Dư Hạ Tình Nồng

Chương 5: Vở kịch Hoán Đổi

Tác giả: Mạn Mạn

Dư Gia Hứa hết nhìn cây kẹo mút trong tay mình rồi nhìn sang Hạ Thịnh Hàm, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.

“Hối lộ tôi chỉ từng này? Có ít quá không?”

Hạ Thịnh Hàm cắn môi không nói, mục đích đề nghị hạ điểm chính là muốn rời khỏi lớp chọn, ban lớp học bá xưa nay điểm thi chưa từng dưới 90, tự nhiên lòi ra học tra 49 điểm chắc chắn các con mọt sách trong lớp sẽ lấy đó làm lý do để tống cổ cô về lớp thường.

Ngay cả điểm tiêu chuẩn còn không đạt thì lấy tư cách gì mà ở lại lớp chọn.

Mánh khoé này của cô chắc học thần không biết đúng không… anh chê ít, chắc là chê cô đưa một cái?? Không đủ???

Hạ Thịnh Hàm rờ túi quần rỗng, cười ngây ngô đợt hai.

“Bạn học Dư, hôm nay tôi mang kẹo đi không nhiều, nếu cậu thích ngày mai tôi lại cho cậu. Hôm nay cậu hạ điểm tôi trước, được không?”

Dư Gia Hứa cười đáp.

“Tất nhiên là… không thể”

Đạt không được mục đích, điều đầu tiên Hạ Thịnh Hàm làm chính là trở mặt, điều còn lại là lấy lại quà hối lộ, uổng phí tâm tư của cô. Người không biết điều như Dư Gia Hứa, tuyệt đối không thể ăn kẹo vị dâu.

Nghĩ là làm, Hạ đầu gấu đưa tay giành lại cây kẹo mút trong tay ai đó, ai đó cũng rất quyết tâm bảo toàn cây kẹo, cuộc xô xát rất nhanh tạo ra tiếng động khiến không chỉ Vương Tổ Hành quay sang, Ngô Tề cũng tò mò nhìn qua.

Trong mắt Vương đầu hói, người đúng luôn là Dư Gia Hứa, người sai… tất nhiên là bạn học Hạ.

“Hạ Thịnh Hàm!! Em còn chưa biết hối cải, lại phá phách làm ồn đến bạn học Dư Gia Hứa đang giúp thầy cô”

“Thưa thầy, bạn học Hạ đây chỉ giúp em nhặt ít sách bị rơi xuống đất thôi”

Dư Gia Hứa giọng thâm trầm lên tiếng cắt ngang lời chỉ trích của Vương Tổ Hành.

Hạ Thịnh Hàm nhìn lên Dư Gia Hứa, anh không nhìn cô mà chỉ chăm chú sắp xếp lại giấy tờ trên bàn, hoàn toàn trưng ra dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra. Hạ Thịnh Hàm nắm chặt lòng bàn tay, học thần lại giúp cô lần nữa rồi.

Cây kẹo mút… xem như cô cho!!

Dư Gia Hứa, Hạ Thịnh Hàm cùng Ngô Tề ra khỏi phòng giám thị đã là chuyện của một lúc lâu sau, Tề da đen bị mẹ kéo đi chỗ khác chất vấn. Trên đường về lớp học, Hạ Thịnh Hàm mở lời trước.

“Chuyện ban nãy cảm ơn cậu”

Dư Gia Hứa ừ một tiếng “Chẳng qua tiếng thầy Vương quá lớn, rất nhức đầu”

Cho nên ý không phải muốn giúp cô, chỉ là bản thân học thần cần thanh tịnh.

Dư Gia Hứa nói tiếp.

“Muốn phụ đạo cho cậu là thật, về thời gian cậu không cần lo, tiết tự học hằng ngày cũng đủ để ôn tập rồi”

Hạ Thịnh Hàm dừng bước chân.

“Tôi nói này Dư Gia Hứa, sao cậu cứ cố chấp về vấn đề học hành của tôi vậy, cậu nghĩ rằng chúng ta đủ thân thiết để tôi nhận sự giúp đỡ của cậu?”

Không đợi Dư Gia Hứa nói thêm, Hạ Thịnh Hàm nói ra suy nghĩ thẳng thắn.

“Hiện tại tôi rất hài lòng với kết quả của bản thân, chót lớp cũng được, lớp thường hay lớp chọn cũng được, việc học đối với tôi đều không phải là áp lực hay ưu tiên. Cho nên, bạn học Dư, cậu đừng lãng phí thời gian vô bổ vào tôi nữa, được không?”

Mãi một lúc sau Dư Gia Hứa lên tiếng, nắm thóp yếu điểm của người bên cạnh.

“Mẹ cậu…hình như không biết cậu đi làm thêm?”

Hạ Thịnh Hàm: “…”

Dư Gia Hứa: “Cũng không biết thành tích cậu rất kém?”

Hạ Thịnh Hàm đuối lý: “…”

Dư Gia Hứa tỏ vẻ đăm chiêu: “Cũng không biết con gái mình hết sức tin tưởng cấu kết với bạn thân để… lừa mình?”

Hạ Thịnh Hàm hoá đá: “…”

Học thần đề nghị: “Chắc là cậu có điều gì khó nói mà chiều nay cũng trống tiết, chi bằng tôi tới nhà cậu uống tách trà rồi từ từ kể chuyện cho mẹ cậu nghe?”

Mánh khoé xin hạ điểm của Hạ Thịnh Hàm không phải là anh không nhìn ra, mà hiếm khi được lúc cô giả lả với mình, Dư Gia Hứa vốn chỉ muốn chọc cô một chút không ngờ cô xấu tính muốn lấy kẹo lại.

Hiện tại truyện được re-up rất nhiều tại các web khác mà chưa có sự cho phép của mình, mình xin nói lại truyện chỉ được cập nhật duy nhất tại website: www.imbssamaa.wordpress.com, các bạn hãy qua nhà mình để đọc đủ truyện cũng như ủng hộ mình.

Anh cũng không biết lý do vì gì, cảm thấy trêu cô rất vui, hơn nữa hôm qua sau khi nghe bố anh kể chuyện, Dư Gia Hứa rất muốn bù đắp một phần nào đó cho cô. Giúp cô học tập, chính là phương án duy nhất anh nghĩ ra được.

Dư Gia Hứa nói không sai, chuyện cô rớt thành tích rồi đi làm thêm bắt đầu từ giữa học kỳ đầu tiên năm nhất cao trung, mẹ cô không hề hay biết gì cả. Bắt Ngô Tề làm đồng minh cũng là lựa chọn bất đắc dĩ.

“Tôi…”

“Đã vào giờ học rồi các em nhanh chóng vào lớp đi”

Hạ Thịnh Hàm muốn trả lời nhưng giáo viên phía sau vội thúc giục.

Cũng đúng thôi chuông vào lớp đã vang lên từ nãy rồi.

Vừa ngồi vào chỗ đã nghe tiếng Cố Nghiêm bàn sau hô to.

“Học sinh, nghiêm”

“Chúng em chào cô” – cả lớp đồng thanh đứng dậy chào

Hạ Thịnh Hàm vuốt nhẹ trán, khí thế lớp chọn cũng thật sự khác lớp thường.

Giáo viên trên bục phẩy tay.

“Các em ngồi đi, xin tự giới thiệu, cô tên là Lâm Tiêu Tiêu sẽ là chủ nhiệm mới của lớp chúng ta trong học kỳ này. Mong các em chiếu cố nhiều hơn”

“Bài thi phân ban của các em đã có điểm rồi, Dư Gia Hứa giúp cô phát cho các bạn nhé, còn bạn nào vắng mặt ngày hôm nay cũng có thể tra trên diễn đàn của trường. Điểm số và xếp hạng đều có trên web”

Dư Gia Hứa nghe xong liền mở tập tài liệu đã sắp xếp trong phòng giám thị, lấy ra hai tờ giấy để trên cùng lên bàn, còn lại thẩy ra bàn sau cho Cố Nghiêm, Cố Nghiêm lấy bài thi của mình, rồi truyền tiếp sang cho Thừa Mộ Cảnh.

Thừa Mộ Cảnh fuck một tiếng.

“Hạng 1, hạng 2 các cậu ăn hiếp tớ”

Cố Nghiêm cười khẩy:

“Bài thi của cậu sau bài tớ, số phận đã định đoạt người đi phát bài là cậu rồi”

Thừa hạng 3 rất không vui hậm hực đi phát cho cả lớp.

Bên này Dư Gia Hứa đưa bài cho Hạ Thịnh Hàm, cô cầm lấy rồi nhanh chóng xếp thành một cái máy bay, còn cố ý gấp chừa lại số 50 đỏ chói trên cánh. Sau đó mặt úp xuống bàn trông như đang ngủ.

Dư Gia Hứa nhìn từ đầu đến cuối điệu bộ gấp giấy thành máy bay rất nghệ của Hạ Thịnh Hàm, trong lòng như có tảng đá đè nặng khiến anh hít thở không thông. Bài thi 50 điểm đó anh nghiên cứu tận 30 phút, ghi ra những lỗi sai, các bước giải đề đơn giản nhất để Hạ Thịnh Hàm đọc cũng có thể hiểu được.

Nhưng tâm ý của anh, cô không những không thèm nhìn, còn trực tiếp đem làm rác!

“30 bạn lớp chúng ta đều giữ 29 hạng đầu toàn trường, các em tiếp tục phát huy phong độ nhé, bạn học Hạ Thịnh Hàm em cũng cố gắng lên, 50 điểm đã là điểm trung bình rồi”

Sau khi nghe chủ nhiệm Lâm Tiêu Tiêu nói dứt lời, ban lớp chọn lại được một phen ồn ào.

“Ôi trời chỉ là đề thi phân ban mà cũng thi kém như thế thật mất mặt”

“Lớp ta chưa từng có ai xuống điểm 89, thực lực như cô ta tại sao lại được vào lớp chọn? Tôi phải kiện nhà trường”

“Gặp tôi là Dư Gia Hứa, ngồi cạnh cô ta chắc chắn tôi không dám bước ra ngoài mất”

“Thấy không? Tôi dám cá Hạ Thịnh Hàm là con giá thú của thầy Vương”

‘Rầm’

Một cây thước sắt từ dưới va thẳng vào bảng xanh trên bục, theo quán tính lại nảy xuống đất tạo ra tiếng kêu rất to, cách trước mặt học sinh đã nói Hạ Thịnh Hàm là con riêng của Vương đầu hói không xa, khiến cả lớp đang tranh cãi trở nên im ắng.

Hạ Thịnh Hàm vốn dĩ không ngủ thật cũng bị giật mình mà ngồi dậy.

Những người không tham gia nhìn theo hướng thước ném tới, rất nhiều ánh mắt dừng lại phía Dư Gia Hứa.

Mà Dư Gia Hứa chỉ lẳng lặng nhướn mi nhìn chủ nhiệm Lâm.

“Cô Lâm, cứ tiếp tục”

Lâm Tiêu Tiêu lúc này mới hoàn hồn, dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên cô được đứng lớp chọn, nghe các giáo viên khác kể, gia thế học sinh lớp chọn rất tốt nếu không thuộc dòng dõi quyền quý cũng là con ông cháu cha.

Ai cũng không dám lớn tiếng, nhất là bộ ba hoàng tử Tam Trung chân truyền Dư – Cố –Thừa.

“Biết bạn học có thành tích không tốt, các em có thành tích cao hơn phải giúp bạn học tập. Không được lấy đó làm đề tài bàn tán trong lớp, Dư Gia Hứa em ngồi cạnh Hạ Thịnh Hàm hãy chiếu cố bạn nhiều hơn”

Dư học thần gật đầu: “Em đã biết”

Ở bàn dưới Cố Nghiêm cùng Thừa Mộ Cảnh không hẹn mà nhìn nhau, Cố Nghiêm nhún nhún vai lắc đầu.

Thừa hạng 3 đảo mắt nhìn ráo riết hai người ngồi bàn trên, một câu hỏi chạy ngang qua đầu lúc này ‘Đây mà là Dư Gia Hứa thâm trầm cậu chơi chung từ bé sao?’

Chủ nhiệm Lâm Tiêu Tiêu đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó.

“À cuối tuần này nhà trường có tổ chức lễ hội để chào đón các em học sinh mới, khối 12 vì chuẩn bị cho kỳ thi đại học nên từ chối. Chỉ có khối chúng ta tham gia thôi”

Hạ Thịnh Hàm nhớ lúc cô nhập học cũng có tiết mục nhạc kịch, dường như là năm nào cũng tổ chức chắc là truyền thống rồi.

Nhưng năm nay cô không phải là người thưởng thức, mà là phải tham gia đó trời ạ.

“Lúc ở phòng giám thị các lớp thầy cô đã chia sẵn những mục dự thi lên phiếu, cô cũng đã rút thăm rồi”

Nghe Lâm Tiêu Tiêu nói ngượng ngùng, một học sinh tò mò hỏi.

“Cô rút trúng gì thế?”

Lâm Tiêu Tiêu khó khăn nói.

“Là đóng kịch”

“Gì cơ?”

Lớp học bá căn bản ai nấy đều hoảng hốt, cũng đúng thôi, từ sơ trung lên cao trung mọi người đều tập trung học hành, ngoài ăn và ngủ ra việc còn lại chính là học và học. Làm sao mà biết tới những hoạt động này được chứ.

Mặc dù vậy cũng đã từng thấy qua các anh chị đi trước diễn kịch, vừa phải mặc những bộ quần áo loè loẹt còn phải tập thoại hết sức nhảm nhí. Tóm lại trong mắt học bá, đóng kịch chính là hoá thành các con chim công mua vui cho thiên hạ.

“Các em đừng lo lắng, cô cũng đã chọn một vở kịch không cần quá nhiều người tham gia”

Lâm Tiêu Tiêu lập tức trấn an, thầm hy vọng lựa chọn của mình là đúng.

Một học sinh khác tiếp lời.

“Cô lại chọn gì đấy?”

Lâm Tiêu Tiêu: “Vở kịch kinh điển ‘Công chúa ngủ trong rừng’, để cho công bằng nhất, cô đã làm 30 phiếu thăm, trong từng phiếu thăm đều ghi sẵn các nhân vật cần đóng, bạn nào bốc trúng phiếu trắng thì không cần tham gia”

“Nào bắt đầu từ bạn đầu tiên của dãy một”

Dòng người theo chỉ thị của chủ nhiệm Lâm mà lần lượt lên rút thăm, Hạ Thịnh Hàm ngồi giữa liền liên tục nghe thấy những tiếng ai oán cầu khẩn.

“Xin thần linh hãy phù hộ cho con bốc trúng thăm trắng”

Cô cười nhẹ, hoá ra, mấy người khi nãy lăng mạ cô có ngày cũng biết sợ.

Lượt tới Dư Gia Hứa lên chỉ thấy anh bất động ngồi một chỗ, Hạ Thịnh Hàm liếm liếm môi lấy tay khều anh, Dư Gia Hứa có chút nhột nhìn qua.

“Chuyện gì?”

Hạ Thịnh Hàm nói khẽ.

“Đến lượt cậu lên bốc thăm kìa”

Dư Gia Hứa từ chối: “Tôi không thích”

Hạ Thịnh Hàm: “Đây là hoạt động của lớp cậu không thể không tham gia, hơn nữa biết đâu cậu rút trúng phiếu trắng thì sao?”

Dư Gia Hứa vẫn không nhúc nhích, chung thủy khoanh hai tay ngồi im như một pho tượng, mãi một lúc lâu sau Lâm Tiêu Tiêu mới lên tiếng.

“Bạn học Gia Hứa tới lượt em”

Nhìn qua gương mặt rất mong đợi của Hạ Thịnh Hàm, Dư Gia Hứa thở dài nhấc chân lên bục bốc thăm, lúc quay về chỗ ngồi liền thấy Hạ Thịnh Hàm hăng hái tiến lên.

Dư Gia Hứa nghĩ thầm, vui vẻ đến vậy cơ à?

Ước chừng mười phút sau, 30 phiếu thăm đều ổn định nằm trong tay của từng người ban lớp chọn.

Lâm Tiêu Tiêu thở hắt ra nhẹ nhõm.

“Nào các em mở ra xem đi, các bạn ai rút trúng nhân vật nào thì đứng dậy”

Sau đó…

“Ôi lạy Chúa phiếu trắng huhu”

“Thật sự là tôi dùng cả vận may của kỳ thi tới để bốc trúng phiếu trắng này đấy” – một học sinh tự hào

“Cái đệt ông đây làm vua” – Thừa Mộ Cảnh cạn lời

“Moá ! ! ! Hoàng hậu”

“Hahahahahahahaha”

Đáp lại tiếng lòng của ‘hoàng hậu’ Cố Nghiêm, cả lớp được một tràng cười no nê.

Tiếp theo là một học sinh nam ngồi dãy khác.

“WTF! Bổn thiếu gia thế này mà bốc trúng bà tiên”

“Ai nha Dương Hạo cậu không cô đơn, ông đây cũng làm tiên”

“Minh Tư Thông, Dương Hạo, thời tới cản không kịp, vận tiên ám lên người ba chúng ta rồi”

Thừa Mộ Cảnh vò đầu bứt tai “Con gái lớp này cũng tính là nhiều, tại sao lại không có ai bốc trúng gì thế?”

Vừa nói xong phía dãy hàng ghế đầu có khoảng 5 nữ sinh khóc tiếng chó.

“Cậu được đóng nhà vua còn than cái gì, bọn tôi phải làm lính canh đây này”

“Hahahahahahahaha”

Nam sinh tên Minh Tư Thông ôm bụng cười ngặt ngẽo: “Cười chết lão tử, nữ sinh thì làm lính, nam sinh thì làm tiên hahahaha”

Dương Hạo phụ hoạ thêm: “Đúng rồi yêu quái đâu? Mẹ tôi thường kể chuyện này cho em gái tôi nghe mỗi đêm, à, phù thuỷ chứ nhỉ?”

Lúc này Cố Nghiêm rướn người lên bàn trên, đau lòng dò hỏi.

“Gia Hứa cậu bốc trúng gì đấy?”

Không đợi anh trả lời, Cố Nghiêm giật luôn tờ giấy đã bị mở ra rồi nhưng để úp trên bàn.

Nhìn thấy dòng chữ đen chau chuốt, Cố Nghiêm hết bị tổn thương hét lớn

“Phụt! Con mẹ nó Dư Gia Hứa cậu lại là phù thuỷ há há há”

“Fuck há há há há há”

Dư Gia Hứa: “…”

Ngay cả Hạ Thịnh Hàm bất động nãy giờ cũng không nhịn được mà cười ra tiếng, đại học thần đóng phù thuỷ, lại còn là vai nữ, đúng thật thảm hại hơn Cố Nghiêm rất nhiều.

Minh Tư Thông cười như được mùa nãy giờ mới ngưng một chút, hỏi tiếp.

“Thế còn hoàng tử và công chúa đâu?”

Cả lớp không một ai đứng dậy.

Lâm Tiêu Tiêu cổ vũ: “Các em đừng ngại, đây chỉ là một vở kịch, mặc dù có giải thưởng nhưng lớp ta không đạt được cũng không sao hết, các em nguyện ý tham gia là cô đã vui rồi. Sau này lên đại học, lúc nhìn lại thời cao trung cũng rất tốt có đúng không?”

Hạ Thịnh Hàm bắt được trọng điểm nào đó, đứng lên.

“Thưa cô em đóng hoàng tử”

Lâm Tiêu Tiêu sửng sốt.

Cả lớp một phen chấn động đợt hai.

Dương Hạo đỡ trán: “Vậy công chúa là ai?”

Một cánh tay nhỏ nhắn dơ lên, là nữ sinh ngồi đằng trước Dư Gia Hứa.

“Công chúa…là mình”

Hết Chương 5.