Sau khi làm thủ tục xuất viện, Dương Tuyết bị Dương Hoắc Nam đi theo sau như một chú cún nhỏ. Anh chỉ sợ cô đi mất nên cứ ở đằng sau như một cái đuôi vậy. Bước đến cánh cổng của bệnh viện, cô nhìn thấy lão viện trưởng chỉ gặp được vài lần trong suốt mấy năm qua. - Vâng... chúc Dương đại thiếu, tam thiếu gia cùng thiếu nãi nãi đi đường bình an. Lão viện trưởng lau mồ hôi hột liếc nhìn cô đầy vẻ thân mật như người quen đã quen biết lâu năm. - Dương thiếu phu nhân à, mong sau này cô giúp đỡ bệnh viện chúng tôi ạ. Dương Tuyết cười cho có lệ. Đúng rồi, quyền quyết định sự sống chết của bệnh viện này phụ thuộc vào nhà họ Dương mà. Bước ra khỏi cổng bệnh viện, Dương Tuyết choáng ngợp nhìn những chiếc xe màu đen đời mới.Nổi nhất là chiếc siêu xe màu xanh huyền ảo trong bóng tối nằm ở giữa các xe màu đen còn lại. ''Fuck you! Bọn nhà giàu có khác mà'' bụng của Dương Tuyết đầy sự ức chế. Tại sao cũng là họ Dương mà cô lại mồ côi cha mẹ từ lúc mới sinh ra chứ. (thật ra thân phận của nữ chính là đại tiểu thư nhà họ Huyết, tên thật là Huyết Lãnh Tuyết, vì một mưu đồ hãm hại nên bị biến thành trẻ mồ côi. Được một người bà qua đường tốt bụng cứu. Còn khi nào bị bại lộ thân phận thì cứ đọc tiếp nhé) Nghĩ đến đây, Dương Tuyết bị một lực mạnh đẩy vào trong xe. Do phản ứng có điều kiện nên Dương Tuyết đã ra đòn chuẩn xác vào mặt Dương Hoắc Thành. - ------------------- t/g: ta sẽ viết nữ chính mạnh mẽ chứ không yếu đuối, ngây thơ đâu nha.