Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 52: Nói chuyện

"Loạt….xoạt…" tiếng bước chân hai người Việt Anh và cô gái vang lên trong đêm tối hành lang. Việt Anh đi theo sau cô gái một lúc liền mở miệng nói: "Cô gái cô không cần dẫn tôi đến hẳn phòng cô gái nữa đâu".

Cô gái ngạc nhiên quay lại hỏi: "Ơ sao anh biết phòng chị Hạ Linh vậy?".

"À tôi cũng nói thật không dấu cô, tôi từng đến phòng Hạ Linh một lần rồi. Chẳng qua hôm ấy tôi thấy không có bà giáo vậy mà sao hôm nay lại có bà giáo vậy?" Việt Anh không dấu hỏi.

Cô gái nghe vậy hỏi: "Anh hôm ấy đến đây có phải là hôm chủ nhật không?".

"À đúng sao cô biết vậy?" Việt Anh tò mò hỏi.

"Hôm chủ nhật anh đến không có bà giáo là vì bà giáo hôm đấy có chuyện bận phải về quê gấp trong ngày với lại do chủ nhật học sinh ít ở lại trường có nhiều người về nhà thăm gia đình hoặc tranh thủ công việc nên kí túc xá chưa cần có người gác gấp nên anh mới vào được đây hôm ấy" cô gái giải thích.

"Ồ ra vậy" Việt Anh hiểu ra nói.

Việt Anh đang định đi thì bỗng nhớ ra chuyện gì đó liền quay lại hỏi cô gái: "À cho hỏi tên cô là gì vậy?".

"Huyền Trang" cô gái nói.

"Huyền Trang...ok tôi nhớ rồi, cho hỏi số điện thoại của cô là gì vậy?" Việt Anh nói.

Im lặng một lúc thấy cô ấy không trả lời tưởng cố ấy có vấn đề gì liền quan sát kĩ thì phát hiện mặt cô ấy hồng hồng, lại nghĩ đến câu hỏi của mình vừa nãy não liền vận chuyển hiểu ra vấn đề đó là câu nói của mình hơi có ý ám muội, liền vội giải thích: "À không ý tôi là muốn hỏi số điện thoại của cô là để tiện liên lạc vì tôi thấy cô có vẻ thân với bà giáo nên sau này tôi muốn đi lại đến đây cần cô giúp đỡ nhiều chứ cứ mỗi lần phải chờ bà giáo xét duyệt lâu lắm, coi như cô làm chứng cho tôi đi được không? Cô yên tâm tôi có hậu đãi, nếu cô muốn gì cứ nói với tôi trao đổi công bằng nhé!".

Cô gái nghe vậy mặt mới bớt hồng liền gật đầu nói: "Được rồi không cần phiền phức vậy, em sẽ nói chuyện của anh với bà giáo không cần hậu tạ gì đâu nhưng với điều kiện anh không được gây chuyện hoặc làm điều gì quá phận đâu nếu không xảy ra chuyện gì em với bà giáo không chịu trách nhiệm đâu".

"Được không thành vấn đề" hắn vỗ ngực cam đoan.