Trình Hàn ngồi tựa vào gốc cây cổ thụ che chắn thân mình cho Cổ Na và mình, từ vị trí này có thể thấy hết tất cả những quang cảnh của thành phố. Trường quý tộc này được bao thầu và xây trên ngọn đồi cao nhất của thành phố S. Bây giờ đang vào hè, anh và Cổ Na làm tình đến tận trưa, thời tiết bây giờ rất nóng nực nhưng dưới thân cây cổ thụ là một mảng râm mát. Làm tình với Cổ Na xong tinh thần Trình Hàn vô cùng sảng khoái, còn Cổ Na chết mệt nên ngất đi. Trình Hàn dời tầm mắt của mình từ quang cảnh thành phố xuống gương mặt xinh đẹp không tì vết của Cổ Na. Anh cười khẩy một tiếng lẩm bẩm:
-Xinh đẹp như vậy, mà cũng thật dâm!
Trình Hàn đưa tay gạt mấy lọn tóc đang bị gió làm rối tung trên gương mặt Cổ Na, đưa mắt nhìn xuống chiếc cần cổ thon dài trắng nõn, xuống chút nữa thì cảnh đẹp đã bị áo đồng phục của anh che đi mất, tuy vậy vẫn không thể nào che đi hết cảnh đẹp vốn có của Cổ Na. Cặp ngực căng tròn và to đang phập phồng dưới lớp áo theo từng hơi thở của Cổ Na, nụ hoa e ấp hơi dựng đứng lên dưới lớp áo. Trình Hàn bèn đưa tay gẩy nhẹ nụ hoa lập tức nó đứng hiên ngang sừng sững dưới lớp áo. Trình Hàn nhướng mày, cười nhẹ một tiếng:
-Ha!
Thiếu nữ nằm dưới gốc cây kia xinh đẹp biết nhường nào đang cau mày vì bị quấy rầy, vươn tay giơ lên che đi đôi mắt ngập nước vì vừa tỉnh dậy, cô uể oải kêu một tiếng:
-Cái quái... Aa!
Cổ Na vừa nói vừa xoay người về tư thế thoải mái chút thì nỗi đau từ giữa hai chân cô truyền đến làm đầu óc cô thanh tỉnh phần nào. Cổ Na giật mình mở mắt, đập vào mắt cô là gương mặt đẹp trai cùng với độ cong nơi khóe miệng của Trình Hàn cho thấy tâm trạng anh đang vô cùng tốt. Thấy Cổ Na nhìn mình, Trình Hàn mở miệng, giọng nói trầm khàn quyến rũ lòng người:
-Chào buổi trưa học muội, em ngủ có ngon không?
Cổ Na ngơ ngác nhìn Trình Hàn không chớp mắt, đại não trì trệ khiến cô chưa kịp load được chuyện gì đang xảy ra. Dời mắt nhìn xuống cơ thể Trình Hàn bại lộ trong không khí, anh chỉ mặc mỗi chiếc quần âu nhưng vẫn không che chắn nổi vật giữa hai chân anh đang phồng lên. Cổ Na ngại ngùng dời tầm mắt đi, chật vật ngồi dậy nhìn Trình Hàn:
-Sao anh không mặc áo?
Trình Hàn một tay chống cằm nhướng một bên mày nhìn cô rồi nói:
-Áo anh không phải đang đắp trên người em hay sao?
Cổ Na giật mình nhìn xuống quả thật có chiếc áo đang đắp trên người cô, đại não chưa kịp phản ứng thì tay cô đã nhanh nhẹn kéo chiếc áo đang đắp trên người xuống vươn tay đưa áo đến trước mặt Trình Hàn:
-Cảm ơn, trả áo cho anh này.
Trình Hàn không nhận áo chỉ nhìn chằm chằm Cổ Na, anh cười để lộ hàm răng trắng sáng:
-Haha, cả sáng nay chưa đủ thỏa mãn em hay sao giờ còn định câu dẫn tôi? Đúng là em rất dâm.
Cổ Na nghi hoặc nhìn Trình Hàn, nhíu mày. Cả sáng nay cô mơ mơ hồ hồ làm theo yêu cầu hệ thống đưa ra, giờ cô mới có thời gian tiêu hóa cho những việc cô đã làm. Trình Hàn thấy Cổ Na đang ngây người ra, nhìn chằm chằm cặp ngực tròn và to nhưng lại không hề có độ xệ nào của Cổ Na, liếm môi:
-Tôi đã nói đến thế mà em vẫn còn giữ ý định quyến rũ tôi à?
Giọng nói của Trình Hàn như cây búa đập vào đầu Cổ Na khiến cô bừng tỉnh, thuận theo ánh mắt Trình Hàn nhìn xuống, bây giờ thân trên cô bại lộ trước không khí, nụ hoa đứng thẳng như đang gọi mời Trình Hàn đến nếm thử hương vị của nó. Cổ Na hét lên:
-Aaa... vô sỉ!
Nói rồi cô vội vàng lấy áo che chắn thân mình. Trình Hàn nhìn cô, anh bình tĩnh, chậm rãi nói từng từ từng chữ bằng giọng rất hiên ngang, lẫm liệt:
-Làm em tôi đều đã làm qua, nhìn em một chút em lại mắng tôi vô sỉ. Sao tôi nhớ lúc tôi làm em, em đều kêu rất sung sướng cơ mà?
Cổ Na mặt đỏ bừng nghe Trình Hàn nói, cô hung hăng lườm Trình Hàn:
-Anh câm miệng! Chúng ta chỉ là người lạ, làm với nhau được một lần anh liền nghĩ anh có quyền nói tôi? Chuyện ngày hôm nay anh hãy quên đi, sau này có gặp lại thì coi như tôi và anh không quen biết.
Nụ cười trên môi Trình Hàn dần dần biến mất, thay vào đó là gương mặt lạnh như tiền, anh nhếch môi:
-Làm tình với tôi xong em liền muốn phủi bỏ quan hệ với tôi nhanh đến vậy sao? Em càng muốn, tôi càng không làm theo lời em nói. Cổ Na em nhớ cho kĩ ngủ với Trình Hàn tôi xong không phải chối bỏ trách nhiệm là xong. Em phải chịu trách nhiệm với lần đầu của tôi!
Nói rồi Trình Hàn đứng dậy xoay lưng rời đi nhưng lại dừng lại, không quay mặt về phía Cổ Na nhưng anh nói:
-Cái áo đó em mặc lấy đi, áo em nhỏ như vậy em liền muốn cho toàn bộ nam sinh trong trường biết em dâm đến mức không thèm mặc áo ngực và quần nhỏ hay sao?
Tiếp đoạn Trình Hàn liền bước đi, để lại cho Cổ Na một bóng lưng có chút bi thương. Cổ Na nhìn theo Trình Hàn cho đến khi không thấy bóng dáng anh đâu nữa, cô tự hỏi:
-Mình nói giống trong ngôn tình mà ta. Sao Trình Hàn lại có biểu tình như thế?
Cổ Na nhíu mày nhưng rồi cô gạt bỏ suy nghĩ ra khỏi đầu mình nhanh chóng:
-Không quản nữa, về thôi nay không học được rồi.
Cô bám vào thân cây cổ thụ đứng dậy, chỉnh trang lại quần áo, tập tễnh bước về hướng ngược lại với Trình Hàn.