*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
<à à="" có="" chuyện="" gì="" mei="">à>
Mei nói , và nhìn cậu với đôi mắt trông có vẻ khá là lo lắng cho Kanji
lúc này cậu thực sự không biết nên lấy lý do gì thì lúc phải nói lý do thì có phần lúng túng .
Kanji nói xong thì chợt nhận ra lời mình nói ra ngu đến cỡ nào , nên Kanji phải xoay mặt đi chổ ra để giấu điểm xấu hổ của mình .
Mei bất ngờ khi Kanji nói thêa , rồi đỏ mặt . Đồng thời trong lòng của cô cũng thực sự rất vui . Cũng phải thôi con gái ai chả thích được người khác khen . Đặc biệt là người mà cô ấy có hảo cảm .
Thế là cậu không biết từ đâu có động lực mà đi tới nắm lấy tay cô ấy tiến vào sân ga để tìm tàu đi đến Tokyo . Cũng may là Tokyo cũng không phải là quá xa nơi đây , chỉ cần đi tàu điện tầm 1 tiếng đồng hồ là đến nơi . Lúc lên tàu thì có lẽ đã qua giờ cao điểm nên trên tàu cũng không còn quá nhiều người như mỗi buổi sáng thường ngày , chật đến độ nhích cái thân 1 chút cũng khó . Vì ít người nên cậu cùng Mei nhẹ nahfng tìm được 1 chổ ngồi kế bên ngau .
Hai người thả tay nhau ra , rồi ngượn ngùng không nói gì trong 1 khoản thời gian . Sau 1 lúc thì khi thấy không khí có vẻ quá lúng túng , và im lặng nên quyết định tìm chuyện gì đó để nói .
mặt của Mei có hơi hồng lên 1 chút ở hai má khi nghe thấy lời nói của Kanji . Có chúa (tác giả) mới biết cô nghĩ thế nào về câu vừa rồi .
Kanji nói vào đưa tay lên trán đẹp của Mei và .
*búng*
Mei với và đưa tay lên che đi phần trán đang hơi đỏ lên vì bị búng phải . Rồi sau đó nhìn cậu với đôi mắt có hơi đang thương .
Mei nói rồi xoay mặt sang chổ khác , từ góc độ này cậu cũng có thể thấg mặt cô ấy có hơi đỏ có lẽ là do giận rồi đi .
lúc này khí Kanji nhận ra Mei có đặc tính ăn hàng thì thở phào nhẹ nhỏm , khi cô ấy không giận mình lâu .