Kỉ niệm Valentine : Tình yêu vĩnh hằng (P1)

Chương 62: Định nghĩa về ngon

"Lấy đồ xong thì mau ra chỗ khác đi" Việt Anh hạ lệnh xua đuổi.

"Hừ...không cần phải nói" Hạ n cáu nói rồi đi đến chỗ cái túi cạnh Việt Anh.

Nhìn Hạ n định cầm cái túi, Việt Anh vội hô: " y! Đấy là đồ của cô à?".

"Ừ tôi nhờ chị Hạ Linh mua cho, có vấn đề gì không?" Hạ n nhướng mày khó chịu hỏi lại.

Việt Anh nhìn sang Hạ Linh thấy cô gật đầu thì lòng không cam nhưng vẫn nói: "Cô cầm đi".

"Hừ" Hạ n khẽ rên một tiếng liền cầm theo cái túi bỏ ra ngoài.

"Ực" nhìn cái túi xa dần hắn khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Hạ Linh thấy hắn cứ nhìn ra chỗ cửa liền tò mò hỏi: "Sao vậy?".

"À không có gì, anh bỗng ngửi thấy mùi khoai tây chiên ấy mà" Việt Anh nói vậy Hạ Linh tinh ý sao không hiểu ra chứ, liền hỏi: "Anh muốn ăn khoai tây chiên à?".

"Đâu có anh chỉ hỏi mà thôi" Việt Anh vẫn giả vờ chối.

Hạ Linh nhìn hắn mà cười nói: "Anh hôm qua chưa ăn gì lại phải chạy liên tục nên tổn hại cơ thể lẫn dạ dày cho nên tạm thời ăn cháo để có tinh bột trong người sau đó mới được ăn đồ chiên rán khác".

"Ừ" Việt Anh nói, mặt cố tỏ vẻ ủ rũ. Nhìn vẻ mặt của hắn Hạ Linh cười nói: "Vừa nãy em có mua phần khoai tây chiên cho mình, nếu anh ngoan ngoãn ăn hết bát cháo này, em sẽ xem xét thế nào anh đồng ý chứ".

"Ừm...anh sẽ ăn hết" Việt Anh vội gật đầu lia lịa, mắt sáng như sao đáp ứng đâu còn vẻ mặt ủ rũ vừa nãy.

Hắn vừa nãy giả vờ tạo khuôn mặt ủ rũ mục đích để chọc cười cô ấy, hắn lớn ngần này rồi mà còn không hiểu rõ cơ thể suy nhược không nên ăn những thứ dầu mỡ chứ. Ai ngờ cô ấy đáp ứng thật khiến hắn bất ngờ.

….15' sau…. "ực" Việt Anh nuốt thìa cháo cuối cùng của Hạ Linh đút cho, liền liếm mép tỏ vẻ hài lòng.

"Cháo này ngon thật bất quá không ngon bằng người đẹp bên cạnh. Hài...chỉ tiếc chưa được nếm qua". Việt Anh bỗng nói một câu đầy quái khiếu khiến Hạ Linh bỗng mặt đỏ vội nói: "Anh nói quỷ gì đấy?".

"Anh chỉ nói ngon ở đây là theo nghĩa đẹp mà thôi em nghĩ gì vậy?" Việt Anh làm vẻ vô tội ngây thơ hỏi ngược lại.

Biết mình bị hắn trêu cô,liền vỗ nhẹ một trảo qua khiến hắn vội né một bên khiến cô vụt trượt. Việt Anh sau khi né được liền nghĩ ra kế, bèn vội nằm vật ra giường miệng oa oa kêu: "Ui đau quá".

"Sạo vừa thôi em vỗ trượt làm sao mà anh đau được chứ?" Hạ Linh nhìn trò diễn của hắn liền bĩu môi nói rồi quay mặt đi tỏ vẻ hờn giận.

"Không...không phải là vội né nên cơ bị giãn" hắn tiếp tục dùng mặt mếu nói.