Cổ Na bước đi chập choạng, sự đau đớn ở giữa hai chân cô vẫn không hề giảm bớt, cắn răng chịu đựng tìm đường tắt rời khỏi khuôn viên trường nhưng cô không hề biết việc làm của cô và Trình Hàn đã bị một người nhìn và nghe thấy tất cả. Anh ta từ trên cây nhảy xuống nhìn theo bóng lưng của Cổ Na nhếch môi cười, nụ cười của anh nghiêng nước nghiêng thành, anh lẩm bẩm:
-Cổ Na con gái của tập đoàn đá quý Hoa Hạ, chúng ta lại gặp rồi tiểu miêu.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cổ Na theo thói quen đitheo con đường mà bản thân cô thường hay đi sau khi tan trường. Cổ Na không thích thế giới ồn ào được vây quanh bao nhiêu người muốn nịnh bợ cô vì vậy trong suốt mười sáu năm cô không hề có một người bạn thân nào cả, khi đi học cô sẽ quang minh chính đại mà vào trường bằng cổng chính nhưng sau khi tan học cô lại thường rời đi theo lối cổng sau của trường, đây cũng là con đường do cơ duyên mà gặp được nên từ khi đó con đường này trở thành con đường bí mật cho cô khi rời khỏi trường học. Nhìn thấy phía xa là xe nhà cô, Cổ Na dùng chút sức lực còn lại để cố gắng thẳng lưng mà đi đến chiếc xe đang đỗ trước cổng chờ cô. Mỗi khi cô bước đi cô đều cảm thấy có thứ gì đó chảy khỏi nơi đó, cô nghĩ chắc giờ nơi đó của cô trông thật lầy lội. Cổ Na cắn răng mà dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân mà chạy lại chiếc xe đó. "Sầm" tiếng cửa xe đóng lại nhưng vì Cổ Na dùng lực khá lớn nên tiếng đóng có chút lớn làm kinh động anh tài xế ngồi phía trước. Anh ta quan tâm nhìn vào gương chiếu hậu để nhìn cô, cất tiếng hỏi thăm:
-Tiểu thư, cô không sao chứ?
Cổ Na ngước nhìn anh ta, hiện tại gương mặt của cô vô cùng gợi cảm, chỉ một ánh mắt nhìn vào gương để nhìn anh tài xế trẻ tuổi kia cũng đủ để anh ta tim lỡ nhịp. Anh ta nhìn Cổ Na bằng ánh mắt dò xét từ trên đầu xuống đến dưới chân, tất nhiên với ánh mắt của một gã đàn ông anh có thể nhìn hấy được rằng Cổ Na không hề mặc áo ngực, điều hòa trong xe cũng khiến cho thân nhiệt Cổ Na tăng lên khá nhiều khiến cho hai nụ hoa e ấp dưới lớp áo sơ mi mỏng kia dựng lên, anh ta nuốt "Ực" rồi cố gắng lảng tránh ánh mắt khỏi thân thể Cổ Na. Cổ Na né tránh ánh mắt dò xét săm soi của anh tài xế, cô khoanh hai tay trước ngưc nhằm che đi cảnh xuân đầy đặn nơi áo sơ mi không thể cách nào che đi được, hai chân cô cũng kẹp chặt hơn, vươn người cô ấn nút bật lên vách ngăn của hai khoang xe trên bảng điều khiển xe rồi cô cầm bộ đàm nối với loa của xe nói:
-Tăng tốc trở về biệt thự.
Anh tài xế kia cũng lờ mờ hiểu được chuyện gì nhưng anh không dám táy máy câu chuyện của chủ nhân, anh được thuê để phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện, dù sao lương ở đây rất cao nên anh không muốn đánh mất công việc này. Ấn ga dùng tốc độ nhanh nhất phi như bay về biệt thự, nhưng dù sao đây cũng là trong trung tâm thành phố nên việc vượt đèn đỏ một cách tạo bạo cũng không phải là lựa chọn khôn ngoan nhưng dù vậy cũng có người thu dọn tàn cuộc nên anh ta chuyên tâm lái xe một đường phi như bay về biệt thự.
Về đến nhà, Cổ Na bỏ qua tất cả lời chào hỏi của mọi người mà một đường chạy vào phòng của bản thân, xoay người chốt cửa, cô ngồi sụp xuống đất. Cổ Na hai tay ôm chân đầu vùi vào khoảng trống giữa chân và người mình. Đột nhiên thân mình Cổ Na run lên, rồi một tiếng nấc, hai tiếng nấc rồi ba tiếng nấc.. vang lên trong căn phòng, Cổ Na khóc. Cô vẫn chưa thể nào chấp nhận được sự thật là bây giờ cô giống như những gái điếm tùy ý để đàn ông đùa bỡn thân thể mình, càng nghĩ cô càng thấy tủi thân hơn, nghĩ đến những việc ngày hôm nay xảy ra, những câu nói của Trình Hàn, tất cả đều khiến cô tổn thương. Cô tự nhận bản thân không ngoan hiền gì cả, nhưng cô cũng không đến mức phóng đãng có thể ngay lập tức chấp nhận số phận rằng từ nay cô tùy ý bị đàn ông thao. Cổ Na cất giọng nghẹn ngào:
-Siren, hệ thống này có kì hạn không?
Siren nghe tiếng cô nức nở, tuy là một hệ thống được lập trình sẵn nhưng cô được thiết lập trí tuệ nhân tạo cũng có nghĩa cô có thể suy nghĩ như một con người, có thể buồn, có thể vui, có thể khóc vì vậy cô hiểu được tâm trạng của Cổ Na. Bỗng một ánh sáng trắng xuất hiện làm sáng lên cả căn phòng, một nàng tiên với đôi cánh bướm, dôi tài dài, dôi mắt to tròn và khoác trên mình bộ cánh được làm bằng lá cây giống như những tinh linh trong truyện cổ tích ngày xưa mẹ kể cho cô nghe vậy. Cổ Na tròn đôi mắt đang ướt nhẹp vì khóc, giật mình hỏi:
-Cô là ai?
Tiểu tinh linh kia nghe cô nói, cô bé cúi người đặt tay phải của mình lên ngực trái nơi trái tim đang dập kia nhưng vì cô là robot nên không có trái tim nhưng vì vậy cô vẫn học cách chào của con người, dùng nó để chào hỏi Cổ Na:
-Hệ Thống Dâm Nữ chào chủ nhân, em là Siren.
-Siren?
-Đúng vậy em là Siren, do chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp nên em có thể hóa thành hình dạng này, sau này sẽ dựa trên cấp độ nhiệm vụ mà em sẽ lớn lên rồi cũng sẽ chết đi giống như con người vậy.
Cổ Na kinh ngạc trước lời nói của Siren, cô quên đi rằng bản thân đang rất thương tâm mà chồm tới nơi Siren đang bay:
-Em nói là em cũng giống như con người sao? Cũng sẽ chết đi tức là hệ thống này đều có tuổi thọ của nó đúng không?
-Đúng, đến khi chủ nhân đạt đến giới hạn trong những cấp độ được thiết lập trong lập trình của của em thì cũng là lúc em nói lời tạm biệt với chị, nên chị đừng lo nhé, hệ thống được tạo ra nhằm giúp kí chủ của bản thân trở nên hạnh phúc nên lập trình của bọn em đều là những nhiệm vụ giúp ích cho chị đó chủ nhân.
Cổ Na gật đầu:
-Chị đã hiểu rồi.
Nhìn dáng vẻ của Cổ Na, Siren bay tới xung quanh cô hào hứng nói:
-Vậy tiếp theo đây là phần thưởng nhiệm vụ của chị nhé. Phần thưởng bao gồm 3 vật phẩm: thứ nhất là một lọ thuốc tránh thai tuy không gây hại nhưng cũng sẽ giúp cho buồng trứng của chị phát triển mạnh mẽ, sau mỗi lần quan hệ chị không uống thì điều đó có nghĩa là khả năng chị mang thai là rất cao: vật phẩm thứ hai là thể chất "mùi hương mê hoặc" tức là khi chị động tình cơ thể chị sẽ tự toát ra một loại hương thơm khiến cho bạn tình trầm mê vào tình dục nó có thể hiểu theo nghĩa là thuốc kích dục: vật phẩm thứ ba là một viên thuốc có thể khiến đối phương trở thành người trung thành nhất của chị.
Nhìn Siren giới thiệu từng sản phẩm mà cô có thể nhận được, Cổ Na gật gù:
-Vậy bây giờ chị muốn dùng thuốc tránh thai và thể chất "mùi hương mê hoặc".
Sau khi lời nói của cô dừng lại, xuát hiện trước mặt cô là một viên thuốc tròn màu vàng. Siren lại nói:
-Bậy giờ chủ nhân có thể dùng thuốc tránh thai, "mùi hương mê hoặc" đã được hệ thống hỗ trợ mà xâm nhập vào cơ thể chị.
sau khi lời Siren vừa dứt Cổ Na cảm thấy xung quanh hình như có một mùi hương gì đó rất gợi tình, sau đó cô lập tức nuốt viên thuosc màu vàng kia xuống lập tuuwsc cơ thể cô cảm tháy sảng khoái, mối bận tâm trước đó đã được hóa giải vì vậy cô phất tay:
-Em có thể trở về không gian của mình rồi, chị muốn nghỉ ngơi.
Dứt lời Siren biến mất, Cổ Na cố gắng lết cái thân mệt mỏi vào trong nhà tắm, cởi đồ đập vào mắt là một cơ thể chằng chịt vết hôn thâm tím lẫn lộn. Cổ Na cười khẩy, ngâm mình trong nước nóng cô cảm thấy như bản thân sống lại vậy. Ngâm được một lúc, Cổ Na lết cái thân lên giường rồi đánh một giác ngon lành đến tận sáng ngày hôm sau.
P/s: không phải chương nào cũng viết về H nên mong mọi người có thể kiên nhẫn đọc từng công sức mình bỏ ra, chứ đừng nhảy chương chỉ chăm chăm vào những chương có H. Tuy là truyện H nhưng cũng có yếu tố lãng mạn, là ngôn tình H nên mong rằng mọi người đừng nhảy chương nữa nhé, khi đến đoạn H mình sẽ cố gắng cho mọi người một cảnh tượng thật tốt vì vậy mong mọi người ủng hộ mình dài nha <3