Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 51: Trở về

….."Cạch" cửa xe mở ra, Việt Anh bước ra móc một chiếc gương trong túi áo trong soi qua mình một lượt rồi chỉnh chu lại quần áo bước đến hướng cửa kí túc xá nữ. Trước cửa kí túc xá nữ có một bà giáo ngồi đó, bà ta thấy Việt Anh lại gần liền hỏi với giọng uy nghiêm chất vấn: "Đêm tối cậu đến đây làm gì?".

"Tôi đến để gặp bạn gái tôi" Việt Anh dõng dạc nói.

"Bạn gái cậu? Vậy cậu bảo bạn gái cậu xuống đây đi" bà giáo nói.

Việt Anh nghe vậy mới bừng tỉnh vỗ đầu vội lôi điện thoại ra gọi cho Hạ Linh. Đáng tiếc gọi một hồi không ai nhấc máy cả, hắn nhìn bà giáo nói: "Không có ai nhấc máy cả".

Bà giáo quan sát từ lãy đến giờ cũng biết hắn nói thật bèn nói: "Được rồi cậu chờ đấy tôi gọi một đứa vào trong thông báo cho bạn gái cậu. À mà bạn gái cậu tên gì?".

"Hạ Linh" Việt Anh nói.

Bà giáo nghe hắn nói liền ngạc nhiên hỏi: "Hạ Linh? Có phải cô gái mới chuyển vào không?".

"Đúng vậy" Việt Anh đáp trong mắt tràn đầy sự vinh hạnh.

Bà giáo nghe vậy liền liếc mắt quan sát hắn từ trên xuống dưới khiến Việt Anh không được tự nhiên liền hỏi: "Sao vậy có chuyện gì à?".

Bà giáo liền thu hồi ánh mắt nói: "À không chỉ là cô gái này khá nổi danh về xinh đẹp đấy được ối đứa con trai trường này thèm mà không được. Tôi không ngờ rằng cô ấy là hoa đã có chủ rồi, xem ra xậu rất có phúc đấy".

Việt Anh nghe vậy lòng càng tự hào đứng ngẩn ra đó, bà giáo cũng không nói gì nữa mà rút trong túi ra điện thoại gọi cho ai đó. Một lúc sau từ trong kí túc xá đi ra một cô gái mặt khá cute, người hơi lùn chút, vóc dáng cân đối mặc chiếc áo hồng hồng bay phất phới nhưng điều khiến Việt Anh chú ý là bộ ngực của cô ấy nó khá, à không phải gọi là đầy đặn mới đúng. Nếu xét tổng thể thì cô gái này cũng xếp vào hàng đẹp, bất quá để so sánh với Hạ Linh thì đúng thật là "đom đóm so với ánh trăng mà".

Tuy không đẹp bằng Hạ Linh nhưng nó vẫn đủ để khiến "thằng em" của tên nào đó "chào cờ" theo tự nhiên. Bà giáo thấy túp lều trước mặt liền cầm cây gậy gõ chỗ túp lều Việt Anh, hắn bỗng giật mình né ra. Vừa né xong hắn liền nghe thấy bà giáo nói với giọng chê bôi: "Tưởng là tên quân tử ai dè cũng là một lũ đàn ông giống nhau thôi toàn háo sắc mà".

Việt Anh cảm thấy thật oan uổng mà, hắn có suy nghĩ linh tinh gì đâu do thằng em hắn tự chủ trương đó chứ, đinh phản bác gì đó nhưng thôi nghĩ lại càng bôi càng đen. Còn cô gái mặt cute cũng đứng bên lúc này mặt cũng đỏ hồng đứng im không nói gì khiến bà giáo đứng bên lắc đầu phê phán Việt Anh với một câu xanh rờn: "Đúng là trâu già gặm cỏ non mà nó mới 14+ mà thôi".

Việt Anh: "...."

"Mới 14+ thôi ư? Chẳng lẽ cô em này thực sự ứng với câu nói mặt học sinh ngực phụ huynh ư?" Việt Anh nghĩ thầm.