Năm 2020, trong 1 lần đi tuần tra 5 người thì một người trong tổ đội vội vàng chay đến báo cáo sau khi đi vệ sinh công cộng:
- Báo cáo sếp! Bên bờ biển có một thi thể nữ chết gần bờ sông ạ!
Lâm nghe tin liền chạy tới thì thấy 1 thi thể nữ đang khỏa thân, cơ thể ướt sũng, tay chân lạnh ngắt, cứng đơ, bụng trương phình, cùng đôi mắt trợn trừng nhưng u buồn. Thấy dáng người quen nên anh nhanh chóng lật ngửa người lên mới tá hỏa đó là vợ của mình – Hoàng Tuyết Linh. Anh vội vàng ôm lấy cơ thể của Linh mà khóc lấy khóc để. “Linh, sao em và con lại bỏ anh mà đi! Linh ơi, tỉnh dậy đi! Em đi rồi, anh biết sống với ai! Linh ơi, Linh! Em dậy đi mà!”. Trong khi đó, một thành viên trong tổ đã báo cáo cho cấp trên biết về thi thể này.
Sáng hôm sau, tại 1 căn biệt thự nhỏ, Loan thức dậy lúc 5 giờ 30 phút như thường lệ và bật chương trình Chào buổi sáng trên kênh VTV1. Lúc này trên thời sự đưa tin: “Đêm qua lúc 9 giờ đêm ngày 20 tháng 2, tổ tuần tra của đội cảnh sát Quận 10 đã phát hiện ra thi thể khỏa thân chết đuối của một nữ giới trạc 25 tuổi, đang là sinh viên liên thông đại học năm cuối. Theo thông tin ban đầu của chúng tôi được biết thì thi thể đó chính là vợ của Thượng úy Lâm. Hiện danh tính của nạn nhân và nguyên nhân cái chết đang được cơ quan chức năng làm rõ.”
Loan đang uống trà, thì màn hình ti vi chuyển cảnh. Trên màn hình hiện ra một thi thể nữ cực kỳ sắc nét nhưng bị làm mờ đi vài bộ phận nhạy cảm. Tách trà trên tay Loan bỗng nhiên rơi xuống. Loan hoảng hốt, nói:
- Đây là Linh mà! Đứa bạn thân hay bao trà sữa cho mình, mặc dù nhà nó nghèo. Nhờ cô ấy có thằng chồng là cảnh sát mà mỗi khi mình mất cái gì là tìm lại được. Mình còn nhớ có lần mình đi làm về, cửa thì mở toang. Tiền bạc, laptop đều mất hết nhưng ho vẫn tìm được. Linh à! Tớ nhất định sẽ giúp cậu tìm ra hung thủ rửa hận cho cậu. Tớ không tha cho tên khốn đó đâu.
Loan bắt tay ngay vào việc phối hợp với công an và Lâm đi tìm chứng cứ. Vào 1 buổi sáng nọ, Linh vô tình đi ngang qua một con hẻm thì thấy mảnh vải nhỏ bay phất phơ trong gió. Linh nhìn mảnh vải đó liền nhớ đến chuyện ngày sinh nhật của Linh.
- Linh ơi, Linh. Hôm nay sinh nhật bà, tui tặng bà bộ váy này nè. Bà có thích không? - Loan nói.
Linh nhanh chóng nhận chiếc váy đó và tíu tít cảm ơn. Sau đó cả hai chạy tới ôm nhau và nhắm mắt, chu mỏ như sắp sửa hôn nhau. Chính vì hành động đó, nên 2 đứa Loan – Linh thường được bạn bè và mọi người gọi là cặp đôi Bách hợp.
Trở về thực tại, Loan ngay lập tức báo công an. Lúc này, Lâm chạy đến và để ý kỹ thì thấy có những vết cào trên sàn bê tông. Nó rất trùng khớp với vết xước trên móng tay của cô gái. Hóa ra khi cô này quan hệ tình dục, cô thường có thói quen dùng móng tay để bám vào nệm. Nhưng vì đây là đường bê tông, nên cô ấy đã vô tình bám vào nó.
Sau đó Loan và Lâm lại tiếp tục điều tra. Chẳng mấy chốc, tìm ra hung thủ hại cô ấy. Hóa ra mọi chuyện là như thế này.
Hôm đó, Linh đang ở nhà thì một cú điện thoại gọi tới: “Alo, shop chị Linh phải hông ạ? Chị bán cho em đôi giày Nike đi ạ? Giá bao nhiêu thì chị đến chỗ em, em trả tiền mặt luôn ạ!”. Linh liền hỏi tiếp:
- Thế địa chỉ của em ở đâu để chị đến.
Bên đầu dây kia, nói: “44 Trưng Vương ạ!”. Linh ngay lập tức nghĩ 44 Trưng Vương, đường mình là 47 Trưng Nhị, chỉ cần đi qua cái hẻm rẽ phải qua 2 cái nhà là tới. Ngay lập tức Linh lên chiếc xe máy mà người yêu tặng cho mình để đến khu vực đó. Nhưng không may xe máy hết xăng. Nhìn qua chiếc xe đạp thì nó đã xì lốp chưa sửa. Cô nàng nghĩ: “Giày cũng nhẹ, đường cũng gần nên đi bộ chắc cũng hổng sao với bà bầu như mình đâu”. Nào ngờ vừa mới đi qua con hẻm thì một tên trạc 30 tuổi lao tới, đè cô ấy ra hiếp dâm. Nhưng vì cô gái chống cự quyết liệt nên sau khi làm xong, hắn đã xé hết váy cô gái ấy cho bõ tức. Vì quá xấu hổ trước bộ dạng khỏa thân của mình và trước mặt là 1 con hẻm thông ra cây cầu bắc qua bờ sông Vong Ngạn nên cô vội vàng chạy ra đó, nhảy xuống sông, để quên lại đôi giày, điện thoại và đôi guốc trong hẻm. Những thứ này đã được công an nhặt được khi đang điều tra. Nhưng chẳng ai để ý đến mảnh vải đã bị xé của cô ấy và vết xước trên đường bê tông.
Sau khi hắn khai xong, Loan và Lâm cùng lúc tung ra 1 cú đấm vào mặt chàng trai kia nhưng công an đã cản lại và nói: “Hắn làm sai đã có pháp luật xử lý. Mọi người cần bình tĩnh”.
Khi trở về, Loan lẩm bẩm: “Thằng khốn nạn đó, nó mất hết tính người rồi. Mình phải tìm cách gì trị mấy thằng đàn ông đáng chết đó mới được.” Đang nghĩ cách mà trời nóng quá nên cô mới nói: “Thôi, đi mua cây kem ăn đã, chứ trời nóng quá rồi!”. Đúng lúc này, bất chợt cô đứng khựng lại, lẩm bẩm tiếp: “Khoan đã! Kem! Boku no Pico”. Một nụ cười nham hiểm đã xuất hiện trên khuôn mặt cô ấy.
Đêm ấy, sau khi người yêu về, cô nàng liền lân la tới gạ chuyện:
- Anh ơi, anh có yêu em hông?
Thắng – người yêu của Loan liền đáp:
- Đương nhiên là có rồi.
- Em sợ hiếp dâm lắm, anh bảo vệ em đi! – Loan nói tiếp.
Thắng trả lời:
- Có anh ở đây, em không cần phải sợ đâu. Gặp đứa nào hấp em, anh sẽ đấm cho nó một cú cho nó chừa!
Cô nàng lại làm bộ dẹo tiếp:
- Anh ơi, thế hổng được đâu anh. Người ta gọi là “Cố tình gây thương tích” đấy anh! Anh mà đi tù thì ai bảo vệ em đây.
Nước mắt cá sấu bắt đầu rơi.
Thắng liền đáp lại:
- Thế giờ em muốn thế nào?
Cô nàng nhanh nhảu đáp:
- Giả gái đi anh!
Thắng ngập ngừng 1 lát rồi đồng ý, sau đó đi tắm. Loan thấy lạ, liền tự hỏi: “Ủa, sao anh ta đồng ý nhanh thế nhỉ?”. Nghĩ một lát rồi cô ta lẩm bẩm tiếp: “Thôi, cái đó tìm hiểu sau đi. Giờ phải tìm căn cứ trước đã. Đúng rồi, nhà hoang cạnh trường. Mình sẽ thành lập một nhóm mà nhìn thì là con gái nhưng tất cả đều là con trai, há há! Kiểu này, mấy thằng cha biến thái, hiếp dâm sẽ ám ảnh phụ nữ cả đời.” Nghĩ đến đây, cô nàng định cười to lên với vẻ đắc ý nhưng sực nhớ người yêu mình đang ở trong nhà nên tém tém lại và chỉ cười tủm tỉm. Sau đó cô nghĩ tiếp tới việc đặt tên nhóm. “Tên nhóm là gì ta? Hội chị em bạn dì ư? Không được! Ở đây, mình tìm con trai có thể giả gái được. Tên tiếng Anh của con gái là Girl, hàng giả là Fake. Đúng rồi! Fake Girl Club! Mình sẽ nói cho người yêu biết về kế hoạch này”. Nghĩ vậy, cô liền đợi Thắng tắm xong rồi nói chuyện tiếp.