ Thịnh Hàm đưa mắt nhìn những ngón tay thon dài của Dư Gia Hứa. Dường như sau gáy cô vẫn cảm nhận được sự ấm áp của anh lúc đó, phải vậy, chính là lúc anh đỡ cơn tức giận của Cố Manh Manh thay cô.

Hạ Thịnh Hàm suy nghĩ rất lâu.

“Lúc đó cậu cũng không cần lao ra, chỉ với nhiêu đó sức lực tôi tự tránh được”

Dư Gia Hứa dừng động tác, nghe vậy liền nhìn cô.

“Ừ! Là tôi thích lo chuyện bao đồng”

Hạ Thịnh Hàm ngồi bật dậy: “Ý tôi không phải thế, chỉ là đông người chứng kiến, vả lại chúng ta cũng không thân đến mức đó”

Dư Gia Hứa lạnh giọng: “Hai lần”

Hạ Thịnh Hàm: “Cái gì hai lần?”

Dư Gia Hứa: “Từ hôm qua đến giờ cậu đã vạch ranh giới với tôi hai lần, Hạ Thịnh Hàm, chủ nhiệm Lâm cùng thầy Vương giao chức trách cho tôi phải kèm cậu học tập. Chuyện này, cậu không muốn cũng phải muốn”

Đóng sách lại, Dư Gia Hứa nhìn vào thẳng người con gái bên cạnh.

“Hơn nữa, trước mặt tôi, không ai có quyền làm tổn thương cậu… dù là nhỏ nhất”

*

Ngày thứ hai đi học kết thúc một cách ồn ào.

Hôm nay Hạ Thịnh Hàm vẫn có lịch làm việc ở quán ‘Ăn Là Ghiền’ nhưng vì quán cách trường không xa nên buổi sáng cô đã nói Ngô Tề không cần đưa đi, đang định nhảy bàn ra ngoài thì bị Dư Gia Hứa nhanh tay hơn giữ lại.

Hạ Thịnh Hàm khó hiểu.

“Buông ra”

Dư Gia Hứa chỉ một nhóm người đứng trên bục giáo viên.

“Cô Lâm mới gửi mail cho tôi, yêu cầu chúng ta tập kịch”

Hạ Thịnh Hàm ngước mắt nhìn, nhà Vua, Hoàng Hậu, Công chúa cùng các bà tiên đã tập hợp đầy đủ, vừa hay chỉ thiếu cô. Hạ Thịnh Hàm không quan tâm, dứt tay mình ra khỏi tay Dư Gia Hứa, nhưng dằng co một lúc vẫn là không thể thoát ra. Trên mặt cô hiện rõ sự không vui.

“Hôm nay không được, tôi còn có việc”

Dư Gia Hứa gật đầu: “Tôi biết nhưng cậu không nhớ lời mình nói sao? Đây là hoạt động của lớp, cậu không thể từ chối”

Còn chưa kịp xin xỏ, cửa lớp lúc này bị mở ra một lần nữa, người bước vào là chủ nhiệm Lâm Tiêu Tiêu.

Hạ Thịnh Hàm khóc thầm, không thoát được.

“Đều có mặt đông đủ rồi, chúng ta bắt đầu thôi, cô đã in sẵn cho các em mỗi người một kịch bản, lời thoại cũng đã tô màu dạ quang để đánh dấu. Nào, Cố Nghiêm giúp cô phát cho các bạn nhé”

Lâm Tiêu Tiêu nhìn tổng thể một lượt, nói tiếp.

“Các em ngồi tạm các vị trí dãy đầu, để cô xem năng khiếu của mọi người đến đâu, đầu tiên là nhân vật bà tiên đi, ba em đóng vai đó bước lên đây”

Dương Hạo hắng giọng, hít sâu một hơi rồi thở ra, mắt nhìn theo lời thoại của mình.

“Ta xin tặng cho công chúa một sắc đẹp lung linh tuyệt trần”

“Hahahahaha mẹ nó Dương Hạo giọng cậu như gay thế kia” – Minh Tư Thông không nhịn được chế giễu

Dương Hạo đau lòng giả bộ ôm tim:

“Nhân vật bà tiên là nữ chẳng nhẽ ông đây phải dùng giọng thật, cậu đúng là chậm hiểu”

Lâm Tiêu Tiêu cố nén cười: “Dương Hạo nói đúng đó, bạn học Minh em cũng học tập đi”

Minh Tư Thông bắt chước đổi giọng hoá thành bà tiên thứ hai.

“Ta xin tặng cho công chúa có một đức hạnh rạng ngời, luôn sống trong sự giàu sang và yêu thương của mọi người”

“Haha không ngờ các cậu lại nhập vai như vậy, nghe giọng các cậu lão tử thật thấy buồn nôn hahahaha” – Thừa Mộ Cảnh chế giễu

Lâm Tiêu Tiêu: “Rất tốt, các em về chỗ đi, về nhà ráng học thuộc cho mượt đoạn đối thoại là ổn, sau đoạn này là tới mụ phù thuỷ xuất hiện nhỉ? Dư Gia Hứa em lên đây”

Hạ Thịnh Hàm nhìn người bên cạnh mình, một thân ảnh cao tắp, dáng người sạch sẽ khôi ngô, cô thực sự hiếu kỳ không biết Dư học thần diễn kịch sẽ thế nào.

Dư Gia Hứa nhấc chân đi lên, hai tay còn đút trong túi quần mở miệng đọc làu làu.

“Lễ hội linh đình nhưng các ngươi lại không mời ta? Đó thật sự là một thiếu sót lớn mà các ngươi phải trả giá, bây giờ ta sẽ ban quà tặng cho công chúa, đến năm mười lăm tuổi, nàng sẽ bị mũi quay của khung cửi đâm chết”

Lâm Tiêu Tiêu: “…”

Mọi người: “…”

Điểm cộng là trong khoảng thời gian ngắn như thế mà Dư Gia Hứa đã thuộc câu thoại, học thần quả là học thần.

Điểm trừ thì –

Lâm Tiêu Tiêu: “Ai nha không phải diễn như thế, tích cách mụ phù thuỷ rất độc ác cho nên em thoại không được trầm ổn, phải cao giọng và xấu xa lên”

Dư Gia Hứa liếm môi thử lại lần nữa.

Lâm Tiêu Tiêu lắc đầu: “Vẫn chưa đúng, nào có nhân vật phản diện nào như em chứ”

Rồi tiếp tục thử lại rất lâu cho tới khi Lâm Tiêu Tiêu dơ cờ trắng đầu hàng.

“Hôm nay tới đây thôi, ngày mai chúng ta tập lại, Dư Gia Hứa à về nhà em hãy lên mạng xem rồi diễn theo nhé. Các bạn nam về trước đi, hai bạn nữ thì ở lại để cô lấy số đo may trang phục”

Truyện được cập nhật duy nhất tại website: imbssamaa.wordpress.com

Ra khỏi cổng trường, Hạ Thịnh Hàm nhìn đồng hồ đã là 3 giờ chiều. Vừa đói lại mệt nhưng bước chân cô vẫn rẽ về hướng quán làm thêm, nhưng cách đó không xa, trong góc hẻm Hạ Thịnh Hàm trông thấy một dáng người rất quen mắt. Thị lực cô vốn tốt, rất nhanh nhận ra người đó là nữ sinh ngồi bàn trên trước mặt Dư Gia Hứa, Tôn Đồng.

Bước tới lại gần, Hạ Thịnh Hàm mới nhận ra đối diện Tôn Đồng còn có ba nữ sinh khác, đứng từ xa bị bức tường che nên cô không thấy, nhìn đồng phục Tôn Đồng khác với ba nữ sinh kia, mà trên mặt họ cũng không thiện cảm cho lắm. Hạ Thịnh Hàm cười nhẹ, chắc là đang ỷ đông ăn hiếp bạn học Tôn Đồng đây mà.

Hạ Thịnh Hàm chạy tới đặt tay lên vai Tôn Đồng, giọng điệu cà lơ cà phất.

“Đã tan học rồi sao cậu còn ở đây? Chờ tôi à?”

Tôn Đồng hốt hoảng nhìn Hạ Thịnh Hàm, đáy mắt như trực trào sắp khóc.

“Thịnh Hàm”

Cô kéo Tôn Đồng ra sau lưng mình, nhìn nữ sinh ở giữa có vẻ là chị đại.

“Kiếm bạn tôi có chuyện?”

Cô gái tóc nhuộm đỏ hất mặt lên tiếng.

“Không phải chuyện của mày bớt xen vào đi”

Hạ Thịnh Hàm lấy ra trong túi áo một cái cột tóc, nhanh nhẹn búi lên cao gọn gàng vừa tiếp chuyện.

“Chuyện của Tôn Đồng cũng là chuyện của Hạ Thịnh Hàm tôi, các người ba đánh một tôi thấy không vừa mắt chút nào”

Nữ sinh bên cạnh nghe xong liền nói nhỏ vào tai tóc đỏ gì đó, tóc đỏ à một tiếng.

“Ra đây là bạn gái của Dư Gia Hứa, đừng tưởng có cậu ta chống lưng thì bọn tao không dám làm gì mày. Khuyên mày một câu cút xa ra chỗ khác”

Hạ Thịnh Hàm đem cặp sách thẩy ra sau cho Tôn Đồng, rồi đẩy mạnh nữ sinh tóc đỏ té xuống đất, tuyên chiến.

“Tao thích. Mày cản được à?”

“Mày dám động tới chị Vệ, con kia, lên”

Nữ sinh đó thấy đồng bọn của mình bị đánh, liền ra lệnh cho tên còn lại lao lên đánh trả. Con gái đánh nhau hội đồng xưa giờ đều chỉ nắm tóc rồi tát vào mặt răn đe, mấy chiêu này đối với Hạ Thịnh Hàm quá lỗi thời rồi, cô nhanh chóng né được móng vuốt của nữ sinh kia, dơ chân đạp lên bụng khiến cô ta đau đớn nằm dưới đất.

Quay ngược lại nắm tóc nữ sinh đanh đá, sau đó tát một cái rất mạnh làm cô ta chao đảo, liền tát thêm cái nữa kết thúc.

Hạ Thịnh Hàm vẩy vẩy bàn tay hơi rát bước tới gần nữ sinh tóc đỏ.

“Sao? Mày thích chơi không? Hôm nay tao rất rảnh, vừa hay tâm tình không vui”

Tóc đỏ lắc đầu sợ sệt, mặt trắng toát không còn giọt máu.

“Kh..không ạ”

Hạ Thịnh Hàm phủi đất dính trên áo tóc đỏ, giọng nói rất nhẹ nhưng đầy hàm ý.

“Từ nay đừng làm phiền tới Tôn Đồng biết chưa?”

“V…vâng”

Nói rồi cùng hai tên thuộc hạ nhanh chóng kéo nhau chạy mất tích.

Lúc Hạ Thịnh Hàm quay lại, liền thấy Tôn Đồng đứng đó khóc rất thảm, cô khó hiểu, chẳng lẽ cô tới chậm rồi?

“Người bị đánh cũng chẳng phải cậu, có cần khóc to thế không?”

Hạ Thịnh Hàm lấy lại cặp sách đeo trên vai, rút ra một tờ khăn giấy đưa cho Tôn Đồng lau nước mắt.

Tôn Đồng liền nhào tới ôm chầm lấy cô.

“Tôi lo ba người họ làm khó dễ cậu, cậu không biết họ đáng sợ cỡ nào đâu”

Hạ Thịnh Hàm cười: “Vậy à? Thế tụi nó làm gì cậu?”

Tôn Đồng nín khóc, kể đầu đuôi câu chuyện cho Hạ Thịnh Hàm nghe.

“Nữ sinh nhuộm tóc đỏ tên là Vệ Đồng, em gái cùng mẹ khác cha với tôi, sau khi tôi vào học sơ trung mẹ liền bỏ bố đi theo người đàn ông khác, về sau mẹ qua đời, bố tôi mang Vệ Đồng về chăm sóc. Mặc dù không cùng máu mủ nhưng bố rất thương Vệ Đồng, dặn tôi phải chăm sóc em cho tốt, nhưng con bé rất quá đáng, học tập ở trường cũng không tốt, thường xuyên tụ tập đánh nhau, bài tập của nó cũng là bắt tôi làm. Quyển tập mà Cố Manh Manh làm hỏng sáng nay là của nó, ban nãy nó gọi tôi ra để lấy nhưng không có liền muốn đánh tôi. Hên là cậu xuất hiện”

Hạ Thịnh Hàm gật gù.

“Hoá ra là như thế, chút nữa thì tôi hiểu lầm cậu”

Tôn Đồng: “Hả?”

Hạ Thịnh Hàm: “Cuốn tập sáng nay tôi thấy đề tên là Vệ Đồng, nhưng cậu lại giới thiệu Tôn Đồng, tôi nghĩ cậu trêu tôi”

Tôn Đồng bĩu môi: “Cho nên đó là lý do cậu không kết bạn với tôi?”

Hạ Thịnh Hàm gật đầu.

Tôn Đồng nắm chặt dây đeo cặp sách lên tiếng.

“Vậy bạn học Hạ Thịnh Hàm, tớ có thể làm bạn với cậu không?”

Hết Chương 6.