Do phản xạ có điều kiện nên Dương Tuyết đã ra một đòn chuẩn xác vào mặt Dương Hoắc Thành. Sau khi đánh anh ta xong Dương Tuyết mới thấy hối hận vì hành động của mình. - ..- tất cả vệ sĩ cùng với lão viện trưởng há hốc mồm, kinh ngạc. Do bị Dương Tuyết đạp một cú vào mặt nên đầu óc của Dương Hoắc Thành hơi choáng. Vừa ôm khuôn mặt một cách nhăn nhó, Dương Hoắc Thành trừng mắt nhìn cô. - CÔ MUỐN CHẾT ĐÚNG KHÔNG??? Hơ... tôi muốn nói tôi không cố ý à nha. Tôi vô tội nha~ Nghe anh ta chửi nhưng Dương Tuyết đâu phải dạng vừa mà để cho người ta bắt nạt. - Uả? Nếu không phải anh đẩy tôi thì anh đâu có bị như vậy:)). Với lại tại sao tôi phải theo các người về biệt thự nhỉ?? - Tôi nói là cô phải làm theo không được cãi (''0.= - FUCK anh tưởng anh có quyền thì anh ngon à? Tôi còn lâu mới đi theo anh nhé 8) - Huhu,,, vợ ơi đừng bỏ chồng mà... hức hức T.T Mỗi lần Dương Hoắc Nam dùng khuôn mặt cún con này nhìn làm cho Dương Tuyết siêu lòng. Nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Cô không muốn cùng bọn họ đi chung. Đi chung với bọn họ chẳng khác nào tìm chỗ chết cả 0_0. - ------------- viết truyện đêm khuya =^_^=)