Lúc còn ở cô nhi viện tôi đã nghe mẹ Tuyết Tịnh (người quản lí cô nhi viện) kể lại rằng.Hôm đó,sau khi trận khủng hoảng ở Trùng Khánh kết thúc họ nhìn thấy tôi đứng khóc ở 1 ngôi nhà cũ,tôi mặc áo trắng và váy sọc caro đỏ, dưới vạc áo có thêu tên Trần Lạc Hy,sinh ngày 31 tháng 12 năm 1998.Trong cặp có 1 quyển vở Ghi tên ba : Trần Thiên Hoàng,Mẹ :Bối Lạc Chi.Sau đó, họ đưa tôi đến cô nhi viện Tỉnh Giang Tô nhờ nuôi dưỡng cho đến khi họ có thêm manh mối về gia đình tôi.
Thời gian trôi đi,tôi vẫn cứ chờ đợi tin tức từ phía cảnh sát ,nhưng câu trả lời vẫn là con số 0 tròn trĩnh,hằng đêm tôi đều mong mỏi một ngày nào đó ba mẹ sẽ đến đón tôi về.
Sống ở cô nhi viện tôi được đi học nhưng lại không có lấy 1 người bạn cho dù ở đó có rất nhiều những đứa trẻ như tôi,bọn chúng ghen tị, ganh ghét vì tôi luôn được người lớn yêu thương,chúng tìm cách bỏ những viên gạch vào giường ngủ của tôi,cắt váy con búp bê tôi thích nhất,đẩy tôi té ngã vào vũng lầy khiến tôi bị mắng, những lúc như vậy tôi cũng chỉ biết im lặng vì tôi nghĩ rằng chối bỏ hay đổ lỗi chính là thừa nhận chuyện mình đã làm .Đến khi tôi 15 tuổi, càng lớn tôi càng xinh đẹp,rất nhiều cặp cha mẹ có ý định nhận nuôi tôi, điều đó càng khiến bọn chúng khó chịu và tức giận.Chúng làm rơi chậu hoa quý rồi đổ lỗi cho tôi khiến tôi bị phạt quỳ gối 1 tiếng đồng hồ,Lấy tiền quyên ghóp của cô nhi viện đem giấu vào gối nằm của tôi ,khiến tôi bị mắng chửi vô cớ cho dù đã hết lời giải thích,chúng bỏ thịt cá vào phần cơm của tôi khiến tôi phải nhập viện 1 tuần và suýt mất mạng vì chứng khó thở do dị ứng hải sản.
Tôi ấm ức chịu đựng vì tôi rất mong mỏi một ngày ba mẹ sẽ đến đưa tôi ra khỏi cái địa ngục này.
Hằng ngày,tôi đều lấy than bôi lem gương mặt,tránh né những người đến thăm cô nhi và cũng từ đó tôi bắt đầu cảm thấy quen dần với việc làm cho gương mặt mình trở nên xấu xí.Tôi cảm thấy, nó như một chiếc mặt nạ hoàn hảo để tôi được ở đây lâu hơn.Mọi người từ yêu thương tôi thành xua đuổi,xem tôi là một đứa trẻ xấu xí ,dơ bẩn và rồi chẳng ai còn muốn nhận nuôi tôi nữa.Dần dần,dần dần...những đứa trẻ khác đều được đưa ra khỏi cô nhi trừ tôi.
Đến năm 18t, sau khi đoạt Quán quân cuộc thi Anh Ngữ Quốc Tế và nhận được học bỗng 50.000USD từ cơ sở quốc tế của Mĩ.Tôi quyên góp cho cô nhi 10.000USD và xin chuyển lên Bắc Kinh tiếp tục việc học của mình.
Từ đó ,tôi bắt đầu sống và làm việc tại Bắc Kinh. Nhưng tôi vẫn tin tưởng rồi một ngày không xa tôi sẽ gặp lại ba mẹ mình.
Bây giờ, chính giây phút này đây.Mẹ tôi đang tìm tôi, đang tìm tôi thật sự. Gặp lại ba mẹ không còn là 1 giấc mơ xa vời đối với tôi nữa.
Trước khi đi, ông ấy đã đưa cho tôi 1 tấm giấy có ghi địa chỉ đến để gặp người muốn tìm.Tờ giấy ghi lúc 9h Trước cửa Khu sản xuất Hoàng Lân. Tôi quá vui mừng vì nghĩ rằng sắp gặp lại người mà tôi chờ đợi suốt 16 năm.
20h tối. Tôi đưa Boo Boo đến siêu thị mua đệm nằm cho thú nuôi, thức ăn, quần Áo cho mèo và dây đeo cổ mới.
Sau khi về thì đã 23h đêm.
Tôi cho Boo Boo ăn, thay Áo và đeo vòng cổ có ghi tên và địa chỉ cho nó. Sau đó ,tôi tẩy trang gương mặt rồi lên giường nằm ngủ.
-------
8:30 Sáng hôm sau...
Tôi đã chuẩn bị sẳn tinh thần để đến địa chỉ ghi trong tờ giấy. Lần này không còn gương mặt đầy tàn nhan xấu xí tôi biến mình thành 1 nàng công chúa thực thụ.
Trước gương là một cô gái xinh đẹp mặc chiếc đầm trắng,Cô có hàng lông mi dài cong vút, đôi mắt hai mí to tròn trong trẻo, gương mặt nhỏ gọn với những đường nét nổi bật, chiếc mũi cao cân đối và đôi môi trái tim nhỏ nhắn được đánh 1 lớp son hồng nhẹ. Trông cô gái đó thật sự là một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích.
Tôi đã lột bỏ chiếc mặt nạ che đi gương mặt của mình suốt 16 năm để gặp lại gia đình. Theo địa chỉ ghi rỏ trên tờ giấy tôi đi đến Khu sản xuất Hoàng Lân, đây là khu sản xuất bị bỏ hoang 1 năm trước. Tôi đang đứng đợi thì ...
Tôi sựt tỉnh,mở mắt ra tôi thấy mình bị trói trên ghế đặt ở 1 phòng của khu sản xuất. Gáy thì đau đến không chịu được, hình như đã có người đánh từ sau lưng.
-Có ai không?Tại sao lại trói tôi ở đây? Các người là ai, làm ơn thả tôi ra đi. Tôi còn phải gặp mẹ tôi.
-Có ai không? Làm ơn thả tôi ra đi.
Tôi kêu đến khan cả cổ nhưng không thấy tiếng vọng trả lời.
Meozz Meozz
-Ơ Boo boo, làm sao mà mầy đến được đây? Mầy theo tao à? Mau lên, gọi người đến giúp tao thoát ra đi.
Boo boo đi đến cạ người vào túi Áo khoát tôi đang mặc trên người.
-Mầy muốn tìm gì?Địa chỉ sao?
Meozz
-Nằm ở túi bên trái đấy.
Boo boo chui đầu vào túi Áo cắn lấy tờ giấy có ghi địa chỉ chạy đi.
Tôi ngồi đó cố gắng chờ đợi vì tôi tin tưởng rằng ,nhất định Boo boo sẽ tìm người giúp tôi thoát khỏi đây.
2 tiếng trôi qua .Không thấy một dấu vết của tiếng động.
Bỗng...
Rắt ~tiếng cửa mở ra. Một cô gái và 2 người đàn ông bước vào. Đó là Lý An An.
-Lý An An ,cô muốn gì? Tại sao cô lại trói tôi ở đây, cô quá đáng lắm rồi .-Tôi vùng vẫy.
-Chchch... Tôi thật không ngờ cô lại xinh đẹp đến như vậy. -Cô ta chắc lưỡi, đến nâng cằm tôi lên.
-Hưm, cô bắt tôi đến đây làm gì, tôi còn phải...
-Gặp mẹ cô sao?
-Sao cô... Sao cô biết được? Cô đã làm gì bà ấy?
-Tôi có làm gì đâu,còn việc tại sao tôi biết thì... -Cô ta nhún vai
-Cô... Cô đúng là quá đáng mà. Có phải cô đã cho điều tra thông tin của tôi rồi cho tên giả mạo đó đến nhà tôi bài mưu để bắt tôi đến đây phải không?
-Xem ra cô thông minh hơn những gì tôi tưởng. Một tí thông tin cỏn con đó của cô không làm khó được tôi đâu.
-Cô...
-Hưh Đây chính là cái giá mà cô phải trả cho việc đụng đến đồ của tôi.
-Đồ của cô? Tức cười, tôi đã động vào nó bao giờ.
-Cô còn dám nói không có, hôm đó cô đã làm gì mà lại khiến Thiên Vương bênh vực bảo vệ cô như vậy.Còn hạ nhục tôi trước mặt bao nhiêu người.Tất cả là lỗi của cô.
-Lỗi của tôi?Lại tức cười. Cô không biết dùng não để suy nghĩ à? Rỏ ràng là Vương Vương không thích cô, chính cô là người suốt ngày dựa vào gia đình để tiếp cận Anh ấy. Cô có biết Fan Anh ấy gọi cô là gì không? Bách quái hồ ly đó hahaha...
Bốp~
-Cô tát tôi?
-Tát cô thì sao, để xem hôm nay con "Bách Quái Hồ Ly" này xử lí cô ra sao.Trần Lạc Hy ơi ,Trần Lạc Hy Cô nghĩ tôi gần gủi hắn là thích hắn sao? Sai, sai... Cô có biết từ khi tin đồn hẹn hò được tung ra tôi nhận được bao nhiêu hợp đồng quảng cáo không?Hàng trăm lời mời đóng phim và làm đại diện cho sản phẩm của họ,nhờ vậy công ty của bố tôi cũng bắt đầu phát triển.Hắn còn có thể lợi dụng thì tôi lợi dụng thôi Hahaha. Còn cô bây giờ chuẩn bị đóng kịch hay cho tôi xem.
-Cô... Cô muốn làm gì? Nếu tôi thoát được tôi nhất định sẽ nói cho Vương Vương biết bộ mặt thật của cô.
-Cô cứ nói, cô tôi còn bắt được thì ba mẹ cô sẽ như thế nào? Chỉ cần cô hé miệng ra thì bọn họ sẽ... Hahaha - cô ta đưa tay lên cắt ngang cổ.
Rồi Cô ta xoay lại hai người đứng sau.
-Tôi giao cô ta lại cho hai người ,nhớ diễn cho thật hay như vậy mới xứng đáng làm nữ chính của Thiên Vương chứ .À mà tôi sẽ quay clip này lại gửi cho Thiên Vương xem ,chắc Anh ấy sẽ rất thích khi nữ chính của mình đóng cảnh nóng với cả 2 người đàn ông Hahaha...
Nói rồi cô ta bước đi,bọn chúng bắt đầu tiến lại tôi với vẽ mặt thèm khát.
-Cô...thả tôi ra,tôi không muốn.Cứu tôi,cứu tôi với.
Bọn chúng cứ thế tiến lại,tiến lại gần hơn.Lúc này,tôi thật sự sợ hãi,tôi cố vùng vẫy,la hét,cầu cứu hết sức có thể.
-Đừng lại gần tôi,tránh xa tôi ra...đừng mà.Cứu tôi với,Làm ơn cứu tôi.
-Cô thật là trắng và xinh đẹp. Nhưng mà xui xẻo cho cô là động vào ai không động lại động phải Lý An An,cô ta không phải con người đâu,chuyện gì cô ta cũng có thể làm,tốt nhất bây giờ cô nên ngoan ngoãn nghe lời không thì cô không còn cái mạng về gặp ba mẹ của mình đâu.
-Các người là cầm thú.Thà tôi chết ở đây chứ không bị các người hạ nhục.Buông ra.
-Cứng mồm mạnh miệng lắm.Được thôi, để xem cô la hét được bao lâu.
Rồi 1 tên tiến đến cởi áo khoát tôi ra.Vật ngã tôi xuống sàn rồi đến xoa đôi bàn tay tôi.
-Đến tay cô cũng đẹp như thế này sao?Haizz nếu bỏ lở thì đúng là Uổng phí.
Hắn trườn người đến thì tôi hất chân lên khiến hắn ôm chổ hiểm,mặt nhăn nhó đau đớn.
-Đại ca,...Sao mầy dám ...
Tên kia tiến đến giơ tay lên định tát tôi thì một bàn tay nào đó đã chặn cú tát đó lại.
Hết chap
-------
Tin Khẩn...
Tác Giả : Vì truyện "Hẹn hò với thần tượng" của chúng ta đang có hơn 5 người theo dõi (đó là 1 dấu hiệu tốt) nên mình quyết định đăng truyện vào cả thứ 2,3,4,5,6,7 luôn nhé mọi người ^^
Mình khá là tâm quyết với truyện cho nên cứ thỏa sức theo dõi,dù có chuyện gì đi nữa mình cũng sẽ không bỏ truyện giữa chừng đâu.
Khuyến cáo: Truyện dài tập mọi người cứ từ từ trà bánh sẳn sàng vì chỉ mới có 7 chap trôi qua thôi.
Cảm ơn vì đã bỏ thời gian đọc đến đây.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.