[Nhiệm Vụ Kết Thúc!]
Tổng kết của hệ thống:
[-Tên người dùng: Lưu Đồng.
-Đồng nghiệp: Hạ Thanh.
-Vai đóng: Eirina Odette- nữ phụ phản diện (Hoàn thành).
-Tuổi: 21
-Chiều cao: 1m62
-Điểm hoàn thành nhân vật: 10000
-Mức độ phản kháng hệ thống: 1000
-Điểm thành tựu: 500
-Điểm thành tích: 250
-Điểm chế ngự: 300
-Điểm ngầu: 700
-Điểm đau đớn khi chết: 100000 (-75750) (Reset)
-Danh hiệu:
•Đừng đến gần tôi (1)
•Nói năng hỗn láo nhưng vẫn được yêu thích]
[Điểm thưởng thêm: 1000000 tiền.]
“Hừm… không ngờ so với trước lại thay đổi ghê vậy.”
Hệ thống: “So với trước khi hệ thống đi cũng không thay đổi lắm.”
“A? Hệ thống mất nết, mi trở lại rồi à?”
“Haha, đương nhiên, sửa lỗi xong thì phải tiếp tục công việc chứ!”
“Muốn đánh mi thật sự.”
“Haha.”
Lục Đồng đọc, tán gẫu xong thì tiến đến phía trước, bước qua một màn chắn vô hình. Thứ đập vào mắt đầu tiên chính là một khung nền xanh dịu mắt quen thuộc. Xung quanh được bao bọc bởi sáu bức tường, tạo thành một hình hộp. Đây là không gian chính thức của hệ thống khỉ gió này, nhìn vậy thôi chứ thật ra rất tiện nghi.
Trong chớp mắt bên trong hiện lên một cái bàn và hai ghế sofa đặt đối nhau. Ở đó có một người đang loay hoay làm gì đó, vì là góc khuất nên cô không nhìn ra. Tiến lại gần thì thấy ra là đang chơi cờ, cô cười thầm một cái rồi nhanh chóng tiến đến ghế còn lại ngồi xuống, nói: “Hạ Thanh, lâu rồi không gặp. Đang làm gì đó?”
Hạ Thanh vẫn rất chăm chú vào ván cờ trên bàn nhưng không quên trả lời lại: “Thấy rồi mà còn hỏi.”
Lục Đồng cười nói: “Hỏi cho chắc chứ, với lại sao tự dưng có hứng với cờ vậy?”
Hạ Thanh nghe đến đây liền một phát hất luôn ván cờ, nhìn chằm chằm cô, giọng khổ sở xem lẫn tức giận, nói: “Không phải do nám ô hợp kia hay sao!”
Lục Đồng: “Ô hợp? Nam nữ chính?”
Hạ Thanh tức giận: “Chẳng bọn họ thì ai!”
Lục Đồng: “Hể~ Bọn họ làm gì cậu mà phản ứng ghê vậy?”
Hạ Thanh: “Chơi cờ thua nữ chính.”
Lục Đồng kinh ngạc: “Gì? Với trí tuệ ba đồng của nữ chính á?”
Hạ Thanh: “Đừng nói nữa, cáu lắm rồi, từ lúc xong nhiệm vụ là năm mươi ván rồi.”
“Haha.”
Nói hai người là đồng nghiệp nhưng trong nhiệm vụ lần này lại chẳng gặp được nhau là mấy huống chi là giúp đỡ. Lần này quả thực là một mạch truyện quá dài, cũng tầm hai năm chứ ít gì. Kết cục thì vẫn là kết cục bi thảm nhất, không có gì đáng để khoe khoang cả.
Hai người tiếp tục tán gẫu, trò chuyện trên trời dưới đất, có thể nói đây là do lâu ngày không gặp nên lại có nhiều thứ để nói. Ban đầu thì hầu như đều kể lể về nỗi khổ nhân vật bản thân phụ trách xong lại sang cuộc sống hàng ngày. Bầu không khí thay đổi theo từng giây, bây giờ đã biến thành một đống đầy náo nhiệt.
Lục Đồng nằm dài ra ghế, ngắm nhìn khung cảnh xanh xanh phía trên. Cảm giác vô cùng bình yên ngập tràn, cô tính nhắm mắt một chút để nghỉ ngơi. Hạ Thanh bên cạnh cũng không nói nữa, tập trung vào việc đánh cờ, nghe nói phải thắng được hệ thống mới thôi. Cái này là muốn gây khó cho người dùng mà, hệ thống này đúng là loại độc ác. Mắt cô mắt đầu lim dim, suy nghĩ cũng đã bị chắn gần hết, cuối cùng là ngủ một giấc.
Khi tỉnh lại thì Hạ Thanh vẫn đang chơi cờ nhưng có vẻ đã lên tay, nhìn tự tin hẳn ra. Lục Đồng rũ rượi tựa vào ghế, con mắt cứ lờ đờ như không muốn tỉnh. Thời gian vào vai Eirina cô liền không được nghỉ ngơi tử tế, ngày nào cũng một đống việc chất còn cao hơn núi, chỉ tranh thủ chợp mắt được lúc nào hay lúc đấy. Mà thời gian ở thế giới kia cũng đâu ít, hai năm ngày nào cũng như ngày nào, khổ đến không chịu được.
Lục Đồng chán chường, nói: “Xong chưa vậy?”
Hạ Thanh nghiêm túc xem xét, nói: “Nốt ván này là xong rồi.”
Lục Đồng nghe xong thì tiếp tục chán chường, thì đúng là được nghỉ ngơi hơn hẳn cơ mà chẳng có việc gì nên đâm ra có chút không vui. Cô hết đi loanh quanh rồi trườn bò như rắn, xem Hạ Thanh đánh cờ rồi không hiểu thế là tiếp tục đi khám xét. Nói chung ở đây cũng chẳng có gì đặc biệt, nền xanh muôn thuở, không gian thoáng đãng, còn có cảm giác như cây xanh tươi mát.
“Xong rồi!”
Lục Đồng nghe thấy lời này lập tức quay đầu lại, thấy dáng vẻ vui mừng của Hạ Thanh cô toan chạy lại. Nhưng. Vừa chưa được nửa bước liền bị đập mặt vào thứ gì đó rất cứng, làm cô ngã ngửa ra sau. Cô lấy tay xoa xoa mũi, cảm giác đau vẫn còn đó, ngước lên nhìn thì ra là bảng hệ thống. Tuy nhiên cỡ này so với bình thường to gấp đôi, à không, gấp bốn, năm lần gì đó, cỡ chữ cũng được phóng lớn hơn chút.
Nhìn từ dưới thì trên đó ghi: Kết thúc! Nhiệm vụ tiếp theo bắt đầu khởi tạo.
Gì?! Nhanh như vậy?!
Hệ thống hiện lên từng từ từng chữ: Nội dung nhiệm vụ tiếp theo…
Lục Đồng hét: “Tuyệt đối không làm nữ phụ phản diện rồi bị xiên phát nữa đâu!”
Hệ thống: À, hệ thống không cần người dùng đóng vai đấy nữa đâu. Yên tâm ^^.
“…”
Mặt cười giờ này làm gì hả cha nội!
Hệ thống hiện tiếp: Nội dung nhiệm vụ tiếp theo:
-Thể loại: Tổng tài
-Nam chính giàu có đẹp trai ngầu lòi bá đạo trên từng hạt gạo yêu nữ chính bình thường không có gì nổi bật nhưng được cái may mắn. Cô vô tình đụng độ phải anh trong tình trạng khó nói, từ đấy tình cảm bắt đầu nảy nở. Kết Happy Ending. Còn lại hệ thống xin phép rút gọn, khi nào rảnh sẽ nói tiếp.
-Nhân vật cần đóng: Nữ phụ (không mấy quan trọng): Triết Sinh; Anh trai (kiêm nam phụ): Triết Lễ. Anh em trời phú của Triết gia, công ty gia đình đều có tiếng.
Lục Đồng thắc mắc: “Ấy, hai nhân vật?”
Hệ thống: Đây là nhiệm vụ đôi, người dùng sẽ dễ dàng giúp đỡ nhau hơn.
Hệ thống hiện tiếp:
-Điểm thưởng sẽ tính sau.
Cái quan trọng nhất thì đi lược bỏ gọn gẽ là sao?!