Lúc này khi hai người chỉ vừa mới xuống tàu thì Mei đã hưng phấn đến mức , mà lúc Kanji chưa kịp gì hết mà dắt cậu ấy đi hướng thẳng về Disney Land . Mà trước khi đi thì đột nhiên chợt nhớ ra là bản thân mình quên mất nơi đó ở đâu , thì Mei đã thật xấu hổ hướng về cậu mà xin lỗi . Kanji đối với việc này khi thấy hành động trẻ con của cô ấy thì thật sự có phần bất ngờ , và tự hỏi đâu có phải là cô lớp trưởng giỏi giang cái gì cũng biết của thường ngày không .
<đi thôi="" !="">đi>
Mei hưng phấn và vui tươi như thể cô ấy là 1 cô bé nhỏ tuổi trong thân thể trưởng thành mà đi theo ngay kế bên cậu , rồi nắm lấy tay của Kanji mà đi . Hành động này có lẽ đã khiến cho nhiều thanh niên FA xung quanh lên cơn tức ở mà nhìn cậu , nhưng Kanji đã khá quen với việc này nên vẫn bình thản mà đi với Mei hướng về công viên . Lúc này khi đi qua thấy tháp Tokyo thì Mei kéo tay áo của Kanji nhằm thu hút chú ý của cậu và nói .
Kanji giận thoáng mà đưa tay còn lại búng vào trán của Mei 1 cái có vẻ khá đau . Cô ấy ngay lập tức 1 tay thì che trán , 1 tay thì tìm tới eo của cậu vặn 1 phát 360 độ (hơi quá) . Thế là Kanji dù là người luyện qua võ nhưng cũng vẫn thấy đau cực khi bị vặn tại nơi gọi là thịt mềm như thế .
Hành động của hai người khiến cho nhiều người xung quanh 1 phần thì tức là những người FA . 1 số khác là những cặp vợ chồng thì nghĩ trong đầu (ôi ! Đúng là tuổi trẻ) .
<đến rồi="" đền="" rồi="" kia="" kanji-kun="" .="">đến>
Thế là hai người nhanh chóng bước vào trong công viên Disney Land . Trong khi Kanji thì vẫn giữ thái độ khá bình tỉnh thì bên Mei , cô ấy đã hoàn toàn như 1 đứa con nít mà ngắm nhìn xung quanh . Rồi sau đó chạy đến chổ của những người đang hóa tranh thành những nhân vật của Disney như chuột Mickey , Donald các kiểu mà chụp hình làm kĩ niệm . Cậu chỉ đứnh 1 bên mà nhìn , và cười nhẹ cho đến khi .
<đứng đo="" chi="" vậy="" đến="" chụp="" chung="" đi="" chứ="" .="">đứng>
Kanji bị Mei nắm tay lấy mà kéo vào hội chụp thêm mấy bức nữa . Điều này khiến cho 1 đứa không thích những điều này như cậu khá gượn gạo khi chụp hìnn . Cho đến khi kết thúc và nhận lấy hình từ nhân viên chụp ảnh . Mei thì sau đó cứ đi kế bên mà cười nói liên tục về những bức hình , cả hai tìm đến những địa điểm vui chơi trong công viên .
Hai người chơi nhiều trò chơi từ cái trò đĩa bay , rồi tàu lượn , tới xem mấy anh cướp biển , toy story các kiểu . Hai bến cứ chơi đến như quên cả thời gian , để rồi trò chơi cuối cùng mà hai người chờ tới buổi tối mới chơi chính là đu quay khổng lồ . Lý do hai người bạn chọn trò này là nên chơi buổi tối là vì khi đó ngắm cảnh công viên sẽ rất đẹp , và lung linh .
<định làm="" mờ="" ám="" đó=""> định>
tuy là nói thế những Kanji vẫn đi qua mà ngồi kế bên , nhưng lúc này Mei đột nhiên đưa tay hơi nhẹ kéo người cậu nằm xuống . Nhưng tất nhiên với sức , và phản xạ Kanji nhanh chóng khựng lại mà nói .
<định làm="" gì="" thế="" hả="">định>
<đừng hiểu="" lầm="" mình="" chỉ="" muốn="" cảm="" ơn="" cậu="" vì="" hôm="" nay="" thôi="" .="" nghe="" nói="" con="" trai="" thích="" gối="" đùi="" con="" gái="" khi="" mệt="" lắm="" .="">đừng>
Thế là Mei kéo Kanji nằm xuống thật nhanh , và không muốn cho cậu ấy thấy mặt của cô đang rất đỏ vì dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô cho người khác hưởng điều này . Kanji thì cũng căng thẳng không kém , nhưng cậu không dám cử động vì sợ mạo phạm gì đó với Mei . Lúc này nếu cậu có thể ngước lên nhìn Mei thì cậu sẽ thấy trên mặt cô ấy đang có vài nết buồn .
<đó là="" mình="" đã="" nghe="" được="" hầu="" hết="" cuộc="" nói="" chuyện="" của="" mẹ="" với="" cậu="" .="">đó>
Lúc này Hatake Kanji ngồi dậy đối diện với Mei và nghiêm túc nói .
------------------------------------------------------------------
Lúc trên đường về hai bên giữ 1 khoảng cách nhất định với đối phương . Kanji thỉnh thoản nhìn sang Mei , nhưng vì cô ấy đã để mái tóc cho đi biểu cảm của mình . Nên vì thế cậu cũng không nhìn được vẻ mặt của Mei , nhưng có thể thấy có lẽ cô ấy đang rất buồn . Hai người cứ đi tới sân ga .
-chuyến tàu từ Tokyo đến ABC sẽ đến trong 5 phút nữa , mong quý khách hãy đứng ở sau gạch vàng để giữ an toàn xin cảm ơn .-
Lúc này hai người đang đứng kế nhau đợi chuyến tàu đi về thì từ sau vang lên tiếng la hét . Con mắt cậu lại tự kích hoạt trạng thái kỳ quái kia , và như cảnh báo về 1 cái chết sẽ đến rất gần .
<á...>á...>
Kanji chỉ vừa quay đầu qua thì thấy tên cướp vì bị Mei cản đường mà xô cô ấy ra , và nhảy qua bờ bên kia của sân ga . Nhưng Mei thì bị ngã khá là đau dưới đường tàu , nhìn biểu hiện của cô ấy cậu biết ngay là cô ấy đã trật chân , nhưng tàu thì đã đến nơi rồi . Lúc này không biết vì 1 động lực nào mà cơ thể cậu chủ động tiến lên phía trước mà nhảy xuống ôm lấy Mei . Định ném cô ấy lên nhưng mọi thứ đã quá muộn tàu đã đến ga , cậu cũng chỉ là người thường không thể ném 1 người trong thời gian ngắn như thế .
Vậy là sau đó cậu ôm chặt cơ thể Mei trong sự ngạc nhiên của cô ấy , và hướng lưng về phía mũi tàu đã đến rất gần . Mong rằng bằng việc này sẽ giúp cho Mei được sống , đúng lúc cái chết đã đến thì thanh Tanto được Kanji cất trong túi nổi lên những ánh lửa nhỏ rồi dần biết mất hoàn toàn như thể nó chưa từng có ở đó . Cả cơ thể của cậu và Mei đều như mất lực , không chính xác hơn là linh hồ mà thả lỏng xuống . Nhưng chưa kịp chạp đất thì con tàu đã đâm vào thân xác của cả hai để lại *chỉ còn là những màu đỏ vô tình* .