Không Cần Tự Trọng

Chương 2: Họp lớp

"Có mỗi chuyện nấu cơm mà cũng nấu không ra hồn. Cô coi cô làm vậy coi được không?"

Hắn quát một tiếng khi thấy cá của cô kho hơi mặn, cô ngậm đũa trong miệng mình, cô cũng chẳng thấy mặn chút nào, rõ ràng cô kho cá còn nhạt hơn cả nước lã. Bé Nhi đang ăn thì ngừng đũa lại nhìn ba mình, sau đó cố gắng lùa cơm như bình thường, trong lòng cầu nguyện ba mình không đổi sự chú ý sang bên mình.

Nếu là cô của ngày xưa thì cô cũng không ngại đập bàn một cái mà quát lại, giờ đây cô lười rồi, cô chẳng muốn tranh cãi thêm chút nào nữa. Hắn nói cô nấu ăn không ra hồn, cô im, hắn nói cô ủi áo hắn không phẳng, ủi lại cho hắn, cô cũng im im cầm cái áo đi ra phòng giặt đứng một chút rồi mang cái áo cũ vào, hắn ta mặc vào như không có chuyện gì xảy ra, còn bảo cô nên ủi thẳng một chút đỡ phải ủi hai ba lần mất thời gian. Cô ở với hắn bảy năm nay, có thể nói cũng khá hiểu hắn.

"Ngày mai bên bạn cấp ba của tôi tổ chức họp, cô liệu mà chỉnh chu một chút."

Trang gật đầu, cô thì lúc nào không chỉnh chu chứ, ở nhà làm bà nội trợ cũng phải xinh đẹp, dáng vẻ cũng phải làm cho kẻ làm lớn như hắn nở mày nở mặt. Chỉ cần hắn nói ngày hôm nào cần mang theo cô làm một bình bông xinh đẹp thì cô sẽ trở thành bình bông xinh đẹp bên cạnh hắn, chưa bao giờ cô khiến hắn thất vọng.

Thời khóa biểu một ngày của Trang cũng thật đơn giản, buổi sáng đưa con đi học, sang quán lấy doanh thu ngày hôm qua, đi mua sắm rồi đi chợ, đón con và trở về nhà nấu cơm, một ngày đơn giản trôi qua như thế. Cô cảm thấy mình may mắn hơn các bà nội trợ khác ở chỗ cô cũng có một thứ gì đó để quan tâm, vậy nên chồng có bận bịu với cô cũng không phải là vấn đề, vấn đề của cô chỉ là con và không có tiền đi mua sắm.

Nghe chiều nay hắn có hẹn đi họp lớp cấp ba nên Trang cũng mua thêm một chiếc váy mới, chưa bao giờ cô thôi làm cho hắn tự hào khi đi bên cô, dù sao cô cũng nổi tiếng là điệu đà. Buổi trưa hắn gọi điện nói cô ba giờ họp lớp, cô cũng chuẩn bị tắm rửa nước hoa thơm phức, make up kĩ càng cũng đến tầm năm giờ hắn gọi điện cô xuống đi.

Đức biết tính vợ mình là nếu đụng vào phấn son trang điểm sẽ không nhìn đến đồng hồ, nếu sáu giờ họp lớp hắn sẽ nói là ba giờ, chuẩn bị dần dần không chừng còn muộn. Cô vợ này của hắn vang danh khắp nơi là vừa điệu vừa dở hơi không tả được, chỉ có mỗi gương mặt đẹp, ai cũng nói gương mặt của Trang rất sang, rất phúc hậu từ tốn, có các đấng trên trời làm chứng gương mặt đó chẳng liên quan gì đến tính cách của em ấy cả.

"Hẹn ở đâu vậy anh?" Trang lơ đễnh hất hất những lọn tóc của mình khiến chúng xoăn theo nếp, mùi hương của cô bay khắp cả xe, chỉ sợ không ươm khắp mình hương thơm. Tính cô rất sợ người mình không có mùi gì, cho dù cô có ngủ thì cũng phải thoa lotion có hương thơm lừng, cô ghét nhất là khi cô chẳng có chút hương vị gì. Chồng cô có ghét thật nhưng không nói nổi, hắn cứ nói và cô thì cứ thích thì làm.

Đức đánh lái đường khác, vừa chạy xe vừa nói: "Quán K, ăn xong rồi đi karaoke."

"Ừm."

Thật ra nếu chỉ là một buổi họp cấp ba thông thường Đức sẽ không đi, nhưng những bạn cấp ba của hắn lại rất nổi trội, người nào người nấy đều có địa vị nhất định, vậy nên thêm một mối cũng chẳng xấu chỗ nào, quan hệ nhiều vẫn là tốt nhất. Quán K cũng không phải là một quán ăn tầm thường chỉ cần đến là có chỗ, ở chỗ này hai người đi ăn ngắm cảnh đêm Sài Gòn thôi cũng tốn gần bốn triệu, đi nhóm như thế này được vào phòng vip, cuộc chơi này cũng chẳng dưới năm mươi bảy mươi triệu.

"Trời ơi ông Đức kìa tụi mày!"

"Vợ ổng vẫn đẹp như ngày nào ha."

Bao nhiêu người cùng nhau khen, chẳng biết có lời nào là thật, lời nào là giả dối.

Trang mỉm cười ngồi xuống bên cạnh chồng mình, nhu mì nghe mọi người hàn thuyên tâm sự. Đang ngồi thì nghe mọi người nhao nhao lên, Trang đưa mắt nhìn ra ngoài cửa thì thấy combo A free ngực đang đi từ ngoài vào. Mái tóc thường ngày buộc lên hôm nay lại thả xuống, ngay cả mắt kính cũng không đeo, Trang nhìn mà ngơ ngẩn, nếu như thường ngày nghiêm túc mà lịch lãm thì hôm nay lại phóng khoáng vô cùng.

"Con Mây trốn hoài cuối cùng cũng bị tao bắt được."

Có người vỗ ngực xưng rằng mình đã bắt được Mây thế nào, thỉnh được Mây lúc nào cũng bận rộn đến chơi cũng là một công lao lớn. Mây cười nhẹ bảo rằng không phải mình muốn trốn, chỉ là công việc quá bận.

Khi Mây ngồi xuống bàn, ngước mắt lên nhìn thì thấy bán sushi bo ngực ngồi trước mặt mình. Vẫn là dáng vẻ ngực to não như trái nho như hôm nào, gương mặt còn không thèm giả vờ thông minh, đã trông ngu thì trông ngu hẳn. Chẳng biết cô nàng có bán sushi bằng cách áp hết hàng họ vào người khách như hôm trước không.

"Bộ quen hay sao mà nhìn dữ vậy?" Trang cũng không thèm giả vờ nhu mì, môi hơi hếch lên một chút hỏi. Dù sao cô cũng hếch môi rất nhanh, cô dám chắc chẳng ai thấy được.

Mây nhếch môi khinh thường bảo rằng: "Đương nhiên là quen, ngày nào tôi chả coi thế giới động vật."

Một vài người khác lục tục đi vào bên trong bữa tiệc, chồng cô lo tiếp chuyện với bạn cho nên cũng không rảnh hỏi xem mối quan hệ giữa cô và Mây là gì, dù sao với hắn thì Mây cũng không có giá trị lợi dụng lắm. Trang với Mây ngồi đối diện nhau mà một người lườm, một người lơ đễnh đung đưa ly rượu của mình, một người càng tỏ ra bình tĩnh một người càng tức giận.

"Ê, con An đến kìa!"

Nghe tới đây Mây mới cười càng đậm hơn, người tên An này cả lớp đều biết là bồ trước của thằng Đức, có vợ có cả người yêu cũ, thật là một bữa tiệc đặc sắc. Ngày xưa trong lớp tụi nó kháo nhau không nên quen lung tung vì sau này khó mà họp mặt, hai người nọ lại không nghe, quen nhau yêu nhau sâu đậm vài ba năm cũng chia tay, sau đó họp mặt cũng chẳng thấy nữa. Chẳng hiểu sao năm nay An lại hạ cố ghé qua buổi họp lớp này, mọi người trong lớp đều hiếu kì xem thử vợ đanh đá của Đức sẽ nhai đầu An thế nào.

Chẳng cần mọi người xem, ở dưới bàn Trang đá vào chân Đức một cái, giọng nói nhẹ nhàng nhưng môi vẫn cười: "Sao có An đến mà anh không nói em?"

"Biết sao được mà nói?" Đức tuy bực và đau nhưng cũng không phát tiết, dù sao cũng đang đi với đám bạn.

Mọi người bắt đầu nói chuyện càng lúc càng rôm rả, câu chuyện dần dần càng đi xa hơn, mọi người bắt đầu kể về mối tình trước đây của An và Đức, hai người đó lúng túng yêu nhau thế nào. Mọi người thì cười nhưng trong lòng chủ yếu là trêu Trang, Trang nổi tiếng là tính tình đanh đá đành hanh, càng thấy càng muốn chọc cho Trang tức điên lên chơi.

Đúng thật là Trang tức điên lên thật, nhưng cô tỉnh cô không dám làm loạn nơi này, chỉ cần đàn ông nâng ly là Trang sẽ nâng ly lên uống, uống say rồi cuộc chơi này mới là của cô.

Vậy nên mỗi lượt lên rượu là cô lại uống, uống đến mức đầu cũng nóng lên, nụ cười dần dần trở nên bại hoại đạo đức.